Vận khí, vận khí. Lại thêm tổng cộng mười bảy Trường Hồng Quả, đều đã chín.
Hắn vội vàng ngắt lấy, thu vào trong Dưỡng Nguyên hồ lô.
- Phụ thân, quả sinh mạng cấp thấp như vậy, phụ thân lại có thể cũng để ý sao?
Đại Oa vừa nói, trên khuôn mặt nhỏ nhắn đều là vẻ khinh thường.
Lăng Hàn lại cười ha hả. Ai muốn nguyện ý sử dụng quả sinh mạng cấp thấp như vậy tới đập hắn, hắn cũng không ngại.
- A, còn có một hồ lô.
Đại Oa thần kinh có chút thô, lúc này mới phát hiện ra bên hông của Lăng Hàn còn buộc một cái hồ lô. Nàng không khỏi tràn ngập tò mò, lại gần nói.
- Này, ngươi là ai?
Đây là Dưỡng Nguyên hồ lô, cũng sẽ không tách ra, một hài tử nhảy ra được, tất nhiên sẽ không trả lời nàng.
Đại Oa nghiêng đầu, hoàn toàn không hiểu được. Người huynh đệ tỷ muội này tại sao không nói chuyện với nàng?
- A, Trường Hồng Quả!
Một tiếng kêu tràn ngập niềm vui bất ngờ truyền đến. Chỉ thấy ba người trẻ tuổi cùng đi ra.
Lăng Hàn có chút kinh ngạc, nhìn lại về phía ba người. Trong bọn họ khẳng định có một trận sư, nếu không không có khả năng tiến vào đây.
Ba người kia tất nhiên cũng thấy được ba người Lăng Hàn, nhưng chẳng ai lộ ra vẻ kinh ngạc.
Tổ hợp này thực sự quá kỳ quái. Ngoại trừ Lăng Hàn thuộc về bình thường ra, một tiểu hài tử nhìn qua chỉ có chừng hai ba tuổi, ngay cả y phục cũng mua không nổi, sử dụng lá cây quấn quanh. Một kẻ khác chính là con heo, ngoại trừ mập mạp có chút đáng yêu ra, không còn sở trường gì khác.
Thám hiểm di tích cổ, lại có thể mang theo hai gánh nặng như vậy sao?
Ngươi thật đúng là biết chơi.
- Hừ, giao ra Trường Hồng Quả!
Lập tức liền có một người trẻ tuổi nhìn về phía Lăng Hàn quát lớn. Hắn mặc dù không có nhìn thấy được Lăng Hàn lấy quả, nhưng có thể nhìn thấy được dấu vết lấy xuống rõ ràng. Vậy khẳng định là Lăng Hàn làm.
- Dựa vào cái gì?
Lăng Hàn cười nói.
- Chỉ dựa vào chúng ta mạnh hơn ngươi.
Người trẻ tuổi kia nói, toàn thân màu vàng, biểu tình rất ngạo.
- Phác Tinh, không nên nói nhiều với hắn làm gì. Trực tiếp bắt hắn, đánh một trận, hắn tự nhiên sẽ đàng hoàng.
Bên cạnh một người trẻ tuổi mặc trang phục màu xanh nói.
Một người trẻ tuổi mặc trang phục màu trắng đi sau cùng không nói gì, nhưng vẻ mặt cũng lộ ra sự kiêu ngạo.
- Được, trước bắt ngươi đánh một trận đã.
Người mặc y phục màu vàng Phác Tinh nói, còn gỡ tay áo một chút.
- Dám... nghĩ tới đánh phụ thân ta sao?
Đại Oa lập tức nổi giận, hai bắp chân giang ra, vọt về phía Phác Tinh vọt tới.
Đại Oa lao ra, tốc độ thật đúng là nhanh tới mức thái quá. Cho dù là Lăng Hàn cũng thật sự không ngờ, muốn bắt lại đã không bắt được.
Ầm!
Sau lưng Đại Oa xuất hiện một đạo nấm mây, sau đó mới có tiếng nổ vang lên. Mà lúc này tiểu hài tử này đã lao tới trước mặt Phác Tinh, vung nắm đấm nhỏ trắng trắng mềm mềm đập tới.
Ngay cả Lăng Hàn cũng không nghĩ tới lực bạo phát của Đại Oa sẽ kinh khủng như vậy, huống gì là ba người kia.
Quả thực cũng đúng. Ai có thể nghĩ tới một nữ hài tử lại có thể cường đại như vậy?
Phác Tinh thật giống như choáng váng, bị một quyền của Đại Oa đập ở trên mặt, sau đó toàn thân đều bay ra ngoài.
Hai người mặc y phục màu xanh, y phục màu trắng nhìn theo bóng dáng Phác Tinh lưu chuyển, trơ mắt nhìn hắn đụng ngã vài cây đại thụ, sau đó mới ngã xuống.
