Hắn còn chưa kịp mở miệng hỏi đã nghe Bồ yêu nói với mình: "Ngươi hỏi nàng xem có phải là Đằng Thị Thiên Nam ở Tử Tiễn giới không?"
Tả Mạc đành phải hỏi: "Có phải Đằng Thị Thiên Nam ở Tử Tiễn giới không?"
Nam Nguyệt kĩnh hãi: "Lẽ nào tiền bối cũng biết tới Đằng Thị Thiên Nam ở Tử Tiễn giới sao?" Song nàng lập tức lộ vẻ buồn bã nói: "Sáu trăm năm trước chúng ta đã chuyển từ Tử Tiễn giới tới Đan Phong giới."
Bồ yêu một lúc lâu không lên tiếng.
Tả Mạc có đôi phần ngạc nhiên, xem ra tên Bồ yêu này thực sự biết tới Đằng Thị Thiên Nam gì đó.
Một lát sau Bồ yêu mới nói với Tả Mạc: "Ngươi hỏi nàng xem Đằng Thị Thiên Nam giờ còn bao nhiêu người?"
Tả Mạc theo đó mà hỏi.
Sắc mặt Nam Nguyệt càng thêm ảm đạm: "Tộc của vãn bối hiện giờ chỉ còn mười một người."
"Mười một người..." Bồ yêu ngây ra.
Nói tới tình huống trong tộc, Nam Nguyệt trong lòng cũng đau khổ. Đằng Thị Thiên Nam suy tàn đã lâu, nàng không có chút ký ức nào về sự huy hoàng năm đó. Từ khi nàng hiểu việc cuộc sống trong tộc đã cực kinh gian nan.
Không ngờ vị tiền bối này lại nhớ rõ Đằng Thị Thiên Nam khiến nàng phải giật mình. Ngay cả các giáo viên trong trường học cũng không mấy ai biết tới Đằng Thị Thiên Nam
"Ngươi đã từng tu luyện Thiên Nam Tiễn thuật của Đằng Thị Thiên Nam chưa?"
Câu hỏi của vị tiền bối khiến nàng sửng sốt song nàng lắc đầu nói: "Thiên Nam Tiễn thuật đã thất lạc từ hơn một ngàn năm trước rồi."
Tả Mạc có thể cảm nhận rõ ràng những lời này khiến Bồ yêu chấn động.
Trong lòng Nam Nguyệt chấn động phi thường, vị tiền bối trước mắt hiểu rõ Đằng Thị Thiên Nam như lòng bàn tay. Nếu không phải nàng hiếu học khắc khổ hiểu được một ít lịch sử trong tộc nên mới biết được một chút, nếu đổi lại bất cứ huynh đệ tỷ muội nào khác trong tộc, sợ là ngay cả Thiên Nam Tiễn thuật là gì cũng không rõ.
Lẽ nào vị tiền bối này có liên hệ sâu xa nào với tộc mình?
Trong lòng nàng bỗng sáng lên vài phần hy vọng.
Tuy vị tiền bối này nhìn qua tuổi còn rất trẻ nhưng Nam Nguyệt cũng không vì vậy mà coi thường. Tuổi tác của yêu chẳng quan hệ gì tới tướng mạo. Hành động phá giải như mây bay nước chảy vừa rồi của tiền bối kia đã khiến nàng kinh hãi rồi.
Trong lòng có ý nghĩ này khiến tâm tình nàng bắt đầu thấp thỏm bất an.
Khiến nàng càng cảm thấy bất an là vị tiền bối kia im lặng một lúc lâu, không nói năng gì.
Trong lòng nàng không ngừng trầm xuống, xem ra không hy vọng gì rồi.
Bỗng nhiên bên tai truyền tới tiếng nói của vị tiền bối kia: "Ta truyền cho ngươi Thiên Nam Tiễn thuật, ngươi theo ta trăm năm. Sau trăm năm có thể tự do."
