Tả Mạc vừa mở mắt đã bị cảnh tượng trước mắt dọa cho giật nảy mình.
Trong Ma Binh trì có một cột nước cao ngất tới hàng trăm trượng, như một cơn lốc xoáy khổng lồ dựng đứng trước mặt hắn. Cột nước xoay tròn, vô số vụn băng mang theo hàn khí tán loạn văng khắp bốn phía. Mặt đất xung quanh Ma Binh trì cũng bị một tầng băng dầy phủ kín.
Trong cột nước có mười đốm sáng màu sắc khác nhau đang trôi nổi giống như mười cái tinh linh.
Khi nhìn kỹ lại, Tả Mạc lập tức thất kinh. Cột nước này không ngờ được hình thành từ mấy trăm vạn dòng nước lạnh nhỏ. Những dòng nước nhỏ này vốn đã chứa lực lượng vô cùng cường đại, lúc này hợp lại một chỗ rồi hình thành nên hàng trăm vạn mũi băng nhọn, đang bao vây lấy mười đoàn quang mang kia, không ngừng ma luyện chúng.
Mười bộ phôi thai Ma binh so với lúc Tả Mạc nhập định lúc trước thì hiện tại đã hoàn toàn khác.
Mà khác biệt lớn nhất chính là thể tích của chúng bị rút nhỏ tới một phần ba, quang mang trên thân tỏa ra ngày càng thực chất và thuần túy, hiển nhiên phẩm chất đã tăng thêm mấy phần.
Tả Mạc nghĩ tới việc lợi dụng dòng nước lạnh ở sâu trong U Minh Địa Hà để ma luyện Ma binh, nhưng cũng không nghĩ tới mười phôi thai Ma binh này đồng thời lại tạo ra thanh thế dọa người đến như thế tại Ma Binh trì.
Hắn cứ nhìn chằm chằm vào mười phôi thai Ma binh, tràng diện khoa trương này cũng là lần đầu tiên hắn gặp nên không khỏi có chút thất thần.
Khi mười đoàn quang mang trong cột nước bắt đầu tỏa ra ánh sáng nhu hòa, Tả Mạc biết rõ hỏa hầu đã tới đỉnh điểm rồi. Tạp chất bên trong mười bộ phôi thai này đã được khu trừ sạch sẽ, bởi vậy nên phản ứng của Ma binh đang bị ma luyện đối với dòng nước lạnh cũng dần yếu đi.
Thân hình Tả Mạc chợt lóe, lập tức đã xuất hiện bên ngoài Ma Binh trì.
"Tài liệu đã được chuẩn bị tốt cả rồi chứ?"
Vừa mới ra khỏi Ma Binh trì hắn lại tiếp tục bị dọa một lần nữa bởi tràng cảnh hỗn loạn đang diễn ra. Nhưng hắn cũng rất nhanh hiểu rõ mọi chuyện, nhìn thoáng qua U Minh Địa Hà, thấy mặt nước của U Minh Địa Hà đã hạ xuống vài chục trượng.
Mười kiện phôi thai Ma binh của hắn cơ hồ đã rút cạn kiệt mọi lực lượng tinh hoa của U Minh Địa Hà, gây ra động tĩnh lớn như thế cũng không có gì khó hiểu cả.
Nhưng mà lúc này hắn cũng không có thời gian đi quản những chuyện đó, toàn bộ tinh thần của hắn đều đã để hết lên mình mười bộ phôi thai Ma binh kia rồi.
Mười bộ phôi thai Ma binh đó đã hấp thu gần hết lực lượng của U Minh Địa Hà, ma tính bắt đầu được dựng dục, nếu có thể luyện chế thành công thì nhất định phẩm giai của chúng có thể tạo ra một cơn chấn động vô cùng khủng khiếp. Nhưng chỉ cần vô ý một chút thì tất cả cũng sẽ biến thành công cốc, mười kiện Ma binh sẽ bị hủy hoại ngay lập tức.
Cho dù là Tả Mạc thì lúc này hắn cũng không dám có chút chậm trễ nào.
