Thoát ra khỏi trạng thái không linh, Tả Mạc lặng yên hồi lâu. Chẳng lẽ đây là đốn ngộ? Hắn ưa thích lại có chút tiếc nuối khi nghĩ tới.
Quả nhiên, sau mấy lần thi triển Thảo Mộc quyết, không có một lần xuất hiện trạng thái không linh như vậy nữa. Nhưng chỉ pháp của hắn rõ ràng nâng lên một bậc, lưu loát hơn rất nhiều, đặc biệt là sự phối hợp chỉ pháp cùng linh lực, tựa như tìm qua quyết khiếu, ngón tay vừa động, linh lực liền biến hóa theo, phối hợp ăn khớp không có lệch pha.
Chỉ pháp hoa lệ, hiệu quả khủng bố khiến các nữ đệ tử vốn còn thấp thỏm lo âu đều ngoan ngoãn ngậm miệng.
Tả Mạc không nghĩ tới hiệu quả tốt như vậy.
Sự bá đạo của Thảo Mộc quyết vượt quá dự kiến của hắn, hắn thầm tự cảnh tỉnh, sau này phải cần thận thi triển Thảo Mộc quyết.
Sự tình tiếp theo trở nên đơn giản hơn nhiều, chỉ cần cày linh điền một lần là có thể trồng linh thảo.
Phương thức trồng trọt của nữ đệ tử làm hắn mở mắt. Chỉ thấy một nữ đệ tử lấy từ bên hông ra một ống trúc, mở nút, lấy từ trong ra một con giun màu vàng. Nàng niệm khẩu quyết, con giun vàng đâm đầu chui xuống linh điền.
Chớp mắt, linh điền đột nhiên nhấp nhô nổi lên, thời gian chỉ khoảng nửa nén hương là dừng lại, linh điền đã được cày xới xong xuôi, điều kỳ diệu là không có một chút bùn đất bắn ra ngoài linh điền.
Tả Mạc cảm thấy hứng thú: "Đây là thứ gì? Rất là tiện lợi nha."
Lý Anh Phượng nghe vậy liền hiểu ý nói: "Chúng ta đều gọi là giun cày xới, không phải là hàng hóa cao cấp gì, nhưng dùng để cày đất, hiệu quả tốt. Đợi lát tặng sư đệ vài con, dùng để trồng linh cốc cũng là một trợ thủ."
Tả Mạc vui mừng: "Cảm ơn sư tỷ."
Linh điền mới được cày xới, các nữ đệ tử lập tức rắc hạt giống linh thảo. Trồng linh thảo không yêu cầu cao như linh cốc, chỉ cần rắc đủ dày là được.
Rắc xong, Tả Mạc thấy một nữ đệ tử chuẩn bị thi triển Tiểu Vân Vũ quyết liền hưng phấn đứng ra: "Nếu cần tạo mưa, để ta làm đi."
Có đi có lại, cũng không nên lấy không đồ vật của người khác.
Lý Anh Phượng vui mừng: "Nghe nói sư đệ luyện Tiểu Vân Vũ quyết tới tầng thứ ba, hôm nay đúng là có thể thấy một lần."
Tiểu Vân Vũ quyết là pháp quyết Tả Mạc am hiểu nhất, cơ hồ không cần chuẩn bị gì, hơi niệm động pháp quyết, mây mù tụ tập xuất hiện trên linh điền.
Ào ào, từng hạt mưa rơi xuống linh điền, trong không khí tràn đầy sinh cơ, mọi người chấn động.
Tầng thứ tư Tiểu Vân Vũ quyết có khác biệt lớn so với tầng thứ ba, vừa gây mưa xong, trên linh điền đã xuất hiện một cầu vồng.
Khi chúng nhân cảm thán, đột nhiên một nữ đệ tử chỉ vào linh điền kêu lên: "Trời ạ! Mọi người xem, đâm chồi rồi!"
Quả nhiên, không biết từ lúc nào trên linh điền đã xuất hiện một vùng mầm nhỏ màu xanh non.
Tả Mạc lấy ra hỏa tinh châu thảo mộc, lần nữa thi triển Thảo Mộc quyết, nó lập tức hóa thành vô số lục tuyến, chìm vào trong linh điền.
Mầm cây xanh non trên linh điền lập tức trở nên xanh đậm hơn vài phần, phát triển có thể thấy bằng mắt.
"Sư đệ quả danh bất hư truyền!" Lý Anh Phượng thật lòng khen ngợi, vị sư đệ không nổi danh này tựa hồ có thủ đoạn vô cùng tận, luôn mang tới cho nàng rất nhiều bất ngờ. Nàng lại phát hiện, bất kỳ thủ đoạn nào của Tả Mạc đều có sai lệch lớn đối với những gì nàng nghe được.
