Chương 868: Phản kích.

Thế Giới Tu Chân

Phương Tưởng 25-07-2021 10:10:45

Chương 868: Phản kích. Hôi vụ lan tràn khắp nơi. Hai bóng đen đang âm thầm đến gần, rồi lạnh lùng nhìn chăm chăm vào đám người nằm trên mặt đất, trên mặt hai người hiện lên vẻ đắc ý. Kế hoạch này bọn họ đã cẩn thận cân nhắc và tính toán lâu rồi, lúc trước bọn họ nghe thấy đại sư luyện khí rất hứng thú với tử khí trì, vì thế liền đem kế hoạch lập dựa vào tử khí trì. Sau khi tìm hiểu, Vạn Phí trì hải đã tiến vào trong tầm mắt cảu bọn họ, bọn họ suy đoán luyện khí đại sư nhất định sẽ tiến vào Vạn Phí trì hải. "Mọi việc rất thuận lợi. " Thanh âm của một nam nhân vang lên cách Tả Mạc không xa. "Cáp, vận khí lần nay không tệ chút nào. May mà bên cạnh tên này không có cao thủ hộ vệ, chứ nếu không, phải tốn thêm chút sức nữa rồi. "Thanh âm nói chuyện lần này lại là của nữ nhân. "Phí công cũng không sao. "Vị nam tử không cho là đúng nói: "Lời đồn đại thì bao giờ cũng khuếch đại, một tiểu hài chỉ biết chơi đùa thì lợi hại được đến đâu cơ chứ?" "Nhanh thu thập đám luyện khí khác đi, cẩn thận một chút nhé, tên này có nhiều bảo bối lắm đấy, đừng có mà làm hư. Còn những người khác thì cứ giết đi cho đỡ rách việc. " Nữ nhân hời hợt thốt lên. "Xem chừng A Lãnh bên kia còn mất một thời gian nữa. Cái tên gia hỏa Bố Như Miên tuy đáng ghét nhưng cũng rất mạnh, A Lãnh muốn thắng được y cũng chẳng dễ dàng đâu. Tiếc là, một trận chiến đặc sắc như vậy mà ta lại không được tận mắt nhìn thấy. "Vị nam tử tràn ngập tiếc nuối nói. "Đừng có dông dài nữa, làm việc đi!" Thấy gã bắt đầu cảm thán vị nữ nhân không nhịn được nhắc nhở, sau đó ả cúi người, chuẩn bị tóm Tả Mạc mang đi. Nhưng khi tay ả sắp chạm phải Tả Mạc, thì bỗng trong lòng sinh ra một tia báo nguy hiểm, sắc mặt kịch biến, định quay người rút lui! Thì bỗng nhiên dưới cánh tay Tả Mạc sáng lên một đạo kiếm quang mầu huyết! Chỉ thấy kiếm ý mang theo khí tức tàn bạo và khát máu giống như một con hung thú hung ác đang ẩn núp rồi đôt nhiên vồ tới, lập tức huyết quang mang theo khí thế hung ác ập thẳng vào mặt ả. Nữ tử chỉ cảm thấy bộ não như bị xiết chặt, không gian trước mắt như biến thành một biển máu, từ trong biển máu ấy có vô số đạo huyết ảnh bay ra, thân hình những này huyết ảnh đang không ngừng vặn vẹo, trông hung lệ và dữ tợn đến cực điểm. Không tốt! Nữ tử biết rõ bọn chúng lợi hại ra sao, lập tức ả há mồm phun ra một luồng hôi vụ, thoạt nhìn làn hôi vụ có chút nhu nhược, nhưng không ngờ nó lại có thể ngăn cản được đạo kiếm quang mầu huyết kia! Trong lòng nữ tử thầm hối hận, sau đó vội vàng lui về phía sau. Bản thân mình đã quá sơ xuất rồi! Hắn là đại sư Luyện khí thì sao lại không có bảo bối phòng thân cơ chứ? Công kích lúc sắp chết của vị đại sư luyện khí quả nhiên là sắc bén! Đoàn hôi vụ kia là thứ ả đã phải hao hết khí lực tế luyện hàng vạn sa vụ(gió