Nội tâm Thù phát lạnh, hắn vội vàng lui nhanh ra phái sau. Hắn cảm thấy đối thủ như ngọn núi cao bất động, ngươi có thể làm càn, chỉ khi nào phản kích chính là sơn băng địa liệt, bài sơn đảo hải.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười, nói:
- Thực lực không tệ, ngươi xứng đáng xếp hạng nhất trong đám người ta gặp mấy ngày qua.
Người này có chiến lực tiếp cận hoàng gia, cho dù gặp được Tử Hà Băng Vân, Lạc Trường Phong cũng có thể chống lại hai chiêu.
Đáng tiếc gặp là hắn.
Lăng Hàn ra tay, năm ngón tay vươn ra đánh một chưởng về phía Thù.
Chưởng chưa tới nhưng khí thế như núi cao vạn trượng, Thù lúc này đổ mồ hôi lạnh đầm đìa, cảm thấy sợ vỡ mật, muốn tránh nhưng hai chân không nghe lời, hắn không thể nhúc nhích.
Hắn cuối cùng là tồn tại tiếp cận hoàng giả!
Thù thét dài một tiếng, hắn thoát khỏi áp chế tâm linh của Lăng Hàn và tiếp tục xuất kích.
Cho dù bại hắn cũng muốn bại trong chiến đấu.
Oanh!
Đối kháng một kích, Thù bị đánh bay ra ngoài, hằn nắm trên mặt đất không bò dậy được.
Khán đài hoàn toàn yên tĩnh.
Mọi người vốn tưởng rằng Lăng Hàn thua chắc rồi, tuyệt đối không ngờ rằng ý niệm vừa sinh ra suy nghĩ như vậy, Lăng Hàn đã chuyển bại thành thắng, xoay ngược quá nhanh.
Trình Phong Vân âm thầm cảm thấy may mắn và nghĩ mà sợ, khá tốt hắn hôm nay không đánh bạc, bằng không thì... Nên đi tới tầng thứ tư, chờ yêu nghiệt nơi đó thu thập Lăng Hàn.
Ngày hôm nay chấm dứt, cũng quyết ra toàn bộ người tham gia vòng bán kết, theo thứ tự là Lăng Hàn, Trương Tuyền, Hà Nhạc và Dương Bích Nguyệt.
Trừ Lăng Hàn ra, ba người khác là truyền nhân thế lực tam tinh, có thiên tư vương giả, bằng không cũng không có khả năng thắng vượt qua chiến đấu ác liệt.
Bọn họ cũng không quay về nơi ban đầu, mà là tụ tập cùng một chỗ, lập tức sẽ đi tầng thứ tư, ngày mai là ngày bắt đầu chiến đấu vòng loại chung kết.
Lăng Hàn cũng rất chờ mong, tầng thứ tư có phòng tu luyện thời gian, hắn muốn nhanh chóng luyện ra lô tiên đan đầu tiên.
Luyện ra, hắn xem đây là nước cờ đầu mở ra cánh cửa tiến vào bên trong thành Đan Đạo.
Lăng Hàn và Thiên Phượng Thần Nữ cùng tiến vào Truyền Tống Trận đi tầng thứ tư.
Làm người xuất sắc, bọn họ vẫn có đặc quyền nho nhỏ, cho phép mang một hai người tiến vào tầng thứ tư, nhưng chỉ giới hạn trong lúc thi đấu, sau khi xong phải rời đi trong ba ngày.
Người muốn quan sát trận đấu không có đãi ngộ như vậy, chỉ có thể dùng tiền ngồi Truyền Tống Trận.
Không cần?
Mỗi một tầng không gian lớn như vậy, ngươi có thể chạy bộ sao?
Truyền tống trận một lần một khối tinh thạch, hơn nữa không thể dừng lại trong tầng thứ tư, cùng ngày đến, cùng ngày phải quay về, bằng không giao nộp hai khối tinh thạch.
Nghe nói Truyền Tống Trận cũng có cổ phần của Tử Thành đan sư.
Đúng là biết kiếm tiền. .
Sau khi đi vào tầng thứ tư, dám người Lăng Hàn được an bài chỗ ở, bọn họ tối đa cũng chỉ ở lại bốn ngày. Mặt khác, thứ hai, người thắng tầng thứ ba cũng ở nơi này, bọn họ căn bản chính là "Thổ dân" nơi đây, sau khi đấu xong cứ trực tiếp quay về.
Người tầng thứ tư không ở đây, phải chờ trận đấu ngày mai mới xuất hiện.
Nhưng vào lúc nửa đêm có một đạo khí tức đáng sợ bộc phát, lúc này mọi người trong trang viên đều thức dậy.
