Lão già tóc bạc cười nhạt một tiếng:
- Lão phu Phó Thiên Nghĩa, chính là giáo đầu của các ngươi.
Dứt lời, hắn buông trói buộc Lăng Hàn.
Lăng Hàn ôm quyền:
- Phó đại nhân.
Phó Thiên Nghĩa gật gật đầu:
- Bắt đầu từ cửa ải này, ngươi sẽ đối mặt với lão phu, tầng này lão phu chiến lực có Chân Ngã cảnh sơ kỳ, sau đó sẽ tăng dần lên.
Tuy Lăng Hàn yêu nghiệt nhưng hiện tại không có khả năng địch nổi Chân Ngã cảnh.
- Ngươi rất không tồi, chỉ dùng thiên phú thì ngươi là cao nhất trong các hạt giống, cũng là mạnh nhất trong lịch sử Chiến Thần cung!
Phó Thiên Nghĩa cười nói:
- Tuy không có khả năng, nhưng nếu Chiến Thần cung chúng ta có thể xuất hiện một vị Sát Đế... Ha ha ha!
Hắn tràn ngập chờ mong, tuy Chiến Thần cung chưa từng gián đoạn cường giả Thánh Nhân nhưng chưa từng xuất hiện Tổ Vương, nếu có thể xuất hiện một vị Sát Đế, khi đó Chiến Thần cung có thể thoát khỏi vận mệnh trốn trong bóng tối, đường đường chính chính đi ra trước mặt mọi người.
Đế uy, ai dám tranh phong?
Cho dù ngày sau Sát Đế hóa đạo, nhưng Chiến Thần cung chính là Đế tộc, có Đế binh tọa trấn, có thể bình khởi bình tọa với các Đế tộc khác.
Đúng thế, bọn họ dám chọc cả Đế tộc nhưng lại không thể lộ ra ngoài sáng, chỉ ỷ vào Chiến Thần cung không bị người ta biết ở đâu mà thôi, trong lòng đã rơi vào hạ phong.
Trên đời này có thế lực nào không muốn trở thành Đế tộc?
Đương nhiên, muốn thành Đế rất khó khăn, không chỉ cần thiên phú sự, còn cần có số mệnh, thứ này nhìn không thấy sờ không được, hoàn toàn xem thiên địa có chiếu cố hay không.
- Rất tốt, ngươi nhanh chóng tới tầng mười bảy như thế, xem như thông qua khảo nghiệm.
Phó Thiên Nghĩa vỗ vai Lăng Hàn, hắn rất thỏa mãn với Lăng Hàn.
Mỗi một tầng của huyết tháp đều là luyện tâm, thông qua nhiều tầng như vậy, tâm tính nhất định bị luyện trở thành khát máu, hắn cũng nhìn thấy rõ ràng, Lăng Hàn hoàn toàn rơi vào sát đạo, rốt cuộc không thể quay về.
- Đi nghỉ ngơi đi, nên kết hợp chiến đấu và nghỉ ngơi.
Hắn nói ra.
- Vâng.
Lăng Hàn gật đầu, hắn quay người rời khỏi huyết tháp.
Vừa mới đi ra ngoài, đã có mấy người đang đứng, Trần Binh, Triệu Tiêu đang nằm trên mặt đất rên rỉ, nhưng cũng không có bóng dáng của Chu Yên.
- Rốt cục lại có một tên đi ra.
Trong năm người đứng đó, có một người nhắm vào Lăng Hàn, vừa cười vừa nói.
- Tiểu tử, tới quỳ xuống!
Lại một người nói ra.
Hiện tại Lăng Hàn chính là ma vương giết chóc!
Lăng Hàn lộ ra sát ý lạnh lẽo:
- Nếu không quỳ thì sao, là nằm dưới đất như hai tên cặn bã này sao?
- Không sai.
Người vừa nói lên tiếng.
XÍU... UU!
Lăng Hàn đánh ra một quyền.
- Móa, tên điên!
Người nọ không nghĩ tới Lăng Hàn ra tay quyết đoán như vậy, hắn vội vàng tiến hành phản kích.
Hắn là Sinh Đan viên mãn, lực lượng nguyên thủy cao tới nhị thập nhị trọng thiên, hắn còn mạnh hơn Lăng Hàn một đoạn.
Ầm!
Hai người va chạm với nhau, Lăng Hàn không địch lại nên bị đánh bay ra ngoài, nhưng thân thể hắn chưa rơi xuống đất, hắn đã thi triển Quỷ Ảnh Bộ, hắn nấp vào trong bóng tối.
- Trời ơi!
Những người đang đứng hô to, bọn họ vô cùng rung động.
Đương nhiên bọn họ biết rõ Lăng Hàn đang thi triển Quỷ Ảnh Bộ, nhưng gia hỏa này mới vào huyết tháp vài tháng, hắn đã vượt qua mười tầng? Hơn nữa còn nắm giữ Quỷ Ảnh Bộ, thậm chí có thể vận dụng rất linh hoạt.
Đây là thiên tài cỡ nào?
Phải biết rằng, bọn họ cũng là hạt giống, cho nên đừng nhìn bọn họ hiện tại là đồng môn sư huynh đệ, nhưng trên thực tế lại là đối thủ cạnh tranh ngươi chết ta sống, cuối cùng chỉ có một người sống sót trở thành sát thủ vương.