Nam Nguyệt như bị sét đánh trúng, đầu óc trống rỗng. Thiên Nam Tiễn thuật! Tiền bối này không ngờ lại biết Thiên Nam Tiễn thuật? Khuôn mặt nàng đầy vẻ không thể tin tưởng, trong ghi chép của tộc, Thiên Nam Tiễn thuật là yêu thuật bảo điển lợi hại nhất Đằng Thị Thiên Nam, cũng là tuyệt học thành danh của tộc mình, uy lực vô cùng! Song trong ghi chép ngoại trừ nói Thiên Nam Tiễn thuật lợi hại tới nhường nào ra không lưu lại chút miêu tả nào. Vì vậy nàng thậm chí hoài nghi liệu có phải những ghi chép này là thổi phồng sự thật không.
Thiên Nam Tiễn thuật... Hóa ra trên đời này thật sự có Thiên Nam Tiễn thuật...
Trong lúc trong lòng Nam Nguyệt xao động không ngừng, Tả Mạc lại đang không ngừng dùng giọng điệu đầy hoài nghi khuyên Bồ yêu: "Bồ, ngươi thực sự biết cái Thiên Nam Tiễn thuật kia sao? Ngươi thực sự biết? Đừng gạt tiểu bằng hữu người ta nhé! Nếu ngươi không biết, đến lúc bị vạch trần sẽ rất mất mặt đấy..."
Vốn đang chìm trong nỗi lòng đầy cảm khái, Bồ yêu nghe vậy cũng dở khóc dở cười: "Nói lời thừa, ta đương nhiên biết."
"Ngươi chắc chắn chứ?" Vẻ hoài nghi trên mặt Tả Mạc không hề bớt đi: "Sao ta chưa từng nghe ngươi nói qua?"
"NHững thứ ngươi chưa từng nghe còn nhiều lắm." Bồ yêu trợn mắt, tức giận nói.
"Ừm, cũng đúng. Quân tử quang minh lỗi lạc, tiểu nhân ẩn giấu thâm sâu, ngươi luôn ẩn giấu khá sâu." Tả Mạc gật đầu rồi cười he he, trơ mặt ra nói: "Vậy thêm một trăm năm nữa đi, chúng ta không thể lỗ vốn được!"
Bồ yêu ngây ngốc nhìn Tả Mạc, trong thời gian ngắn như mất luôn khả năng nói.
Tả Mạc chảng chút xấu hổ, ngược lại vô cùng đắc ý nói: "Bồ, làm yêu anh đây không bằng ngươi, nhưng việc buôn bán ngươi lại kém xa anh rồi!"
Một lát sau, Nam Nguyệt mới khôi phục tinh thần, nàng không chút do dự bái dưới đất: "Sư phụ!"
Thọ mênh của yêu đa số đều rất dài, một trăm năm đối với họ mà nói cũng không tính là dài. HƠn nữa điều kiện này quả thực quá ưu đãi rồi. Trong mắt Nam Nguyệt vị tiền bối này nhất định có quan hệ sâu xa chặt chẽ với tộc của mình, vì vậy mới dùng cách này để giúp đỡ nàng.
Trong thức hải, Tả Mạc than với Bồ yêu một tiếng: "Xong rồi, không tăng giá được rồi."
Nam Nguyệt vẫn bái dưới đất, không hề nhúc nhích.
Một lát sau mới nghe thấy tiền bối trầm giọng nói: "Đứng lên đi. Ta không có tư cách thu đồ đệ, không thể làm sư phụ ngươi. Truyền cho ngươi Thiên Nam Tiễn thuật cũng chỉ là một lần trao đổi. Sau này cứ gọi ta đại nhân là được."
Tả Mạc làm bộ làm tịch nói.
Trong lòng Nam Nguyệt có chút mất mát, đại nhân vẫn không muốn thu mình làm học sinh. Nói vậy đại nhân chọn đồ đệ nghiêm ngặt, bản thân mình không lọt được vòa mắt ngài. Trong lòng nàng thầm quyết định, nhất định phải chuyên tâm khắc khổ tu luyện, sớm tới ngày khiến đại nhân thỏa mãn, thu vào trong môn. Hơn nữa đại nhân đã đồng ý truyền thụ Thiên Nam Tiễn thuật cho nàng. Yêu thuật này trong tộc mình đã bị thất truyền từ lâu, sự thực liệu có lợi hại như trong truyền thuyết không?
Trong lòng nàng tràn ngập mong đợi!
"Tiếp theo nên làm gì đây?" Tả Mạc quay sang hỏi Bồ yêu.
