Âm Lăng Ngũ Quỷ ngây ra như phỗng.
Tuy nó không phải là Vương Chi Hào Giác, nhưng vẫn làm cho bọn chúng vô cùng sợ hãi. Thủy Vương Ma tộc(Vị vương thủy tổ của ma tộc), chỉ riêng cái tên này cũng để bọn chúng sợ đến mức tè ra quần rồi.
"Chắc đây không phải là sự thật đâu?" Tư Độc lắp bắp nói.
Ánh mắt bốn người còn lại thì nhìn chằm chằm vào Tả Mạc, cứ như trên mặt Tả Mạc mọc ra một đóa hoa vậy.
"Đương nhiên là thật rồi. " Tả Mạc vừa cười vừa nói, rồi nhìn thoáng qua Mặc Như, sau đó đem chiếc sừng dài đưa tới trước mặt nàng: "Nếu ngươi đổi ý, ta sẽ chọn một kiện khác. "
Mặc Như liên tục khoát tay: "Củ khoai này quá nóng bỏng tay, chỉ có đại sư mới chịu được ah!"
Bốn người kia cũng gật đầu xác nhận, lời nói này của Mặc Như cũng không phải là vuốt mông ngựa. Đừng thấy Âm Lăng Vệ sắp đấu võ với Đông Minh phủ mà lầm tưởng, thật ra thì bất kể là bên nào giành được thắng lợi, cũng chẳng dám đắc tội với đại sư đâu. Đối với tình hình Minh Cảnh hiện tại, thì bất cứ một vị Luyện Khí Sư nào cũng là vô cùng quý hiếm, chứ nói gì tới việc đắc tội với một vị đại sư có thể luyện chế Thần Binh, gã nào mà làm như thế thì chắc chắn đầu của hắn bị cửa kẹp rồi. Mà xem ra, bốn vị Minh Chủ cũng sẽ không làm cái chuyện ngu xuẩn như vậy rồi.
Đừng nói đến một cái sừng của Thủy Vương, mà thậm chí là Vương Chi Hào Giác chân chính đi chăng nữa, nếu mà đại sư đã muốn, thì áng chừng bốn vị Minh Chủ cũng chẳng hề do dự mà đáp ứng ấy chứ.
Hơn nữa cái sừng Thủy Vương này, nghe cái tên thì đúng là khiến người ta sợ hãi thật đấy, nhưng muốn dùng nó để luyện chế Vương Chi Hào Giác chân chính, thì e rằng chỉ có đại sư mới có năng lực như thế.
Đầu năm nay người ta đều tin tưởng vào Chiến bộ, hay là thực lực của cao thủ, chứ cái chuyện chỉ có một cái kèn mà có thể chỉ huy cả thiên hạ, thì Âm Lăng Ngũ Quỷ chẳng hề tin tưởng chút nào.
Đấy cứ nhìn mà xem, Minh Vương đại nhân có kèn đâu, vậy mà vẫn thống nhất Minh Cảnh đó thôi!
Nói gì thì nói, cứ phải xem nắm tay người nào lớn thì mới được quyền lên tiếng. Vì thế cho nên đám người Mặc Như, chẳng muốn dính vào mấy phiền toái mà cái vật nầy mang lại, mặc dù lúc mới nghe thì cảm thấy tim đập thình thịch, nhưng thực chất trong lòng bọn chúng đang nghĩ cách không bị nhúng chàm đó thôi.
Nếu như lúc trước, hiến cái món đồ chơi này cho Minh Vương đại nhân, thì chưa biết chừng còn được ban thưởng, nhưng thời gian gần đây vương thượng chẳng hề lộ diện, sinh tử thế nào còn chưa biết, nếu mà cầm cái đồ chơi đó trên tay thì khéo còn mang họa ấy chứ.
