No trước tiên là tiểu hắc, sau đó là tiểu hoả, còn tháp nhỏ thân thể tròn vo, bên trong giống như giấu một cái động không đáy.
Sau khi tia thần thức cuối cùng cũng không còn, Tả Mạc chẳng kiếm được mấy.
Tháp nhỏ cảm thấy mĩ mãn mà vuốt ve thân thể tròn trịa của mình, lại còn cọ cọ lên người Tả Mạc, chạy đi chơi đùa.
Tả Mạc ngay cả chửi cũng không còn đủ sức, ngã ngồi xuống đất, nhanh chóng chìm vào trong nhập định. Trong cơ thể, thần thức bị nghiền ép sạch sẽ, chậm rãi di chuyển trong thức hải mười khoả ngôi sao của hắn.
Tinh quang lưu chuyển, thức hải hư không tựa hồ sáng lên chút ít, Bồ yêu ngẩng đầu, nhìn ngôi sao chuyển động trên đỉnh đầu, thần sắc kinh ngạc.
Nếu lúc này Tả Mạc có thể nội thị (tự nhìn vào trong cơ thể mình), nhất định sẽ rất kinh ngạc khi phát hiện ra tinh quang mười khoả ngôi sao rơi vãi đang nhanh chóng dung nhập vào bên trong huyết nhục của hắn.
Bên trong huyết nhục, đột nhiên kim quang tuôn ra nhè nhẹ, những kim quang này nhỏ như sợi tóc, thông suốt ở trong huyết nhục. Những kim quang này tuy rằng rất nhỏ nhưng sau khi xuất hiện liền mang theo một cỗ khí tức bá đạo giống như liệt hoả. Bồ yêu đối với ma thể không lý giải được nhiều nhưng dù sao cảnh giới cũng rất cao, những kim quang bá đạo trước mắt hắn tự nhiên có thể nhận biết đó là cái gì.
Kim mang này chính là đại nhật tinh mang do Tả Mạc tu luyện đại nhật ma thể mà thành, đại nhật tinh mang không ngừng rèn luyện thân thể hắn, làm cho nó càng thêm mạnh mẽ. Nhưng lúc này, đám đại nhật tinh mang này giống như ngửi thấy mùi cá, từng điểm tinh quang rót vào trong huyết nhục.
Đây là...
Bồ yêu thần sắc khiếp sợ, đại nhật tinh mang sao lại thôn phệ tinh thức sa chứ?
Đầy khiếp sợ, sắc mặt hắn ngay lập tức trở nên nghiêm trọng, sự việc phát sinh trước mắt vượt qua khỏi nhận thức của hắn. Hắn tinh thông rất nhiều yêu thuật, hắn biết rằng luyện thần cùng ma thể, hai cái phân biệt rất rõ ràng, không hề liên quan.
Ai có thể nghĩ đến, hai cái này lại có thể tương dung!
Nhìn qua thì đại nhật ma thể đang thôn phệ tinh thức sa nhưng Bồ yêu có thể nhận ra tinh thức sa không có chút chống cự nào. Bằng không thân thể Tả Mạc lập tức sẽ biến thành một bãi chiến trường kinh khủng.
Đại nhật tinh mang bá đạo vô song nhưng tinh thức sa thâm sâu khó lường, hai cái này nếu như phát sinh xung đột nhất định sẽ xảy ra một trận chiến đấu kịch liệt.
Đây là điều Bồ yêu lo lắng nhất, trong tính toán của hắn, kết quả tốt nhất đó là hai cái này không xảy ra xung đột. Thận trọng, hắn còn đưa ra mấy cách hoá giải nhưng trăm vạn lần hắn không nghĩ tới, đại nhật tinh mang cùng tinh thức sa lại không chút xung đột nào, trái lại còn hấp dẫn dung hợp với nhau.
Hắn kinh ngạc nhìn sự việc không thể ngờ đang diễn ra trước mắt.