Đậu Nha nghe thấy tiếng Tả Mạc thì giật mình một cái, chỉ thiếu chút nữa đã nhảy dựng lên khỏi mặt đất: "Đã chuẩn bị xong rồi!"
Kỳ thực Tả Mạc hỏi xong thì cũng đã nhìn ra đống tài liệu chất cao như núi, thậm chí trong đó còn có những tài liệu đỉnh cấp, vô giá mua được. Mặc dù trong lòng hắn cũng có chút ngạc nhiên nhưng vào lúc quan trọng này cũng không có thời gian quan tâm nhiều lắm.
Thân hình hắn chợt lóe, lập tức đã xuất hiện cạnh đống tài liệu, trong nháy mắt đống tài liệu như núi đã biến mất, và tất nhiến biến mất đồng thời với chúng còn có cả Tả Mạc nữa.
*
* *
Tả Mạc đột ngột xuất hiện khiến cho không ít người phải chú ý, những người này trong lòng khẽ động, lại nhìn những hộ vệ xung quanh Ma Binh trì vẫn đứng bất động chỗ củ, quay sang nhìn ra cửa thì thấy thông đạo càng lúc càng trở nên hỗn loạn, có vài người trong đó bèn vội vã lui trở về.
Tình huống hỗn loạn tức thì giảm đi không ít.
Tả Mạc xuất hiện khiến cho tâm tình của Đậu Nha nới lỏng không ít, trong lòng vẫn bội phục Tả Mạc sát đất. Đại sư quả nhiên là đại sư, đây mới chính là thấy núi cao trước mặt mà vẫn bình thản, vẫn có thể tập trung vào chế luyện Ma binh. Chỉ xét riêng tâm tính này cùng sự chuyên chú thì đã hơn hẳn những Ma binh sư khác rồi, đây chính là điểm khác biệt làm nên một Đại sư chân chính đây.
Trong lòng Đậu Nha thầm khích lệ chính mình!
Mà những hộ vệ của Vật Hi đường thì sắc mặt không khỏi đại biến. Nhất là mấy thủ lĩnh hộ vệ có thực lực cường đại, lúc này trong mắt cũng không khỏi hiện lên vẻ kinh dị.
Tiêu Vân Hải xuất hiện một cách bất thình lình, bọn họ cũng không một ai phát hiện ra.
Khi đống tài liệu kia biến mất, Tiêu Vân Hải cũng rời đi, bọn họ không còn ổn định được nữa.
Trong lòng mọi người đều hiện lên bốn chữ: "thâm sâu khó lường".
Những hộ vệ này đều là hộ vệ chính thống của Vật Hi đường, có rất nhiều người lớn lên ở đây từ nhỏ, bọn họ đối với Vật Hi đường vô cùng trung thành và tận tâm. Lúc trước nhiều người tỏ ra phách lối đối với cao tầng của Vật Hi đường, rồi khi Ma binh sư rời đi thì trong lòng họ càng thêm lo lắng.
Nhưng vốn trung thành với Vật Hi đường nên bọn họ không hề oán hận một câu nào, vẫn chấp hành mệnh lệnh một cách nghiêm ngặt.
Điều bọn họ lo lắng chính là nếu lần này Tiêu Vân Hải bị thất bại, vậy thì Vật Hi đường chắc chắn sẽ trở thành trò cười nhạo cho thiên hạ.
Bọn họ chứng kiến thận ảnh của Tiêu Vân Hải, cộng thêm lời đồn đại nữa nên ấn tượng để lại trong đầu bọn họ vô cùng sâu đậm.
Nhưng khi chính diện đối mặt với Tiêu Vân Hải, nhìn thấy ánh mắt nhàn nhạt của hắn như đang toát ra một áp lực quá lớn khiến cho bọn họ không tài nào nhúc nhích nổi. Vừa kinh ngạc, nhưng trong lòng bọn họ cũng trở nên thoải mái hơn nhiều!
Một người như vậy tuyệt đối không phải hạng người ăn nói bừa bãi.
"Mạnh quá!" Một gã hộ vệ của Vật Hi đường không nhịn được thấp giọng kinh hô. Xung quanh hắn, ai nấy cũng đều mang một vẻ mặt kinh sợ.
