- Giỏi cho tặc tử, nhận lấy cái chết!
Lại có một tên Khai Khiếu cảnh lao tới, hắn xuất thủ tấn công Lăng Hàn.
Người vừa bị một quyền của Lăng Hàn oanh sát chính là sư đệ hắn.
Lăng Hàn không muốn lãng phí thời gian, hắn cầm lấy chiến chùy trong tay, lúc hắn kích hoạt đã có thiểm điện trắng xóa xuất hiện, hắn giết ra ngoài, ầm, một kích đánh chết địch nhân Khai Khiếu cảnh.
Chiến lực của hắn vốn có thể nghiền ép Khai Khiếu, lại thêm pháp khí nhất tinh, hắn có thể miểu sát đối thủ.
Lần này, đám người thanh niên họ Lý sợ hãi không thôi.
Có ai nghĩ một kẻ bị bọn họ dùng làm nơi trút giận lại là đại ma vương.
Lần này bọn họ đá trúng thiết bản.
- Bằng hữu, có chuyện từ từ nói.
Thanh niên họ Lý xuống giọng khuyên nhủ.
Lăng Hàn không quan tâm tới hắn, hắn cường thế xuất thủ, vung vẩy chiến chùy, lôi điện lan ra chung quanh, đây là pháp khí nhất tinh, mặc dù không trổ hết uy lực nhưng nằm trong tay Lăng Hàn vẫn có thể phát huy uy năng Tầm Bí cảnh, đây là việc kinh khủng cỡ nào?
Bị lôi điện đánh trúng, cho dù là Khai Khiếu cảnh cũng tê liệt, mất đi năng lực trốn tránh, lại bị chiến chùy đánh trúng sẽ có kết cục tan xác.
Vẻ mặt Lăng Hàn lạnh như băng, hắn thỏa thích triển khai giết chóc.
Một người, hai người, ba người, đám người thanh niên họ Lý có tất cả chín người, lúc này bị giết chỉ còn lại một người, đó chính là thanh niên họ Lý.
Hắn có thể sống sót là do Lăng Hàn cố ý tạo thành, hắn thản nhiên nói:
- Ta có làm sai hay không?
- Không, không có.
Thanh niên họ Lý lắc đầu.
- Vậy tại sao các ngươi hùng hổ dọa người?
Lăng Hàn hỏi.
Thanh niên họ Lý không trả lời được, lần này bọn họ thất bại, vì duy trì đội ngũ ổn định nên phải tìm một nơi trút giận, tự nhiên quy kết nguyên nhân thất bại lên người không liên quan đến đội ngũ của mình.
Lăng Hàn chính là một người như vậy, nhưng không ai nghĩ tới, một tên Minh Văn cảnh yếu ớt lại là sát thần.
Ầm!
Lăng Hàn hạ chùy xuống oanh sát thanh niên họ Lý.
Hắn lạnh lùng nhìn sang những người khác, tất cả mọi người hoảng sợ, sợ sát tính của hắn bộc phát chém giết mọi người.
Cũng may, Lăng Hàn không phải loại người này
- Ha ha, thanh chùy này không tệ, ta muốn!
Hết lần này tới lần khác lại có người đứng dậy, chủ động gây hấn với Lăng Hàn.
Đó là một tên tu vi Tầm Bí cảnh, đương nhiên hắn không sợ Lăng Hàn.
- Ta cũng muốn, làm sao bây giờ?
Lại có một tên Tầm Bí cảnh đứng lên.
- Ta cũng có hứng thú.
Tầm Bí cảnh thứ ba vừa cười vừa nói.
- Ta...
Các Tầm Bí cảnh ở nơi này cùng lên tiếng, đếm hết một lượt, nơi này có mười một người muốn nhắm vào Lăng Hàn.
Lăng Hàn nhìn chung quanh, hắn thản nhiên nói:
- Các ngươi không cần mặt mũi sao, muốn liên thủ đối phó một Minh Văn cảnh như ta?
- Ha ha, nói đùa gì thế, ngươi là Minh Văn cảnh?
Tất cả mọi người cười to, một chùy oanh sát Khai Khiếu cảnh, cho dù có uy năng của pháp khí nhưng thực lực bản thân Lăng Hàn cũng mạnh tới mức đáng sợ.
Có ai dám xem Lăng Hàn như Minh Văn cảnh hay sao?
Xem ra, những người này đã quyết tâm không quan tâm mặt mũi.
Thân thể Lăng Hàn hơi chấn động, hắn vừa cất bước liền biến mất tại chỗ.
- Cái gì!
- Người đâu, đi đâu rồi?
Những Tầm Bí cảnh kia kinh hô, tốc độ của Lăng Hàn quá nhanh, một bước đã biến mất tại chỗ, bọn họ không thể nắm lấy tung tích của hắn.
- Ghê tởm, tay cầm pháp khí nhất tinh, còn nắm giữ thân pháp kinh người như thế, có khẳng định là đệ tử của đại năng nào đó, hắn vừa chạy trốn, hậu hoạn vô tận.
Có người tiếc hận lên tiếng.
- Không sao, hắn cũng sẽ lên núi, cứ canh giữ tại nơi này.
- Không tệ, ở đây chờ hắn.