Hắn muốn giấu diếm cái gì chứ? Bất giác Lý Anh Phượng lần thứ hai nghĩ tới vấn đề này.
Thảo Mộc quyết phối hợp Tiểu Vân Vũ quyết, hiệu quả thần kỳ, hiệu suất tăng nhiều. Lý Anh Phượng thật không để ý tới Tả Mạc dùng cách nào, nàng chỉ hi vọng sớm có thể sản xuất linh thảo.
Vì tăng nhanh tốc độ, liên tục vài ngày trừ đi tới Lãnh Vụ cốc gây mưa Tả Mạc mỗi ngày đều tới sườn đông. Hắn cũng không gặp được đãi ngộ xa xỉ dùng linh thạch phục hồi linh lực như lần thứ nhất.
Thân thể của người không giống bình chứa khí, muốn dung nạp nhiều linh lực phải không ngừng tăng lớn dung lượng. Làm sao tăng lớn dung lượng? Phương pháp đơn giản nhất là cải tạo thân thể. Không ngừng vận chuyển linh lực, linh lực không ngừng cường hóa giúp cho dung nạp nhiều linh lực hơn.
Linh lực trong tinh thạch nồng hậu vượt xa linh lực di động trong không khí, hấp thu càng dễ dàng, công hiệu cải tạo kinh mạch càng lộ rõ.
Mấy ngày này, Tả Mạc mỗi đêm ngày lập đi lập lại Thảo Mộc quyết cùng Tiểu Vân Vũ quyết, lượng công tác ở hơn bốn trăm mẫu linh điền do hắn một mình hoàn thành.
Các nữ đệ tử luôn đi theo xem hắn công tác điên cuồng.
Thi triển pháp quyết, tay cầm tinh thạch đả tọa, lại thi triển pháp quyết, linh lực hao hết lại đả tọa...
Ngay cả các nàng ở bên quan khán cũng mỏi, nhưng Tả Mạc lặp đi lặp lại, không chút thấy khô khan.
Tả Mạc đương nhiên không thấy khô khan!
Đãi ngộ xa xỉ như vậy, hắn nằm mơ đều nghĩ tới. Đó là cơ hội tốt, sao không lợi dụng, ngu sao?
Hắn không chút tiết kiệm linh lực, mỗi lần đều hao hết linh lực trong cơ thể! Sau đó cầm tinh thạch điên cuồng hấp nạp.
Mấy ngày nay, thu hoạch của hắn là cực lớn, dù không có 10 viên tinh thạch, hắn cũng đáp ứng. Trước nay kinh mạch không có hấp thu linh lực như vậy, giống như đất đai khô cằn gặp mưa xuống. Ngắn ngủi vài ngày, linh lực trong cơ thể hắn cơ hồ tăng thêm một phần mười, kinh mạch cũng được cường hóa rất nhiều.
Trừ điều này ra, mỗi lần sử dụng Thảo Mộc quyết, mức độ thành thục tăng lên đáng kể, ẩn ước có dấu hiệu đột phá tầng thứ hai.
Nhìn vào linh điền xanh mơn mởn, các linh điền đều trồng lên linh thảo, đây cũng là một công tác thú vị, công tác hoàn thành, hắn lại không nỡ bỏ đi.
"Lúc nào mới gặp chuyện tốt thế này nữa chứ!"
Hắn thở dài.
Năm ngày, tiêu hao năm viên tinh thạch cấp hai, cũng khó trách Tả Mạc chưa hết ý.
Chẳng qua cũng tốt, mười viên tinh thạch cấp hai đủ để bù đắp sự tiếc nuối của hắn.
Tảng đá lớn trong lòng Lý Anh Phượng rốt cục bị loại bỏ. Tuy tiêu phí không nhỏ, nhưng cuối cùng giải quyết vấn đề rắc rối, còn kết giao với một vị sư đệ lợi hại, nàng khá hài lòng.
Một trương một trì, văn võ chi đạo.
Về đến tiểu viện, túi của Tả Mạc phồng lên, tâm tình rất nhàn nhã.
Công khóa mỗi ngày, hắn y nguyên chưa từng xao lãng. Tuy hiệu suất đả tọa xa xa không bằng sử dụng tinh thạch nhưng Tả Mạc vẫn kiên trì. Linh lực trong tinh thạch dù tinh thuần dễ hấp thu, nhưng hơi bá đạo. Đả tọa bình thường hấp thu linh lực dù rất chậm, nhưng hết sức ôn hòa.