cát), thoạt nhìn thì chúng có vẻ nhu hòa vô lực, nhưng thực tế là nó chính là được tạo thành bởi hơn một trăm hạt Thiên Minh Sa tuy nhỏ bé nhưng cực kì nặng. Đây cũng là pháp bảo giữ mạng của ả, nếu không phải tình huống uy hiếp đến sống chết chắc chắn ả sẽ không sử dụng đâu. Một trăm lẻ tám hạt Thiên Minh Sa này đã làm ả mất không biết bao nhiêu là thần lực, phải rèn luyện hết lần này tới lần khác mới có thể hình thành lên luồng Minh Sa Tức Vụ này. Và luồng Minh Sa Tức Vụ đã bảo toàn được tính mạng của ả trước đường kiếm sắc bén và hung ác kia. Đột nhiên, một chùm bạch quang, bắn trúng lên hôi vụ. Hôi vụ bị kích động lập tức biến ảo, thần văn ẩn hiện trong hôi vụ. Một màn tiếp theo, khiến nữ tử trợn mắt há hốc mồm, chỉ thấy lục quang, hồng quang, tử quang, lam quang, chờ một chút mỏi miệng quá, có thể nói là quang mang có đủ loại mầu sắc, giống như chiếc cầu vồng ẩn hiện cùng đánh lên hôi vụ. Hào quang của thần văn trong hôi vụ biến ảo nhanh chóng, ẩn hiện như đang rung động vậy, thoạt nhìn có thể thấy thần văn đang trở nên cực kỳ bất ổn. Khi chùm sáng thứ mười bắn trúng hôi vụ, thì rốt cuộc thần văn trong hôi vụ cũng đã không kiên trì nổi, ầm ầm tan vỡ Nữ tử như bị sét đánh, cả thân mình khẽ run lên. Minh Sa Tức Vụ đã bị phá! Nhưng lúc này không phải lúc để cho ả đau lòng, kiếm ý huyết sắc không còn bị hôi vụ ngăn cản, giống như cơn sóng máu cuồng bạo, đổ ập về phía ả! Tiếng gào khóc thảm thiết vang lên không dứt bên tai ả! Nữ tử cũng biết lúc này chính là thời điểm cần phải liều mạng, vì thế ả cố gắng vận dụng toàn bộ thần lực, liều chết phản công. Nhưng đạo kiếm quang kia lại hung hiểm hơn xa tưởng tượng của ả, lúc này trước mắt ả có vô số bóng người sinh ra rồi mất đi, sau đó ả vô cùng hoảng sợ khi phát hiện ra mình không thể động đậy được. Nhưng dù sao ả cũng là người có kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú, liền vận dụng thần lực toàn thân rồi bỗng nhiên bộc phát, lúc này áp lực lên người ả mới buông lỏng, đồng thời vô số huyết ảnh trước mắt cũng biến mất. Dưới tình thế nguy cấp, ả dựng thẳng cánh tay lên che mặt mình. Rít! Chỉ thấy kiếm quang xẹt qua hai cổ tay, lập tức hai tay bị đứt ngay chỗ cổ tay văng lên trời. Trên mặt nữ tử hiện lên vẻ đau đớn, nhưng trong mắt ả lại lóe lên hung quang. Bỗng nhiên hai bàn tay đang bị văng lên không trung biến thành một đám cát! Sau đó những hạt cát đen kịt, đột nhiên hóa thành một chùm sa tiễn(mũi tên bằng cát), bắn về hướng Tả Mạc đang nằm trên mặt đất. Trong mỗi một cái sa tiễn, đều có ẩn hiện những đạo thần văn. Sau đó thân thể của ả dùng tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được, nhanh chóng hóa thành một đống cát đen, nhưng dù vậy cặp mắt oán độc kia, vẫn cứ hung hăng nhìn chằm chằm vào Tả Mạc. Bộp bộp bộp! Trước mặt Tả Mạc, xuất hiện một cái quang thuẫn khéo léo và tinh