Bồ yêu trầm ngâm nói: "Trước tiên ngươi truyền thụ cho nàng tiểu yêu thuật."
Tả Mạc đầu tiên là sửng sốt sau đó tự chỉ vào mũi, lắp bắp nói: "Ta truyền thụ sao?"
"Có vấn đề gì?" Bồ yêu nghiêng nghiêng đầu nhìn Tả Mạc.
Tả Mạc miễn cưỡng cười nói: "Ngươi làm vậy cũng quá vô trách nhiệm với tiểu cô nương nhà người ta rồi." Hắn có hơi chột dạ, giảng giải pháp quyết phù trận gì gì đó hắn chẳng sợ, thế nhưng yêu thuật thì...
Nguời ta là yêu chính tông, mình một tu giả lại đi dạy một yêu chính tông tu luyện yêu thuật ra sao... Thật quá hoang đường!
"Ngươi cứ tùy tiện dạy là được." Bồ yêu chẳng chút trách nhiệm, nói xong đã lập tức biến mất.
Tả Mạc ngơ ngơ ngác ngác đứng trong thức hải trống rỗng.
Từ trong thức hải chui ra, Tả Mạc nhìn vẻ mặt khao khát của Nam Nguyệt, đầu cũng bắt đầu đau. Một lát sau, hắn xác định dù sao Bồ yêu cũng đã nói cứ tùy tiện dạy, dạy không tốt, dạy sai cũng chẳng thể trách hắn.
Hắn nhẹ nhàng ho một tiếng: "CHúng ta bắt đầu giảng từ tiểu yêu thuật."
"Tiểu yêu thuật?" Nam Nguyệt cũng sửng sốt, nàng hoàn toàn không ngờ đại nhân lại giảng tiểu yêu thuật đầu tiên.
Tiểu yêu thuật chẳng phải yêu yêu đều biết sao?
Tả Mạc không nhìn ánh mắt nghi hoặc của Nam Nguyệt, tập trung giảng giải. Cũng may thời gian trước Bồ yêu vừa giảng giải cho hắn về tiểu yêu thuật, hắn còn nhớ rất rõ. HẮn vừa nhớ lại vừa giảng, càng giảng càng không tự chủ được, dung nhập một số vấn đề hắn vừa cảm thụ được khi phá giải yêu thuật.
Nam Nguyệt lúc đầu còn lộ vẻ nghi hoặc và hiếu kỳ, song dần dần sắc mặt nàng chuyển thành nghiêm túc và chăm chú.
Đại nhân giảng về tiểu yêu thuật có rất nhiều điểm hoàn toàn khác với lý giải của nàng!
Những tiểu yêu thuật vốn nàng cho là vô cùng đơn giản vậy mà lại có biến hóa cực kỳ phong phú. Nàng chưa từng nghĩ tới biến hóa của tiểu yêu thuật lại đa dạng phức tạp tới vậy, không ngờ tiểu yêu thuật khác nhau lại ẩn chứa liên hệ sâu sắc như thế...
Lần đầu tiên tiểu yêu thuật trong mắt nàng trở nên thâm ảo như vậy!
Một đại dương mênh mông sâu thẳm tới như không đáy, rộng tới mức không thể giới hạn hiện ra trước mắt nàng.
Liền một mạch, Tả Mạc cuối cùng cũng nói xong, hắn không khỏi thở phào một hơi. Bài giảng của hắn đương nhiên không tỷ mỉ như Bồ yêu bất quá ý tứ gốc thì không sai sót gì.
Thấy Nam Nguyệt tựa hồ bị mình làm cho ngây ngốc, trong lòng hắn cũng thoáng an tâm. Nhưng giảng xong rồi, giờ làm gì? Trong lòng máy động, lập tức nghĩ ra một chủ ý không tồi, hắn chỉ vào hoa hoa cỏ cỏ trước mặt, giả vờ giả vịt nói: "Từ nay trở đi, ngươi bắt đầu học tập cách phá giải yêu thuật trong Mạc Thủy Minh Không. Mạc Thủy Minh Không có một vạn ba nghìn loại yêu thuật, nếu ngươi có thể phá giải hết, lý giải của ngươi đối với tiểu yêu thuật chỉ vừa mới bắt đầu."
