Chương 99: Vị khách

Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Mực Thích Lặn Nước 25-08-2023 06:39:42

Ngay lập tức, tinh thần của Lumen đột nhiên căng thẳng. Cậu quay lại giường, dùng bàn tay trái đang quấn băng màu trắng cầm "Thủy ngân đọa lạc" lên. Ngay sau đó, cậu cầm súng săn lên, đi về phía cửa sổ phòng ngủ, nơi phát ra âm thanh 'kính coong' rồi cẩn thận nhìn về phía cửa lớn. Nơi đó không có một bóng người! Giờ khắc này, trái tim Lumen như muốn ngừng đập. Cậu tính mở "Linh thị" ra nhìn lại một lần nữa. Bởi vì vừa tiến vào mộng cảnh nên trạng thái phế tích bên trong vẫn duy trì trong vài giây. Cậu nghe được âm thanh điên cuồng và khủng bố xuất hiện mà không có dấu hiệu sắp bị khống chế nên không thể dễ dàng dùng năng lực này, phải tốn nhiều thời gian mới hoàn thành thao tác chuẩn bị. Nhưng cho dù đã mở "Linh thị" nhưng cậu vẫn không phải hiện được bóng người nào xuất hiện ở cửa. Nhưng mà, tiếng chuông cửa vẫn vang lên không dứt. Trong đầu cậu đột nhiên xuất hiện rất nhiều suy nghĩ lộn xộn. Lumen còn nghĩ, hay là quay lại giường ép bản thân ngủ lạ để thoát ra mộng cảnh này. Nhưng cứ nghĩ đến những nguy hiểm kinh khủng có thể xâm nhập vào nhà mình bất cứ lúc nào, rồi nghĩ đến căn nhà hai tầng của mình, cậu cảm thấy cho dù có quay trở về hiện thực thì sau này cũng không thoát khỏi tập kích. "Bây giờ có hai trường hợp: "Thứ nhất, nếu người đang ấn chuông dưới kia có thể tiến vào, mình lên giường ngủ tiếp đồng nghĩa với việc từ bỏ ngăn cản; "Thứ hai, nếu nó vào không được, mình chỉ cần không bị kích thích phải mở cửa thì sẽ không có gì." "Nhưng dù sao thì vẫn nên xuống dưới nhìn một chút..." Lumen nhanh chóng hạ quyết tâm. Cậu dắt "Thủy ngân đọa lạc" bên hông, tay cầm súng săn và rìu, từng bước ra khỏi phòng, đi xuống men theo cầu thang vô cùng cẩn thận. Vừa xuống lầu một, trong tầm mắt cậu xuất hiện một bóng người. Trên bàn ăn có sáu chỗ người xuất hiện một cô gái thần bí đang ngồi đối diện cầu thang, mặc dù trước đó Lumen chưa từng nhìn thấy. Cô ấy mặc áo vét màu trắng, trên cổ áo có một cái nơ rât lớn hình bướm, bên dưới là một chiếc quần màu xám rộng thùng thình. Nhìn tổng thể thì mang lại cảm giác tùy ý nhưng không thiếu phần tinh xảo. Lúc này, cô cầm một cái ly chứa đồ uống màu vàng nhạt lên nhấp một chút, tay còn lại thì giữ chiếc mũ màu đen ở bên cạnh. Lumen lập tức cất súng săn và lưỡi rìu, đi về phía cô gái tóc nâu mắt lam thần bí. Cậu vừa cất săn súng và rìu, vừa ngồi xuống ghế đối diện của bàn ăn, nói: "Sao cô vào được đây?" Cô gái kia đặt chén rượu trong tay xuống, mỉm cười nói: "Không phải cậu nên thắc mắc đống tài liệu này đưa cậu đến đây như thế nào sao?" Lúc cô nói chuyện, tiếng 'kính coong' cũng dần bình ổn. Lumen nhìn ra cửa, không giải thích mà hỏi: "Cô đã vào được rồi, tại sao còn muốn ấn chuông cửa?" Cô gái cười cười đáp: "Đây