Ngộ tính của Lăng Hàn thật đáng sợ, làm cho bọn họ sinh ra sát ý.
- Hừ, đừng tưởng rằng chỉ có ngươi mới nắm giữ Quỷ Ảnh Bộ!
Đối thủ của Lăng Hàn hừ lạnh một tiếng, hắn cũng nấp vào trong bóng tối.
Hai người đều biến mất không thấy gì nữa, hiện tại xem ai tìm ra nhau trước mới có thể nắm quyền chủ động.
Thấy thế nào cũng là đối thủ của Lăng Hàn chiếm ưu thế, bởi vì tu vi người này rất cao, chiến lực càng mạnh hơn nữa, thời gian tu luyện Quỷ Ảnh Bộ lâu hơn nhiều.
Bành!
Đúng lúc này, một bóng đen lao ra, hắn bị đánh bay ra, bước chân hắn lảo đảo, ngay sau đó có một bóng đen lao tới và đuổi giết.
Móa!
Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người trố mắt nhìn, bởi vì người bị đánh bay ra không phải là Lăng Hàn, mà là đối thủ của hắn, một kích đắc thủ.
Trời ạ!
- Hoài Vinh chính là Sinh Đan viên mãn, hơn nữa hắn leo lên tầng thứ mười lăm lâu như thế, hắn nắm giữ Quỷ Ảnh Bộ tiếp cận hoàn mỹ, tại sao lại không bằng nhân vật mới?
- Đinh Nhất! Đinh Nhất! Chẳng lẽ gia hỏa này đáng sợ như vậy?
- Không tốt, Hoài Vinh lâm vào bị động!
- Trương sư huynh không đến, chúng ta cũng chỉ là Sinh Đan viên mãn, chiến lực không kém hơn Hoài Vinh bao nhiêu, cho dù xông lên cũng như vậy.
Những người kia ngơ ngác.
Bọn họ cũng là hạt giống sát thủ vương, nhưng bọn họ tiến vào Chiến Thần cung sớm hơn đám người Lăng Hàn mấy trăm năm, lần này nghe thấy có nhân vật mới tới, cho nên cố ý tới ra oai phủ đầu, áp chế nhuệ khí của nhân vật mới.
Bởi vì bọn họ là quan hệ cạnh tranh, tự nhiên không cần khách khí.
Chỉ cần không gây ra tai nạn chết người, cho dù đánh tàn thì Chiến Thần cung cũng mở một mắt nhắm một mắt, dù sao, chỉ có trổ hết tài năng trong giết chóc mới có thể trở thành sát thủ vương.
Không nghĩ tới Lăng Hàn trâu bò như vậy, dùng tu vi Sinh Đan trung kỳ có thể đè đánh Hoài Vinh, hoàn toàn không giảng đạo lý.
Bóng người Lăng Hàn lập loè, hắn nắm giữ Quỷ Ảnh Bộ còn vượt qua Hoài Vinh, hơn nữa hắn còn có đồng thuật, có thể khám phá tất cả hư ảo, hai bên va chạm với nhau, Quỷ Ảnh Bộ của Hoài Vinh chỉ là trò cười.
Hoài Vinh bị đánh tới tấp, rõ ràng chiến lực của hắn chiếm cứ thượng phong tuyệt đối, hiện tại hắn không có cơ hội đánh chính diện với Lăng Hàn, có lực lượng nhưng không cách nào thi triển ra, hắn cực kỳ phiền muộn.
Hiện tại hắn chỉ có thể mệt mỏi chống đỡ, hơi không cẩn thận sẽ trọng thương.
Phải biết rằng, hắn là hạt giống sát thủ vương, chính là kẻ am hiểu ám sát nhất trên đời, bây giờ lại bị Lăng Hàn phục kích từ các nơi khác nhau, tâm tình của hắn làm sao chịu nổi.
Hết lần này tới lần khác, hắn là kẻ khiêu khích nên không thể chạy, hắn rất xấu hổ, chỉ có thể tìm cơ hội phản kích.
Tất cả mọi người im lặng, nội tâm rung động thật sâu.
Bành!
Lăng Hàn nắm lấy cơ hội, một quyền đánh vào chân trái Hoài Vinh, cũng đánh gãy chân đối phương.
- Ah...
Hoài Vinh kêu thảm thiết, hắn ngã xuống đất, vẻ mặt cực kỳ thống khổ.
Lăng Hàn hiện tại chỉ có ý niệm giết chóc, hoàn toàn không có ý dừng tay, hắn giết tới.
- Ngươi dám!
Lúc này có người muốn xông lên nhưng lại bị những người khác ngăn trở.
Ngăn cản làm gì?
Cho Lăng Hàn giết Hoài Vinh, nơi này nghiêm cấm giết lẫn nhau, cho nên chỉ cần Lăng Hàn giết người, khi đó hắn sẽ bị xử tử.
Bành! Bành! Bành!
Lăng Hàn ép sát tới gần, Hoài Vinh bị bị đánh gãy một chân, hắn muốn tiếp tục huyết chiến với Lăng Hàn.
Nhưng Lăng Hàn có Hỗn Độn Tiên Đan, hắn có thể hóa giải lực lượng, hắn sợ liều mạng hay sao?
Sau mấy trăm chiêu, Hoài Vinh bị Lăng Hàn đuổi giết.