Chương 106: Bắt đầu nghi thức

Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Mực Thích Lặn Nước 25-08-2023 06:44:01

Lumen nhìn khuôn mặt giống mình như đúc che khuất bên dưới lớp mũ áo choàng đen nhưng vẫn có một vài điểm khác biệt rất nhỏ: Cậu cảm giác ở sâu bên trong đôi mắt màu xanh lam nhạt của đối phương mơ hồ có một chút màu trắng bạc xen lẫn màu đen, còn da mặt không biết do bị mũ trùm đầu che khuất hay vốn dĩ đã như vậy mà tối hơn một chút. "Mày là ai!" Lumen khiếp sợ thốt lên, thanh âm qua cổ họng lại bị miếng vải nhét trong miệng chặn lại, chỉ có thể phát ra chút tiếng mơ hồ, không rõ ràng. Người mặc áo thụng đen kia mỉm cười, cũng không tự giới thiệu mà xoay người, đi thẳng về phía mục sư đang đứng. Lumen muốn đuổi theo, cậu khẩn thiết muốn biết rốt cuộc người này là ai, tại sao hắn lại đến đây, lúc trước hắn xuất hiện ở hầm mộ của phù thủy bằng cách nào. Điều này rất quan trọng đối với cậu. Mặc dù cậu cũng rất kinh ngạc khi biết mục sư có thể lưu giữ ký ức về chu kỳ tuần hoàn, đúng là trước đó cậu hoàn toàn không đoán ra được, nhưng dựa vào những suy đoán khác nhau của cậu về bản chất của chu kỳ tuần hoàn thì chuyện này có thể xảy ra, có thể giải thích được, tuyệt đối không mâu thuẫn chút nào, dù sao còn có phu nhân Pouaris là một ví dụ. Mà sự xuất hiện của người mặc áo thụng đen này vô cùng đột ngột, phải nói là sự tồn tại của hắn vô cùng đột ngột, Lumen biết rõ ở bên trong mộ của phù thủy, ngoại trừ con cú mèo và vị đang nằm trong quan tài kia, còn có một người khác mà cậu nghi ngờ là kẻ đứng sau tất cả dị thường xảy ra ở làng Cordouan. Ngoài dự đoán là người mặc áo thụng đen này lại có dáng vẻ giống y hệt Lumen, tựa như một con người khác của cậu. Những suy đoán của Lumen về bản chất của chu kỳ tuần hoàn cũng không thể giải thích được, càng khó chấp nhận được chuyện này. Chuyện này nhất định có vấn đề! Lumen cố gắng vươn người về phía trước nhưng thân thể lại bị dây thừng cột chặt, 'rầm' một tiếng, cậu ngã sấp trước tế đàn. Cú ngã này khiến cho máu mũi vốn đã đông đặc lại chảy ra và những vết thương sưng đỏ đến tím tái càng thêm rõ ràng. Lumen không bỏ cuộc, cho dù không thể dùng hai tay và hai chân như trước thì cậu vẫn dựa vào tính mềm dẻo cực lớn của 'Vũ đạo gia' mà uốn éo như một con rắn, khó khăn bò về phía người mặc áo thụng đen kia. Lúc này, trong đầu cậu chỉ có duy nhất một suy nghĩ. Cậu nhất định phải làm rõ nghi vấn người mặc áo thụng đen này rốt cuộc là ai, tại sao lại xuất hiện ở đây! Chuyện này khẳng định có liên quan đến bản chất nào đó của chu kỳ tuần hoàn, một khi phá giải được bí mật này, cậu hi vọng có thể lợi dụng chu kỳ tuần hoàn để thoát khỏi tình cảnh nguy khốn trước mắt, cuối cùng là có thể giải quyết tất cả sự dị thường của thôn Cordouan! Tí tách! Tí tách! Máu trên mặt Lumen nhỏ từng giọt đỏ tươi xuống mặt đất, rồi lại bị thân thể không ngừng giãy giụa, vùng vẫy của cậu kéo loang ra khiến mặt đất xung quanh trở nên lộn xộn và đầy mùi máu tươi. Cậu cố gắng tới gần người mặc áo thụng đen kia mà miệng lại không thể phát ra tiếng, vẻ mặt cậu đau đớn khẩn thiết, vặn vẹo đến mức làm cho người ta sợ hãi. Người mặc áo thụng đen có dáng vẻ giống y hệt Lumen cúi đầu nhìn mặt đất và nói với mục sư Guillaume Besne: "Bắt đầu nghi thức đi." "Được." Guillaume Besne nói với người chăn cừu Pierre Bery đang đứng bên rìa tế đàn: "Mang Lumen đến tế đàn đi." Pierre Berry bước tới, hắn xốc hai bên nách Lumen để nâng cả người cậu lên. Không! Lumen dùng toàn bộ sức lực còn lại để vùng vẫy, lúc này thân thể cậu giống như một con cá vừa chui từ trong nước ra. Loại 'Trơn trươt' này khiến cho người chăn cừu Pierre Berry thiếu