Tám giờ sáng.
Hai viên cảnh sát chậm rì rì đi lên tầng ba của Khách sạn Kim Kê, một người kiểm tra thi thể, di thư và hiện trường, một người phụ trách thẩm vấn khách thuê phòng xung quanh.
Lumen lợi dụng 'Mắt kính nhìn trộm bí ẩn' để tạo một lớp ngụy trang đơn giản và đứng ở cửa phòng 310.
Viên cảnh sát mặc cảnh phục đặc chế, tay cầm giấy bút, nhìn cậu một cái: "Cậu chính là Charles Dubois sao? Cậu hãy thuật lại sơ lược mọi chuyện một lần đi."
Lumen thuật lại việc Flemish đã có biểu hiện bị điên từ lúc chuyển đến đây, hắn luôn kêu gào rằng mình gặp phải quỷ hồn Montsouris, toàn bộ người nhà đều lần lượt chết và sắp đến lượt hắn, kể đến chuyện đêm hôm qua hắn đột nhiên tỉnh táo lại, và xuống quán bar dưới tầng hầm ngầm để uống rượu.
"Vậy vết thương trên vai hắn là như thế nào?" Viên cảnh sát đang khám nghiệm thi thể trong phòng hỏi vọng ra.
"Đêm qua trước khi hắn tỉnh táo lại, hắn đã tự làm mình bị thương, là tôi băng bó vết thương giúp hắn." Lumen bình tĩnh trả lời.
Sau khi thẩm vấn khách thuê trọ khác và chủ quán bar dưới tầng hầm ngầm, hai viên cảnh sát đưa ra kết luận sơ bộ, người chết là một người đàn ông bị rối loạn tâm thần trong một thời gian dài, có động cơ tự sát và có khuynh hướng tự làm tổn thương bản thân.
Sau khi chuyển thi thể của Flemish vào trong túi đựng xác xong, bọn họ nói với Lumen:
"Chúng tôi sẽ đưa hắn đến hầm mộ ngầm, nhưng còn có một quy trình thủ tục tương đối rườm rà, nghĩa là chúng tôi phải xác định nguyên nhân thực sự dẫn đến tử vong, mời nhân viên thần chức đến tịnh hóa, tìm kiếm người có thể thừa kế di vật của hắn, và liên hệ với đám người quản lý hầm mộ ngầm, đại khái mất khoảng một đến hai tuần."
Lumen yên lặng giây lát rồi nói:
"Tôi từng uống rượu với hắn vài lần, thời điểm các anh an táng hắn, nhớ báo cho tôi biết."
Sau khi quả quyết trả lời, hai viên cảnh sát chuyển thi thể của Flemish và toàn bộ đồ đạc của hắn ở trong phòng rời khỏi khách sạn Kim Kê.
Lumen cởi bỏ lớp ngụy trang, trở về phòng 207.
Cậu ngồi trên ghế, quay lưng về phía cửa sổ ngập ánh mặt trời, mắt hướng về hành lang hơi tối tăm, cảm xúc hỗn độn phức tạp. Việc Flemish tự sát khiến cho cậu giống như nhìn thấy một kết cục khác của mình.
Cậu giúp đối phương thoát khỏi vận mệnh 'Gặp phải quỷ hồn Montsouris', không chỉ vì muốn lợi dụng đoạn vận mệnh kia, cũng không hề nghĩ tới chuyện lấy tiền thù lao, mà bởi vì cậu vừa cảm giác được tình cảnh của Flemish rất giống với chính mình, mất toàn bộ người thân, tinh thần hoàn toàn sụp đổ và biến thành một kẻ điên, vừa tự nhắc nhở mình còn có hy vọng, phải luôn duy trì lý trí.
Nhưng cuối cùng, Flemish đã không bị quỷ hồn Montsouris ám ảnh mà sợ hãi đến phát điên nữa lại lựa chọn kết thúc sinh mệnh của mình.
Trên hành lang, Elodie đội tóc giả màu vàng và kẻ mắt đang cùng một nữ công nhân dọn vệ sinh khác bắt đầu một ngày làm việc bận rộn, bọn họ luôn tay luôn chân lau sạch sàn nhà, xử lý đám rệp, không một giây nghỉ ngơi.
