Chương 647: Biến Hóa.

Thế Giới Tu Chân

Phương Tưởng 25-07-2021 10:10:13

Khí tức ngang ngược của nghịch long trảo không gì có thể bằng, ngay cả hoang thú do Tả Mạc dùng cấp cổ hoang tế thuật triệu hồi ra cũng không thể bằng nó. Theo Bồ yêu và Vệ nói thì này còn là do mấy ngàn năm bị ba ngàn tơ phiền não vây khốn nên sức mạnh khủng khiếp của nghịch long trảo mới suy yếu tới mức này. Điều này không khỏi làm cho Tả Mạc vô cùng tán thưởng phong thái của nó năm xưa. Khí tức hung lệ của nghịch long trảo giống như hồng thủy vỡ đê, điên cuồng tràn vào trong cơ thể Tả Mạc. Thái dương tinh loại bị kích thích, nhiệt lưu nóng chảy nồng nặc như ngưng thực, cũng cuồn cuộn không ngừng chảy ra từ khe nứt, thong thả mà kiên định tiến lên. Một thứ là hung vật từ thời xưa, một thứ là thiên địa chí bảo, một âm lãnh, một nóng bỏng, song phương tiếp xúc tựa như nước lạnh thả vào dầu sôi, vô cùng kịch liệt. Trước mặt hai luồng sức mạnh kinh khủng này ma thể của Tả Mạc có cứng như thép cũng yếu đuối tựa tờ giấy, trong nháy mắt đã tràn ngập lỗ hổng. Nếu không phải có thanh đằng huyền thủy thì hắn đã sớm tan thành tro bụi rồi. Nhưng theo tình hình chiến đấu không ngừng kịch liệt thì vị trí giao chiến của song phương đã ổn định lại, tập trung ở mười ma văn thái dương trên cơ thể Tả Mạc. Căn nguyên của mười ma văn thái dương là ma thể thập ô thiên nghi, thiên tính phù hợp với thái dương tinh loại, cũng là nơi thần lực ngưng tụ, thái dương tinh loại tự nhiên chảy vào trong mười ma văn này. Mà khí tức hung lệ băng lãnh của nghịch long trảo nhanh chóng tràn khắp thân thể Tả Mạc, điên cuồng bao vây và tiêu diệt mười ma văn thái dương này. Nếu lúc này có ai chạm vào thân thể Tả Mạc thì sẽ kinh ngạc phát hiện ra, toàn thân hắn vô cùng lạnh lẽo nhưng mười ma văn thái dương thì lại nóng như bàn ủi vậy. Chiến đấu giữa song phương càng ngày càng trở nên kịch liệt. Ngay cả thần lực bị phong ấn ở tay phải của Tả Mạc cũng bị hấp dẫn, cuồn cuộn không ngừng mà tiến vào trận chiến có một không hai này. Tả Mac vô cùng yếu ớt. Sức mạnh toàn thân không chịu không chế, trong người thì loạn thành một đống, còn bị thương nặng. Nhưng đúng vào lúc này Tả Mạc lại nhìn thấy một chút cơ hội. Trong cơ thể Tả Mạc còn có một thứ luôn bị Tả Mạc lãng quên, định phách thần quang! Căn nguyên của thần quang này là do Vệ truyền thừa lại, ngoại trừ lần hạ cấm chế trên người Cố Minh Công thì luôn luôn không sử dụng tới. Không phải là do Tả Mạc không biết coi trọng mà truyền thừa của định phách thần quang quá mức xa xôi, ngay cả Vệ cũng nói không rõ ràng. Bản thân thần quang cũng vô cùng cổ quái, Tả Mạc muốn hiểu cũng không biết phải bắt đầu từ đâu. Nhưng không nghĩ tới vào lúc vô cùng nguy hiểm như này, định phách thần quang lại từ trong ba ngàn tơ phiền não từ từ chui ra. Hai luồng sức mạnh kinh khủng kia cũng không thể nào phá hủy được ba ngàn tơ phiền não và định phách