Lẽ nào ma thể cùng thần thức thực sự có thể đồng thời tu luyện? Thế nhưng trong lịch sử chưa từng có ai thành công, ngược lại hắn biết rõ một vài thiên tài còn chết ở trên con đường này. Quan hệ giữa yêu và ma luôn luôn không có gián đoạn. Tổng quan song phương đều bảo trì mối quan hệ hữu hảo, dù sao mọi người cũng cùng có chung kẻ thù.
Dưới sự giao lưu này, ý tưởng thần thể cộng tu tự nhiên được sinh ra. Ý tưởng này rất nhiều năm trước đã xuất hiện, nhưng cho tới nay chưa từng xuất hiện thần thể cộng tu chân chính. Mọi người đưa ra kết luận, ở cấp thấp thì hai cái này không liên quan nhưng càng tu luyện lên cảnh giới cao hơn thì sự khác biệt thể hiện ra là rất lớn.
Bồ yêu sở dĩ không cấm Tả Mạc tu luyện đại nhật ma thể, một mặt bởi vì giai đoạn này rất cần sức chiến cường đại của đại nhật ma thể, bỏ nó đi thì mạng nhỏ khó bảo toàn, về phương diện còn lại thì cấp bậc hiện tại của hắn còn rất thấp.
Nhưng hiện tại cũng chỉ là hiện tại, điều này Bồ yêu hiểu rất rõ.
Đại nhật tinh mang này tuy rằng số lượng không nhiều nhưng tinh thuần vô cùng. Mà về điểm này thì tinh thức sa chỉ có thể mở ra yêu đệ nhất thức mới có khả năng tu luyện được. Chúng sao có thể dung hợp được?
Toàn bộ quá trình diễn ra trong ba canh giờ, mi tâm Tả Mạc không ngừng bay ra điểm điểm tinh quang, đại nhật tinh mang du tẩu khắp nơi, liều mạng mà thôn phệ tinh quang. Dần dần, mi tâm thả ra tinh quang ngày càng thưa thớt, một điểm tinh quang sau cùng cũng bị thôn phệ, đại nhật tinh mang một lần nữa quay vào trong huyết nhục.
Đúng lúc này Tả Mạc mở mắt.
Hắn chỉ cảm thấy cả người sung sướng nói không nên lời, thần thức đã khôi phục trọn vẹn, thậm chí hắn còn cảm giác thấy bản thân có tiến bộ. Hơn nữa cả người tràn ngập sức mạnh, lẽ nào đại nhật ma thể cũng có tiến bộ?
Trong lòng Tả Mạc cảm thấy kì quái, trước đây lúc ở Vô Không sơn, tu luyện "Thai tức luyện thần" cảm giác cũng không tốt như vậy, bây giờ mỗi lần tu luyện, cảm giác đều cực kì thư sướng, gây cho người ta cảm giác nghiện. Điều này trước sau tương phản quá lớn, hắn hoài nghi bản thân không lẽ tu luyện sai đường.
"Bồ." Tả Mạc hơi lo lắng vội vàng tiến vào thức hải tìm Bồ yêu: "Ta tu luyện không có sai lầm gì chứ?"
Trên mặt Bồ yêu chợt loé lên sự cổ quái rồi nhanh chóng biến mặt, hắn không trả lời trực tiếp mà hứng thú hỏi lại: "Thế nào? Có chỗ nào cảm giác không đúng à?"
"Không phải như vậy." Tả Mạc lắc đầu: "Chỉ cảm thấy bây giờ tu luyện càng ngày càng thoải mái, nếu như tu luyện thoải mái như vậy, mọi người không phải mỗi ngày đều trầm mê vào trong đó sao?"
Tu luyện khô khan và gian khổ, Tả Mạc biết rất rõ.
Vẻ mặt Bồ yêu có chút khó chịu, lời nói của Tả Mạc khiến hắn cảm thấy tên này đúng là được voi đòi tiên. Nhưng khó chịu thì khó chịu, hắn đối với chuyện này rất hứng thú, thừa dịp Tả Mạc hỏi chuyện thuận thế nói: "Ta giúp ngươi kiểm tra một chút."
