Đương nhiên nếu như đối phương cũng là Trảm Trần hoàn mỹ mà nói, vậy thì phải xem song phương có kỹ xảo chiến đấu, nắm giữ tiên thuật thế nào...
Thiên Phượng thần nữ mở mắt ra nhìn hắn một cái, sau đó lại lần nữa nhắm mắt lại.
Ba người khác đều đang trong lúc ngộ đạo sâu nhất, trừ việc bị công kích sẽ chủ động phản kích ra, bằng không tuyệt đối không thể bị bất luân động tĩnh nào làm cho kinh động mà tỉnh lại.
Roẹt roẹt. Trên bầu trời có mây đen rậm rạp, cho dù là ở trong Thiên Địa bí cảnh, thiên kiếp cũng vẫn ới.
Bắc Huyền Minh cũng không sợ độ kiếp ở nơi này sẽ làm ảnh hưởng tới Phó Hiểu Vân, thiên kiếp thực ra là thứ công bằng nhất trên thế giới này. Chỉ cần ng ươ không chủ động đi trêu vào, cho dù người đứng bên cạnh ngươi khi độ kiếp cũng không có việc gì.
Thiên kiếp đáng sợ rơi xuống, Bắc Huyền Minh, chủ động đón đỡ. Chỉ cần vượt qua một kiếp này, hắn sẽ trở thành Nhị Trảm lão tổ hàng thật giá thật.
Dùng tuổi tác của hắn. Nhị Trảm như vậy cho dù ném tới đại giáo đỉnh cấp cũng có thể được gọi một tiếng thiên tài. Đương nhiên không thể trảm được Thiên địa vẫn là một tiếc nuối của hắn. Nhưng mà trên đời này, người có thể Trảm Trần khác loại có mấy người chứ?
Đó đều là truyền nhân thế lực cấp Tiên Vương.
Nửa ngày sau, hắn thành công đón đỡ thiên kiếp, sau đó nhìn về phía Phó Hiểu Vân. Chỉ thấy trên mặt đối phương hiện lên vẻ thống khổ, giãy giụa. Một cỗ khí tức đại đạo đáng sợ lan tràn ra khắp nơi, ở sau lưng nàng hóa thành một thanh Thiên Đao, lập tức chém ra.
Bắc Huyền Minh không khỏi kinh hãi, đây là Trảm Trần thất bại, bị Thiên địa cắn trả.
Đây là Thiên ý chi đao, trảm ai kẻ đó chết. Tuyệt đối không có ai có thể may mắn thoát khỏi.
Đúng lúc này chỉ thấy Phó Hiểu Vân đột nhiên mở hai mắt ra, trong hai mắt phun ra quang mang mãnh liệt, nóng rực, khí tức lập tức tăng vọt gấp hàng ức vạn lần.
Trảm Trần.
Bắc Huyền Minh khẽ giật mình, sau đó tỉnh ngộ. Phó Hiểu Vân trảm Thiên địa thất bại, nhưng mà trước mắt sống chết, nàng vẫn nắm lấy cơ hội, trảm một đao với mình. Do đó mới tránh được tử kiếp, rảo bước, trở thành Trảm Trần cảnh.
Phó Hiểu Vân có chút thống khổ, khóe mắt chảy ra hai hàng nước mắt. Nàng đã chém rụng trần duyên quan trọng nhất của mình, đó là sự yêu thương của phụ mẫu. Từ nay về sau phụ mẫu vẫn là phụ mẫu, nhưng khó có thể làm ảnh hưởng gì tới nàng.
Giống như là đối với người đi đường vậy, hai người này nhiều lắm cũng chỉ có danh xưng phụ mẫu mà thôi.
Đây chỉ là chuyện trong nháy mắt, trần duyên đã chặt, nàng lập tức trở nên lạnh lùng vô tình, giống như nàng chưa từng có đoạn tình cảm như vậy.
Thiên kiếp vừa mới tán đi lại lần nữa ngưng tụ, đánh về phía Phó Hiểu Vân.
Tuy rằng Bắc Huyền Minh đã là Nhị Trảm, nhưng mà bây giờ cũng chỉ có thể xem mà thôi. Hắn quét mắt nhìn qua ba người Lăng Hàn, trong mắt hiện lên sát ý. Hiện tại nếu như muốn giết ba người Lăng Hàn, Phó Hiểu Vân căn bản không kịp ngăn crn.
Nhưng mà thôi đi, hắn lắc đầu, tuy rằng đối phương không kịp ngăn cản, nhưng mà lại nhìn thấy. Hắn không muốn bởi vì mấy con rệp mà bị nữ thần ghi hận, dù chỉ là một chút đỉnh.
Nửa ngày sau, Phó Hiểu Vân thành công vượt qua thiên kiếp, phiêu nhiên hạ xuống.