thần quang. Đối với ba ngàn tơ phiền não Tả Mạc không coi là lạ, có thể vây khốn nghịch long trảo lâu như vậy thì tối thiểu cũng phải có cùng cấp bậc như nghịch long trảo. Thanh đằng huyền thủy bị áp chế nên có thể đoán được cấp bậc của nó còn kém hơn thái dương tinh loại và nghịch long trảo. Căn nguyên của đạo thần quang kia là từ thủa thiên địa sơ khai mà không bị ảnh hưởng chút nào, Tả Mạc lập tức ý thức được định phách thần quang nhất định cũng là thần vật cùng cấp bậc với nghịch long trảo và thái dương tinh loại! Định phách thần quang từ trong ba ngàn tơ phiền não chui ra, tựa như một con cá nhỏ vô cùng xinh đẹp bơi lội trong cơ thể tràn ngập lỗ hổng của Tả Mạc. Bị buộc đến tuyệt cảnh, Tả Mạc phát hiện ra định phách thần quang thì trong lòng máy động. Cơ hội! Bây giờ những lực lượng khác trong cơ thể hắn đều bị thái dương tinh loại và nghịch long trảo hoàn toàn áp chế, chỉ huy không được. Mặc dù ba ngàn tơ phiền não không bị áp chế nhưng vì nguyên nhân đặc tính sức mạnh nên nó không thể trợ giúp được gì đối với trận chiến trước mặt. Đột nhiên xuất hiện định phách thần quang đối với Tả Mạc chẳng khác gì cọng rơm cứu mạng! Tả Mạc nhanh chóng khống chế tâm tình, kìm nén sự kích động mừng rỡ trong lòng lại, cẩn thận nghĩ lại phương pháp khống chế thôi động định phách thần quang. Quả nhiên, tâm niệm vừa động định phách thần quang liền ngưng tụ lại, đứng tại chỗ. Trong lòng Tả Mạc rất vui vì có thể khống chế được định phách thần quang, bây giờ với hắn có thể khống chế lực lượng là điều quan trọng nhất rồi! Dù cho lực lượng này rất nhỏ, hắn cũng sẽ không vì thế mà bỏ qua. Có thể khống chế lực lượng đồng nghĩa với việc hắn không phải ngồi đó chờ chết. Cẩn thận khống chế định phách thần quang, bởi quá lâu không chỉ huy, hơn nữa lúc trước hắn vốn đã không thuần thục nên hắn khống chế định phách thần quang vô cùng khổ sở. Không vì thế mà hắn nản lỏng, chớ nhìn hắn bình thường tùy tiện nhưng càng tới thời điểm nguy hiểm trái lại hắn càng bình tĩnh, càng kiên trì. Xung đột giữa thái dương tinh loại và nghịch long trảo đã tới hồi gay cấn. Nhiệt lưu nóng bỏng chảy ra từ thái dương tinh loại không ngừng rót vào mười ma văn thái dương, mười ma văn thái dương nhanh chóng tràn đầy, chúng nó tựa như mười hỏa cầu tràn ngập sức mạnh hủy diệt. Do lực lượng rót vào quá mức cường đại, ma văn đã được kích phát hoàn toàn. Ma văn bị kích phát hoàn toàn liền thu liễm toàn bộ quang mang, quang mang vô cùng nóng bỏng chuyển thành hư vô đen sẫm. Sáng và tối chính là một cặp đôi sinh tử! Tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này, Tả Mạc như hiểu ra gì đó. Lực lượng bên trong mỗi ma văn thái dương đều vượt qua cực hạn ma văn có khả năng thừa nhận, nếu như không có ngoại lực tác động thì ma văn thái dương sẽ bị lực lượng không thể thừa nhận này phá hủy, Tả Mạc chỉ có một con đường đó chính là bạo thể mà chết. May mà có nghịch