"Mấy năm nay, vất vả cho con rồi!" Tiếng nói mộc mạc của Chưởng môn, truyền từ trên xuống, tràn ngập vui mừng cùng sủng ái.
Một đám đệ tử nhìn tiểu sư muội trong đại điện tựa như tiên nữ, rất nhiều người biểu lộ ra lòng ái mộ. Nhưng mà trong phần ái mộ ấy lại mang theo mấy phần kính nể.
Hiện giờ thoạt nhìn Lê Tiên Nhi trầm ổn hơn rất nhiều so với dáng vẻ hoạt bát tinh nghịch trước kia, đồng thời nàng cũng càng trở nên mỹ lệ. Nếu nói năm đó, nàng chỉ là một cô bé con tinh quái như một nụ hoa chớm nở, thì hiện giờ nàng càng thêm thành thục, càng thêm vài phần khí chất phong tình khó nói lên lời.
Nhìn dáng người thong dong trấn định ấy, trong đại điện, rất nhiều sư huynh sư tỷ không khỏi sinh lòng cảm khái.
Tiểu sư muội năm xưa từng được yêu thương hết mực, giờ đây đã lớn khôn, đủ sức tự mình chèo chống một phương!
Khuôn mặt nàng mang theo một nụ cười khe khẽ, vô cùng thân thiện, khiến người ta như được tắm gió xuân. Khi mọi người không chú ý, nàng trừng mặt với chưởng môn một cái, khóe miệng chưởng môn khẽ nở nụ cười hết sức cưng chiều.
Trong lòng lão tràn đầy kiêu hãnh, cô cháu gái của lão đã không phụ sự kỳ vọng của lão!
Có điều lão rất nhanh chóng giấu đi nụ cười trên khóe miệng, nói với giọng nghiêm nghị: "Lần này ta triệu tập các ngươi là có vài chuyện muốn các ngươi đi làm."
"Vâng!" Chúng đệ tử vội vàng đồng thanh đáp lời.
"Một tháng trước, Mộc Trầm giới bị Ma tộc công chiếm, Ma tộc xảo trá đến cực điểm, chúng phong tỏa tin tức, chúng ta không hề hay biết chút nào. Cho đến năm ngày trước, bọn họ liên tục công chiếm ba giới, trong đó bao gồm cả Huy Tinh giới!"
Chúng đệ tử ồn ào lên một tràng, trên mặt mỗi người không ngừng xuất hiện vẻ kinh ngạc.
Mộc Trầm giới ở đâu, bọn họ chưa từng nghe nói tới, nhưng Huy Tinh giới, ở đây không có một ai, không có đệ tử nào lại không biết. Huy Tinh giới mặc dù chỉ là một giới cỡ trung, nhưng nó lại là nơi sinh ra tinh thạch quan trọng của Thiên Hoàn, đặc biệt trong đó có một loại tinh thạch đặc thù có tên là Huy Tinh thạch, chỉ có nơi đó mới sản xuất. Hằng năm Huy Tinh giới cung cấp cho Thiên Hoàn một lượng lớn tinh thạch và Huy Tinh thạch, nó là một giới tài nguyên cực kỳ quan trọng của Thiên Hoàn.
Nhưng chỉ chốc lát sau, đại điện ồn ào lại yên tĩnh trở lại.
Thiên Hoàn là một trong tứ đại môn phái, tố chất môn hạ đệ tử đều thập phần xuất sắc, sau khi trải qua những khiếp sợ ban đầu, bọn họ nhanh chóng bình tĩnh trở lại.
Chưởng môn rất thoả mãn với biểu hiện của các đệ tử.
"Tầm quan trọng của Huy Tinh giới đối với chúng ta ta nghĩ không cần phải nói nhiều nữa, ta tin các ngươi đều biết rõ." Chưởng môn thản nhiên nói: "Các sư thúc trong môn đều có trọng trách trong người, không đi được, nên nhiệm vụ lần này, sẽ giao cho các ngươi. Thiên Mãn!"
"Có đệ tử!" Thạch Thiên Mãn bước ra khỏi hàng.
"Chuyện này giao cho ngươi, ngươi có nắm chắc không?" Chưởng môn hỏi.
"Nhất định sẽ hoàn thành sứ mệnh." Thạch Thiên Mãn trầm giọng nói.
"Ân, nhân viên cùng chiến bộ, ngươi tự mình tuyển chọn. Ta chỉ có một yêu cầu, đó là trong một tháng, phải đoạt được Huy Tinh giới." Chưởng môn thản nhiên nói.
