Phong Tín Tử lập ngục tầng ba, ngục mới tên là Phong ca!
Sự kiện này xảy ra so với việc Tả Mạc lập Bàn cờ Hoang thú còn náo loạn hơn. Đệ nhất ngục bất quá cũng chỉ là nơi đám tiểu yêu mới gia nhập phủ Yêu thuật tu luyện mà thôi. Nếu không phải do quá lâu rồi không có ai xúc động chuộc chiến phá ngục thì cơ bản chả có gì to tát. Còn ngục thứ ba thì khác, yêu tu luyện bên trong ngục thứ ba bình thường cũng là Chủng hồn hậu kỳ và Âm thần sơ kỳ.
Lập ngục thứ ba nếu so giá trị với lập đệ nhất ngục thì chênh lệch không biết bao nhiêu lần.
Phong Tín Tử là chấp sự cao cấp của Liên minh Thiên Tài. Hắn cũng bằng vào một trận chiến này mà gia nhập được hội trưởng lão của Liên minh thiên tài. Đám rỗi hơi lúc trước bàn tán chém gió Tiếu Ma Qua vs Liên minh thiên tài bây giờ cũng im mõm hết. Liên minh thiên tài đã dùng sự thật để chứng minh việc đánh đồng Tiếu Ma Qua với Liên minh thiên tài là chuyện buồn cười như thế nào.
Tuy vậy Tả Mạc không thấy mình bớt phiền phức.
Bởi vì tại các đại yêu thị đều treo giải thưởng!
Giải thưởng để giết hắn một lần tại Thập Chỉ ngục đã tăng từ 50 vạn lên 80 vạn. Mà điều khiến hắn nghẹn họng nhất là "không hạn chế số lần .." Tổng giải thưởng kếch xù khiến hai mắt Tả Mạc cũng đỏ lên, hắn quay qua nói với Nam Nguyệt: "Hay là các ngươi tới giết ta, sau đó cầm ký lục yêu thuật đi lĩnh thưởng, rồi về chúng ta chia nhau nhỉ?"
Biểu hiện của Nam Nguyệt và Thương Trạch như đang nuốt phải ruồi, không biết phải nói ra sao.
"Thật nhiều tiền a!" Tả Mạc hai mắt sáng quắc, hai tay xoắn hết lại.
Nam Nguyệt và Thương Trạch đầu óc tối sầm nhưng không ngừng giúp hắn xử lý đám yêu đang lao vào như thiêu thân. Yêu thuật mới của bọn họ càng lúc càng thành thạo, xuất thủ luân phiên, lưu loát dứt khoát.
Không lâu sau, Chanh Phát yêu dẫn Hắc Yên yêu kích động chạy tới.
"Huynh đệ, Liên minh thiên tài phá ngục thứ ba đó nha!" Vừa thấy mặt, Chanh Phát yêu liền láo nháo: "Chúng ta không thể nhận thua được, huynh đệ ngươi cũng đi phá ngục thứ ba đi! Cho Liên minh thiên tài biết lợi hại của chúng ta!"
Trên mặt Nam Nguyệt và Thương Trạch trong chớp mắt, đã sa sầm càng sa sầm. Hắc Yên yêu cũng không giấu được bối rối, nhìn hai yêu tỏ vẻ xin lỗi.
Tả Mạc lơ đễnh: "Không đi!"
"Sao lại không đi?" Chanh Phát yêu há hốc mồm, vẻ không tin.
"Không có được tiền a!" Tả Mạc xoa xoa tay.
"Cũng đúng hen." Chanh Phát yêu ngẩn người, suy nghĩ một lúc, rồi gật gật đầu.
"Huynh đệ, chi bằng người tới giết ta, sau đó chúng ta chia tiền thưởng nhé?" Tả Mạc nhắc lại câu nói lúc trước, vẻ mặt đầy khát khao nhìn Chanh Phát yêu.
Chanh Phát yêu có chút xấu hổ nói: "Chủ ý này tốt thì có tốt nhưng ta là yêu nghĩa khí, làm sao có thể giết huynh đệ của mình được?"