A, hẳn là rất đau.
- Ai, chỉ với chút thực lực như thế còn muốn đánh phụ thân nhà ta, quá yếu!
Đại Oa lắc đầu, bộ dạng xem thường không chịu nổi.
Lăng Hàn kinh ngạc. Tốc độ của Đại Oa vừa rồi tuyệt đối đạt tới gấp hai lần tốc độ âm thanh.
Nữ hài tử này, lại là tồn tại Cực Cốt Cảnh?
Lăng Hàn bị dọa cho giật mình. Hắn biết Đại Oa chính là trời sinh đất dưỡng, có rất nhiều điều bất phàm. Nhưng vừa sinh ra chính là Cực Cốt Cảnh, cái này cũng quá khoa trương đi?
Nghĩ tới hắn coi như là do trời sinh đất dưỡng, từ trong thần thạch xuất thế, nhưng còn không phải là bắt đầu từ người phàm?
Điều này quá không công bằng.
- Gặp quỷ!
Hai người y phục màu trắng, y phục màu xanh nhìn nhau một cái, cũng không ngừng được chấn động kinh ngạc.
Điều này quá kinh người, thật làm cho không người nào có thể tưởng tượng được.
Một nữ hài tử lại là cường giả Cực Cốt Cảnh?
Nhất định là mình đang nằm mơ!
- Hai người các ngươi cũng không phải người tốt!
Đại Oa nhìn chằm chằm vào hai người mặc y phục màu xanh lục và y phục màu trắng, hai tay nắm thành quyền, lộ ra biểu tình nóng lòng muốn thử, rất hưng phấn.
Lăng Hàn xem như đã hiểu rõ. Nha đầu kia lấy danh nghĩa là đánh trút giận cho hắn, trên thực tế lại là muốn đánh nhau cho đã nghiền.
Người mặc y phục màu trắng hừ một tiếng, hai tay vung lên. Trên mặt đất nhất thời xuất hiện từng trận cơ.
Trận sư.
Ánh mắt Lăng Hàn đảo qua, liền lắc đầu. Người mặc y phục màu trắng này bày ra là Thất Lang Sát Trận, thuộc về trung cấp.
Còn trẻ như vậy đã có thể bày ra trận pháp trung cấp, thật ra đã đặc biệt không dễ dàng. Nhưng chống lại Cực Cốt Cảnh, trận pháp này lại không đủ nhìn.
Đợi trận pháp bày xong, người trong lòng trấn mặc y phục màu xanh lam lại trấn tĩnh. Có trận pháp trợ giúp hắn, khiến cho lòng tin của hắn tăng lên rất nhiều.
- Ta tới rồi!
Đại Oa hưng phấn kêu lên, sau đó vọt tới.
Ầm.
Tốc độ thân hình của nàng tăng rất nhanh, xong về phía trận pháp.
Ầm.
Trong nháy mắt nàng liền tới, toàn thân thật giống như một con quái thú viễn cổ. Toàn bộ trận pháp lập tức bị nàng đụng phải, vỡ thành từng mảnh nhỏ.
Hai người mặc y phục màu trắng, y phục màu xanh lục quá sợ hãi. Nhưng còn không có chờ bọn họ tỉnh hồn lại, Đại Oa lại một quyền đập tới.
Ầm.
Người mặc y phục màu trắng lập tức liền bị đánh bay. Nàng lại vung nắm đấm nhỏ trắng như tuyết lên.
Ầm.
Người mặc y phục màu xanh lục cũng bay ra ngoài.
Bạo lực!
Không nói đạo lý gì với ngươi, chính là lấy trạng thái cực kỳ thô bạo cứng rắn tới, trực tiếp nghiền ép.
Đại Oa hình như đánh tới hưng khởi, quay đầu đưa mắt nhìn về phía Lăng Hàn, hình như ngay cả Lăng Hàn cũng muốn đánh.
Tiểu bạo lực này điên cuồng rồi.
Lăng Hàn nhe miệng. Sáu người khác sẽ không phải cũng như vậy chứ?
Suy nghĩ một chút cũng có thể thấy sợ. Bảy nữ hài tử nhìn qua cả người đều vô hại, hơn nữa còn phấn nộn, trắng như tuyết vô cùng khả ái. Nhưng một khi lao tới, phải kêu là đằng đằng sát khí, bạo lực trở thành điên cuồng.
Không được, sau này phải cố gắng giáo dục, không thể bạo lực như vậy.
- Đại Oa, đi thôi.
Lăng Hàn cười vẫy vẫy tay.
- Được phụ thân.
Đại Oa lại khôi phục lại dáng vẻ giống như búp bê, mũm mĩn mềm mại, vô cùng đáng yêu.