Chương 2655: Bọn buôn người (Thượng)

Thần Đạo Đan Tôn

Cô Đơn Địa Phi 05-07-2023 15:39:59

- Ta là Thăng Nguyên đại viên mãn, ngươi là tiểu thành, vừa vặn cao hơn ngươi hai cảnh giới nhỏ. Đây là Vô Nhạc Thiên Tôn nói, chỉ cần không vượt qua Lăng Hàn hai cảnh giới nhỏ, ai cũng có thể ra tay với Lăng Hàn. Đồ tôn của một Thiên Tôn lại còn sẽ có kiêng kỵ, có thể thấy được trận chiến đó của Vô Nhạc Thiên Tôn thực sự là đánh ra một bầu trời, để tất cả mọi người biết, Tiên Vực còn có Thiên Tôn thứ tư, hơn nữa cực kỳ cường thế. Lăng Hàn chắp hai tay sau lưng nói: - Vậy thì đến lĩnh giáo một hồi. Hai người cùng bay lên trời, chỉ một lúc sau, giữa bầu trời bùng lên ánh sáng kinh người, từng đạo từng đạo nổ vang truyền đến, phảng phất như Lôi Minh. Tất cả mọi người ngửa mặt nhìn lên bầu trời, nhưng ngoại trừ Hổ Nữu, Nữ Hoàng, Nhu yêu nữ, những người khác căn bản thấy không rõ lắm. Lão tổ Khổng gia cũng không thấy rõ, bởi vì tu vi của hắn bị phong ấn, ở trong lòng hắn âm thầm cầu khẩn, tốt nhất là Cửu Toàn giết Lăng Hàn, sau đó giết chết những người khác, để hắn có thể thoát vây. Đương nhiên, hắn cũng có lo lắng, vạn nhất Cửu Toàn hung tính quá độ, giết luôn hắn thì làm sao bây giờ? Nhưng chỉ một chút thời gian, liền không còn nổ vang truyền đến, hết thảy khôi phục gió êm sóng lặng. Xèo, một bóng người hạ xuống, chính là Lăng Hàn. - Chạy rồi. Lăng Hàn nói. Hắn nhìn phương xa, ánh mắt ngưng tụ, không thể không thừa nhận, Cửu Toàn đúng là một đối thủ rất tốt, thực lực cực kỳ mạnh mẽ, nhưng đối đầu với thể phách kinh người của hắn, cũng chỉ có phần chịu đòn, bởi vậy tự nhiên chỉ có thể bại lui. Đồ tôn của Thiên Tôn, quả thật có chỗ hơn người, nếu không phải Lăng Hàn vừa đạt được máu Thiên Tôn, tăng thể phách lên một bước, trận chiến này thắng bại thật rất khó nói. Dù sao, Cửu Toàn có ưu thế hai cảnh giới nhỏ. - Xem ra, một đường này sẽ không thái bình. Lăng Hàn lắc đầu, hành tung của bọn họ đã lộ ra, cao thủ của nhất mạch tam đại Thiên Tôn sẽ không ngừng đến đánh lén bọn họ. Có điều, chỉ cần Tiên Vương không ra, hắn thật không sợ ai. Bọn họ tiếp tục tiến lên, quả nhiên lại gặp phải từng làn từng làn tập kích, có một người một ngựa đến, cũng có kết bè kết lũ, nhưng không ai không bị Lăng Hàn đánh chạy, có càng chém giết tại chỗ, cảnh cáo người đến sau. Mấy tháng sau, bọn họ đã tiến vào Thất Hoa Thiên, cũng đi qua một truyền tống trận cuối cùng, hiện tại cần dựa vào bước chân để hoàn thành một đoạn cuối cùng. - Ồ? Tất cả mọi người hét lên kinh ngạc, phía trước đang có hai làn sóng người huyết chiến, bốn phía thì thi thể ngã đầy đất. Thời điểm đám người Lăng Hàn xuất hiện, cuộc chiến đấu này cũng sắp đến hồi kết thúc, một phương chỉ còn dư lại ba người còn sống sót, một phương khác là người đông thế mạnh, đã chiếm cứ hoàn toàn thượng phong, diệt sạch đối phương không cần bao nhiêu thời gian. - Hắc Phong trại làm việc, thức thời mau cút! Phương nhiều người nhìn về phía đám người Lăng Hàn quát lên, hung thần ác sát. Tình huống này thật giống như rất rõ ràng, một nhóm sơn tặc đang đánh cướp, bọn họ vừa vặn va vào. Chỉ là, cái này có thể quá khéo hay không? Một đường lại đây gặp phải nhiều người đánh lén như vậy, tuy