xảo, bề mặt quang thuẫn trong suốt ấy được che kín bởi vô số thần văn tinh xảo. Quang thuẫn cứng rắn hơn dự tính của mọi người, tuy hắc sa vũ tiễn đánh lên trên quang thuẫn như mưa rơi lên lá chuối, nhưng bề mặt quang thuẫn chỉ nổi lên rất nhiều gợn sóng sáng chói mà thôi. Thân ảnh của Dương Quang hiện ra ở trên bờ vai Tả Mạc. Thập Phẩm hét dài một tiếng, rồi thân hình xoay tròn lên xuống, khiến Nguyệt Nha Nhận kéo lê hai đường quang ngân xoắn ốc mầu huyết. Lưu sa trên mặt đất giống như là nước vậy, dùng tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được, nhanh chóng thấm vào trong đất, quả thật quá quỷ dị mà. Lúc này Tả Mạc đã mở to mắt, đâu có giống như bị hôn mê? Thấy đối phương có ý định bỏ trốn, khuôn mặt Tả Mạc hiện lên vẻ lạnh lẽo, rồi tiện tay ấn xuống một cái giữa hư không, chỉ thấy tử khí xung quanh chui vào trong mặt đất với tốc độ chóng mắt, khiến mặt đất trở nên cứng rắn như sắt thép. Tuy thần lực trong cơ thể Tả Mạc trống trơn, nên không thể liều mạng với đối phương được, nhưng với cảnh giới Thần cấp của hắn, thì việc giữ chân đối phương cũng chỉ là chuyện quá đơn giản mà thôi Lúc này Thập Phẩm đang ở trên bầu trời, khí thế của nó cũng đã được tích súc đến trạng thái đỉnh phong. Khuôn mặt nhỏ nhắn đằng đằng sát khí, sắc mặt trang trọng dị thường, bỗng hai mắt nó trừng lớn, hai tay hướng về phía lưu sa đang thẩm thấu vào mặt đất, trong miệng quát khẽ: "Giết!" Chỉ thấy Nguyệt Nha Nhận đang bay lượn ở bên cạnh nó bỗng biến mất. Keng! Không trung vang lên tiếng kim loại va chạm. Dường như lưu sa trên mặt đất cảm thấy được nguy hiểm, đột nhiên bay lên khỏi mặt đất, sau đó trùm về phía ta giống như một cái lưới lớn vậy! Nguyệt Nha Nhận đâm sâu vào trong lưu sa, khiến sa tráo(lưới cát) ở không trung bị chậm lại, rồi sau đó bỗng nhiên đóng đinh lên mặt đất. Nguyệt Nha Nhận kéo theo huyết ảnh, đánh mạnh lên lưu sa! Một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên! Bỗng từ trong lưu sa bốc lên một ngọn lửa hừng hực cháy, bên t trong ngọn lửa ấy có bóng hình của vị nữ tử, ả đang vặn vẹo cơ thể một cách thống khổ, tiếng kêu gào thảm thiết được phát ra từ bên trong ngọn lửa ấy đấy. Dần dần, tiếng kêu thảm thiết dần yếu đi, thân ảnh của nữ tử cũng dần nhạt nhòa, rồi sau đó biến mất hẳn. Sau khi thân ảnh của nữ tử biến mất, màu đen trên lưu sa không hề ảm đạm, lúc này bọn chúng đang phiêu phù ở bên người Tả Mạc. ※※※※※※※※※※※※※※※※� � �� �※※※※※※※※※※※※※ Quỷ Vụ Đồng lẳng lặng chui ra từ trong giới chỉ của Tả Mạc, sau đó nó hóa thành những tia vụ khí nhỏ ẩn mình trong hôi vụ, rồi chậm rãi lan về phía đối phương. Trong khi hai người đang nói chuyện, thì nó đã âm thầm lẻn đến sau lưng nam tử. Thời gian nó đi theo Tiểu Mạc ca cũng khá lâu rồi, vì thế Vụ Cự Nhân uy mãnh khí phách năm xưa đã dần dần chìm sâu vào đọa lạc. Khi Thập Phẩm phát động tấn công, thì