Nhưng rất nhanh hắn đã tìm được một cách thần kì. Hắn nhớ lại lúc hắn vận dụng Giáp Ly quyền, ma thể không ngừng thiêu đối, linh lực và thần thức không ngừng tiến vào chỗ sâu nhất trong cơ thể hắn.
Hắn phát hiện ra một việc ngoài ý muốn. Khi tình trạng này đột phá điểm tới hạn thì thần lực sẽ lặng yên tiến vào trong não, hắn sẽ tiến vào một trạng thái huyền diệu. Tâm thần trong sáng, không buồn không vui, toàn bộ tâm tình giống như bị lột sạch, nhưng ý thức và thân thể lại đạt tới một trình độ vô cùng khủng khiếp.
Trạng thái này khiến mỗi động tác của Tả Mạc đều hoàn mỹ không chút khiếm khuyết. Thần lực bình thường không chịu sự điều khiển của cánh tay giờ đây đã có thể hoàn thành vận chuyển với độ khó cực cao.
Ở vào trạng thái này, Tả Mạc tựa như ma tượng hoàn mỹ nhất, hiệu suất không biết tăng lên gấp bao nhiêu lần.
Từng tên nghiệt bộ được bài trừ cấm chế xong liền bị hắn ném ra khỏi phòng. Tất cả mọi người đều bị tốc độ khủng khiếp này làm cho hoang tưởng, Tả Mạc hoàn thành nó giống như uống nước vậy.
Trong mười ngày ngắn ngủi Tả Mạc đã hoàn thành toàn bộ công việc!
Gần ba ngàn nghiệt bộ! Tất cả đều bị hắn ném ra khỏi phòng!
Sau khi rời khỏi trạng thái huyền diệu này Tả Mạc cảm thấy mệt mỏi rã rời. Trong nháy mắt hắn chỉ cảm thấy trước mắt tối đen, ngã vật xuống đất, hôn mê bất tỉnh.
Đám người Thúc Long nghe thấy trong phòng phát ra tiếng động thì cực kì hoảng sợ, đang muốn đẩy cửa phòng để vào bỗng Tằng Liên Nhi xuất hiện: "Các ngươi tốt nhất không nên đụng vào hắn!"
Thấy vẻ mặt không tin của đám người Thúc Long, nàng không giải thích mà buồn bã nói: "Chờ một chút các ngươi sẽ thấy."
Quả nhiên, nàng vừa dứt lời thì cả người Tả Mạc bỗng phát ra kim quang nhàn nhạt. Tầng kim quang này vô cùng mờ, nếu không phải trong phòng tối đen như mực thì rất khó để phát hiện ra tầng quang mang mờ ảo này.
Quang mang yếu ớt giống như đang hô hấp, chợt sáng chợt tối.
Đám người Thúc Long vội bước nhẹ vào, sợ làm kinh động đến Tả Mạc. Kẻ ngu cũng biết tình hình trước mặt không phải là chuyện xấu.
Tằng Liên Nhi hời hợt nhìn Tả Mạc, ánh mắt đầy phức tạp.
Nàng không sao hiểu nổi, tên gia hỏa này nhìn qua cũng chẳng thông minh lắm, truyền thừa so với với mình còn không hoàn chỉnh bằng, vì sao hết lần này tới lần khác đều vượt lên trước mình?
Thần lực, đằng sau hai chữ này là rất nhiều hài cốt. Không ít thiên tài đã ngã xuống vì hai chữ này, mà chắc gì đã có thành tựu?
Tất Điêu Vũ chính là tuyệt thế thiên tài nhưng vẫn chỉ đứng ở ngoài cửa, không thể bước qua.
Còn Tả Mạc lúc này đã đạt tới cảnh giới 'thần lực hô hấp'! (thở ra thần lực )
Ngay cả Tả Mạc cũng không biết cái gì gọi là thần lực hô hấp nhưng truyền thừa của Tằng Liên Nhi hoàn chỉnh hơn của hắn nên nàng biết rất rõ, thần lực hô hấp là bước mấu chốt của thần lực mới hình thành.
Nhất mạch của nàng hoàn thành thần lực hô hấp chỉ có hai vị sư tổ. Cũng chính vì thế nên mới có thể lưu lại một số tâm đắc.
Bí ẩn của Tinh Di Sa Dã nàng vẫn chưa mở ra được thì thần lực hô hấp lại đang diễn ra trước mặt nàng.
Trong lòng Tằng Liên Nhi không khỏi hiện lên cảm giác chán chường. Có lẽ trong người thiếu niên nhìn qua không chút đặc biệt này có ẩn chưa một con quái vật!
Nếu như lại có thể tra xét cơ thể hắn lần nữa thì tốt biết bao, Tằng Liên Nhi thầm thở dài trong lòng. Nàng biết tình huống như lần trước là ngàn năm khó gặp, sợ rằng không bao giờ có cơ hội lần hai nữa.