Tả Mạc liền thu cái sừng lại, hắn rất có hứng thú với cái sừng này, trong truyền thuyết có có miêu tả Vương Chi Hào Giác rất là kì diệu, chứng tỏ bản thân cái sừng này có chỗ nào đó bất phàm. Hiện tại, cảnh giới của hắn đã là Thần Cấp, trong khi bản thân cũng đang khuyết thiếu bảo vật để dùng, lúc trước pháp bảo của hắn là Thần Binh, tuy không tệ, nhưng đối với cấp bậc của hắn hiện tại, thì vẫn còn chênh lệch khá nhiều.
Thần lực của cường giả Thần Cấp, không phải pháp bảo bình thường có thể thừa nhận được đâu.
Ví như Lâm Khiêm có Thái Cổ thần kiếm, Đại sư huynh có Thí Thần Huyết Kiếm, trong khi bản thân mình lại chẳng có Thần Binh mà dùng nữa chứ. Tuy trong lòng Tả Mạc thầm đem Lâm Khiêm để dành cho Đại sư huynh, nhưng muốn làm Đại sư huynh tỉnh lại trong thời gian ngắn, thì hắn lại không nắm chắc đủ mười phần. Nếu mà chờ đến lúc Lâm Khiêm phá quan đi ra còn Đại sư huynh lại chưa tỉnh lại, thì chỉ có bản thân mới có đủ lực để đánh một trận.
Tả Mạc thầm ghi nhớ việc này, rồi ánh mắt của hắn đảo qua mấy thứ mà Tư Độc cất giữ.
Về sau Tư Độc lại móc thêm vài món đồ, những thứ đáng để y giấu diếm đi, quả nhiên là đồ tốt. Khi ánh mắt của Tả Mạc lướt qua khối Thạch Đầu Nhân, trái tim trong lồng ngực bỗng đập mạnh. Tảng đá kia chỉ lớn cỡ lòng bàn tay, trên bề mặt có vô số vòng đen và vòng trắng đang lưu động, những đường vòng này có kích thường không giống nhau, hết tụ vào rồi lại tán ra.
Âm Dương Hoàn Thạch!
Tả Mạc lập tức chọn nó mà không chút do dự.
Tuy Tư Độc cũng cảm thấy hơi đau lòng, nhưng vẫn thở ra một hơi buông lỏng. Dù Âm Dương Hoàn Thạch có điểm rất độc đáo và kì diệu, nhưng đối với một kẻ lấy độc làm chủ như Tư Độc thì nó không có nhiều tác dụng như những món đồ khác.
Tất cả mọi người đều được thứ mà mình muốn.
"Không biết đại sư cần bao lâu để luyện chế thần trang?" Tư Độc hỏi.
Tả Mạc suy nghĩ một chút: "Năm vị đi trên con đường hoàn toàn khác nhau, vì thế thời gian luyện chế cũng có khác nhau. Nhưng thời gian luyện chế không quá một tháng đâu. "
Kỳ hạn một tháng của Tả Mạc, làm năm người hết sức hài lòng, Đông Minh phủ muốn tấn công U Minh vạn phần lăng, thì thời gian tập kết đại quân cũng cần phải có chừng đó thời gian. Hơn nữa Âm Lăng Vệ dựa vào thế hiểm mà thủ, vì thế giai đoạn chiến tranh lúc đầu không cần bọn chúng phải hao tâm tổn trí.
"Vậy thì chúng ta xin cáo từ trước. " Tư Độc cáo từ Tả Mạc, lúc này điều y cần làm là nhanh chóng tìm một chỗ nào đó để luyện hóa Minh Sa vừa mới nhận được, sau đó chữa thương càng sớm càng tốt, đó mới chính là những việc cần phải làm gấp.
Mấy người kia thấy vậy cũng thay nhau cáo từ, đại chiến sắp xảy ra, vì thế bọn chúng còn rất nhiều thứ phải chuẩn bị. Chỉ riêng việc điều động Chiến bộ dưới tay mình cũng có rất nhiều việc bận rộn rồi,
Tả Mạc cũng không giữ ai ở lại, bởi hắn cũng còn rất nhiều chuyện phải làm.
