Nhưng hai tảng đá tự động truy tung mục tiêu nhưng lực trùng kích cũng không phải cường đại, Lăng Hàn chấn động toàn thân, hắn có cảm giác sắp phun một ngụm máu tươi nhưng vẫn áp chế trong cổ họng.
Hắn tu luyện thân thể quá mạnh mẽ nhưng nói là vô địch Tầm Bí cảnh nhưng chiến lực bị hạn chế trong Tầm Bí cảnh, bởi vậy hắn chỉ có thể chịu đựng.
Ai công kích hắn?
Lăng Hàn giận dữ, hắn không ngại luận bàn với người khác, chỉ cần có đầy đủ Thủy Tinh Hoa, hiện tại có người đánh lén hắn.
Ghê tởm!
Hắn muốn đẩy tảng đá ra, tìm kiếm hung thủ, hai tảng đá này chính là nam châm, dính quá chặt chẽ.
Thứ này tuyệt đối không phải nam châm bình thường, từ lực cường đại đến kinh người, hắn không thể đẩy chúng ra.
Ầm, tảng đá rơi xuống, đập vào khối băng.
Theo lý, khối băng vô cùng kiên cố, không có khả năng bị nện nát nhưng nam châm tác dụng lẫn nhau, sinh ra nhiệt năng kinh người, cũng nhanh chóng hòa tan khói băng.
Hưu hưu hưu, vài bóng người bay tới.
- Ha ha ha, Lăng Hàn, không nghĩ tới sao?
Tổng cộng là bảy người, có người cười lạnh.
- Giết thiên tài của Lôi gia ta, ngươi cho rằng có thể ung dung thảnh thơi sao?
- Cho dù ngươi trốn ở chỗ này, chúng ta vẫn có thể bắt ngươi.
Tâm thần Lăng Hàn chấn động, hóa ra lại là người hai nhà Lôi, Bàng. Hắn cười lạnh:
- Đường đường thế lực Sinh Đan cảnh, lại sử dụng mánh khóe hạ lưu như vậy?
- Ít nói nhảm với hắn, nhanh bắt hắn, nếu không sẽ chìm đấy.
Có người thúc giục nói.
- Tốt!
Có người đi tới, muốn bắt lấy nam châm.
Lăng Hàn tuyệt không thể nhìn đối phương làm thế, nếu không chỉ cần rời khỏi hồ, hắn khẳng định khó thoát khỏi cái chết.
Ông, hắn phát động sát khí xung kích, lại phun ra một đạo kim kiếm chém người ta.
Người kia không có phòng bị, Lăng Hàn bị vây giữa hai khối nam chân, Lăng Hàn làm gì có dư lực công kích hắn?
Sát khí trùng kích, gương mặt hắn căng cứng bị kim kiếm chém giết sinh cơ.
Đường đường cường giả Trúc Cơ, hắn lại chết uất ức như vậy.
Những người khác ngẩn ngơ, không nghĩ tới Lăng Hàn dưới tình huống như vậy còn có thể miểu sát cường giả Trúc Cơ, quả nhiên Lăng Hàn rất đáng sợ.
Ầm, nam châm hòa tan khối băng, lúc này đã rơi vào trong nước, mang theo Lăng Hàn chìm xuống nước.
Không người nào dám đi lên, đã có tấm gương trước, ai dám chịu chết?
Bởi vậy, sáu người đều trơ mắt nhìn Lăng Hàn chìm vào trong nước.
Qua một hồi lâu, bọn họ mới phản ứng được, tất cả đều đỏ mặt.
Đối mặt một tiểu nhân vật Tầm Bí cảnh, bọn họ lại không dám xuất thủ?
Quá mất mặt!
- Nhưng tiểu tử đã chìm vào đáy hồ, hẳn phải chết không nghi ngờ.
Có người ngượng ngùng nói.
- Ừm.
Những người khác gật đầu biểu thị đồng ý.
- Thanh Hồng nam châm, nhiễm qua máu cường giả, căn bản không phải tiểu tử kia có thể tránh thoát.
- Cho nên, hắn hoặc bị đông cứng chết, hoặc là bị ngạt chết, hoặc bị kiệt sức mà chết, tuyệt không có khả năng thứ tư.
- Lý do an toàn, nên đi theo xem đi.
- Được.
Sáu người cùng xuống nước, sử dụng năng lượng hỏa diễm bảo hộ toàn thân, bọn họ gia tốc, cũng đuổi kịp hai khối nam châm bất quy tắc, có thể nhìn rõ ràng, nam châm đang mang theo Lăng Hàn chìm xuống.
Nhưng một lúc sau, bọn họ không thể đi theo, bởi vì đã chui vào nước rất sâu, thủy áp càng ngày càng kinh khủng, nếu lại xuống dưới, áp lực sẽ đè chết bọn họ.