Tả Mạc cảm thấy bộ dáng mình hiện giờ quả thực cực giống kẻ lừa đảo. Nhất là khi hắn thấy ánh mắt đầy sùng kính của Nam Nguyệt, trong lòng càng xấu hổ, lập tức bảo Nam Nguyệt bắt đầu tự nghiên cứu phá giải yêu thuật.
Nam Nguyệt lúc này mới bừng tỉnh hiểu ra, thảo nào đại nhân liên tục phá giải tiểu yêu thuật! Vì vậy bèn vui vẻ bắt đầu học tập Tả Mạc phá giải tiểu yêu thuật, TẢ MẠc thấy thế lập tức trầm tĩnh lại, cũng lại bắt đầu phá giải.
Một nguời một yêu, đều vùi đầu vào "phá giải".
Một canh giờ sau, Nam Nguyệt nghỉ ngơi một lát, ngẩng đầu lên, kinh hãi. Đại nhân đang ở trước nàng nửa dặm!
Vẻ kinh ngạc trong mắt Nam Nguyệt lập tức tan đi, thay vào đó là sùng bái.
Quả nhiên không hổ là đại nhân!
Mình phải thật nỗ lực, sớm có ngày đạt tới tiêu chuẩn để đại nhân thu làm đồ đệ.
Nam Nguyệt âm thầm nắm chặt nắm tay, lòng hạ quyết tâm.
Ma Phàm không tu luyện Sát Linh, hắn là tu giả duy nhất trong Chu Tước doanh không tu luyện Sát Linh. Ngay cả Tạ Sơn cũng cầm Sát Linh đi tìm hiểu.
Ma Phàm đang tìm hiểu Minh Tiêu Kiếm quyết.
Kiếm quyết cấp năm này là tuyệt học trấn phái của Minh Tiêu, uy lực cực mạnh. Tả Mạc không quá hứng thú với kiếm quyêt,s hơn nữa đã trải qua nhiều chuyện như vậy, tình cảm của mọi người đều rất sâu sắc, Tả Mạc bèn dứt khoát công khai ra cho mọi người tìm hiểu.
Chẳng qua Minh Tiêu kiếm quyết huyền ảo vô cùng, rất nhiều điểm mờ ảo khó hiểu, người thực lực hơi kém căn bản không cách nào tìm hiểu. Ngay từ đầu, toàn bộ Chu Tước doanh hễ là kiếm tu đều vô cùng khao khát bộ kiếm quyết này. Song sau này chỉ còn lại có vài người còn kiên trì tìm hiểu nó.
Ma Phàm là một trong số đó.
Kiếm quyết vô danh mà hắn tu luyện khiếm khuyết rất nhiều, ngoại trừ chiêu Diệt Huyễn Vô Ảnh kiếm có uy lực kinh người ra, những cái khác đều do hắn tìm hiểu được trong những kiếm quyết rải rác khác.
Minh Tiêu Kiếm quyết đối với nguời khác mà nói thực có phần khó khăn song đối với hắn mà nói lại không khác gì chí bảo. HẮn là một trong những người ngộ ra kiếm ý sớm nhất, hiện giờ cảnh giới kiếm ý so với TẠ SƠn đã đột phá kim đan cũng không hề thua kém.
Hơn nữa hắn cũng đã sớm quen với việc chắt lọc tinh hoa trong những kiếm quyết khác để mình dùng rồi. Kiếm chiêu của hắn cũng rải rác không thành hệ thống, song điều này ngược lại lại khiến hắn có thể nhanh chóng thích ứng với một bộ kiếm quyết hoàn toàn mới.
Cảnh tượng hủy thiên diệt địa khi Minh Tiêu lão tổ thi triển Minh Tiêu Kiếm quyết cuối cùng thi thoảng lại quay lại trước mắt hắn, càng khiến hắn thêm kiên định với quyết tâm tu luyện bộ kiếm quyết này.
Mà theo hắn lĩnh ngộ được càng nhiều, rất nhiều chỗ trước đây không thông giờ trở nên thật rõ ràng.
Những người khác chỉ thấy hắn ngày ngày đả tọa nhập định, nào biết lý giải của hắn đối với kiếm ý tiến triển cực nhanh.
Ma PHàm đang tĩnh tọa bỗng dưng mở mắt, ánh mắt lóe sáng, khí thế đột nhiên biến đổi!