Đầu tiên hắn dự tính luyện chế cho năm người năm kiện chuẩn Thần Binh giống như Thiên Sứ Cụ Trang vậy, với cảnh giới hiện nay của hắn việc luyện chế chuẩn Thần Binh rất là đơn giản.
Hiện tại hắn thi triển thủ pháp điệp binh chi thuật có xác xuất thành công cao đến mức kinh người, đó chính là ưu thế mà cảnh giới cao mang lại đấy.
Đương nhiên ba trăm kiện thần trang vẫn chưa thể nào thỏa mãn yêu cầu của quỷ chủ, nhưng vấn đề hiện tại chính là, tốc độ vận chuyển tài liệu không bằng tốc độ luyện chế của Tả Mạc. Hiện tại gần như tất cả các thương khố đều đang nhanh chóng vận chuyển tài liệu đến Hỏa Phần tràng.
Vì thế Tả Mạc định trước tiên cứ đi xem Vạn Phí Trì Hải thế nào đã.
Lần này hắn tới có một mình, không hề kinh động đến người khác.
Vạn Phí Trì Hải rộng lớn vô cùng vô tận, làm cho người ta cảm thấy rung động, Tả Mạc lặng lẽ di chuyển theo phương hướng lần trước đã đi, hướng về phía tử nhãn đi tới.
Trên đường đi hắn thấy ba trăm kiện thần trang đang được để trong Vạn Phí Trì Hải, mỗi kiện thần trang đang liên tục hấp thu tử khí. Khiến Vạn Phí Trì Hải xuất hiện những dòng nước xoáy nhỏ, ở bên cạnh mỗi một kiện thần trang đều có thủ vệ đang trông coi rất nghiêm ngặt.
Tả Mạc cẩn thận né tránh đám người đó, ẩn mình trong trong làn tử khí mầu xám mà lẳng lặng đi về phía trước.
Ngay sau đó, hắn cảm thấy rõ ràng tử khí phía trước nồng đậm hơn rất nhiều, khiến tinh thần hắn chấn động, xem ra sắp đến tử nhãn rồi. Sau khi đi về phía trước chừng thời gian một nén hương, Tả Mạc cảm giác được tử khí xung quanh nồng đậm hơn lúc nãy tới bảy tám lần.
Tử khí ở nơi này nồng đậm đến mức kinh người, khiến trong lòng Tả Mạc cũng phải thầm cẩn thận hơn.
Nếu không phải cảnh giới của hắn là Thần Cấp, mà chỉ là cường giả bình thường, thì khi bị lâm vào nơi có tử khí nồng đậm như thế này, chỉ sợ rằng kiểu gì cũng gặp phải ảo giác, sau đó sẽ bị tử khí xâm nhập vào cơ thể. Thảo nào chẳng có ai dám đến tử nhãn, đến ngay cả Tả Mạc còn cảm thấy tử khí lạnh thấu xương như băng hàn nhập thể vậy.
Tốc độ của Tả Mạc càng lúc càng chậm, sau khí đi được chừng mười dặm, tử khí xung quanh đã nồng đậm đến mức ngưng thành thực thể.
Cứ mỗi lần hắn tiến về phía trước một bước, là trước mắt như trời rung đất lở, có vô số linh hồn ác quỷ gào thét ùa tới, ắt hẳn là ảo giác đã bắt đầu xuất hiện rồi.
Sắc mặt Tả Mạc trở nên ngưng trọng hẳn, bởi hắn đã cảm thấy áp lực cực lớn đang đè nặng lên người.
Hô!
Thái Dương Thần Hỏa trong cơ thể hắn bốc lên, lập tức những linh hồn ác quỷ kìa vừa chạm vào Thái Dương Thần Hỏa, đã kêu lên thảm thiết, sau đó biến mất không còn tăm tích. Nhưng dường như tử khí cũng bị Thái Dương Thần Hỏa chọc giận, lập tức tử khí bốn phía ầm ầm bốc lên, tạo thành một cơn sóng tử khí ập về phía Tả Mạc.