Từ khi thực lực của Tả Mạc không ngừng tăng lên, Bồ yêu không thể giống như trước tuỳ ý là có thể nhào nặn thân thể Tả Mạc được nữa.
Kiểm tra xong, vẻ cổ quái trên mặt Bồ yêu càng đạm, Tả Mạc lập tức hỏi: "Thế nào?"
"Đại nhật ma thể của người sắp đạt một thục rồi!"
"Một thục? Thục hoá? Nhanh như vậy sao?" Tả Mạc sửng sốt, ngay lập tức mừng như điên. Ma thể thục hoá là cột mốc để tiến giai. Mỗi một thành thục hoá hoàn thành, độ thành thục của ma thể sẽ tăng lên một tầm cao mới, ma thể càng thành thục thì sức mạnh ẩn chứa trong đó càng cường đại.
Thảo nào bản thân cảm giác có chút kì quái, nguyên lai là đại nhật ma thể chuẩn bị thục hoá rồi!
Tả Mạc kinh hỉ khó giải thích, hắn không nghĩ tới lần đầu tiên đại nhật ma thể thục hoá lại nhanh như vậy. Rất vui mừng, cũng có vài phần ngoài ý muốn, thời gian hắn tu luyện đại nhật ma thể rất ngắn, vậy mà đã phải đối mặt với lần đầu tiên thục hoá.
Đại nhật ma thể quả không hổ là ma thể bài danh thứ hai của giáo giai, không những uy lực cường đại, tu luyện cũng thật là đơn giản.
Nếu lúc này Bồ yêu biết suy nghĩ trong lòng Tả Mạc nhất định sẽ thổ huyết mà chết. Hắn tỏ ra rất bình thường, giống như mọi ngày nhưng lúc này trong lòng hắn không khỏi nổi lên những con sóng lớn.
Đại nhật ma thể của Tả Mạc lần đầu tiên thục hoá là không sai nhưng còn hơn phân nửa thứ khác Bồ yêu không nói ra. Đó chính là đại nhật ma thể đã bắt đầu thcụ hoá! Hơn nữa lần này đại nhật ma thể thục hoá cùng với ma thể thục hoá mà hắn biết là rất khác biệt.
Ma thể thục hoá đối với ma mà nói là giai đoạn cực kì trọng yếu và nguy hiểm, bởi vì trong khoảng thời gian này bên trong ma thể sẽ tiến hoá cải tổ. Nếu như thuận lơi, tự nhiên thực lực sẽ tăng mạnh, mà thất bại vậy sẽ đi đời nhà ma. Cho nên ma thể thục hoá đối với ma là cực kì mẫn cảm, khi bước vào giai đoạn thục hoá, bọn họ sẽ tìm một nơi an toàn để hoàn thành thục hoá.
Tả Mạc không biết, đại nhật ma thẻ của hắn đã tiến vào giai đoạn thục hoá. Đại nhật tinh mang đang lặng yên mà cải biến thân thể hắn, hắn lại hoàn toàn không biết gì cả. Vốn quá trình thục hoá rất nguy hiểm tiết tấu bỗng trở nên chậm rãi hơn nhiều, chậm đến nỗi ngay cả Tả Mạc cũng không phát hiện ra.
Quá trình thục hoá chậm lại khiến tính an toàn tăng lên, cơ hồ không có bất cứ nguy hiểm nào. Bồ yêu hiểu rõ, lần đầu tiên Tả Mạc tiến hành thục hoá sẽ không có vấn đề gì, chỉ là thời gian sẽ lâu hơn một chút.
Bồ yêu biết rõ điều này có ý nghĩa gì. Trong tu luyện ma thể, tỉ lệ tử vong vào lúc thục hoá là cao nhất.
Sắc mặt hắn khẽ biến.