Mấy tên thủ lĩnh hộ vệ liếc nhau, đều nhận ra vẻ sợ hãi trong mắt người kia. Thực lực mà Tả Mạc vừa hiển hiện ra đã quá mức tưởng tượng của bọn họ.
Tên gia hỏa này thực sự chỉ là một gã Ma binh sư sao?
Trong đám người hỗn loạn vang lên vài tiếng bàn luận.
Ánh mắt của Tần Minh cũng nhẹ ngưng, trầm giọng nói: "Thực lực của Tiêu Vân Hải có chút khiến ta nhìn không thấu."
Bên người hắn, Chung Vấn Thiên và Thang Thần sắc mặt cũng ngưng trọng. Tần Minh thân là Soái giai mà còn nhìn không ra thì bọn họ làm sao có thể nhìn ra cái gì.
Tiêu Vân Hải không đơn giản!
Chung Vấn Thiên nhắm mắt lại, một hồi lâu sau bỗng nhiên mở to hai mắt, kêu: "U Minh Địa Hà!"
Hai người kia nghe thấy vậy thì ánh mắt cũng nhìn xuống, trong mắt cả hai đều không hẹn mà cùng xuất hiện vẻ kinh ngạc. Biển nước mênh mông cuồn cuộn của U Minh Địa Hà lúc trường bây giờ đã tụt xuống vài chục trượng, gần như có thể nhìn thấy đáy.
"Cái này là..." Thang Thần khẽ thì thào tự hỏi. Bất Chu thành là địa bàn của hắn, hắn đối với U Minh Địa Hà vô cùng quen thuộc. Lưu lượng nước của con sông này vô cùng lớn, chưa từng có chuyện nước sông rút xuống nhiều như thế.
"Địa Ma binh!" Như chợt nhớ ra, Thang Thần thất thanh kêu lên, đồng tử cũng co rút lại.
Mà Tần Minh và Chung Vấn Thiên nghe thấy vậy thì đều chấn động, trên mặt hiện ra vẻ không thể nào tin được.
*
* *
"Tiêu Vân Hải này thật lợi hại! Ba động cũng thật khủng khiếp!" Phong Tín Tử đứng trên một khối nham thạch lồi lên tại một vị trí trên cao mà nhìn xuống, hắn cũng hoàn toàn bị động dung.
Cơ Lệ Ngữ cũng bị cảnh trước mắt làm cho chấn động. Sự biến đổi của U Minh Địa Hà từ đầu tới cuối nàng đều thấy hết, con sông lớn mấy chục dặm giống như một con cự thú ngủ say, vừa bị đánh thức đã khiến cho người khác cảm nhận được vẻ đáng sợ của nó.
"Chắc gì đã là Tiêu Vân Hải!" Cơ Lệ Ngữ nhịn không được lên tiếng phản đối. Đối với tên gia hỏa kia nàng vốn không có chút nào hảo cảm.
"Ta cảm nhận được khí tức của nó!" Phong Tín Tử không quay sang, vẫn thản nhiên nói.
"Khí tức gì?" Cơ Lệ Ngữ sửng sốt hỏi lại.
"Khí tức của Ma binh cường đại! Nó đang thành hình!" Phong Tín Tử khẽ nhắm mắt lại, lẩm bẩm nói.
Nhưng trong lòng hắn lại không hề bình tĩnh được như thế. Tiêu Vân Hải đã mang tới cho hắn quá nhiều kinh ngạc!
Mở mắt ra, ánh mắt hắn đảo qua Thanh Hoa Tuyết đang đứng bên ngoài Ma Binh trì, vẻ mặt vô cùng khẩn trương. Hắn đăm chiêu một lúc rồi khóe miệng mở ra, khóe miệng nhếch lên đầy tiếu ý.
Thời điểm này có lẽ đại nhân cũng đã đi tìm Thanh Hoa gia nói chuyện rồi.
Nhưng trong đầu hắn lại không ngừng hiện ra thân pháp vừa rồi của Tiêu Vân Hải, nó có chút quỷ dị khó nói nên lời.