"Đệ tử tuân mệnh!" Thạch Thiên Mãn tuân mệnh, thần sắc bình tĩnh, không hề có bất kỳ chút lo lắng khẩn trương nào.
Gương mặt Chưởng môn tỏ ra rất hài lòng.
※※※※※※※※※※※※※※※※�� � �※※※※※※※※※※※※※
"Gia gia!" Lê Tiên Nhi lắc lắc cánh tay Chưởng môn, vẻ mặt hồn nhiên.
"Được rồi mà, được rồi mà! Ngươi còn lắc nữa, gia gia cũng bị con lắc tan mất." Chưởng môn cười trêu ghẹo, lão híp mắt, vẻ mặt thỏa mãn: "Con làm không tệ, ngay cả Quỷ sư thúc của con cũng tán dương con, không tệ không tệ!"
Lão liên tục nói hai lần không tệ, hiển nhiên là đang vô cùng đắc ý. Quỷ sư đệ là người nghiêm khắc, không hề nể nang ai hết, có thể được chính miệng hắn khích lệ, là chuyện vô cùng hiếm có. Cháu gái của lão có thể được Quỷ sư đệ nổi tiếng nghiêm khắc tán thưởng, có thể nói là hắn vô cùng nở mày nở mặt, đắc ý trong lòng.
"Hì hì, còn phải nói, không biết là cháu gái của ai nữa!" Lê Tiên Nhi cười hì hì nói.
Câu tâng bốc này khiến Chưởng môn vô cùng sảng khoái, có điều còn giả bộ nghiêm trang ho nhẹ một tiếng: "Nhưng con chớ vì thế mà kiêu ngạo tự mãn, phải biết..."
Vừa thấy gia gia lại bắt đầu muốn thao thao bất tuyệt, Lê Tiên Nhi nhất thời cảm thấy vô cùng nhức đầu, nàng vội vàng chuyển đề tài: "Gia gia, người vội vàng gọi con trở về là có chuyện quan trọng gì vậy?"
Chưởng môn quả nhiên bị đánh lạc hướng rồi, tiếu ý trên mặt lão biến mất, lộ ra vài phần buồn bã: "Tình hình của sư huynh Tiểu Dung của con không tốt lắm!"
"Tiểu Dung sư huynh sao rồi?" Tiếu ý Lê Tiên Nhi trên mặt cũng biến mất, nàng hơi lo lắng hỏi.
"Đầu tiên hắn bị trúng kế của Mộc Hi, tiếp đó lại bị tua to dưới tay thủ hạ của một người tên là Công Tôn Sai. Có điều tình cảnh hiện giờ tuy rằng không tốt, nhưng tạm thời không có gì nguy hiểm."
"Mộc Hi? Cung Hồ Mộc Thị?" Lê Tiên Nhi phản ứng cực nhanh.
"Không sai, không ngờ Cung Hồ Mộc Thị thế hệ này lại có đệ tử ưu tú như vậy!" Chưởng môn có chút cảm khái.
"Tên Công Tôn Sai kia là ai?" Lê Tiên Nhi nhíu mày, hơi nghiêng đầu, vẻ mặt hiếu kỳ. Lúc này nàng, mới mơ hồ thấy được dáng vẻ bướng bỉnh năm xưa.
"Người này thanh danh không hiện, không biết từ xuất hiện từ nơi nào, nhưng cực kỳ lợi hại." Chưởng môn thần sắc ngưng trọng: "Sau khi phát sinh trận chiến đó một khoảng thời gian thì vấn đề người tên Công Tôn Sai này không biết thuộc thế lực nào vẫn là một dấu hỏi. Cho tới gần đây chúng ta mới biết rõ ràng."
"Là thế lực nào?" Lê Tiên Nhi chớp chớp mắt, sung mãn hiếu kỳ. Mộc Hi đánh bại Tiểu Dung sư huynh, tuy nàng giật mình, nhưng còn ở mức bình thường. Cung Hồ Mộc Thị là danh môn trong yêu tộc, có lịch sử lâu đời, đã từng xuất hiện không ít chiến tướng xuất sắc. Nhưng mà cái tên gì gì Sai đó, cũng có thể đánh bại Tiểu Dung sư huynh, nàng cũng có chút giật mình rồi.
