Điểm cuối của động quật có một con Huyết Tuyến xà to lớn cuộn tròn, thân thể nó to như thùng nước, cho dù cuộn lại cũng phát hiện nó dài mười trượng, trên người có hoa văn máu tươi dọc theo thân thể.
Chúng có tên gọi là Huyết Tuyến xà chính là vì những tơ máu kia phóng thích mùi tanh hôi, còn ẩn chứa kịch độc.
Lăng Hàn cau mày, mặc dù các Huyết Tuyến xà khác cũng tỏa ra khí độc nhưng không có mạnh như vậy, hắn hơi nín hơi sẽ không sao, Huyết Tuyến xà trước mặt quá lớn, phát ra khí tức kịch độc càng nồng đậm hơn nhiều.
Hơn nữa, nó vẫn cuộn người tại một chỗ, bởi vậy, khu vực chung quanh cũng có khí độc nồng nặc, cho dù còn cách một đoạn, Lăng Hàn có cảm giác mình suýt ngất đi.
Nó là Xà Vương sao?
Hiển nhiên, con rắn này không đạt tới cấp bậc Tiên đồ, nếu không có thể tuỳ tiện khám phá ngụy trang của hắn, hắn khống chế da Hư Không Thú nhưng không thể ẩn hình trước mặt cao thủ Tiên đồ.
Đây là một con Huyết Tuyến xà vương giả trong Tầm Bí cảnh, thực lực cũng mạnh hơn Huyết Tuyến xà khác.
Đôi mắt Lăng Hàn bỏ qua con rắn này, hắn nhìn thấy bên cạnh con rắn còn có một tảng đá kỳ dị, nội bộ còn ẩn chứa vô số ánh sao, nó đang tỏa ra ánh sáng mờ ảo.
Vạn Tinh thạch.
Lăng Hàn lập tức kết luận, nó chính là thứ quý giá nhất trong hang động.
A?
Hắn nhìn thấy bên cạnh Vạn Tinh thạch là một gốc dược thảo màu tím, nó cao chừng một thước, cành cây giống tử ngọc, cực kỳ óng ánh.
Đây là... Tử Ngọc linh thảo!
Lăng Hàn kinh hỉ, thứ này là đồ tốt, sau khi ăn vào có thể gia tăng tu vi.
Vấn đề nằm ở chỗ, Tử Ngọc linh thảo nằm ngay bên cạnh Xà Vương, nếu hắn đi tới quá gần, có khả năng bị Xà Vương phát hiện hay không?
Hắn thật sự muốn gia tăng cảnh giới, ở chỗ này, nếu không bước vào Khai Khiếu cảnh, hắn phải dựa vào pháp khí mới có thể đánh nhau với Tầm Bí cảnh, hắn tin tưởng nơi này có nhiều người nắm giữ pháp khí, một khi đánh, hắn sẽ ăn thiệt thòi rất lớn.
Cho nên, hắn phải nhanh chóng tiến vào Tầm Bí cảnh.
Nhất định phải chiếm được.
Lăng Hàn đi tới gần, vào lúc còn cách mấy trượng, Xà Vương bên cạnh có cảm ứng, nó ngẩng đầu dò xét chung quanh, nó phun đầu lưỡi giống như phát hiện cái gì đó.
Lăng Hàn vội vàng ngừng lại, một lát sau, Xà Vương lại cúi đầu xuống giống như đang ngủ.
Loài rắn trừ khi săn mồi, bình thường sẽ cuộn người nghỉ ngơi tránh lãng phí thể lực, cho dù cường đại như Huyết Tuyến xà cũng không thể thay đổi đặc tính như vậy.
Lăng Hàn kìm nén bực bội, một là phòng ngự khí độc xâm lấn, hai là tận khả năng tránh bị Xà Vương cảm ứng.
Với thực lực của hắn hiện tại, nín thở nửa giờ không thành vấn đề, nhưng làm thế không bảo hiểm, khí độc vẫn có hiệu quả ăn mòn làn da rất mạnh, hắn cảm thấy thân thể ngứa ngáy, hận không thể gãi thật thống khoái.
Hắn cúi đầu quan sát, quả nhiên, làn da đã đỏ lên, đã bắt đầu sưng đỏ.
Phải nhanh hơn mới được, bằng không cho dù không hít khí độc cũng trúng độc.
Lăng Hàn gia tăng tiết tấu, việc này dẫn tới Xà Vương cảnh giác, nó dựng đầu lên lần nữa, lần này nó nhìn chằm chằm về hướng của Lăng Hàn, đôi mắt màu xanh lục tỏa ra hung quang, Lăng Hàn đổ mồ hôi lạnh.
Cũng may, Xà Vương vẫn không xuất kích, chậm rãi thu đầu trở về.
Lăng Hàn không dám tăng thêm tốc độ, làm như vậy sẽ làm Xà Vương chú ý, ngược lại sẽ dẫn tới dục tốc bất đạt.
Hắn đi chậm rãi giống như rùa bò.