Lumen im lặng quan sát toàn bộ nhưng tầm mắt dường như không có tiêu cự.
Gần mười lăm phút sau, tiếng bước chân nhẹ nhàng nhưng dồn dập phát ra từ chỗ cầu thang kéo dài đến trước cửa phòng 207.
Bóng dáng của Jenna phản chiếu trong mắt Lumen, hôm nay cô ấy mặc đơn giản hơn một chút so với thường ngày với một chiếc áo sơ mi kiểu dáng nữ tính hơi bó sát người phối hợp với áo vest màu hơi nâu rám nắng và một chân váy ngắn bồng bềnh, chân đi boots màu đen bó sát cao qua đầu gối, khuôn mặt vẫn trang điểm kiểu sa đọa mị hoặc.
Cô liếc nhìn Lumen một cái rồi đi vào phòng 207, tiện tay đóng luôn cánh cửa gỗ lại.
Lumen phục hồi lại tinh thần, lẳng lặng nhìn đối phương, cũng không hỏi mục đích của cô.
Vẻ mặt của Jenna rõ ràng rất tò mò và hưng phấn nhưng cố đè giọng nói của mình xuống:
"Cậu nghe nói gì chưa? Lão đại và hai tên thủ lĩnh còn lại của băng Gai độc đều bị giết chết rồi đấy."
"Tôi biết." Lumen gật đầu.
Jenna đánh giá vẻ mặt của cậu, cố ý thăm dò: "Không phải là cậu làm chuyện này đấy chứ?"
"Cô cảm thấy tôi có thể giết được 'Bọ cạp đen' Roger, 'Đầu trọc' Harman và 'Chân nến lùn' Castila cùng một lúc sao?" Lumen hỏi ngược lại.
Thông qua Flanka, Jenna đại khái đã biết thực lực của Charles ở cấp bậc nào, cũng biết rõ ràng 'Bọ cạp đen' Roger không hề yếu hơn Flanka, cô lắc đầu nói:
"Không thể." Ngữ điệu của cô lập tức kéo dài ra: "Nhưng cậu còn có thể tìm người giúp đỡ." Ví dụ như Flanka.
"Phía chính phủ còn không hoài nghi tôi." Lumen phẩy tay, kỳ thật, cậu cũng hơi nghi ngờ điểm này.
Nói theo cách bình thường nhất thì với tư cách là một trong số ít người có xung đột trực diện với băng Gai độc trong thời gian gần đây, sau khi chuyện như vậy xảy ra thì cậu chắc chắn sẽ bị thẩm vấn, từ tối hôm qua đến sáng nay, Lumen lúc nào cũng trong trạng thái ngụy trạng để chờ đợi nhưng lại không thấy bất kỳ điều tra viên nào hỏi thăm.
Đúng lúc này, lại một tiếng bước chân dồn dập khác từ cầu thang truyền đến.
Cốc cốc cốc, sau đó có người gõ cửa phòng 207.
Là Charlie?
Lumen nhìn cửa nói: "Vào đi, cửa không khóa."
Người tới đúng là Charlie, hôm nay hắn mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng, áo gile màu nhạt và khoác áo vest màu đen, trên đầu đội một chiếc mũ lụa cao nửa đầu, cổ áo thắt nơ sẫm màu.
Cách ăn mặc này lịch sự hơn so với thời điểm hắn làm bồi bàn ở khách sạn Thiên nga trắng.
Lumen đánh giá Charlie vài cái, rồi mỉm cười nói: "Chà, người văn minh từ đâu đến đây thế này?"
Charlie nghe vậy thì không giấu nổi ý cười, giọng điệu cũng nhiệt huyết hơn:
"Thật sao? Hiện tại tôi đã thật sự trở thành người văn minh rồi sao, tôi còn đang học ngữ pháp cổ điển, cho phép tôi được dùng phương thức của người văn minh để chào hỏi, thưa tiểu thư, quý ngài."
Hắn vừa nói vừa cầm chiếc mũ lụa cao hơn nửa đầu xuống, đặt nó trước ngực, rồi hơi khom lưng, thực hiện nghi lễ chào hỏi.