Tiểu Dung sư huynh lợi hại ra sao, chính nàng hiểu rất rõ. Trong số các đệ tử trẻ tuổi ở môn phái, chỉ có Thiên Mãn sư huynh, mới đủ sức chống lại.
"Tiếu Ma Qua!" Chưởng môn phun ra ba chữ.
Lê Tiên Nhi hoàn toàn mờ mịt: "Hắn là ai vậy?"
"Người này cũng phi thường thần bí." Thần sắc Chưởng môn ngưng trọng: "Con mới trở về, nên còn một số việc chưa biết. Tiếu Ma Qua cùng Cốc Lương Đao tương giao tâm đầu ý hợp. Cách đây một thời gian, Cốc Lương Đao đột nhiên phản bội thoát ly Tây Huyền! Mà nguồn cơn của sự tình này, chính là vì cái tên Tiếu Ma Qua này!"
"A!" Lê Tiên Nhi kêu lên thất thanh, cũng không bình tĩnh nổi nữa. Cốc Lương Đao là ai, nàng đương nhiên biết rõ, hổ tướng của Tây Huyền, chiến tướng đệ nhất không ai so được trong thế hệ trẻ này! Nhân vật như vậy, vậy mà lại phản bội thoát ly môn phái!
Nếu không phải người nói cho nàng tin tức này chính là gia gia nàng thì nàng tuyệt đối khó mà tin được.
Chưởng môn tựu tựa như không hề nhìn thấy vẻ khiếp sợ của cháu gái, tiếp tục nói: "Lai lịch của Tiếu Ma Qua không ai nói rõ được, thậm chí đến tận bây giờ, ngay cả hắn là yêu hay là ma, cũng không hề có cách giải thích nào chính xác. Hắn từng tiến nhập Thập Chỉ Ngục, xúc động phá ngục chi chiến. Người này không những có thực lực cá nhân mạnh mẽ, còn là chiến tướng cực kỳ xuất sắc, hắn đã đánh bại quân đoàn trưởng Ngọc Hành của quân đoàn thường quy của yêu tộc, mà Ngọc Hành lại là hoàng kim chiến tướng!"
Lê Tiên Nhi há hốc miệng, khuôn mặt vừa giận vừa vui kia, lúc này tràn ngập ngạc nhiên và khiếp sợ.
Chưởng môn không ngừng lời, êm tai nói tới: "Khi Tiếu Ma Qua lần nữa, là ở Thái An thành của Ma tộc."
Lê Tiên Nhi phục hồi lại tinh thần, vội vàng hỏi: "Là Thái An thành có Thái An Ma bia sao?"
"Không sai." Chưởng môn nghiêm mặt nói: "Con có biết tới Thái An bảo các không?"
"Biết rõ." Lê Tiên Nhi ngoan ngoãn gật đầu: "Con đã từng đọc được trong điển tịch."
Chưởng môn gật đầu: "Thái An thành luôn có người của chúng ta, chính là bởi Thái An bảo các. Sự tình ở Thái An thành, chúng ta biết được tương đối rõ ràng."
Lê Tiên Nhi không có xen mồm, hiếu kỳ lắng nghe.
"Tiếu Ma Qua là đột nhiên xuất hiện tại Thái An thành, hắn vừa đến Thái An thành, liền ra hết danh tiếng. Dẫn phát thiên địa dị tượng hiếm thấy Tinh Di Sa Dã, đánh chết Trầm Dục dù hắn đã lĩnh ngộ 【 Khổng Tước vương linh 】. Ma thể hắn tu luyện, là【 Thập Ô Thiên Nghi 】thuần khiết nhất. Khi Thái An bảo các được khai quật, chúng ta cũng phái người qua đó, có điều không ngờ được là Côn Luân lại phái Lâm Khiêm qua đó!"
"Lâm Khiêm!" Lê Tiên Nhi giật nảy mình, Lâm Khiêm là Côn Luân đại đệ tử, là đệ nhất nhân không thể nghi ngờ trong thế hệ trẻ hiện giờ!
"Lâm Khiêm quả thực rất lợi hại, quần ma khuất phục. Lâm Khiêm chỉ thiếu chút nữa là lấy được, không ngờ tại thời điểm mấu chốt, lại bị Tiếu Ma Qua dùng Nghịch Long trảo đỡ một kiếm!"
"Nghịch Long trảo!" Lê Tiên Nhi cảm giác mình hơi choáng váng đầu óc, Ma tộc Thiên Ma binh, mỗi một kiện đều là hung danh hiển hách, tu giả bình thường có thể không biết, nhưng những danh môn đại phái như các nàng, sao có thể không biết?