Xét về lâu dài, quá ỷ vào tinh thạch dễ lưu lại ẩn hoạn. Môn phái có căn cơ thâm hậu, đại đa số có phương pháp hóa giải ẩn hoạn. Nhưng đối với Tả Mạc, điều này rất xa vời.
Đương nhiên, trọng yếu nhất là, Tả Mạc cũng không có nhiều tinh thạch để tiêu pha như vậy.
Ngoài ra, hắn hiện tại chủ công Canh Kim quyết cùng Thảo Mộc quyết, Canh Kim quyết đã đạt trình độ tầng thứ hai, Thảo Mộc quyết đột phá tầng thứ hai cũng không xa. Nếu hai chủng đều có thể đột phá tầng thứ ba, lại thêm Tiểu Vân Vũ quyết tầng thứ tư, hắn đủ năng lực để trở thành một linh lực phu.
Ha ha, đến lúc đó, tich thạch cuồn cuộn vào túi.
Liên tiếp mấy ngày, tâm tình của hắn rất tốt.
Mỗi ngày nhởn nhơ chạy đi Lãnh Vụ cốc gây mưa một lần. Linh dược trong dược điền phát triển tốt, Tiểu Vân Vũ quyết tầng thứ tư tỏ hiệu quả rõ rệt, linh dược so với trước càng tràn đầy sinh cơ. Mỗi khi hắn bắt đầu gây mưa, linh dược trong dược điền đều đong đưa, như hoan hô vậy. Tâm tình của Tả Mạc cũng thường theo "vũ đạo" của linh dược mà rộng mở, đối với công tác mà hắn bị ép buộc, sự bài xích cũng bớt đi không ít.
Dược điền tại Lãnh Vụ cốc là linh điền hạng ba, linh khí dồi dào. Dược tính của linh dược cũng vượt xa các loại phổ thông.
Vận xui thời gian trước đã biến mất, sinh hoạt của hắn cũng gặp được quang minh.
Vẫn như bình thường, xem xét mọi thứ một lần, xác định không có vấn đề gì hắn mới rời khỏi Lãnh Vụ cốc.
Mới rời khỏi Lãnh Vụ cốc, đột nhiên hắn nghe thấy phía trước có tiếng người.
"Lão già đen cũng thật là thảm, linh cốc lại nhiễm loại bệnh kỳ quái này, năm nay sợ rằng là không có thu hoạch. Sang năm chỉ sợ ngay cả hạt giống cũng không có, một nhà lớn bé đều khó sống."
"Ai, đây là mệnh! Ta lo lắng, quái bệnh này sẽ không lan ra, nếu chúng ta cũng bị vậy thì thảm rồi."
"Nhưng không phải! lão thiên bảo hộ nha! Ta chỉ mong năm nay thu hoạch xong đổi một bộ kiếm quyết!"
"Ta cũng thế." ...
Quái bệnh? Tả Mạc rung động.
Trồng linh cốc, sợ nhất là những quái bệnh không rõ ràng. Một khi xuất hiện, cơ bản là không cứu sống được, một năm là mất trắng. Hai năm nay, Tả Mạc từng tận mắt thấy vài vị sư huynh vì đen đủi, ngay cả phí thuê linh điền cũng không nộp nổi, bị trục xuất khỏi môn phái.
Thời gian trước, lúc gây mưa giúp lão già đen, linh cốc của lão cũng phát triển rất tốt nha, sao đột nhiên nhiễm bệnh lạ chứ? Tả Mạc kỳ quái.
Nếu nói trong môn phái có người khó khăn nhất, đại khái phải tính tới lão già đen. Nhà hắn mấy nhân khẩu, con trai hình như thiên phú tu luyện tốt, bái tại một tiểu kiếm môn. Mỗi năm cần tiến cống cho môn phái một khoản tiền nhỏ, công thêm các loại tài liệu cần để tu luyện, tinh thạch tiêu xài khá lớn.
Lão già đen tu vị luyện khí tầng năm, thuê tròn 200 mẫu linh điền. Toàn bộ thời gian đều dành cho trồng linh cốc, mười năm tu vi chưa từng tăng thêm chút ít. Nhưng dù thế, mỗi năm số tinh thạch lão kiếm được cũng chẳng qua chỉ là đủ dùng thôi.
Năm nay lão già đen càng liều mạng, nghe nói nhi tử của lão đã tới cửa ải tầng bảy, để nhi tử sớm đột phá đại quan, cần không ít tinh thạch giao cho môn phái, để các trưởng bối trong môn phái giúp đỡ, đây là quy củ bất thành văn.
