Chương 869: Biến hóa
Một đại vụ cầu hình thành ngay trước mặt vụ Cự Nhân. Thể tích của vụ cầu này to chả kém gì gã vụ Cự Nhân cả làm người nhìn thấy cực kỳ khiếp vía.
Vụ Cự Nhân nâng vụ cầu to như quả núi lên rồi ném sang phía đối phương.
Gã nhếch mép cười lạnh. Kẻ đối diện vẫn lạnh lùng như trước. Hai người vừa giao thủ với nhau mấy chiêu rồi, y thấy vụ cầu ngoài to lớn ra thì không có cái gì thần kỳ cả. Nếu nói về sức mạnh thì y không tin có người có thể so được với mình.
Vụ cầu dù thế bay tới rất kinh người nhưng trong mắt y thì đối phương chẳng qua chả còn chiêu thức gì nữa. Vụ cầu càng ngưng tụ thì uy lực mới càng lớn, còn cái vụ cầu lớn như thế chẳng qua đối phương phô trương thanh thế thôi.
Y trực tiếp xông tới vụ cầu khổng lồ đang bay tới.
Một quyền!
Chỉ cần một quyền, y có thể đánh cho vụ cầu khổng lồ là thế nát bấy!
Đây là lòng tin cuối cùng của đối phương, y chỉ cần đánh nát vụ cầu là đối phương coi như hỏng bét.
Gần! Càng gần!
Đúng vào lúc này!
Y hít sâu một hơi, thần lực tụ lại ở hữu quyền với tốc độ kinh người. Y đánh ra một quyền.
Phốc!
Trong nháy mắt, vụ cầu trúng đòn nhưng không phải là bị nát bấy. Từ vụ cầu bỗng nhiện một luồng hấp lực quỷ dị. Một quyền uy mãnh là thế như là đánh vào khoảng không, y khó chịu đến mức suýt bị hộc máu.
Ừ?
Có chuyện cổ quái!
Ý nghĩ này hiện ra trong đầu thì vụ cầu trước mặt trông có vẻ quen quen.
Một cái miệng to tướng há ra, nó tự nhiên xuất hiện ngay trước mặt y không chút báo hiệu. Nó đớp ý rồi nuốt vào bên trong.
Vụ cầu pằng pằng vài tiếng là hiện ra tứ chi rồi thân thể. Cuối cùng hiện rõ lại chính là vụ Cự Nhân. Đối phương trăm triệu lần không ngờ vụ cầu được ném đến lại là chính thân thể vụ Cự Nhân mình.
Trước mắt y tối sầm lại, y đã lọt vào trong bóng tối.
Bẫy rập ư?
Vẻ xấu hổ trên mặt Vụ Cự Nhân càng thêm nồng nặc, thật làm cho người thẹn thùng a!
Hắn tráng kiện hai chân nửa ngồi, trên mặt lông mày cơ hồ vắt thành một đoàn, phảng phất nghẹn cổ lực lượng, thân thể của hắn cấp tốc than lui nhỏ đi, rất nhanh, thân thể của hắn thu nhỏ lại đến mới vừa rồi một nửa lớn nhỏ, liền không hề nữa thu nhỏ lại.
Vụ Cự Nhân trên mặt thống khổ vẻ mặt đạt tới điểm cao nhất, nhưng vào lúc này, hắn cái mông bỗng nhiên về phía sau nhếch lên!
Bốp bốp bốp!
Ba tiếng va đập vang dội trong không khí.
Trên không trung có một luồng vụ bay như đạn pháo ra khỏi nòng súng, đằng sau phun ra ba vòng tròn mây mù.
Đối phương đã hôn mê bất tỉnh.
"Ôi chao!" Hắc Kim phù binh ngóng xem trận chiến từ xa cũng phải lấy tay bịt mắt, nó không đành lòng nhìn như là cảm thấy khổ sở cho đối phương khi dính một chiêu này vậy.
Tả Mạc thấy vậy sững sờ, bỗng nhiên quay sang hỏi: "Chiêu này ai dạy hắn?"
Hắc Kim phù binh lập tức đắc ý, nó vỗ bộp bộp bộp vào lồng ngực của mình ngạo nghễ đáp lại: "Vậy còn phải hỏi! Ngoài Hắc Kim vĩ đại, còn có ai có thể nghĩ ra tuyệt chiêu đầy vẻ trí truệ như thế? Ha ha ha ha! Ta đã bày cho con hàng loại hai này chiêu vừa rồi đó. Chiêu này vừa xuất, ai dám tranh phong..."