Hắn không phải không nghĩ sử dụng Thiên Văn ngọc đánh lén, nhưng thời điểm Xà Vương đang nghỉ ngơi sẽ vùi đầu rắn vào trong thân thể, hắn không có khả năng đánh trúng, nó có thân thể khổng lồ và sinh mệnh lực loài rắn rất mạnh, cho dù bị đánh thành hai đoạn, nó sẽ không chết trong thời gian ngắn, từ đó sẽ dẫn tới Xà Vương điên cuồng chém giết Lăng Hàn.
Sau một hồi, rốt cục Lăng Hàn đi tới bên cạnh Vạn Tinh thạch và Tử Ngọc linh thảo, hắn một tay cầm lấy Vạn Tinh thạch, một tay kia cầm Tử Ngọc linh thảo, bỗng nhiên hắn nhổ linh thảo và co chân bỏ chạy.
Lúc này, Xà Vương đã có phản ứng, đuôi rắn quét thẳng về phía Lăng Hàn, tốc độ nhanh đến cực hạn, Xà Vương há miệng phun sương độc, tính ăn mòn tăng nhiều.
Lăng Hàn tung người rẽ vào khúc ngoặc trước mặt, hắn vội vàng ném Dưỡng Nguyên Hồ Lô vào trong một khe đá, sau đó "xèo" một cái, bản thân hắn cũng tiến vào bên trong.
Xà Vương lao tới, nó cũng mất đi hành tung của Lăng Hàn, nó phun đầu lưỡi cảm ứng khí tức của Lăng Hàn nhưng không thu hoạch gì, nó bò quanh một lúc lâu, rất nhiều Huyết Tuyến mãng cũng bò tới, chúng và lão đại cùng tìm kiếm chung quanh.
Tất cả đều phí công.
Lăng Hàn vừa tiến vào Dưỡng Nguyên Hồ Lô, hắn vội vàng ăn Giải Độc Đan, mặc dù không phải Giải Độc Đan chuyên trị loại độc này nhưng luôn có tác dụng phụ trợ.
- Phụ thân, ngươi thế nào?
Đám tiểu oa nhi vây quanh, sắc trư đang cười trên nổi đau của người khác.
- Không có việc gì.
Hắn nói.
Lăng Hàn vận chuyển công pháp Hầu ca phối hợp hóa giải độc tố, trái tim đập mạnh đều đặn, sinh mệnh lực dâng trào, lá gan không ngừng bài tiết chất độc, hiệu suất cao đến kinh người.
Bởi vì hai khí quan này được hắn khắc hơn trăm vạn minh văn, tính năng cũng vượt qua các Minh Văn cảnh khác.
Dù là như thế, hắn vẫn phải bỏ qua thời gian một ngày mới có thể hóa giải chất độc.
Lăng Hàn muốn rời đi, đột nhiên nghe bên ngoài có âm thanh chiến đấu.
Đám người bên ngoài đánh vào?
Lăng Hàn nghĩ nghĩ, quyết định nên tìm nơi trốn một lúc, bởi vì hắn ẩn thân không chân chính dung nhập vào hư không giống Nhị Oa, không thể chạm đến, mỗi lần bị đánh trúng sẽ lộ sơ hở.
Tỉ lệ bị đánh trúng trong loạn chiến là rất cao.
Hắn cầm lấy Tử Ngọc linh thảo, dù sao luyện hóa ở nơi nào mà không phải luyện hóa?
Hắn có nên nấu hay không?
Trong đầu Lăng Hàn xuất hiện suy nghĩ như vậy, sau đó hắn bật cười, cũng không phải ăn cơm, tại sao lại chú trọng mùi vị ngon hay không?
Hắn cầm Tử Ngọc linh thảo và cắn một cái, răng rắc, hắn cắn một đoạn, ngay sau đó có vị chua bao phủ khoan miệng.
Thật khó ăn.
Mặc kệ, hắn nhai nát sau đó nuốt vào bụng.
Sau khi ăn vài miếng, Lăng Hàn cảm thấy phần bụng nóng như lửa đốt, hiển nhiên dược lực đã bộc phát.
Hắn ngừng lại, vận chuyển công pháp Hầu ca luyện hóa dược lực.
Bí lực đang lưu chuyển và thôi động kinh mạch mở rộng.
Động tĩnh bên ngoài càng lúc càng lớn, nhưng Lăng Hàn không phát hiện ra, hắn toàn tâm toàn ý thôi động kinh mạch mở rộng, từ đó có thể tồn trữ bí lực càng ngày càng nhiều, lực bộc phát cũng càng đủ.
Sau khi dược lực biến mất, hắn lại nhai vài đoạn linh thảo, sau đó tiếp tục.
Một ngày một đêm sau, rốt cuộc hắn cũng tu đến tam văn đỉnh phong.
Kinh mạch không thể mở rộng hơn nữa, cho dù mở rộng hơn một chút cũng làm hắn đau đớn không muốn sống.
Được, ta có thể xung kích tứ văn.
Hắn không chút do dự, bắt đầu đột phá.
Hắn có thể đột phá tiểu cảnh giới dễ dàng, khó khăn ở chỗ hắn có thể khắc nhiều minh văn hơn hay không.