gọi là phép lịch sự." Cô có biết đây là lễ phép có thể hù chết người không? Mặc dù tức giận nhưng Lumen chỉ dám âm thầm oán hận trong lòng. Cậu đi thẳng vào vấn đề: "Tôi đã lấy tài liệu phi phàm 'Kẻ phóng hỏa', đúng, chính là 'Kẻ phóng hỏa.'" Cô gái kia nhẹ nhàng gật đầu: "Tôi biết, đây cũng là mục đích tôi đến tìm cậu." "Cô đồng ý giúp tôi tách đặc tính phi phàm của 'Kẻ khiêu khích', cho ta ma dược đối phó với nó?" Lumen đang cố gắng kiềm chế đột nhiên m vui sướng, mở miệng dò hỏi: "Tôi đang định đến Quán rượu cũ tìm cô." Bây giờ cậu cũng không quan tâm sẽ phải trả giá như thế nào. Cô gái kia mỉm cười nói: "Với tình hình của làng Cordouan bây giờ, cậu xuất môn sẽ rất nguy hiểm. Vì vậy tôi lập tức đến đây. "Tôi có thể giúp cậu, nhưng lần này không hề miễn phí." Lumen đột nhiên xuất hiện cảm giác khó có thể diễn tả bằng lời đối với cô gái này. Nhưng câu "không hề miễn phí" ngược lại khiến cậu an tâm không ít. Không biết sẽ càng làm người ta sợ hãi. "Tôi cần trả cái gì?" Cậu không chút do dự hỏi. Cô gái kia bình tĩnh nói: "Sau khi tách ra, đặc tính phi phàm của "Kẻ phóng hỏa" và 'Thợ săn ' sẽ thuộc về tôi." Chỉ đơn giản như vậy? Lumen có chút kinh ngạc. Thậm chí cậu còn không không cho rằng đây là trả giá. Mặc dù đã ở trong đại giới đã được một khoảng thời gian nhưng cậu vẫn chưa biết cách sử dụng đặc tính phi phàm của "Kẻ phóng hỏa". Cô gái kia tiếp tục nói: "Hơn nữa, sau sự trợ giúp này, nếu cậu có thể sống sót thì làm giúp tôi một việc." Lumen bỗng nhiên cảm thấy không thể đọc được bất cứ cảm xúc nào trong mắt cô gái trước mặt này. Cậu hỏi dò: "Nếu sau đó tôi không còn sống thì sao?" Cô gái kia cười rộ lên: "Đầu tư thất bại không phải chỉ là một việc bình thường thôi sao? Chị của cậu dùng bói toán để mua cổ phiếu, cũng không mệt một điểm?" "Cô muốn tôi làm gì?" Lumen không chút do dự hỏi. Cô gái kia khẽ thở dài: "Nếu cậu có thể sống sót thì nói tiếp." "Được rồi, cậu lấy đặc tính phi phàm cho tôi đi." Lumen lập tức đứng dậy, đi lên cầu thang. Khi bắt đầu lên cầu thang, cậu vẫn có thể khống chế được bản thân mình phải đi thật bình tĩnh. Nhưng khi chắc chắn cô gái kia không thể nhìn thấy mình, cậu lập tức tăng tốc rồi chạy. Không bao lâu, Lumen cầm túi đặc tính phi phàm của "Kẻ phóng hỏa" trở lại lầu một, đi về phía bàn ăn. Cô gái kia lại cầm chén rượu lên, lắc lắc chất lỏng màu vàng nhạt. "Đây là cái gì?" Lumen thuận miệng hỏi một câu. Cô gái kia đơn giản giải thích: "Một loại nguyên liệu bắt nguồn từ khai vị của rượu Trier, tên là Hepka'. Nó làm từ gừng, quế, cây nhục đậu khấu và đinh hương được ngâm với rượu nho trong thời gian dài. Mùi vị cũng không tệ." Lumen muốn rút ngắn khoảng cách giữa hai người nên mới đề cập đến chủ đề này. Cậu cũng không hỏi nhiều mà mở túi vải ra, từ trong bùn đất đào được viên thiêu đốt "Trái tim" . Cậu cố gắng chịu đựng cảm