Ngay cả Chưởng môn, lúc này cũng không khỏi lộ ra vẻ cười khổ: "Người này có thể nói là yêu nghiệt! Lấy Tướng giai thực lực, thu phục Thiên Ma binh, cái này ngay trong lịch sử Ma tộc, cũng chưa từng xuất hiện. Sau đó, Thái An thành gặp phải đạo phỉ mạnh nhất Bách Man cảnh bao vây, hắn đại phá Minh phỉ, tình hình chiến đấu cực kỳ thảm liệt. Đánh tan Minh phỉ, là một chi chiến bộ con không xa lạ!"
"Chiến bộ con không xa lạ? Là chi nào?" Lê Tiên Nhi ngơ ngác hỏi.
"Nghiệt bộ của Huyền Không tự!"
"Nghiệt bộ!" Lê Tiên Nhi trợn tròn mắt, Nghiệt bộ thì đương nhiên là nàng không xa lạ, tứ đại môn phái vừa cạnh tranh vừa nương tựa vào nhau, nên vô cùng quen thuộc lẫn nhau, Nghiệt bộ đại danh lừng lẫy, sao nàng có thể không biết? Nàng ấp úng nói: "Chủ tướng của Nghiệt bộ hình như tên là Biệt Hàn..."
"Không sai." Chưởng môn gật đầu: "Con trở về quá muộn nên không biết. Trong một lần Biệt Hàn xuất chiến đã dẫn theo Nghiệt bộ, phản bội thoát ra khỏi Huyền Không tự."
Lê Tiên Nhi hoàn toàn trợn tròn mắt, cái tên quái gì Tiếu Ma Qua này chẳng lẽ là kẻ chuyên môn xúi giục người khác hay sao? Huyền Không tự Biệt Hàn phản bội rồi, Tây Huyền hổ tướng Cốc Lương Đao cũng phản bội rồi, mà phản bội đều là đệ tử hạch tâm đến không thể hạch tâm hơn được nữa...
Tên gia hỏa này rốt cuộc có cái ma lực lớn đến mức nào chứ?
Trong lòng nàng bỗng nổi lên một chút hiếu kỳ, lòng hiếu kỳ này vừa xuất hiện liền không thể nào xóa nhòa đi được.
Thấy cháu gái há hốc miệng, ngẩn mặt ra, chưởng môn nói tiếp: "Sau đó bọn họ lại gặp phải Vũ Soái dẫn theo một vạn Vũ Tiền vệ, Vũ Soái muốn lấy Nghịch Long trảo trong tay Tiếu Ma Qua. Song phương phát sinh xung đột, đám người Tiếu Ma Qua, giết chết Vũ Soái, đại phá Vũ Tiền vệ."
Lê Tiên Nhi cảm thấy bản thân đã hoàn toàn chết lặng rồi.
Ngay cả Soái giai cũng giết được, tên gia hỏa này, dùng từ yêu nghiệt cũng không lột tả hết được hắn mất...
"Khi chiến đấu kết thúc, có hai chi chiến bộ đến trợ giúp hắn, một chi là Công Tôn Sai, một chi là Cốc Lương Đao." Chưởng môn ý vị sâu xa nói: "Đây cũng là nguyên do tại sao Cốc Lương Đao phản bội thoát ly khỏi Tây Huyền."
Yêu nghiệt! Tuyệt đối là yêu nghiệt!
Lê Tiên Nhi nuốt nước miếng một cách khó khăn, nàng luôn luôn cảm thấy bản thân là người không hề an phận, nhưng hiện tại mới phát hiện, hóa mình là vẫn còn ngoan ngoãn quá đi!
Cái tên quái gì Tiếu Ma Qua này, đến nơi nào là nơi đó huyết vũ tinh phong, quen biết ai là người đó phản bội môn phái, so với hắn, mình ngoan ngoãn thành thật biết dường nào a!
Trong lòng nàng bỗng dưng hiện lên một sự thôi thúc, nàng muốn biết, muốn gặp, cái tên Tiếu Ma Qua không an phận, lúc nào cũng có thể mang đến huyết vũ tinh phong này!
Chưởng môn liếc cháu gái một cái, nở một nụ cười khẽ không thể nào phát hiện nổi, rồi lại trở về dáng vẻ ngưng trọng mới vừa rồi rất nhanh chóng.
"Lần này, con phải thay gia gia đến Ma giới một chuyến."