Sắc mặt Tả Mạc thay đổi hẳn, rốt cuộc nơi này là cái chỗ chết tiệt gì thế không biết, sao lại có tử khí nồng đậm đến mức như này?
Hắn chưa bao giờ nghe nói đến có nơi nào sở hữu tử khí nồng đậm như vậy
Cảm thấy tử khí ào lên mang theo lực lượng như bài sơn đảo hải, Tả Mạc khẽ lắc đầu, với tình trạng cửa hắn bây giờ thì không thể tiến sâu vào trong được. Trừ khi thân thể hắn được tu bổ hoàn toàn, đồng thời thần lực cũng phải khôi phục đến đỉnh phong, như vậy mới có thể tiến lên tiếp.
Xem ra đành phải để lần sau thôi.
Thế nhưng Tả Mạc không định để tay không mà quay về, tử khí nồng đậm đến ngưng thực trước mặt chính là tài liệu không tệ chút nào.
Tả Mạc đưa hai tay lên không trung tung hư trảo liên tục.
Chỉ trong chốc lát, trong tay hắn đã có hơn năm mươi hạt châu được ngưng tụ từ tử khí, hạt châu có mầu xám đen, nếu như như nhìn thẳng vào nó sẽ không tự chủ được mà cảm thấy bị nó hấp dẫn.
Những hạt Tử Khí Châu này có phẩm chất cực kỳ hiếm thấy.
Sau khi liên tục ngưng tụ ra năm mươi hạt Tử Khí Châu, trên mặt Tả Mạc đã hiện lên vẻ mệt mỏi. Còn trong lòng hắn thầm kinh ngạc, không ngờ nơi này có tử khí nồng đậm đến mức không thể tưởng tượng nổi! Mặc dù hắn chỉ ngưng kết ra năm mươi hạt Tử Khí Châu, vậy mà còn tiêu hao lớn hơn cả khi hắn luyện chế ba trăm kiện thần trang!
Đúng là một nơi cổ quái!
Tả Mạc ghi nhớ vị trí này, rồi thu tử khí châu vào giới chỉ, sau đó men theo đường cũ quay về. Dù sao chuyến đi này cũng có chút thu hoạch, năm mươi hạt Tử Khí Châu có phẩm chất tuyệt hảo, cũng là thu hoạch không nhỏ rồi
Sau khi rời khỏi Vạn Phí Trì Hải, Tả Mạc liền quay trở về nơi ở.
Tiếp đó hắn phải thiền định suốt mười hai canh giờ mới khôi phục lại như cũ. Sau khi khôi phục lại hắn liền mở to mắt, rồi vuốt ve hạt Tử Khí Châu trong tay. Bỗng nhiên trong đầu hắn nảy lên một ý tưởng, hắn liền đứng dậy rồi đi về phía hậu viện.
Lúc đi tới chỗ đặt năm chiếc Thần Mộc Quan, quả nhiên, tử khí của năm chiếc Tử Khí Trì đã giảm đi hơn một nửa.
Tả Mạc nghĩ một lúc rồi lấy một hạt Tử Khí Châu ra, sau đó ném vào trong một cái Tử Khí Trì.
Oanh!
Tử khí bốc lên mãnh liệt.
Thần Mộc Quan đột nhiên sáng ngời, không ngừng hấp thu luồng tử khí mãnh liệt kia. Tả Mạc vuốt ve Thần Mộc Quan, rồi nhắm mắt lại, còn tử khí vẫn liên tục rót vào trong quan mộc, bởi vì tử khí quá nồng đậm, nên sau khi kết hợp với sinh cơ của Thần Mộc Quan, khiến bổn nguyên thần lực sinh ra nhiều hơn gấp ba lúc trước.
Tả Mạc thấy vậy thì vô cùng hưng phấn.
Mấy ngày gần đây, hắn đã đắn đo suy nghĩ rất nhiều lần, cuối cùng mới rút ra được kết luận, chỉ cần có đủ số lượng bổn nguyên thần lực, thì mọi người sẽ tỉnh lại. Bổn nguyên thần lực rất là kỳ lạ, nó có thể truyền vào trong vạn vật, vì thế nó có thể bồi bổ cơ thể con người.