Đám người Tầm Bí cảnh nhanh chóng đạt thành hiệp nghị với nhau, một kiện pháp khí nhất tinh đủ cho bọn họ sinh ra sát ý.
Nơi xa, Lăng Hàn đã lặng lẽ quay về.
Hắn là người ăn thiệt thòi hay sao?
Đương nhiên không phải.
Hắn rời đi là vì không thể đối địch với nhiều người như vậy, mười một Tầm Bí cảnh là quá nhiều, cho dù hắn có pháp khí nhất tinh, đối phó một Tầm Bí cảnh cũng quá miễn cưỡng, bị mười một Tầm Bí cảnh vây công, hắn chắc chắn chết thảm.
Lúc này, thân thể hắn khoác da Hư Không Thú, hắn che giấu hành tung của mình.
Hắn lặng lẽ để mắt tới một tên Tầm Bí cảnh.
Hắn nên dùng mộ bia tấn công, làm đối phương bị vận rủi quấn thân hay sử dụng Thiên Văn ngọc đánh chết?
Lăng Hàn nghĩ nghĩ, hắn quyết định dùng mộ bia.
Hắn đến gần, đi đến sau lưng người này, sau đó dùng mộ bia nện xuống.
Ngay cả Hồng Thiên Bộ cũng phải trúng chiêu, càng không cần nói mặt hàng như tên này, cho dù Hồng Thiên Bộ lúc ấy chỉ là Khai Khiếu cảnh cũng mạnh hơn đối phương nhiều.
Ầm!
Người kia không kịp phản ứng, hắn té xuống đất, trên đầu có một cục u.
- Xảy ra chuyện gì?
Tất cả mọi người nhìn sang, một tên Tầm Bí cảnh đột nhiên ngã xuống đất, đây là chuyện cổ quái cỡ nào?
Nhìn cục u trên ót người nọ, tất cả mọi người xác định, hắn nhất định bị người ta gõ ám côn sau lưng.
Vấn đề nằm ở chỗ không ai nhìn thấy người xuất thủ.
- Nhất định là tiểu tử kia!
- Hắn có năng lực ẩn nấp thân thể
- Mọi người lưng tựa lưng, tạo thành vòng tròn.
Mấy tên Tầm Bí cảnh cùng lên tiếng, đám người vội vàng tạo thành vòng tròn.
Có một ít Khai Khiếu cảnh, Minh Văn cảnh phiền muộn, bọn họ không đắc tội Lăng Hàn cũng bị bắt vào trong vòng tròn này, có thể vô tội hay sao?
Không có cách, hiện tại không tuân mệnh, chẳng phải đắc tội đám Tầm Bí cảnh hay sao?
- Tiểu tử, có bản lĩnh đi ra!
Sau khi mọi người tạo thành vòng tròn, một tên Tầm Bí cảnh bắt đầu khiêu khích.
- Lén lén lút lút là cao thủ gì chứ, có giỏi đi ra đánh một trận.
- Cũng không khi dễ ngươi, một đấu một.
Những người này khiêu chiến nhưng không nghe Lăng Hàn đáp lại.
Kêu một hồi, những người này cũng khô miệng, dừng lại nghỉ ngơi.
Đúng lúc này, xoát, một đạo bạch quang đột nhiên xuất hiện tấn công vào cao thủ Tầm Bí cảnh.
- Ha ha, muốn đánh lén Tần mỗ?
Tên Tầm Bí cảnh kia cười lạnh, hắn xuất một quyền ngăn cản bạch quang.
Bạch quang rất nhanh, nó có tốc độ gấp mười lần vận tốc âm thanh, nhưng tên Tầm Bí cảnh này vẫn miễn cưỡng đón đỡ, trên nắm đấm bao phủ năng lượng cao độ giống như trọng chùy, không quản bạch quang này là gì, hắn cũng có thể đánh nát.
Ầm, bạch quang va chạm với nắm đấm của Tầm Bí cảnh, nắm đấm của hắn nổ tung ngay lập tức, bạch quang không ngừng lại, nó tiếp tục bay về phía trước, sau đó người này hóa thành mưa máu.
Ba, ba, ba, mưa máu bắn lên thân thể những người chung quanh, bọn họ cũng bừng tỉnh, một tên Tầm Bí cảnh bị đánh tan xác.
Bóng dáng Lăng Hàn xuất hiện, hắn thu hồi Thiên Văn ngọc.
Da Hư Không Thú cộng thêm Thiên Văn ngọc quả là tuyệt phối, hắn có thể thong dong tụ lực, hơn nữa người khác không nhìn thấy một kích vừa rồi xuất phát từ nơi nào, trong khoảng cách năm trượng ngắn ngủi, Thiên Văn ngọc có thể phát huy uy lực lớn nhất, cũng không cho đối thủ thời gian phản ứng.
Cho nên, chỉ cần một kích là có thể đánh ngã Tầm Bí cảnh.
- Ngươi...
Còn lại chín tên Tầm Bí cảnh khiếp sợ, thời gian không bao lâu, hai tên Tầm Bí cảnh một bất tỉnh, một khác bị đánh tan xác, bọn họ có thể không sợ hãi hay sao?
Lăng Hàn cười nhạt, hắn cất bước và biến mất.