*
* *
Trên một vách núi cao tựa như chiếc bóng mờ ở bên bờ U Minh Địa Hà, có một thiếu niên ngẩng đầu nhìn mà có chút đăm chiêu nói: "Hiện tại ta có chút tin tưởng tên gia hỏa này có thể luyện chế ra Thiên Ma binh rồi!"
"Ngươi tin tưởng hắn như vậy thì nên tìm tới Tiếu Ma Qua đi!" Một thanh âm già nua đột nhiên truyền tới, không ngờ chính là Lão đầu rách nát.
Thiếu niên dường như biết Lão đầu sẽ xuất hiện nên cũng không giật mình, cười hì hì nói: "Không sai, nếu có thể luyện chế Thiên Ma binh, vậy thì cũng có thể chữa trị cho Thiên Ma binh rồi!"
"Nhưng hình như ngươi cũng quá quan tâm rồi đấy!" Lão đầu bình thản nhếch miệng cười để lộ ra mấy cái răng vàng khè.
"Về sau thế nào ta không biết, nhưng hiện tại, Ma Thần điện đã có được Thần lực mạnh nhất." Thiếu niên tùy ý nói một câu, sau đó lại đột ngột chuyển chủ đề rồi cợt nhả nói: "Đương nhiên là trừ lão ra!"
"Lão nhân ta vô dụng rồi." Lão đầu khoát tay: "Nhưng Côn Luân, Thiên Hoàn đều đã tìm được phương pháp, lấy nền tảng của bọn họ, chắc sẽ sớm đuổi kịp thôi, các ngươi phải cẩn thận đấy!"
Thiếu niên thần sắc không đổi nói: "Nào có dễ thế. Chúng ta mất mấy đời cũng mới chỉ tới được cánh cửa, còn rất nhiều chỗ khiếm khuyết. Bọn Côn Luân, Thiên Hoàn gì đó có thể nhanh chóng phát hiện ra sao, hắc hắc, không dễ dàng như thế!"
"Vậy cũng phải!" Lão đầu nghe vậy thì gật gù vẻ đồng tình.
Đột nhiên ngữ khí của thiếu niên chợt chuyển: "Đương nhiên là có ngoại lệ, ví dụ như Tiếu Ma Qua! Tên gia hỏa này chính là thiên tài tu luyện Thần lực. Hắc hắc, bọn chúng sẽ rất nhanh phát hiện ra giá trị của Tiếu Ma Qua, đến lúc đó để xem bọn chúng sẽ hối hận cỡ nào, ha ha!"
"Tiếu Ma Qua?" Trong đôi mắt của Lão đầu hiện lên một tia tinh quang: "Lời này ý là sao?"
"Không để lại hậu quả. Chúng ta đã phát hiện ra tên đó không những tiến bộ thần tốc mà lại không có tác dụng phụ nữa!" Thiếu niên nhét thêm Huyết Bồ Đào vào miệng, ngữ khí có vẻ thành thật nói: "Nếu ngài hợp tác cùng bọn ta, chúng ta có thể cùng hưởng lợi."
"Không có tác dụng phụ? Lời này thật hay giả?" Lão đầu hỏi đầy vẻ khó tin.
"Chờ lần sau Tiếu Ma Qua xuất hiện đi, ngài sẽ biết rõ!" Gã thiếu niên cười hì hì nói, sau đó lại như có ám chỉ mà tiếp lời: "Vì Tiếu Ma Qua, Ma thần điện chấp thuận bỏ ra một cái giá thật lớn."
"Tuy nói có thêm ta ở đây, nhưng hình như các ngươi lần trước đâu có quyết tâm lớn như thế?" Lão đầu kỳ quái hỏi.
Thiếu niên buông tay nói: "Khi đó bọn ta còn chưa phát hiện ra chỗ tốt của Tiếu Ma Qua."
Bỗng nhiên hai người đều lập tức dừng cuộc nói chuyện, ánh mắt hướng về phía Ma Binh trì.
Thiếu niên không tự chủ được ngồi thẳng người dậy, trên tay vẫn cầm Huyết Bồ Đào đưa lên miệng cắn một cái rồi lẩm bẩm nói: "Bắt đầu rồi!"