- Vân muội, sao rồi?
Bắc Huyền Minh tiến lên phía trước hỏi:
- Trảm Trần hoàn mỹ.
Phó Hiểu Vân nhàn nhạt nói, chém đứt tình thương phụ mẫu, ảnh hưởng đối với nàng rất lớn, làm cho tính cách nàng lạnh lùng hơn rất nhiều.
- Chúc mừng Vân muội.
Bắc Huyền Minh cười nói, hắn không để ý tới việc Phó Hiểu Vân chém trần duyên gì.
Trảm Trần hoàn mỹ, xứng đôi với hắn. Hơn nữa nếu như Phó Hiểu Vân Trảm Trần khác loại thành công, ngược lại hắn còn cảm thấy bị đối phương áp chế một đoaàu. Nhưng hiện tại hắn cảm thấy như vậy đã là hoàn mỹ rồi.
- Đi.
Phó Hiểu Vân quét mắt nhìn qua Nữ Hoàng và Lăng Hàn một lần, nàng cũng không cho rằng hai người này có thể trảm Thiên địa thành công. Cuối cùng đều phải giống như nàng, bị ép trảm mình một đao.
Cưỡng ép trảm Thiên địa, rất khó.
Đã như vậy đương nhiên nàng không muốn lãng phí thời gian.
Tự nhiên Bắc Huyền Minh có chút không cam lòng, kỳ thực hắn rất muốn chém Lăng Hàn. Thế nhưng sau khi Phó Hiểu Vân Trảm Trần lại cao ngạo, lạnh lùng như nữ vương, khiến cho hắn bị ảnh hưởng. Vô thức không muốn làm trái lời đối phương.
Hai người thả bè gỗ xuống, xuôi dòng mà đi.
- Ta không thể giết ngươi, thế nhưng ta không tin rằng ngươi có thể vượt qua cửa ải Trảm Trần này.
Bắc Huyền Minh lại nhìn Lăng Hàn, nhiều ngày như vậy không có Trảm Trần thành công, như vậy trên cơ bản sẽ không thành công. Cho dù hắn không ra tay, Lăng Hàn cũng tất bị Thiên đạo chém rụng.
Hắn thu hồi ánh mắt, không còn đặt con sâu cái kiến này vào trong lòng. Hắn là Vương giả Thiên kiêu, cần đi ghi hận con sâu cái kiến sao
Hai người một bè phiêu nhiên rời đi. Thiên Phượng thần nữ lúc này mới thở dài một hơi, nàng luôn lo lắng Bắc Huyền Minh sẽ đột nhiên ra tay, .
- Không có việc gì, ta luôn để tâm tới hắn.
Lăng Hàn đột nhiên nói, khóe miệng nở nụ cười.
Làm người cũng nên có tâm phòng bị người khác. Đừng nói là Bắc Huyền Minh này, ngay cả Phó Hiểu Vân hắn cũng không tín nhiệm. Bởi vậy tuy rằng mọi người đều ở đây tiến hành Trảm Trần, nhưng mà Lăng Hàn thủy chung vẫn giữ một đạo thần ý. Vạn nhất đối phương muốn làm khó dễ, như vậy hắn sẽ lập tức thu ba người vào trong Hắc tháp.
Khá tốt, tuy rằng Bắc Huyền Minh kia nhiều lần có ý niệm ra tay trong đầu, nhưng mà cuối cùng cũng không có ra tay.
Hai người này vừa đi, cuối cùng Lăng Hàn cũng toàn tâm toàn ý vùi đầu vào Trảm Trần.
Một đao trảm Thiên địa, rất khó khăn.
Thoáng cái đã là ngày thứ hai mươi sáu bọn hắn tiến vào Trảm Trần Uyên, cách lúc Trảm Trần uyên đóng cửa cũng chỉ còn lại thời gian chưa tới một phần ba.
Trên người Lăng Hàn, Nữ Hoàng đồng thời có khí tức cường đại lưu chuyển ra, hóa thành hai thanh thần đao, sau đó liên tục ngưng tụ, cuối cùng tạo thành một thanh Thiên đao khổng lồ, chém về Thiên địa.
Trảm lại Thiên địa.
Roẹt roẹt, một đao chém ra, rõ ràng không chém được tới bất kỳ vật gì, nhưng mà lại có thể khiến cho trong thiên địa bộc phát ra tiếng vọng vô tận. Ầm ầm. Thiên địa vang vọng, có tiếng sấm cuồn cuồn, giống như thiên địa đang tức giận vậy.
Trảm Thiên địa một đao, đây là hành động ngỗ nghịch với Thiên địa, đương nhiên Thiên địa phải tức giận rồi.
Thiên Phượng thần nữ lại có chút vui mừng, điều này đại biểu cho việc Lăng Hàn và Nữ Hoàng gần như thành công.