Tất cả đều phát truyển theo hướng có lợi, trong tương lai sẽ tràn đầy hy vọng.
Tả Mạc lấy tất cả những đồ hôm nay thu hoạch được ra. Kiện bảo bối Ban Lan Độc Thạch này, sau khi quay về Mạc Vân Hải sẽ giao cho đám người Hoa Yêu. Còn Long tâm thì để dành cho Đại sư huynh, Ngọc Khô Lâu thì cho Lam.
Tả Mạc nhìn Quỷ Hỏa đang bập bùng trên lòng bàn tay, rồi trầm ngâm không nói, lúc hắn lựa chọn Quỷ Hỏa, trong lòng cũng có chút ý tưởng nhưng vẫn còn rất mơ hồ.
Đúng lúc này, bỗng bóng hình vị nữ tử trong Quỷ Hỏa hiện lên, khi nàng nhìn thấy Tả Mạc, liền dịu dàng hạ bái: "Đại sư!"
Tả Mạc sững sờ, rồi nhanh chóng phục hồi lại tinh thần: "Có chuyện gì?"
"Đại sư có thể ban thưởng cho nô tài một hạt Tử Khí Châu được không? Bóng hình nữ tử nhẹ nhàng nói: "Nếu đại sư ban thưởng cho nô tài hạt Tử Khí Châu, thì thân hình của nô tài sẽ ổn định hơn. Lúc đó nô tài nguyện ý mặc cho đại sư sử dụng!"
"Ah!"Trong mắt Tả Mạc lóe lên một tia dị sắc, rồi trầm ngâm một lát, sau đó ném cho nàng một hạt Tử Khí Châu: "Cho ngươi!"
Bóng dáng nữ tử trong Quỷ Hỏa vui mừng khôn xiết, lập tức ngọn Quỷ Hỏa bập bùng rồi cuốn lấy hạt Tử Khí Châu.
Chỉ thấy màu xanh lá Quỷ Hỏa đã có thêm một lớp ngoài mầu xám.
"Nô tài cần mấy ngày mới hấp thu xong tử khí, mong đại sư thứ tội. " Thân hình vị nữ tử lúc này đã trở lên phiêu hốt bất định.
"Đi đi. " Tả Mạc nói.
Bóng dáng vị nữ tử lại bái một cái, rồi biến mất.
Tả Mạc nghĩ một lúc, rồi đem Quỷ Hỏa cho vào trong giới chỉ, sau đó cầm lấy một đồ vật khác, đó chính là Âm Dương Hoàn Thạch! Khi Tả Mạc nhìn thấy nó lập tức nghĩ ngay đến La Ly. Nếu có thể nghĩ cách luyện chế Âm Dương thạch thành phi kiếm, mà tốt nhất là Âm Dương tỏa liên song kiếm, như vậy mới thích hợp cho La Ly sử dụng.
Tả Mạc của ngày hôm nay, có hiểu biết về sinh tử rất sâu, vì thế mối quan hệ giữa La Lỵ và Ngã Lỵ hắn cũng hiểu được rõ ràng. Nói một cách đơn giản là, chỉ cần Ngã Lỵ không chết, thì La Ly không chết được, mỗi quan hệ giữa hai người là đồng sanh cộng tử. Nếu như có thể luyện chế được Âm Dương tỏa liên song kiếm, thì đến lúc hai người tỉnh lại, thực lực của cả hai sẽ được nâng thêm một bậc.
Tả Mạc thu lại cẩn thận Âm Dương Hoàn Thạch, sau đó cầm lấy cái được coi là thu hoạch tốt nhất trong ngày hôm nay, chính là chiếc sừng dài, hay còn gọi là ma giác của Thủy Vương.
Bàn tay Tả Mạc khẽ vuốt ve những hoa văn trên bề mặt Thủy Vương ma giác, sau đó hít sâu một hơi, rồi để tâm thần từ từ chìm vào trong đó.