đều bị đánh lui, nhưng vì như thế, minh không có tác dụng, hiện tại đến âm a? Lăng Hàn không sợ, cười nói: - Làm cái gì buôn bán, mang chúng ta cùng một chỗ phát tài a. Người của Hắc Phong trại cũng sững sờ, cái thứ này là cố ý, hay là thật ngốc? Một tên đạo tặc nhìn thấy ba nữ Hổ Nữu, không khỏi lộ ra vẻ thèm nhỏ dãi: - Ba nữ nhân này không tệ, đi thử xem thực lực của bọn họ! Nhất thời có ba tên sơn tặc nhảy ra ngoài, múa đao bổ tới Lăng Hàn, Lôi Hỏa Đại Đế. Lôi Hỏa Đại Đế căm tức, hắn làm gì a, các ngươi không hỏi ba bảy hai mươi mốt liền ra tay với ta, là cảm thấy ta dễ ức hiếp sao? Hắn xông ra ngoài, oành oành oành, chỉ một quyền mà thôi, ba tên sơn tặc kia bị đánh bay, ở trên bầu trời xẹt qua một đường vòng cung, sau đó nặng nề té xuống đất. Bởi vì biết những người này là sơn tặc cùng hung cực ác, hắn cũng không có hạ thủ lưu tình, lần này chính là tử thủ. Chỉ là mấy Sáng Thế Cảnh, ngay cả Trảm Trần cũng chưa đi vào, lại dám khiêu khích hắn? Hắn lôi đình ra tay, nhất thời hù những sơn tặc khác sợ gần chết, vội vã bỏ chạy. Ba người may mắn còn sống sót cũng thở phào nhẹ nhõm, vội vàng cám ơn đoàn người Lăng Hàn. - Chúng ta còn có chuyện quan trọng, trước tiên lên đường, đợi đến Hồng Quả Thành, lại cẩn thận cảm tạ. Một người nói. Lăng Hàn nguyên bản không có ý định làm anh hùng, cũng không có dự định hồi báo, nhưng đối phương nói như vậy hắn liền không cao hứng. Đây cũng quá qua loa a? Ngươi không có nói mình tên gì, cũng không có nói vị trí cụ thể, vậy đến Hồng Quả Thành làm sao cảm tạ? Ánh mắt của hắn đảo qua, đám người này hẳn là một đội buôn, tổng cộng có mười chiếc xe ngựa, khi ánh mắt của hắn đảo qua một chiếc xe ngựa trong đó, chỉ thấy ba người kia lộ ra vẻ sốt sắng. - Chúng ta đi cũng mệt mỏi, mượn xe ngựa của các ngươi ngồi một chút a. Lăng Hàn cười nói, một bên bước về phía chiếc xe ngựa kia. - Đại nhân! Ba người kia vội vã ngăn cản. - Đến, mời tới chiếc xe ngựa này, to lớn nhất rộng rãi nhất, bên trong bố trí cũng hoa lệ nhất. - Cút! Lôi Hỏa Đại Đế hừ nói, một tay nhẹ chấn, ba người kia nhất thời ngã trên mặt đất, đau đến rên hừ hừ. Lăng Hàn cười ha ha, nhìn Lôi Hỏa Đại Đế biểu thị tán thưởng: - Ngươi càng ngày càng có tự giác của tiểu đệ. - Cút! Lôi Hỏa Đại Đế khó chịu nói. Bọn họ đi tới trước chiếc xe ngựa kia, Lăng Hàn đưa tay mở thùng xe ra, chỉ thấy bên trong lại ngồi hai hàng cô gái, đều dựa lưng vào nhau, trên mặt tràn ngập hoảng sợ. Lại đảo qua một chút, chỉ thấy trên người mỗi cô gái đều cột dây thừng. Lăng Hàn nhất thời hiểu được, sơn tặc dĩ nhiên là thật sự, nhưng đội buôn này cũng không phải vật gì tốt, dính đến buôn bán nhân khẩu, chẳng trách hắn muốn leo lên chiếc xe ngựa này liền để ba người kia kiêng kỵ như vậy. Một người đột nhiên hét lớn, múa đao nhào về phía Hổ Nữu, hắn biết sự việc đã bại lộ, vì lẽ đó muốn bắt một cô gái làm con tin, để Lăng Hàn sợ ném chuột vỡ đồ. Hắn vừa ra tay, hai người khác cũng như ở trong mộng mới tỉnh, vội vã ra tay theo. Hổ Nữu hì hì nở nụ cười, đột nhiên hét lớn một tiếng, oành, binh khí, quần áo trong tay ba người bị chấn nát tan, da dẻ toàn thân cũng dồn dập rạn nứt, máu tươi ồ ồ tuôn ra, dưới chân như uống say, loạng choà loạng choạng.