Không có biện pháp, bọn họ chỉ có thể phát huy thực lực Tầm Bí cảnh tại nơi này.
Bởi vậy, bọn họ dừng lại, nhìn Lăng Hàn và hai khối nam châm càng chìm càng sâu, thẳng đến khi tan biến trong bóng tối.
Bọn họ bắt đầu trồi lên, nhảy ra khỏi mặt nước, đứng trên tảng băng.
- Chết chắc.
Sáu người đều gật đầu, lần này Lăng Hàn phải chết...
Trong hồ.
Lăng Hàn đang suy nghĩ đối sách, lực hút của hai khối nam châm quá kinh khủng, hắn căn bản không tránh thoát, hơn nữa không thể tiến vào trong Dưỡng Nguyên Hồ Lô, thật sự tiến thối không được.
Không chỉ như thế, hắn còn cần đối kháng lực hút của nam châm, đồng thời câu thông năng lượng hỏa diễm, nếu không hắn sẽ chết cóng.
Mấu chốt là, nơi này là đáy hồ, hắn không có không khí, một giờ chính là cực hạn.
Chẳng lẽ bị đè chết, phải lựa chọn chết cóng, chết ngạt?
Nam châm không ngừng chìm xuống, ý niệm trong lòng Lăng Hàn thay đổi thật nhanh, hắn nhất định phải thoát khốn, nếu không, hắn sẽ đối mặt với vấn đề nghiêm trọng - thủy áp.
Năng lượng hủy diệt!
Đây là biện pháp cuối cùng của Lăng Hàn.
Nhất định phải thành công.
Bởi vì niệm lực có hạn, hắn thu năng lượng hỏa diễm trở về, sau đó vận hành năng lượng hủy diệt, lúc này hai tay hai chân của hắn biến thành màu đen, lực hủy diệt cường đại làm giày của hắn biến thành hư vô.
Lăng Hàn đưa tay đặt vào trong nam châm, hắn cảm thấy thất vọng, nam châm không có biến hóa.
Không có hiệu quả?
Không, có thể chất liệu bản thân nam châm tương đối kinh người, cho nên không phải hai ba lần liền có thể hủy đi.
Không thể từ bỏ.
Lăng Hàn không ngừng vận chuyển năng lượng hủy diệt, hiện tại hắn chỉ còn biện pháp này, không đánh vỡ nam châm, hắn khó thoát khỏi cái chết.
Nam châm rất nặng, nó càng nặng thì chìm càng nhanh.
Thủy áp hiện tại rất kinh khủng, Lăng Hàn cảm thấy mỗi bộ phận toàn thân đang bị nghiền ép, làn da vỡ vụn, máu tươi chảy ra, lưu lại một tơ máu thật dài chìm xuống đáy hồ.
Còn tốt, Lăng Hàn tu hành mỗi cảnh giới đến cực cảnh, thể phách của hắn cực kỳ cường đại, đến xương cốt cũng vững chắc như sắt thép.
Hắn không ngừng chìm xuống, mắt, mũi, trong tai đều có máu tươi.
Đúng lúc này, hắn phát hiện hai tay và hai chân có có thể hoạt động.
Nam châm... Bị hủy diệt một bộ phận.
Tinh thần Lăng Hàn chấn động.
Thủy áp, đè ép, lạnh giá, Lăng Hàn phải đồng thời đối mặt ba vấn đề lớn, đổi thành người khác, bất kể là thứ gì cũng là trí mạng, hắn lại có thể chịu được.
Trải qua thất biến làm khí huyết hắn rất mạnh, có thể đối kháng băng giá trong thời gian ngắn.
Áp lực có thể đè vỡ tất cả.
Lăng Hàn đang tranh đấu với thời gian, bởi vì áp lực nước quá mạnh, có khả năng hắn không có khí lực bay lên.
Không gian hoạt động của hắn càng lớn mà thủy áp cũng càng ngày càng kinh khủng, bỗng nhiên, Lăng Hàn cảm giác thân thể chấn động và ngã xuống.
Đến đáy hồ.
Lăng Hàn tỉnh ngộ, nơi này quá đen, hắn không phát động nhãn thuật sẽ không nhìn thấy cái gì nhưng chân đạp vào nước bùn hắn có phản ứng tự nhiên.
Thủy áp nơi này quá kinh khủng, Lăng Hàn cảm thấy xương cốt của mình run rẩy, cho dù khí huyết sau thất biến cũng sắp không thể duy trì sinh cơ của hắn, tính mạng và sức sống của hắn hạ thấp.
Lăng Hàn vẫn không từ bỏ, người như hắn, cho dù chỉ còn một hơi thở cũng phải chống cự đến cùng.
Năng lượng hủy diệt cuồn cuộn, Lăng Hàn đang liều mạng lần cuối cùng.
Tạp, nam châm phát ra tiếng vỡ giòn tan.