Jenna lập tức bật cười thành tiếng, nhưng không đánh Charlie, còn Lumen thì 'chậc chậc' hai tiếng, rồi nói:
"Thẳng thắn mà nói thì hiện tại anh càng giống một con khỉ mặc quần áo của người văn minh, và cố gắng hành động như người văn minh hơn."
Charlie hoàn toàn không giống như bị đả kích mà vẫn cao hứng nói:
"Tôi vừa mới học được một ngày thôi, một tháng nữa, cậu sẽ phải nhìn nhận lại tôi một lần nữa, ồ, đây là ngài Charlie Current và hắn đã đang dùng một bữa tối thịnh soạn trị giá 8 đồng Fil."
Nói tới đây, Charlie liếc mắt nhìn Jenna đang đứng bên cạnh giường một cái, há miệng giống như có chuyện gì muốn nói nhưng lại không muốn làm trò trước mặt Jenna.
Lumen không thèm để ý, hỏi: "Có chuyện gì sao? Anh cứ nói thẳng đi."
Charlie hạ giọng nói:
"Cậu biết không? Đêm qua 'Bọ cạp đen' Roger, 'Đầu trọc' Harman và 'Chân nến lùn' Castila đều bị người ta giết chết rồi."
"Tôi biết, sau đó thì sao?" Lumen tin rằng Charlie sẽ không vì một chuyện mà rất nhanh thôi, tất cả mọi người đều sẽ biết, mà đến tìm mình.
Charlie lại liếc nhìn Jenna một cái, tiếp tục nói:
"Trước mắt đã xác định được hung thủ thuộc một tổ chức khủng bố tên là hội Cực Quang, tổ chức này có sở thích biến hiện trường vụ giết người thành cảnh tượng đẫm máu thịt, mặt khác, bọn chúng vẫn luôn nhắm vào những người tín ngưỡng Tà thần. Đúng rồi, đám người 'Bọ cạp đen' Roger tín ngưỡng một vị Tà thần gọi là 'Mẫu thân vĩ đại'.
Hội Cực Quang? Lumen nghe xong thì không khỏi sửng sốt, người chịu tội thay này ở đâu tới vậy?
Tại sao người phi phàm phía chính phủ lại chuyển hướng nghi ngờ cái tổ chức gọi là 'hội Cực Quang' kia?
Chẳng phải người có mâu thuẫn với 'Bọ cạp đen' Roger và cả băng Gai độc mới là đối tượng tình nghi đầu tiên sao? Chẳng phải trong tiểu thuyết trinh thám đều viết như vậy sao?
"Thật sự là do cái tổ chức có tên là hội Cực Quang kia làm sao?" Jenna tò mò hỏi.
Charlie gật đầu thật mạnh một cái:
"Đúng vậy, thông qua một phương thức nào đó, hội Cực Quang đã tuyên bố nhận trách nhiệm vụ án giết người này. Có lẽ đến ngày mai, tất cả các tờ báo sẽ đăng tin về vụ án này."
Nửa câu sau của Charlie có nghĩa là những gì hắn vừa nói đều thuộc nội dung có thể công khai, không nằm trong bất kỳ điều khoản hạn chế hay bí mật nào.
Hội Cực Quang đã tuyên bố nhận trách nhiệm sao? Chuyện này cũng không phải do các anh làm, nhận trách nhiệm cái gì chứ? Lumen nhất thời cảm thấy nghi ngờ lại buồn cười.
Nếu không phải cậu tự tay xử lý đám người 'Bọ cạp đen' Roger, thì có lẽ cậu sẽ thật sự cho rằng chuyện này do 'hội Cực Quang' làm.
Charlie liếc nhìn cậu một cái, sau đó nhỏ giọng bổ sung một câu:
"Buổi chiều ngày hôm nay, sau khi cuộc tuyển cử kết thúc, toàn bộ băng đảng xã hội đen ở khu chợ sẽ bị truy quét một lượt để trả lời cho nghi ngờ của công chúng về tình hình trị an ở khu này."
Anh đã đọc thuộc đoạn này từ trong một văn kiện sao? Lumen đại khái hiểu Charlie chủ yếu tới đây là để nhắc nhở mình về điều gì.