Không ai chú ý tới khi tầng kim quang mờ ảo bên ngoài cơ thể Tả Mạc chợt sáng chợt tối thì quang mang trong mắt A Quỷ cũng giống như hô ứng vậy, chợt sáng chợt tối.
Bỗng, bên ngoài xảy ra rối loạn.
Nhĩ lực của Tằng Liên Nhi rất kinh người, hơi tập trung thì thanh âm bên ngoài giống như thủy triều chui vào tai nàng.
"Mau nhìn mau nhìn!"
"Đó là gì vậy?"
"Trời ơi! Là bia ma công!" ...
Hai mắt Tằng Liên Nhi nheo lại, thân hình khẽ động liền bay lên trời. Sau khi bay lên nàng nhìn về phía bia ma công, nhất thời giật mình.
Trong màn đêm bia đá cao vòi vọi mang theo dấu vết năm tháng, giống như những pho tượng đá trầm mặc đứng đó thủ hộ, từng hàng sừng sững tạo thành một rừng bia.
Nhưng vào lúc này, rừng bia đen kịt lại phát ra ánh sáng mờ mờ giống như biển sáng.
Chúng chợt sáng chợt tối giống như đang hô hấp vậy.
Vô số tu giả cố gắng bay tới phía rừng bia, trên mặt mọi người hiện lên sự vui mừng pha lẫn chút sợ hãi. Nhiều năm rồi, bia ma công Thái An chưa từng xuất hiện cảnh tượng tương tự vậy.
Tằng Liên Nhi như bị sét đánh, đột nhiên nàng quay đầu nhìn xuống phía dưới,
Trong phòng, quang mang trên người Tả Mạc cũng có cùng tiết tấu, lúc sáng lúc tối!
"Cuối cùng cũng đến được thành Thái An." Hà công chúa vươn vai vặn lưng, chiếc áo lụa mỏng như cánh ve không thể che khuất được vóc người ma mị của nàng. Những đường cong thu hút, vẻ lười nhác đầy gợi tình khiến người ta không kìm được mà nuốt nước bọt ừng ực.
Tín công chúa mỉm cười, cảnh tượng trước mặt nàng nhìn mãi quen rồi, Hà công chúa gợi cảm ngay cả nàng đôi khi cũng nghĩ linh tinh, nàng khẽ cười nói: "Đúng vậy, bôn ba nhiều ngày như vậy, hiện giờ cũng nên tìm chỗ để nghỉ ngơi một khoảng thời gian. Yên Vân thú tuy không tồi nhưng dù sao vẫn không thoải mái cho lắm."
Yên Vân thú vừa to lớn vừa mềm mại, nó giống như vân vụ, trong bụng tồn tại một giới, có thể dung nạp hơn một ngàn người. Tính tình ngoan ngoãn, phi hành tuy nhanh nhưng rất bình ổn, bởi vậy rất được các nhân vật nổi tiếng yêu thích.
Đám người đang ngồi không khỏi gật đầu tán thành, nếu không phải do ba vị công chúa ở đây thì chẳng ai muốn ở trong này lâu như vậy cả.
Bỗng, mọi người đồng loạt trầm xuống, có người cười nói: "Tới rồi, bắt đầu hạ xuống rồi."
Nhưng đúng vào lúc này, bỗng có người kinh hô: "Mau nhìn! Các ngươi mau nhìn!"
Mọi người nghe thấy tiếng hô thì vô cùng kinh ngạc, mau chóng đứng dậy bay lên trời.
Bọn họ đồng loạt nhìn về hướng thành Thái An, nhất thời bị cảnh tượng trước mặt làm cho ngây người.
Chỉ thấy rừng bia ma công của thành Thái An trở nên rất bắt mắt, nó đang được bao phủ bởi ánh sáng trắng mờ ảo, giống như một con quái thú đang hít ra thở vào vậy.
Công Dã Tiểu Dung giải cứu đám tàn quân xong nhìn thấy chiến bộ yêu tộc liền bỏ qua không truy kích.
Mặt hắn xầm lại sau khi nghe xong đám thủ hạ kể lại cẩn thận tất cả mọi việc. Nghe tới đoạn Công Tôn Sai không chút do dự công kích thì sát cơ trong mắt trở nên dày đặc.
Hắn quyết định phải nhờ môn phái tìm kiếm thông tin xem rốt cuộc Công Tôn Sai là thần thánh phương nào. Bây giờ ngẫm lại, hắn cho rằng Công Tôn Sai không sợ hãi Thiên Hoàn chút nào, hơn nữa thái độ cũng không tốt cho lắm. Nhưng trông thì không giống như có cừu hận gì, nghĩ một chút hắn cảm thấy thái độ của Công Tôn Sai không đáng sợ.
Hiển nhiên, Công Tôn Sai đối với thực lực bản thân vô cùng tin tưởng, dù cho phải đối diện với Thiên Hoàn cũng không tỏ ra sợ hãi.
Đây nhất định là một thế lực lớn!