long trảo! Khí tức âm hàn hung lệ của nghịch long trảo từ tất cả các phương hướng vây chặt ma văn thái dương không cho lọt ra ngoài. Bị kích thích mãnh liệt thái dương tinh loại ý thức được ma văn thái dương chính là chiến trường tốt nhất của nó, ở nơi này nó vốn chiếm lợi thế sân nhà! Nếu như những ma văn thái dương này bị phá hủy thì không thể nghi ngờ sẽ mất đi lợi thế sân nhà! Vì vậy ma văn thái dương đi theo một con đường mà Tả Mạc không thể tưởng tượng nổi. Tiến hóa! Sức mạnh của thái dương tinh loại đã đả thông từng bộ phận ma văn thái dương, lực lượng cao giai vượt xa cấp độ hiện tại của ma văn thái dương, lần lượt đả thông ma văn thái dương khiến ma văn thái dương bắt đầu phát sinh biến hóa. Ma văn phức tạp giống như cây cỏ đâm chồi, yên lặng sinh trưởng. Đây là lần đầu tiên Tả Mạc thấy ma văn sinh trưởng. Nghịch long trảo vô cùng linh tính, đối mặt với biến hóa của thái dương tinh loại, nó cũng đưa ra cách của mình. Chỉ thấy bên ngoài ma văn thái dương ngưng tụ ra những tầng băng sương, tầng băng sương này không có màu trắng hay màu lam mà lại là màu ghi mờ. Một bộ phận khí tức ngang ngược của nghịch long trảo bắt đầu quay trở lại nuôi huyết nhục đã nát nhừ của Tả Mạc. Nhưng thực sự khí tức của nghịch long trảo quá mức âm hàn hung lệ, cho dù là nuôi dưỡng thì cũng như vô số thanh tiểu đao vô cùng lạnh lẽo không ngừng cắt ngang huyết nhục của Tả Mạc. Tả Mạc cố nén nỗi đau đang chui thẳng vào tim kia, cẩn thận khống chế định phách thần quang, ẩn giấu trong ngóc ngách không chút thu hút kiên trì chờ đợi cơ hội. Hắn ý thức được lúc này không phải thời cơ tốt để ra tay. Thái dương tinh loại và nghịch long trảo đều đang tích súc lực lượng, va chạm tiếp theo chỉ sợ so với trước còn kịch liệt hơn. Ma thể của Tả Mạc mặc dù đã có chút thành tựu nhưng trước mặt tuyệt thế hung vật như nghịch long trảo thì vẫn còn chưa đủ. Dưới khí tức âm hàn hung lệ rất nhiều huyết nhục biến mất, chỉ có những huyết nhục có thể hấp thu khí tức hung lệ mới có thể tiếp tục tồn tại. Những huyết nhục này đã hoàn toàn thay đổi, lúc nhanh chóng bành trướng, lúc nhanh chóng thu nhỏ lại, biển khí tức hung lệ bên trong chúng không ngừng dậy sóng rồi từ từ ổn định lại. Không ai ngờ tới, trong cơ thể Tả Mạc bắt đầu hiện lên ma văn hôi sắc, những ma văn hôi sắc này tựa như dây leo và chúng hoàn toàn khác biệt so với những ma văn lúc trước. Mà ở gần sát những ma văn này xuất hiện những lân phiến rất mịn. Nếu nhìn kĩ sẽ phát hiện ra những lân phiến thật nhỏ này có cùng hình dạng và màu sắc với lân phiến trên nghịch long trảo, chỉ là nhỏ hơn bản gốc rất nhiều lần thôi. Khí tức hung lệ nồng nặc tràn ngập khoảng một trượng xung quanh Tả Mạc, tựa như cùng nghịch long trảo hòa thành một thể. Nhưng vượt ra ngoài một trượng thì hoàn toàn không có khí tức này, mọi người ở đây không ai phát hiện ra điều đó. Ánh mắt mọi người vẫn đang tập trung vào