đồng thời nó cũng ra tay công kích. Chỉ thấy vụ khí giống như một sợi dây thừng chằng lấy người đối phương rồi thắt lại, cùng lúc đó, Vụ Cự Nhân hét lớn một tiếng: "Vụ!" Chỉ thấy vụ khí liên tục quấn lên nam tử, còn Vụ Nhãn Khuê lại như giống như một con đập lớn đang mở ra, ầm ầm phun ra vô số mây mù, chỉ trong nháy mắt đã thôn phệ nam tử kia. Khi nam tử bị vụ khí trói chặt, trong nháy mắt gã đã phát giác được nguy hiểm, liền hét lớn một tiếng, sau đó những đường vân mầu xám trên tay phải gã bỗng sáng lên, lập tức thân hình của gã lớn lên, da của gã dùng tốc độ mắt thường cũng có thể thấy, nhanh chóng cứng lại, sau đó biến thành từng mảnh ân giáp màu xám. Cơ nhục và xương cốt trên cơ thể gã đang không ngừng mà nhúc nhích biến ảo. Khi thân thể của gã không ngừng biến hóa, thì khí tức của gã cũng càng lúc càng trở lên cường đại. Lúc này sương trắng đang quấn quanh người gã cũng bị một cỗ lực lượng vô hình kéo dãn ra. Bỗng nhiên, từ phía xa xa truyền đến tiếng kêu thảm thiết và thê lương của nữ tử, khiến thân thể của gã run lên, nhưng sau đó khí tức đột nhiên lại tăng mạnh. (******) Lúc này thân thể của gã đã cao hơn một trượng, toàn thân được che kín bởi vô số phiến lân giáp màu xám, bên trên mỗi một phiến lân giáp ấy, đều có rất nhiều thần văn rậm tạp đan xen vào nhau. Trên tay và chân của gã đều mọc ra những ngọn gai xương sắc bén, đồng tử trong mắt gã biến thành màu vàng nâu như mắt rắn, toát lên những tia lạnh như băng không có một chút tình cảm. Khí tức của gã trở nên mạnh mẽ chừng năm lần sao với trước. Tả Mạc cảm thấy hiếu kỳ, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy loại thần quyết này. Ma tộc dùng thần lực để rèn luyện thân thể cũng không nằm ngoài tầm hiểu biết của hắn, nhưng kiểu biến thân trước mắt, lại làm hai mắt Tả Mạc tỏa sáng. Tả Mạc nhìn chăm chú cứ như đang ngắm mỹ nữ vậy, ánh mắt cứ quét tới quét lui trên mình đối phương. Phương thức tu luyện thật là lạ nha! Thần văn thật kỳ lạ! Dưới ánh mắt Thần cấp của Tả Mạc, tất cả mọi thứ không thể che dấu được, nhưng vì thế Tả Mạc mới vô vùng thán phục, đúng là trên đời này không bao giờ thiếu những người thông minh. Không ngờ lại có người có thể sáng tạo ra thần văn kỳ lạ đến vậy, sáng tạo phương thức tu luyện kỳ lạ như thế. Vụ Cự Nhân va chạm với đối phương cực kỳ kịch liệt. Trong sương mù cuồn cuộn, tiếng Vụ Cự Nhân gầm vang liên tục, thân thể khổng lồ của nó như một ngọn núi. Còn thân hình của đối phương, tuy nhiên chỉ cao có hơn một trượng, nhưng khí thế lại không hề thua kém, khí tức khủng bố ẩn hiện quang thân, ánh mắt lạnh như băng, nhìn chăm chăm vào công kích của Vụ Cự Nhân mà không hề né tránh. Hai bên chiến đấu bằng phương thức cứng đối cứng. Vụ Cự Nhân giống như một thanh cự phủ, mỗi một chém đánh ra đều giống như xé trời rạch đất, uy mãnh vô cùng. Còn nam tử đã biến thân lại