Thật mạnh!
Bọn họ liên tục mở cửa ra, nhìn thấy trên bầu trời có một nam tử đang đứng như thiên thần, hắn tỏa ra khí chất bá tuyệt thiên hạ.
- Triệu, Triệu Thanh Phong!
Có người nhận ra người này nên nói ra thân phận của đối phương, giọng nói mang theo run rẩy.
Có thể đánh vào vòng chung kết, có người nào không phải vương giả? Nhưng chỉ cần nói tên của đối phương lại run rẩy như vậy, có thể thấy được Triệu Thanh Phong người này hung tàn cỡ nào, cường đại tới mức đáng sợ ra sao.
- Triệu Thanh Phong!
Hiển nhiên không ít người nghe qua tên của hắn, ánh mắt những vương giả này đầy kiêng kỵ.
Đồn đãi, Triệu Thanh Phong không những cường đại không hợp thói thường, hơn nữa tâm tính tàn nhẫn, có yêu thích hành hạ thiên tài tới chết.
Ngàn vạn không nên bị hắn nhìn chằm chằm vào, nếu không rời khỏi thành Đan Đạo phỉ tự cầu nhiều phúc.
Hai tay Triệu Thanh Phong chắp sau lưng, hắn dùng ánh mắt từ trên cao nhìn xuống mọi người, trong ánh mắt mang theo khinh miệt rất mạnh.
- Một đám cặn bã, thật sự là phế vật, ta cũng không có hứng thú ra tay.
Mọi người giận dữ, bọn họ có ai không phải vương giả, có một hai người thậm chí miễn cưỡng đạt tới cấp bậc hoàng giả, ngươi lại nói bọn họ là cặn bã, phế vật, có ai nhịn được?
- Không phục?
Triệu Thanh Phong cười cười, hắn vươn tay ấn vào hư không, trong hư không xuất hiện vô số mũi nhọn màu xanh bay xuống, đó là từng thanh kiếm màu xanh sắc bén, tuyệt đối là ký hiệu đại đạo tạo thành.
Ông, lúc này chấn động đại đạo chư thiên áp chế ọi người.
Mọi người vội vàng ra ty ngăn cản, ầm ầm ầm, cả trang viên bị phá hủy trong nháy mắt, vào lúc bụi mù biến mất, chỉ thấy đại bộ phận người nằm chết dí dưới đất, cho dù có mấy người không nằm nhưng toàn thân tổn thương.
Tiện tay cũng có thể làm mười mấy vương giả vài hoàng giả không có lực hoàn thủ, đây là thực lực đáng sợ cỡ nào?
Đây chính là Triệu Thanh Phong!
Đáng sợ hơn là, hắn đã mạnh tới mức này, nhưng chỉ một trong tứ đại thiên vương thủ hạ của Nghiêm Tiên Lộ thôi, mà Nghiêm Tiên Lộ còn không phải truyền nhân của Tiên Vương cửu trọng!
- Ta đã nói các ngươi chính là cặn bã trong cặn bã mà.
Triệu Thanh Phong nói.
- Lần này tới đây là nói cho các ngươi biết, không nên lãng phí thời gian của ta, ngày mai chỉ có một trận tranh tài.
Ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào người còn đứng ở đây, hơn nữa là người không tổn thương gì.
Lăng Hàn!
Lăng Hàn đã thu Thiên Phượng Thần Nữ vào trong Hắc Tháp.
- Lăng Hàn?
Triệu Thanh Phong nói ra, trong ánh mắt mang theo chiến ý hừng hực.
Lăng Hàn hơi kinh ngạc, đối phương biết rõ tên của mình? Hắn cũng nhìn đối phương, tuy nhìn lên nhưng khí thế ngạo nghễ á tuyệt không thua gì đối phương.
- Không sai, ta là Lăng Hàn.
Hắn thản nhiên nói.
Triệu Thanh Phong thực sự rất mạnh, có lẽ còn mạnh hơn mình trước khi được hỏa diễm Tiên Vương rèn luyện, nhưng hiện tại Lăng Hàn có tự tin tuyệt đối.
Lăng Hàn không dám xem thường thiên kiêu thiên hạ nhưng cũng tràn ngập tự tin.
Triệu Thanh Phong nhếch miệng cười cười, nói:
- Ngươi rất thú vị! Ngày mai chính là trận quyết chiến của chúng ta.
Hợp lý sao?
Mười sáu người tiến vào trận chung kết, tiến tám tiến bốn tiến hai mới tới hai người bọn họ, ngươi trực tiếp nhảy qua ba ngày chiến đấu, không sợ Tử Thành đan sư tính sổ với ngươi sao?