"Không có việc gì, nhớ chia phần ta nhiều một chút là được mà." Tả Mạc phẩy tay.
Thương Trạch rút cục cũng không nhịn được: "Đại nhân, có rất nhiều cách kiếm tiền, không cần phải tự sướng như vậy chứ a!"
Trời ạ! Hắn không thể tưởng tượng được sẽ ra sao nếu đại nhân dùng biện pháp này để kiếm tiền. Không chừng tất cả sẽ cười vỡ bụng mất. Đại nhân da mặt dày không quan tâm đến dư luận nhưng hắn thì không được. Đằng sau hắn là cả Thương tộc đó. Ý tưởng của đại nhân làm hắn không rét mà run.
Thật là đáng sợ! Không được, nhất định phải ngăn cái ý tưởng điên rồ này của đại nhân lại!
Thấy mặt Tả Mạc bất động, hắn như muốn khó: "Đại nhân! Nếu như ngài cần tiền, ta đưa cho ngài được không?"
"Ku thì có bao nhiêu tiền?" Vẻ mặt khinh bỉ của Tả Mạc khiến hắn chết nghẹn.
Hắc Yên yêu bỗng mở miệng: "Kỳ thực chúng ta cũng có thể có cách khác."
"Nói mau, nói mau!" Chanh Phát yêu rất hưng phấn.
Hắc Yên yêu thong thả nói một hồi , nhất thời mọi người im phăng phắc.
"Hắc Yên, cậu thật quá âm hiểm đó nha!" Chanh Phát yêu than thở nhưng lại phấn khích quay sang hỏi Tả Mạc: "Huynh đệ, chủ ý này được đấy!"
Tả Mạc không suy nghĩ gì, gật đầu tức khắc: "Làm!"
************************
"Tin tức mới nhất, ngay sau khi Phong Tín Tử trọng định ngục thứ ba, Tiếu Ma Qua lại xuất chiêu mới."
"Tiếu Ma Qua dựng lôi đài trong Bàn cờ Hoang thú, tuyên bố tiếp nhận tất cả các loại khiêu chiến. Yêu khiêu chiến chỉ cần nộp năm vạn là có tư cách khiêu chiến cơ bản."
"Có tư cách khiêu chiến cơ bản cần phải trải qua một trận chiến mở màn. Nếu thắng mới được khiêu chiến trực tiếp Tiếu Ma Qua. Nếu trực tiếp nộp hai mươi vạn phí khiêu chiến thì không cần đánh trận đầu, trực tiếp đánh với Tiếu Ma Qua luôn."
Sắc mặt Cơ Lệ Ngữ tái mét, không nói không rằng. Cơ Thành đứng bên cạnh mặt lộ vẻ cổ quái nhưng cũng mau chóng câm miệng. Hắn biết lão đại sắp đến ngưỡng phát hỏa rồi nên không dám hó hé bình phẩm gì. Đối với Tiếu Ma Qua hắn thán phục sát đất. Bất luận tên này thực lực đến đâu, dám làm chuyện thế này tuyệt đối là loại mặt dày mày dạn, gan to mật lớn.
Quả là loại cực phẩm trong cực phẩm, nhân vật trong nhân vật!
Hắn chỉ hận không thể chạy đến tay bắt mặt mừng kết giao một phen. Đương nhiên, nhìn lão đại đang tức lồi cả mắt hắn đành kiềm chế cái ham muốn này.
"Được lắm." Cơ Lệ Ngữ rít lên trong miệng, nghe lạnh lẽo như gió mùa đông bắc về: "Để xem liệu hắn có chịu được không?"
Cơ Thành rùng mình.
Lão đại nổi điên rồi!
******************************
"Chúc mừng Phong trưởng lão! Chúc mừng Phong trưởng lão!" Một vị chấp sự hành lễ với Phong Tín Tử, trên mặt không dấu được vẻ ước ao tha thiết kèm theo vài phần nịnh bợ. Phong Tín Tử bây giờ đã trở thành tân trưởng lão trong Trưởng lão hội của Liên minh thiên tài, địa vị hai bên đã khác xa rồi.
Xung quanh tiếng chúc mừng vang lên không ngớt.