Hắc Kim phù binh vẫn đắc ý cuồng tiếu.
Tả Mạc liếc nó một cái, hắn đột ngột chỉ vào tên đang hôn mê: "Chiến lợi phẩm trên người hắn thuộc về ngươi."
Tiếng cười đột nhiên ngừng lại, vẻ mặt của Hắc Kim phù binh cứng ngắc lại.
Thập Phẩm và Dương Quang làm bộ như không nhìn thấy gì mà lẳng lặng lảng sang chỗ khác. Bọn chúng đi thu hoạch chiến lợi phẩm từ ả nữ Ma tộc.
※ ※ ※ ※ ※ ※ ※ ※ ※ ※ ※ ※ ※ ※ ※ ※ ※ ※ ※ ※ ※ ※ ※ ※ ※ ※ ※ ※ ※ ※
Biến cố tại Vạn Phí Trì Hải làm cho cuộc hành trình phải bỏ dở giữa chừng. Tên bị hôn mê, Tả Mạc để cho Âm Lăng Vệ đưa đi để tự họ tra ra lai lịch của đối phương.
Tả Mạc tiếp tục chữa trị thương thế. Không có ảnh hưởng của ánh sáng mặt trời, hiệu quả chữa trị của Minh Quỷ Âm Trầm Mộc lập tức tăng vọt. Chẳng mấy chốc, thân thể của Tả Mạc đã được chữa trị đến tầng mười tám.
Gã hộ vệ Tiểu Hoắc tới cửa bái phỏng, từ lúc bị tập kích ở Vạn Phí Trì Hải giờ gã mới xuất hiện trở lại.
"Đại sư!" Tiểu Hoắc xấu hổ bảo: "Lần trước tiểu nhân bất lực trong công tác bảo vệ, thật sự..."
Tả Mạc cười cười: "Bị đánh lén như vậy, nếu ta mà không có một vài loại bảo bối bí mật thì hỏng rồi. Lai lịch của những người này đã tìm ra chưa?"
Tù binh giao cho Âm Lăng quỷ chủ, Tả Mạc không quan tâm lắm chuyện này. Đối với hắn, Minh Cảnh chỉ là nơi ở tạm thời. Một khi chữa trị xong thương thế hắn sẽ rời khỏi nơi đây. Hắn đối với các thế lực bản địa, tranh đấu bản địa vân vân đều không quan tâm lắm.
Vừa nhắc tới chuyện này, sắc mặt Tiểu Hoắc nhất thời trầm xuống: "Là người của Gia Mạn."
"Gia Mạn?"
"Vâng, là một trong bốn vị Minh chủ." Tiểu Hoắc ngớ người rồi chợt nhớ, gã ngượng ngùng giải thích: " Suýt thì quên chuyện chính, Quỷ chủ mời đại sư tới."
Tả Mạc gật đầu: "Vậy đi thôi."
Chiếc xe làm bằng xương cốt nhanh chóng tới chỗ Âm Lăng quỷ chủ. Tả Mạc nhìn thấy vẻ mặt căng thẳng của Âm Lăng quỷ chủ: "Quỷ chủ bị thương sao?"
Khuôn mặt Âm Lăng quỷ chủ không thay đổi nhưng giọng nói toát ra vẻ hơi kinh ngạc: "Đại sư tuệ nhãn như đuốc, liều mạng với Gia Mạn mấy chiêu, hắn cũng không chịu nổi. Lần trước gặp phải tập kích ở Vạn Phí Trì Hải, chúng ta không thể chu toàn, thật là xấu hổ."
Dứt lời, y mở ra một hộp ngọc, bên trong là một cái đầu đang trợn mắt giận dữ.
"Đây là một trong những phụ tá đắc lực của Gia Mạn, gã tên là Vũ Văn Hoành. Chuyện lần này là âm mưu của tên này. Giờ lấy đầu của nó bồi tội với đại sư." Âm Lăng quỷ chủ trầm giọng bảo.