giác cháy mãnh liệt trong lòng bàn tay. Dù sao cũng không quá đau đớn. Cậu ngả người về phía trước, đưa đặc tính phi phàm này cho cô gái ngồi phía đối diện trên bàn ăn. Cô gái kia vươn bàn tay trái ra khiến viên "Trái tim" lơ lửng giữa không trung. Cô ta liếc Lumen một cái, cười ha ha nói: "Sau này nếu bảo quản đặc tính phi phàm thì phải nhớ, cứ cách một thời gian là phải đổi chỗ bảo quản. Nếu để đồ vật này tiếp xúc với một sự vật trong thời gian dài thì nó sẽ kết hợp với đối phương, biến thành vật phẩm phong ấn thần kỳ." Ra là vậy! Lumen hỏi: "Khoảng bao lâu thì nên đổi một lần?" "Bình thường thì hai đến ba ngày." Cô gái kia thuận miệng nói: "Nhưng luôn có các trường hợp phát sinh ngoài ý muốn. Vì vậy tôi kiến nghị, cứ hai mươi tư giờ thì nên đổi sang hoàn cảnh khác. Nếu cậu có thể tìm được nơi phong ấn và phương pháp bảo tồn thích hợp thì có thể mấy tháng, thậm chí vài năm cũng không cần thay đổi. Ngoài ra, nếu để vật liệu phi phàm này đièu phối thành ma dược thì nhất định phải uống ngay lập tức, nếu không chất lỏng này sẽ dễ dàng kết hợp với cái bình." Lúc cô gái này nói chuyện, trên người hình như tỏa ra ánh hào quang chợt lóe, viên thiêu đốt "Trái tim" cũng biến thành vô số tia sáng đom đóm màu đỏ. "Đom Đóm" bay lượn vòng sau đó ngưng tụ, cuối cùng hợp thành ba loại sự vật: Một loại có màu đỏ thẫm, có tính co dãn và khuynh hướng cảm xúc; một loại thì nhỏ hơn một chút, không có nhiều lỗ thủng "Thiêu đốt trái tim" lắm; loại còn lại thì có màu đen đặc, bên ngoài "Tảng đá" như có chất lỏng chảy ra, phát ra mùi hôi thối, tanh tưởi. Cô gái kia khẽ phất tay về phía ba loại kia khiến một trong hai loại đột nhiên biến mất vào hư không. Trên bàn ăn chỉ con lại viên "Tảng đá" to bằng nửa nắm tay màu đen. "Đây là Đặc tính phi phàm của 'Kẻ khiêu khích'?" Lumen có chút chờ mong hỏi. Cô gái kia vừa lấy ra tớ giấy ghi chép, vừa xoay xoay chiếc bút máy màu bạc rồi viết lên giấy phương pháp điều chế ma dược, vừa nhắc nhở: "Cậu còn thiếu rất nhiều kiến thức về thần bí học. Sau khi giết con quái vật kia mà chỉ cầm đặc tính phi phàm. "Loại này sinh vật siêu phàm này rất giàu linh tính, trên người nó có rất thứ có thể dùng để chế tác phù chú, dược thủy, tạo ra pháp thuật và nghi thức vật liệu. Lấy một ví dụ đơn giản, máu của nó chính là một trong nhưng vật liệu hỗ trợ ma dược "Kẻ phóng hỏa". "Tuy nhiên ma dược 'Kẻ phóng hỏa' yêu cầu huyết dịch của hỏa kỳ nhông, nhưng cũng có thể dùng của quái vật này vì bản chất của chúng đều giống nhau, thậm trí hiệu quả còn tốt hơn." Lumen càng nghe càng cảm thấy hối hận. Tuy nhiên, Aurore cũng bị ảnh hưởng ít nhiều bởi những yếu tố mạo hiểm trong tiểu thuyết, nhưng cậu cảm thấy bản thân liên hệ gì với loại chuyện này, cảm thấy đặc tính của Hỏa Diễm quái vật vô cùng quý giá. Nếu hôm nay quay lại lấy thì nó cũng đã khô rồi! Cô gái kia không