Ngoài ra, lão già đen còn hi vọng vào một phương pháp khác.
Nơi không có linh mạch, trong không khí linh lực rất ít, nếu là dựa vào linh lực chuyển hoán thành linh lực trong cơ thể cực kỳ chậm chạp.
Tu giả có tiền của đại đa số lựa chọn phương thức thứ hai. Một loại là trường kỳ dùng linh cốc, linh lực trong linh cốc tuy không cao, nhưng tính chất ôn hòa, dễ hấp thu. Một phương thức khác là trực tiếp hấp thu linh lực, đây là một phương pháp nhanh nhất. Mà sử dụng linh thạch càng hữu hiệu trong việc đột phá quan ải.
Lão đầu đen muốn dùng phương pháp này giúp nhi tử đột phá đại quan tầng thứ bảy.
Tả Mạc quyết định đi xem xem, nếu thật là lan tràn, năm mươi mẫu linh điền của mình cũng sẽ bị lây nhiễm.
Linh điền nơi chân núi có rất nhiều người, Tả Mạc nhìn qua là tìm thấy lão già đen trong đám người, sắc mặt ngăm đen trắng bệch không một hột máu, ánh mắt trống rỗng tuyệt vọng.
Linh điền không lâu trước đây Tả Mạc mới tạo mưa giờ đã khiến hắn nhảy dựng.
Linh cốc xanh mơn mởn trước đây giờ vàng úa khô héo, lá cùng thân đều tỏa khí đen, dù ai gặp cảnh này đều khẳng định linh cốc chết chắc rồi. Bên cạnh linh điền, rất nhiều sư huynh tụ tập thành quần, rì rầm nghị luận, ai ai cũng tràn đầy lo ngại.
"Quách sư huynh tới! Quách sư huynh tới!"
Đám người hoan hô, con mắt tuyệt vọng của lão già đen chợt sáng lên, lão nhảy dựng lên.
Sư huynh Quách Lư là người có tu vi Canh Kim quyết thâm hậu nhất trong môn phái, mấy năm trước đột phá tầng thứ hai, gần đầy có tin đồn gã sắp đột phá tầng thứ ba. Cho tới nay, mọi người đều suy tôn Quách Lư là sư huynh, mà gã cũng không phụ sự kỳ vọng của mọi người, vài lần cứu sống linh cốc dù mọi người nghĩ hẳn phải chết.
Quách Lư sư huynh chân trần, quần ngắn, khuôn mặt khắc khổ đầy nếp nhăn, giống như một lão nông, khi hắn nhìn đến linh điền khô héo, không khỏi biến sắc, rồi lập tức khôi phục bình thường.
Biến hóa này cực nhỏ, nhưng Tả Mạc vẫn nhìn ra. Sớm nhìn thấy linh điền khô héo, tròng lòng hắn có một dự cảm không hay, thấy thần sắc biến hóa của sư huynh Quách Lư, hắn càng có dự cảm trầm trọng. Canh Kim quyết rất hữu ích, hắn cũng hiểu rất nhiều chuyện.
Nếu là sâu bệnh phổ thông, lá khô héo mà không biến đen. Màu đen như tàn tro làm Tả Mạc có cảm giác sợ hãi.
Lão già đen cơ hồ là lao tới trước mặt Quách Lư sư huynh, kêu lên như đứt từng khúc ruột: "Sư huynh! Cứu ta!"
Nhìn vẻ tuyệt vọng của lão già đen, Quách Lư khẽ đỏ mặt, trịnh trọng nói: "Ta sẽ hết sức."
Hắn đi vào linh điền.
Ánh mắt mọi người đều tụ tập trên người gã, không có một tiếng rì rầm, mọi người đều nhìn chằm chằm Quách sư huynh đi vào linh điền.
Sư huynh Quách Lư vẻ mặt nghiêm túc, đi tới trước một gốc cây khô héo, y ngồi xổm xuống. Cẩn thận kiểm tra các nơi trên thân linh cốc, kéo phiến lá khô đen xuống, đưa lên mũi ngửi ngửi. Y kiểm tra cực kỹ càng, cơ hồ là toàn bộ linh điền, mất hơn nửa giờ.
Biểu tình nghi ngờ trên mặt càng lúc càng nặng nề, tựa hồ gặp vấn đề không thể tin nổi.
Gã lắc lắc đầu, mặt vô biểu tình như cũ, nghi hoặc nhấc lên một gốc linh cốc đã khô héo.
Tả Mạc cũng thông thiểu Canh Kim quyết, tinh thần khẽ rung lên, hắn biết, thời khắc mấu chốt đã tới.