Lúc y nghe thấy Tả Mạc gặp tập kích, y rất tức giận bèn tự mình suất lĩnh Âm Lăng ngũ quỷ bí mật tới thủ phủ của Gia Mạn chặt lấy thủ cấp của Vũ Văn Hoành. Thế nhưng bọn họ trả giá cũng không hề thấp. Bọn họ có ba người bị thương, trong đó có cả Âm Lăng quỷ chủ.
"Không cần phải vậy." Tả Mạc càng cảm thấy Âm Lăng quỷ chủ không tồi, thẳng thắn, có đảm lượng, hành động bá đạo quả quyết.
Âm Lăng quỷ chủ trầm giọng: " Cái tên Gia Mạn này, tâm cơ thâm trầm ẩn nhẫn, kiêu hùng. Gần đây Vương thượng không ổn lắm nên Gia Mạn rục rịch định ngóc đầu dậy. Xung đột giữa Âm Lăng Vệ và Đông Minh Phủ lần này là không thể tránh khỏi, chiến sự có khả năng xảy ra."
Tả Mạc lẳng lặng lắng nghe.
"Đông Minh Phủ nhòm ngó U Minh Vạn Phần Lăng đã lâu, thế nhưng Vương thượng đối với thế lực kia không yên lòng mới để cho ta đóng giữ."
Tả Mạc tò mò hỏi: "Vì sao chúng lại nhòm ngó U Minh Vạn Phần Lăng?"
"Đây nguyên là đất phát tích của Vương thượng!" Âm Lăng quỷ chủ giải thích: "Lai lịch Vương thượng thần bí, một lòng tìm lại đất phát tích, mãi sau mới tìm ra U Minh Vạn Phần Lăng. Bên ngoài đồn đãi, ở U Minh Vạn Phần Lăng có cất giấu truyền thừa tu luyện của Vương thượng."
Tả Mạc đối với vị Minh Vương này nhất thời hứng thú tăng mạnh, U Minh Vạn Phần Lăng đúng là rất thần bí. Bất kể là Ức Cốt Phong, hay là Vạn Phí Trì Hải cũng không có cách nào giải thích được.
"Lá gan Gia Mạn lớn vậy sao?" Tả Mạc buột miệng hỏi. Mặc dù gần đây Minh Vương không ổn nhưng U Minh Vạn Phần Lăng là nơi phát tích của Minh Vương. Tiến công nơi phát tích của Minh Vương giống như phạm vào kiêng kị.
"Gia Mạn rất thông minh, chúng sẽ không độc chiếm." Quỷ chủ lắc đầu: "An Mạc đối với Vương thượng trung thành cẩn cẩn, đáng tiếc tu luyện có vấn đề. Tây Ngục Phủ khó giữ nổi thân mình. Nam Uyên Phủ chẳng khác cỏ mọc đầu tường, Bắc Nguyên Băng phủ Hải Tâm Băng có oán thù với Âm Lăng Vệ chúng ta, ả ta đương nhiên sẽ chờ cho chúng ta đánh một trận với Gia Mạn sẽ thu thập tàn cuộc."
"Ai mạnh hơn?" Tả Mạc hỏi thẳng.
"Gia Mạn mạnh." Quỷ chủ thản nhiên đáp lại: "Gia Mạn Đông Minh Phủ là thế lực mạnh nhất trong bốn vị minh chủ. Âm Lăng Vệ trong Tứ phủ cũng yếu, so với Đông Minh Phủ thì có sự chênh lệch lớn. Nhưng chắc chắn Gia Mạn sẽ bất ngờ bởi mười năm trước, ta đã phòng bị chúng nên cũng có chuẩn bị một chút."
"Có cần ta hỗ trợ không?" Mặc dù Tả Mạc không muốn nhúng tay vào nội chiến ở Minh Cảnh, nhưng hắn cũng muốn có được tin tức về Minh Quỷ Âm Trầm Mộc từ Âm Lăng quỷ chủ sớm chừng nào tốt từng ấy, hắn không muốn Âm Lăng Vệ bị thua.
"Đa tạ đại sư! Nếu như có thể, mời đại sư luyện chế một lô thần trang thích hợp, chuyện về thần binh có thể để sau cũng được." Quỷ chủ không giả bộ, y thẳng thắn đề cập vào chuyện chính yếu.
"Được!" Tả Mạc sảng khoái đồng ý.
Sau khi rời khỏi chỗ Quỷ chủ, Tả Mạc bảo Tiểu Hoắc: "Đến Hỏa Phần Tràng."