trận chiến giữa Vũ Soái và Ngã Ly. Thiết tác bất ly! Ngón tay thon nhỏ của Ngã Ly chỉ về phía Vũ Soái, ánh mắt lạnh lùng cùng với chiến ý đầy kiên quyết. Phía dưới biển hoa, La Ly đứng ngược chiều, cả người trong suốt, khóe miệng hiện lên một nụ cười. Cùng một lúc, hai người đồng thời mở miệng. Giọng Ngã Ly lạnh lùng kiến quyết như kiếm: "Bất ly!" Giọng La Ly nỉ non mềm mại như nước: "Bất ly!" Rầm rầm rầm, xích sắt to lớn giống như một con cự mãng thái cổ từ dưới chân Ngã Ly bay lên, đánh về phía Vũ Soái. Tiếng xích sắt vang lên khắp trời không dứt bên tai, toàn bộ biển hoa đều đang run lên. Khí tức cổ quái khó nói bằng lời nương theo tiếng ầm ầm do xích sắt tạo ra tỏa khắp bốn phía. Cái này là... Vẻ mặt Chu Khả đột nhiên cứng đờ lại, sắc mặt chần chừ bất định. "Cái này là..." Thị nữ trung niên thất thanh hô lên rồi im bặt, mặt cắt không còn một giọt máu. Hạ bỗng ngẩng đầu, hơi thở trầm trọng xuyên qua áo giáp dày nặng vang lên rất rõ ràng. Đây là khí tức của sinh và tử! Trong mắt Vũ Soái tràn ngập khiếp sợ, sợi xích sắt to lớn như cự mãng thái cổ do hai luồng sức mạnh sinh và tử hoàn toàn tương phản tạo ra! Nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì hắn cũng không tin vào hai mắt mình nữa! Sinh và tử, hai loại sức mạnh hoàn toàn tương phản lại có thể dung hợp một cách đầy xảo diệu, quả thực là không thể tưởng tượng nổi. Đây là công pháp gì? Nữ nhân này rốt cuộc là ai? Vô số ý niệm lướt qua trong đầu hắn nhưng chỉ trong nháy mắt tâm tình hắn đã bình tĩnh trở lại. Sợi xích sắt này do sinh và tử bện thành là một trong những sức mạnh lớn nhất mà hắn từng gặp qua, sự xảo diệu trong đó là không thể ngờ tới, Vũ Soái thân là soái giai cũng không thể không tán thưởng. Nhưng dù thần diệu đến cực đỉnh, sức mạnh kì lạ đến mấy cũng không phải không có nhược điểm. Mức độ ngưng thực không đủ! Đối phương hẳn là vừa lĩnh ngộ chưa được bao lâu, mặc dù đã lĩnh ngộ được huyền ảo trong đó nhưng vẫn thiếu sự tích lũy, sức mạnh vẫn còn quá yếu ớt. Tựa như một hạt giống cực kì lợi hại, có lẽ sau này khi đã trưởng thành nó sẽ đủ sức mạnh nhưng lúc vừa mới nẩy mầm thì cũng vô cùng yếu ớt. Lực lượng cần có phương pháp lại càng cần có tích lũy. So với phương pháp sinh tử đạt tới đỉnh cao của đối phương, Vũ Soái tự nhận không bằng, nhưng nếu luận về tích lũy thì đối phương còn lâu mới bằng hắn. Không ngờ tới bản thân lại bị một nữ nhân còn trẻ tuổi bức tới mức này. Vũ Soái cười tự giễu mình, nhưng có thể lĩnh ngộ được phương pháp thần kì như thế thì cũng có được tư cách ấy! Tiếu ý trên mặt hắn từng chút một thu lại, nghiêm nghị thành kính, thanh lý thiệt kiếm trong tay hơi vung lên. Vô số hồi ức về con đường tu luyện gian nan hiện lên trong mắt hắn, trong lòng hắn bỗng dâng lên hào khí vạn trượng! Khắp trời mưa phùn như tơ, một bóng người cầm kiếm vô cùng nổi bật. Cho người biết thế nào mới là 'bất quy vũ giới' của soái giai!