Tả Mạc không chú ý tới dị dạng của Bồ yêu, nếu đã là chuyện tốt hắn cũng không muốn suy nghĩ nhiều. Từ trong thức hải đi ra, tháp nhỏ đang ở trên người, tiểu hoả xèo xèo đang bay quanh người hắn.
Tiểu hắc lẳng lặng nằm ngủ trên đầu Ác Quỷ, còn chim ngốc thì lười biếng nằm ở bên cạnh Ác Quỷ.
Từ trong sát vụ bay ra một bóng đen, giống như mũi tên bắn tới trước mặt Tả mạc, đó là Thập Phẩm. Thập Phẩm cả người toả ra sát khí trùng điệp, hắc Nguyệt Nha của hắn to thêm mấy phần. Tả Mạc nhịn không được khen: "Quả nhiên chỉ có Thập Phẩm chăm chỉ!"
Thập Phẩm đối với lời khen ngợi của Tả Mạc cảm thấy rất vui sướng, đầu nhỏ hất lên, vừa định phát biểu vài lời hùng hồn, bỗng nhiên nhìn qua thấy khe mắt của chim ngốc bắn ra một đạo quang mang, nhất thời run lên, lời đến miệng liền nuốt trở lại.
Đúng lúc này, bỗng nhiên bầu trời truyền tới tiếng nổ rất lớn. Sát vụ đoàn hình trứng thật lớn đột nhiên tứ phân ngũ liệt!
Một cỗ khí tức hung thần lợi hại cuồn cuộn tới, giống như một cơn lốc, sát vụ ầm ầm nổ tung.
Kiếm ý thật mạnh!
Bỗng dưng trong lòng Tả Mạc kinh sợ, bên trong đoàn sát vụ kia đó chính là Ma Phàm, hắn vội vàng ngẩng đầu nhìn lên trời. Động tĩnh này kinh động đến toàn bộ doanh địa, bất luận là Chu Tước doanh hay Vệ Doanh, tất cả đều ngừng lại.
Khí tức mênh mông cuồn cuộn tràn ngập hung thần kiếm ý, khiến tâm người ta sinh ra sợ hãi.
Bộ dạng Ma Phàm nhìn qua mười phần thê thảm, quần áo trên người đều bị nghiền nát, toàn thân trên dưới vết thương chằng chịt, từng giọt máu chảy ra. Khiến người ta cảm thấy quỷ dị chính là trên mặt hắn lại lộ ra vẻ bình tĩnh dị thường, không tỏ ra đau đớn chút nào.
Hắn chậm rãi mở mắt.
Tuy rằng cách rất xa nhưng Tả Mạc có thể thấy được sự vui sướng bên trong đôi mắt của Ma Phàm.
Chẳng lẽ thành công rồi sao?
Tả Mạc không kịp nghĩ kĩ thì thấy thân thể Ma Phàm đột nhiên rơi xuống, quá sợ hãi, minh hư dực nhanh chóng xuất hiện ở trên lưng hắn, cả người biến mất tại chỗ.
Giống như đồng thời, hắn xuất hiện ở phía dưới Ma Phàm, chộp được Ma Phàm đang hôn mê, lắc mình quay về doanh địa.
Biến hoá phát sinh giống như tia chớp xoẹt qua bầu trời, mọi người còn chưa có phản ứng gì đã thấy Tả Mạc quay trở về doanh địa.
Cẩn thận đem Ma Phàm đặt ở trên mặt đất, Tạ Sơn lo lắng nói: "Đại nhân, Ma Phàm không sao chứ?"
Tả Mạc cẩn thận kiểm tra một lúc rồi nói: "Không việc gì, hắn chỉ mệt quá mà hôn mê đi thôi."
Lúc này mọi người mới yên lòng.
Sâu trong sát vụ, Vi Thắng bỗng nhiên dừng bước, trong mắt bắn ra hai luồng tinh mang: "Kiếm ý!"
__________________