Phong Tín Tử tươi cười khiêm tốn nói: "Cảm tạ! Cảm tạ!"
Hắn quay ra chào từ biệt xung quanh. Lần này hắn phá ngục tầng ba khiến các loại bình phẩm vo ve về Liên minh thiên tài đều im tiếng. Mỗi đài yêu tần (radio của yêu) cũng thay đổi dồn dập. Lúc trước châm chọc khiêu khích còn bây giờ thì đồng thanh ca ngợi sức mạnh Liên minh thiên tài.
Thêm vào đó hắn bộc lộ tiềm lực to lớn nên cũng được nhiều vị cao tầng xem trọng. Ngay như minh chủ Liên minh thiên tài, Dạ Minh Nguyệt cũng nhiều lần tỏ ra hân thưởng Phong Tín Tử.
Phong Tín Tử chào đủ khắp lượt từng vị chấp sự, thành viên rồi mới rời đi.
"Đại nhân, nghe nói Tổng bộ còn vô số trung giai và cao giai yêu thuật phải không?" Tiểu Kim chớp chớp cặp mắt to tròn khả ái, tràn đầy vẻ mong chờ. Nàng là người theo hầu Phong Tín Tử, từ nhỏ đến lớn củng Phong Tín Tử, tình thân như ruột thịt.
"Nghe nói là vậy." Phong Tín Tử đang nhìn xa xăm, quay sang cười đáp.
"Thật là lợi hại quá đi! Sau này đại nhân có thiên giai yêu thuật rồi!" Tiểu Kim hài lòng cười sung sướng.
Phong Tín Tử lại cười mỉm, không nói gì.
"Đại nhân, có cái vụ này chơi cũng vui lắm nè. Tiếu Ma Qua ngang nhiên lập lôi đài, lại còn thu phí nữa. Thật không thấy yêu nào tham tiền như thế nha!" Gương mặt tròn trĩnh của Tiểu Kim đầy cảm thán.
Phong Tín Tử nhìn bộ dáng khả ái của Tiểu Kim không thể không xoa xoa đầu nàng mấy cái.
Tiểu Kim mặt nhăn nhăn bất mãn nói: "Đại nhân làm rối tóc Tiểu Kim rồi!"
"Ha ha!" Phong Tín Tử cười: "Đi thôi nào!"
"Đại nhân, chờ ta với!"
**************************
"Ngươi nói xem liệu có thể thu tiền được không? Nam Nguyệt hỏi Thương Trạch với vẻ mơ hồ.
"Không biết." Tinh thần Thương Trạch suy sụp đến muốn khóc. Thương tộc tuy sa sút đã lâu, đến ở nói hẻo lánh nhưng tốt xấu gì cũng là bộ tộc thủ hộ hoàng kim hồn từ xưa, có khi nào làm cái việc mất mặt thế này? Hắn là thiếu tộc trưởng, tương lai sẽ là tộc trưởng đó!
Song hết lần này tới lần khác, hắn không có chút nào nóng nảy, ý kiến hắn trước sự quyết đoán của đại nhân yếu ớt như con kiến than thở.
Đại nhân khí chất quả quyết, khí phách ngạo nghễ, là nhân vật anh hùng hàng đầu, trong lòng Thương Trạch vô cùng bội phục nhưng mà độ tham tiền đến mức đó thì...
Nam Nguyệt không chú ý gì đến sự suy sụp của Thương Trạch, ngược lại đầy hy vọng muốn thử: "Không ngờ quỷ đen tuy rằng xấu xí, tâm địa xấu xa, thậm xấu nhưng ý tưởng của hắn quả không tệ! Hy vọng lần này vớ bẫm!"
Đằng Thị Thiên Nam còn sa sút ghê gớm hơn Thương tộc. Trường kỳ vật lộn dưới đáy xã hội, bọn họ từ lâu đã quên mất vinh quang, kiêu ngạo của đại tộc. Sinh hoạt gian nan khiến Nam Nguyệt cũng hiểu rõ tiền quan trọng thế nào với cuộc sống khó khăn nên rất tán thưởng chủ ý của Hắc Yên yêu.