Người đeo án trên lưng tốt nhất nên rời khỏi khu chợ trước buổi chiều ngày hôm nay, và tạm thời trốn một thời gian.
Lumen khẽ gật đầu nói:
"Chiều nay tôi sẽ đi tham dự một buổi tụ hội thần bí học."
Buổi tụ hội kia của ngài K bắt đầu từ chín giờ tối, nhưng Lumen dự định sẽ tới sớm hơn một chút.
Charlie khẽ thở phào một chơi, chỉ chỉ ra ngoài cửa: "Tôi phải đi trước đây."
Lumen suy nghĩ một chút, nói: "Về sau loại chuyện nhỏ như này, anh không cần cố ý đến nói cho tôi biết đâu." Sau đó cậu trào phúng nói: "Anh đây là xem thường năng lực của tôi sao?"
Charlie xấu hổ cười nói: "Đây là lần đầu tiên, lần đầu tiên có hơi kích động một chút. Về sau, về sau nếu chuyện không thật sự hướng đến cậu thì tôi sẽ không đến ám chỉ cho cậu nữa."
Nhìn bóng lưng Charlie rời đi, Jenna chậc chậc hai câu, cảm thán nói: "Hắn đã trở thành tai mắt của cậu cài trong người phi phàm phía chính phủ sao."
"Tôi còn đang mong hắn không phải đây." Lumen bĩu môi: "Một tên ngu xuẩn, chỉ biết gây chuyện."
Jenna 'a' một tiếng, phẩy tay nói: "Tôi đi tìm Flanka đây, cậu có muốn tôi báo tin tình báo của Charlie cho những người khác không?"
Lumen lắc đầu: "Nếu tất cả mọi người đều chạy thì người phi phàm phía chính phủ chắc chắn sẽ tra ra được người để lộ phương án hành động của bọn họ, tên ngu xuẩn kia tuyệt đối trốn không thoát."
"Dù sao cũng có một số người đáng lẽ ra phải ngồi tù."
Chẳng lẽ cậu không phải sao? Jenna oán tầm một câu rồi đi ra khỏi phòng 207, đi vào hành lang tối tăm.
Lúc này, hai nữ công nhân dọn vệ sinh quét dọn đến cầu thang.
Jenna nhẹ nhàng bước qua, ánh mắt chợt đảo tới nữ công nhân dọn vệ sinh có đội tóc giả màu vàng tên là Elodie kia.
Vẻ mặt của cô đột nhiên đông cứng lại, vội vàng xoay người, quay trở lại phòng 207, điều này khiến cho Lumen chuẩn bị ra ngoài thấy kỳ quái.
Elodie đội tóc giả màu vàng và kẻ mắt, dáng vẻ trạc khoảng năm mươi tuổi kia cũng chú ý tới Jenna, bà ấy chăm chú nhìn bóng lưng của diễn viên tập sự kia vài giây, vừa nghi hoặc lại lo lắng gọi to: "Cheria."
Nghe tiếng gọi này, thân thể của Jenna hơi cứng đờ.
Cô chậm rãi quay người lại, cố gắng nở một nụ cười tươi, nói với Elodie: "Mẹ."
Mẹ? Lumen thiếu chút nữa nghi ngờ lỗ tai của mình.
Sau đó cậu nhớ Elodie từng nói, trước kia bà ấy từng là diễn viên kịch, hiện tại rất thích đến rạp hát Old Pigeon Cage xem kịch, mấy năm trước chồng của bà ấy gặp phải tai nạn ngoài ý muốn trong nhà máy mà qua đời, để lại hai người con, hiện giờ cả hai người con này đều đã trưởng thành và có thể phụ giúp gia đình.
Mà Jenna lại học diễn ở rạp hát Old Pigeon Cage, cha của cô ấy đã qua đời mấy năm trước, người thân chỉ còn mẹ và anh trai, cô dự định sẽ tự kiếm tiền đóng học phí và các chi phí khác trong vòng một năm tới. Đúng vậy, Lumen hơi suy nghĩ một chút rồi gật đầu.
Elodie cầm chổi đi đến trước mặt Jenna, đánh giá cô từ trên xuống dưới:
"Con ở chỗ này làm cái gì vậy? Mà vì sao con lại hóa trang thành như thế này?"