giống như một con ma thú thời tiền sử, thân thể cứng rắn hơn cả sắt thép, thần văn trên lân giáp thỉnh thoảng lại lóe lên những ánh hào quang. Mỗi cái giơ tay nhấc chân, đều ẩn chứa lực lượng bài sơn đảo hải, khiến cho người phải lắc lư không ngừng. Rầm rầm rầm! Những tiếng nổ ầm ầm vang lên không ngớt trong biển sương mù, lực lượng cuồng bạo trong mỗi một lần va chạm tạo thành vô số gợn sóng liên tục lan ra bốn phía xung quanh. Tả Mạc nhanh chóng phát hiện ra, Vụ Cự Nhân đang dần bị đối phương áp chế. Tốc độ của đối phương nhanh như thiểm điện, liên tục né tránh ở trên không trung với tần suất cao, khiến Tả Mạc hơi giật mình. Dường như sức mạnh trong cơ thể gã kia là vô cùng vô tận, vĩnh viễn không biết mệt mỏi vậy. Vụ Cự Nhân điên cuồng công kích như cuồng phong bạo vũ, nhưng lại bị đối phương dùng tốc độ nhanh và lực lượng cường đại hơn áp chế! Tuy nhiên, Tả Mạc biết rằng, chỉ cần biển sương mù còn tồn tại, thì Vụ Cự Nhân luôn bình an vô sự, nhưng tình hình chiến đấu trước mắt, vẫn làm Tả Mạc bất ngờ. Hắc Kim Phù Binh thấy vậy thì nhiệt huyết trong người sôi trào, hai mắt tỏa sáng: "Đại ca, mau để ta ra trận thôi!" Tả Mạc lắc đầu: "Xem thế nào đã. " Tả Mạc chưa bao giờ thấy loại phương thức tu luyện khác lạ như thế này, vì thế hắn cảm thấy rất mới mẻ, nên muốn nhìn một chút xem đối phương còn có thủ đoạn gì nữa không. Bố Như Miên và đối phương chiến đấu, làm cả Vạn Phí trì hải đều chấn động, vì thế tất cả mọi người đều bị cuộc chiến của bọn họ hấp dẫn. Còn phía bên Tả Mạc, nhờ có biển sương của Vụ Cự Nhân ngắn cách, nên dao động chiến đấu đều được biển sương ngăn lại không để phát ra ngoài. Tuy Vụ Cự Nhân bị áp chế, nhưng không hề gặp nguy hiểm, hơn nữa lâu nay Vụ Cự Nhân cũng quá quen với việc bị đối phương áp chế. Có thể nói, trong đám "Tay chân"dưới trướng Tả Mạc, thì Vụ Cự Nhân là điển hình của cái loại đầu óc ngu si tứ chi phát triển. Nếu như đổi lại là Hắc Kim Phù Binh, thì đứa này đã dùng vô số thủ đoạn hèn hạ rồi. Vụ Cự Nhân trơ mắt ra nhìn cảnh, vụ cầu của nó vừa mới bay lên đã bị đối phương đánh nát, xem ra tốc độ bay lên của vụ cầu còn kém cả tốc độ phá hủy của đối phương a. Đến lúc này, nó không thể không thừa nhận lực lượng của đối phương manh hơn nó. Vụ Cự Nhân bị áp chế liên tục, nên đành phải đổi đấu pháp. Thật ra thủ đoạn công kích của Vụ Cự Nhân rất là đơn giản, nhưng do bấy lâu nay đều ở chung với đám cao thủ đi theo con đường hèn mọn bỉ ổi, nên mưa dầm thấm đất, nó cũng học được mấy chiêu. Những lúc bình thường nó vẫn tự cao kinh thường không thèm sử dụng, nhưng lúc này phát hiện ra lực lượng của mình bị đối phương áp chế, nên bắt đầu thấy cấp bách rồi. Người thành thật mà bị ép đến nóng nảy, thì kiểu gì chả chơi xấu. Xem ra chỉ có thể dùng một chiêu tối hậu! Trong lòng Vụ Cự Nhân cảm thấy có chút xấu hổ, nhưng tay không hề chậm chút nào.