Có thể kiếm tiền chính đáng , có thể đủ để giải quyết phiền toái. Chủ ý này của Hắc Yên yêu cực kỳ hợp ý Tả Mạc.
"Nam Nguyệt chú ý thu tiền a, phải giao tiền mới có tư cách." Tả Mạc như một chiến tướng giàu kinh nghiệm, bình tĩnh mà tự nhiên chỉ huy kế sách: "Tốt nhất là mời yêu đến ký vào sổ, ờ, vòng một Thương Trạch lên tiếp nha."
"Ta lên trước cho!" Chanh Phát yêu hấp tấp nhảy ra, hắn chống eo cười ha hả: "Ka ka! Hôm nay chính là ngày ta dương danh, các ngươi hãy nhìn cho kỹ, xem bọn chúng bị ta đánh ngã tất cho coi!"
Tả Mạc cũng không phản đối gì, thể chất quái dị đánh không chết của Chanh Phát yêu thực sự là kẻ thích hợp nhất cho vòng sơ loại.
Bất quá nếu đã thu tiền thì phải phục vụ cho tới nơi tới chốn, ầy, cũng phải cải biến ngục chiến trường một cái. So với địa phương khác thì ngục chiến trường có khí tức thân cận quá. Khiến Tả Mạc an tâm nhất chính là khí tức như có như không của Hoang thú.
Hoang thú cường đại để lại ấn tượng sâu sắc với hắn. Hắn cũng có hỏi qua Bồ yêu về sự tình hoang thú nhưng Bồ yêu lần nào cũng im lặng không nói. Tả Mạc cũng quen với cái thói bưng mồm giữ miệng của Bồ yêu, thằng này trên người có lắm bí mật quá.
Được thôi, giữ ba cái đồ cổ gì gì đó, bí mật gì gì đó đi gặp quỷ đi, anh chỉ yêu nhất là tinh thạch!
Ý chí chiến đấu của Tả Mạc sôi sục.
Ngục chiến trường hoàn toàn thay đổi, nơi này đã thành sân nhà của Tả Mạc. So với bên ngoài ôn hòa thì bên trong ngục chiến trường mỗi bước đều kinh tâm động phách, một lượng lớn yêu thuật mang phong cách "Tiểu Mạc ca" tuần tra khắp nơi, chỉ cần vào một chút thì lập tức dính vào công kích liên miên không dứt, chả khác nào chủ nợ chen chúc kéo đến đòi tiền.
Sau khi có giấy bảo chứng đã nộp phí báo danh thì yêu mới có thể tiến vào. Ngục chiến trường được Tả Mạc điều chỉnh nhiều lần cho đến cực hạn, yêu thuật dày đặc đến cả hắn cũng thấy da đầu tê dại. Mà bên trong thông đạo, Tả Mạc bày ra một lượng lớn ảo trận, cái này đương nhiên không phải là ảo trận băng cấp thấp, đây là đại ảo trận tiêu tốn của hắn tròn hai canh giờ mới bày xong.
Yêu thuật bên trong ngục chiến trường dưới tay hắn rất nghe lời. Hắn có thể tùy ý nhét vào trong ảo trận. Sau khi hoàn thành ảo trận, ngay cả hắn cũng cực kỳ hài lòng.
Nếu như định xông bừa vào , he he, chấp nhận ăn quả đắng đi!
Tả Mạc có lòng tin với phù trận vượt xa lòng tin với cái tiểu yêu thuật nửa mùa kia của hắn. Chiêu thức của Tả Mạc tạo ra ảo trận đẹp mắt khiết Nam Nguyệt và các yêu vô cùng sửng sốt khi chứng kiến. Vẻ sùng bái trong mắt cuồn cuộn như nước sông. Ngay cả tên mặt đem lòng tối như Hắc Yên yêu cũng thất kinh.
Tại yêu giới thì trận pháp có tiếng là thâm sâu khó hiểu thế nên nếu có yêu nào am hiểu trận pháp thì đúng là hàng hiếm.
Tiếu Ma Qua quả nhiên am hiểu trận pháp.
Trong mắt Hắc Yên yêu hiện ra một tia kỳ dị.