Kì thực khi hắn nhận được tin chiến bộ yêu tộc tập kích Ô Thạch giới hắn đã biết mình phạm phải một sai lầm trí mạng. Chiến bộ yêu tộc ẩn náu vận dụng đúng thời cơ, trình độ của thủ lĩnh đối phương không thể khinh thường.
Công Dã Tiểu Dung giải cứu tàn quân xong không lao ngay tới tới Ô Thạch giới mà hạ lệnh quay lại.
Thủ hạ không khỏi sợ hãi, vội vàng hỏi vì sao không tấn công Ô Thạch giới? Toàn bộ nghi vấn đều bị Công Dã Tiểu Dung áp chế, hắn không giải thích mà chỉ ra lệnh tiến lên với tốc độ nhanh nhất.
Từ phản ứng của Công Tôn Sai hắn lập tức hiểu rõ thái độ của đối phương.
Đối phương nhất định sẽ ở vào thời khắc mấu chốt đâm cho hắn một nhát từ đằng sau.
Đám gia hỏa này thật sự là tu giả sao?
Công Dã Tiểu Dung lắc lắc đầu, vất tất cả tạp niệm trong đầu ra ngoài, một lần nữa ánh mắt lại trở nên kiên định, bọn họ chỉ còn một con đường để đi!
Một chiến bộ yêu tộc đột nhiên vượt qua Đô Thiên Huyết Giới mênh mông xông vào tứ cánh thiên.
Trong hai mươi ngày ngắn ngủi, chiến bộ yêu tộc này như đi vào chỗ không người, đi ngang qua sáu giới. Vào lúc các chiến bộ khác không kịp phản ứng thì đột nhiên xuất hiện ở Tây Huyền cảnh Vạn An giới.
Khe hỗn độn ở Vạn An giới thông với yêu giới, song phương đang chiến đấu rất kịch liệt.
Chiến bộ Lương Vi giống như u linh đột nhiên xuất hiện ở phía phòng tuyến tu giả, không cần tốn nhiều sức liền đoạt được khe hỗn độn!
Vạn An giới rơi vào tay yêu tộc!
Sau đó, Lương Vi đem nhiệm vụ xây dựng phòng tuyến giao cho quân đội, một mình thâm nhập. Khi mà tu giả vẫn còn chưa kịp phản ứng thì chiếm được Tứ Giới, một đường giết chóc càn quyét, thủ đoạn quyết liệt khiến người ta khiếp sợ! Tu giả dọc đường hốt hoảng tháo lui, trong mấy ngày ngắn ngủi, Tứ Giới phồn hoa đã không còn một bóng người.
Hung danh của Lương Vi nhanh chóng truyền khắp thiên hạ!
Cùng ngày đó.
Nữ chiến tướng Mộc Hi của Cung Hồ Mộc Thị đột nhiên đánh lén Ô Thạch giới và chiếm được, đồng thời thành công chặt đứt liên hệ giữa Công Tôn Tiểu Dung với Thiên Hoàn. Điều này có nghĩa Công Dã Tiểu Dung đã trở nên cô độc, tình thế cực kì nguy hiểm!
Chỉ trong một ngày đã có những thay đổi bất ngờ.
Khi bắt đầu chiến tranh, yêu tộc luôn ở vào thế hạ phong nhưng không hề có chút dấu hiệu nào báo trước liền bộc phát. Thiên Hoàn và Tây Huyền đều phải chịu thiệt, tổn thất nghiêm trọng.
Tây Huyền tuy vứt bỏ Tứ Giới nhưng không động đến gân cốt. Ngược lại, Thiên Hoàn lòng nóng như lửa đốt, Công Dã Tiểu Dung nếu bị sao thì điều này với họ thực sự là một điều khó có thể chấp nhận nổi.
Lập tức Thiên Hoàn cử vài chiến bộ tiến công.
Khi con quái vật Thiên Hoàn toàn lực phát động thì sức mạnh nó thể hiện ra là vô cùng đáng sợ. Trong ba ngày ngắn ngủi đã có sáu giới liên tục bị phá, thông đạo giữa Thiên Hoàn và ma giới bỗng tăng thêm sáu đạo nhưng khoảng cách giữa bọn họ và Công Dã Tiểu Dung vẫn còn rất xa xôi.
Mất Tứ Giới, Tây Huyền hết sức tức giận, một mặt phái danh tướng đi tiêu diệt chiến bộ Lương Vi, mặt khác thì cử một lượng lớn quân đi tiếp viện cho Cốc Lương Đao.
Thực lực tăng mạnh, Cốc Lương Đao không làm Tây Huyền thất vọng, lập tức giằng co với ma tộc xung quanh và sau đó thành công nửa đường phục kích chiến bộ ma tộc tới trợ giúp.
Nhất thời, Cốc Lương Đao càn quét sạch sẽ tất cả các chướng ngại vật.
Chiến bộ Cốc Lương Đao tấn công bẻ gẫy một loạt và đoạt lại được Tứ Giới!
Mọi người chưa kịp có chuẩn bị gì thì thế cục chiến tranh đột nhiên tiến vào cao trào!