quan tâm đến phản ứng của cậu, sau khi viết xong thì xé tờ giấy ghi chép ngoài cùng ra, để nó bay về phía Lumen. Lumen đưa tay nhận lấy, không nhịn được nhìn tờ giấy vừa nhận được. Phương pháp điều chế ma dược 'Kẻ khiêu khích': Tài liệu chính: một phần đặc tính phi phàm của 'Kẻ khiêu khích'; Tài liệu bổ sung: Chưng 50 ml rượu, 10 giọt hơi nước của cây kim ngân hoa thuần lộ, 5 gam bột phấn của dây nho, 10 gam bột phấn của thủy quyết thảo; "Phương pháp sử dụng: Trực tiếp uống." Sau khi Lumen xem xong thì cảm thấy nghi hoặc, hỏi: "Không có vật liệu giàu linh tính..." Ví dụ như huyết dịch của hỏa kỳ nhông. Cô gái kia cười đáp: "Các ma dược khác nhau sẽ phục vụ những nhu cầu khác nhau. Còn cậu thiên về ý nghĩa của thần bí học. "Ví dụ như, thủy quyết thảo là 'Dễ dàng bị lời nói của người khác ảnh hưởng", bản chất của cái đó và 'Kẻ khiêu khích ' rất giống nhau." "Kẻ khiêu khích" là khiến người khác bị ảnh hưởng bởi lời nói của mình? Lumen cất giấy ghi chép, suy nghĩ nên đi đâu để kiếm tài liệu bổ sung: Rượu chưng cất thì Aurore có, vì lúc trước chị ấy làm đồ ăn vẫn còn. Cây nho và thủy quyết thảo thì có ở khu vực Darliege, có lẽ phải mạo hiểm xuất môn. Ngoài ra còn có cây kim ngân hoa, có lẽ phải hỏi Aurore bên trong thi pháp có không. Lúc Lumen ngẩng đầu lên, cô gái đối diện với chiếc mũ màu đen và ly rượu khai vị "Hepka" đều biến mất không thấy đâu. Cậu hoàn toàn không nhận ra đối phương đã rời đi khi nào. Tình huống này và cậu đều không liên quan gì đến "Linh thị". Ài, Lumen thở hắt ra, vui vẻ và chờ mong mang theo đặc tính phi phàm của"Kẻ khiêu khích" và phương pháp điều chế ma dược quay lại lầu hai, tiến vào phòng ngủ. Cậu nhanh chống nằm dài trên giường, dự tính lúc quay về hiện thực sẽ hỏi Aurore một vài câu, hy vọng đêm nay có thể gom đủ tài liệu bổ sung. Cậu thậm chí không quan tâm chuyện "Linh thị" vẫn còn mở, dù sao ngủ dậy thì mọi chuyện sẽ kết thúc... Nửa đêm, không có ánh sáng chiếu vào, Lumen mở to mắt nhìn về phía Aurore ở bên cạnh. Cậu vui sướng đến mức muốn nói cho chị mình việc mình đã đạt được phương pháp điều chế ma dược của "Kẻ khiêu khích" ngay lập tức. Gần như cùng lúc đó, cậu nhìn đến miệng của Aurore hơi mở ra, một thân ảnh mơ hồ, trong suốt từ bên trong đi ra. Đó là một sinh vật kỳ lạ hình con thằn lằn! Ánh mắt của Lumen ngay lập tức đọng lại, mãi đến khi sinh vật trong suốt giống con thằn lằn nhìn quanh bốn phía, cậu theo bản năng nhắm mắt lại. Sau khi con "thằn lằn" nhìn khắp phòng thì bò ra khỏi miệng Aurore rất nhanh, sau đó ra khỏi phòng. Lumen lại mở mắt lần nữa, kinh ngạc nhìn về phía chị mình. Khuôn mặt Aurore bị bóng tối bao trùm, có vẻ rất mơ hồ. Miệng chị ấy hơi mở ra, ngủ vô cùng say. Lumen vẫn ngồi nhìn mà không hề nhúc nhích, như thể đã biến thành pho tượng. Trong bóng đêm sâu thẳm, trái tim cậu như chậm rãi rơi xuống vực sâu.