Kể từ khi Tả Mạc dạy những luyện khí sư tu luyện Quỷ Hỏa, Hỏa Phần Tràng lập tức vắng lặng đến mức như không có người, khắp nơi chỉ thấy hoả trụ không ngừng phun lên.
Tả Mạc đã đồng ý luyện chế một lô thần trang với Âm Lăng quỷ chủ nên đã quyết định mau chóng hoàn thành.
Các loại tài liệu nhưng nước chảy tụ lại cả nơi Hỏa Phần Tràng.
Chẳng mấy chốc cái tin đại sư muốn khai lò luyện khí từ U Minh Vạn Phần Lăng truyền ra, những luyện khí sư đang dở tay tinh lọc Quỷ Hoả hay những người còn mải miết tìm kiếm Quỷ Hỏa đều dừng tay lại mà từ bốn phương tám hướng chạy tới.
Khắp nơi trên ngọn núi đầy những người là người. Họ tò mò nhìn xuống đáy cốc Hỏa Phần Tràng. Cơ hội được quan sát trực tiếp đại sư luyện khí khó mà có được.
Một chiếc xe bằng xương cốt chứa đầy tài liệu từng ngày được chuyển xuống không ngừng nghỉ. Tài liệu như nước chảy không ngừng được chở đến nơi đây.
"Minh Hồng, bao nhiêu xe rồi?" Có người hỏi.
"Một trăm mười hai xe." Minh Hồng lập tức nói chính xác.
"Đại sư muốn làm gì mà chuẩn bị nhiều tài liệu đến như vậy? Nhiều tài liệu như vậy làm sao hắn dùng cho hết!"
"Câm miệng! Nhìn là được!"...
Mọi người không ngừng bàn luận và suy đoán, không ai hiểu ý đồ của đại sư là gì. Mình Hồng không cùng thảo luận với mọi người, gã chỉ chăm chú nhìn đại sư.
Bóng Đại sư xuyên qua xuyên lại giữa các hoả trụ.
Tài liệu ở cách đó không xa, chồng chất tựa ngọn núi.
Tả Mạc nhìn bao quát Hỏa Phần Tràng một lần, trong lòng hắn than thở, đây thật là một địa phương tốt. Địa hoả chốn này phẩm cấp không thấp, hơn nữa địa hỏa mãnh liệt vượt quá tưởng tượng. Phía dưới Hỏa Phần Tràng là biển lửa mênh mông cuồn cuộn, khuyết điểm duy nhất chính là tạp chất quá nhiều.
Thế nhưng, khuyết điểm này đối với Tả Mạc chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.
Ở trong mắt của hắn, Hỏa Phần Tràng quả thực là một lò luyện mà ông trời bạn tặng. Nơi đây địa hoả mãnh liệt lại có nhiều hoả khẩu đủ để làm một chốn luyện khí ưu việt.
Nhưng hiện tại vẫn phải sắp xếp một chút mới được.
Tả Mạc đã có phương án tính toán nên hắn không hề do dự. Bàn tay khẽ vẫy, lập tức trong đống tài liệu chống chất kia bay ra vô khối thứ.
Những tài liệu bay ra thành một hàng thẳng tắp trong không trung, chúng giống như loài chim bay thẳng vào ngọn lửa trên tay Tả Mạc.
Với uy lực của Thái Dương thần hỏa, luyện chế những tài liệu này cơ hồ không cần tốn nhiều sức. Chỉ trong nháy mắt liền hoàn thành.
Chúng nhanh chóng xuyên qua Thái Dương thần hoả với tốc độ rất nhanh, khi xuyên qua ngọn lửa thì những tài liệu đó đã có thay đổi long trời lỡ đất. Chúng tựa như Phượng Hoàng niết bàn, từ ảm đạm trở nên trong suốt, lóng lánh chói mắt. Từng thứ xẹt trên không trung tạo thành từng vệt sáng ngời hoa lệ rồi rơi vào từng chỗ khác nhau ở Hỏa Phần Tràng.
Ngọn lửa trong tay Tả Mạc có tác dụng thần kỳ như đổi cũ thành mới.
Chùm tia sáng như mưa từ trong tay của hắn phóng ra.
Hỏa Thụ Ngân Hoa, sáng lạng chói mắt!
Mọi người ở bốn bề ngọn núi bị cảnh tượng này rung động nói không ra lời.