chút nữa tuột tay. Vẻ bình tĩnh, nhã nhặn trong mắt Pierre nhanh chóng biến mất thay bằng ánh mắt hung lệ, tàn bạo. Sức lực của hắn chợt trở nên vô cùng lớn, hắn cứng rắn khống chế Lumen, kéo cậu lên tế đàn. Sau đó, Pierre Berry nhìn Lumen, nhỏ giọng cười nói: "Tốt nhất cậu nên hi vọng mình chết ngay trong lúc tiến hành nghi thức, chứ không phải là sống đến cuối." "Tôi đảm bảo, cậu sẽ phải hối hận." Đây có phải là lời đáp trả của hắn cho sự 'Khiêu khích' lúc trước của mình không? Ngay lúc ý nghĩ này nảy ra trong đầu Lumen thì cậu nhìn thấy Aurore trong bộ áo thụng trắng đơn giản đi tới bên cạnh. Aurore tựa người vào tế đàn trải đầy hoa tử đinh hương và hoa tulip, ánh mắt cô trống rỗng vô thần nhìn em trai mình. Tất cả thôn dân ở bên trong giáo đường cũng đổ dồn về hướng này, nửa vây quanh khu vực tế đàn. Mục sư lấy ra hai cây nến màu xám và đặt ở hai vị trí ở trên tế đàn tương ứng với Aurore và Lumen. Sau đó, hắn đặt một cây nến tương tự ngay dưới chân mình, tạo thành thế cục hai cao một thấp. Qua vài giây, mục sư thắp ba ngọn nến dựa theo thứ tự từ trên xuống dưới, từ trái sang phải. Mùi hương ngòn ngọt thoang thoảng từng chút một chui vào lỗ mũi Lumen khiến cậu hoảng hốt, không hiểu sao cảm thấy cảnh tượng này lại quen thuộc đến thế. Ryan, Leah và Valentine mang theo cái rương hành lý màu nâu nhạt lẻn đến giáo đường 'Mặt trời vĩnh hằng'. Bọn họ nấp trong một góc tối, xuyên qua lớp kính thủy tinh đủ loại hoa văn màu sắc nhìn vào bên trong, thấy thánh đàn 'Mặt trời vĩnh hằng' đã bị thay đổi, thấy Lumen bị trói chặt đặt ở bên trái và Aurore đứng ở bên phải, thấy mục sư đứng đối diện hai chị em bọn họ, dưới chân hắn là một cây nến màu xám trắng đang cháy, hai bên hắn là Pierre Berry và một người mặc áo thụng đen không nhìn thấy mặt. Nhìn thấy cảnh tượng này, bàn tay Valentine nháy mắt nắm chặt, đáy mắt anh tựa như lóe ánh sáng màu vàng. Leah nghiêng đầu nhìn anh một cái, cô lo lắng người bạn này của mình sẽ tức giận đến mất lý trí. Thật may, Valentine đã từng chấp hành quá nhiều nhiệm vụ của một 'Người tịnh hóa', nên anh biết rõ hiện tại cái gì nên làm cái gì không nên làm. Ryan thu hồi tầm mắt, trầm giọng nói: "Chúng ta sẽ tiến đến khu vực gần tế đàn hơn, rồi đập vỡ cửa kính, tấn công bất ngờ, tranh thủ trong một phút đồng hồ phải cứu được Lumen và Aurore, đưa ra khỏi làng." "Nếu trong một phút đồng hồ mà không thể đạt được mục tiêu thì dừng kế hoạch, chạy trốn tới bờ sông, chủ động kích hoạt chu kỳ tuần hoàn." "Được." Valentine và Leah một người gật đầu, một người trầm giọng đáp. Sau đó, Ryan bổ sung thêm: "Valentine, anh chuẩn bị 'Ánh sáng mặt trời' đi, chúng ta không thể trì hoãn thêm được nữa, hiện tại phải sử dụng '2-217 rồi.' "Không thành vấn đề." Valentine đáp lại, đồng thời ngay lúc này Leah lấy một hộp diêm ra. Cô khống chế những chiếc chuông bạc nhỏ treo trên khăn che mặt và giày rồi dùng tốc độ cực nhanh để di chuyển một vòng quanh quảng trường của làng Cordouan, đồng thời ném que diêm vào các vị trí và hướng khác nhau. Đấy chính là đường lui được thiết lập sẵn. 'Ma thuật sư' sẽ không biểu diễn nếu không có sự chuẩn bị từ trước. Đợi Leah hoàn thành xong những việc này, ba vị điều tra viên cẩn thận di chuyển bên dưới tấm kính đầy hoa văn sắc màu ngay bên cạnh tế đàn. Valentine ngẩng đầu nhìn vào bên trong, nói với Ryan: "Nghi thức sắp bắt đầu rồi, chúng ta phải lập tức hành động." Ryan quan sát tình hình bên trong giáo đường, nhíu mày nói: "Mọi người có phát hiện ra có cái gì đó rất không đúng không?" Leah liếc nhìn nhanh cảnh tượng bên trong giáo đường một lần nữa rồi chợt sốt sắng nói: "Tôi không nghe được âm thanh bên trong nữa!" Bọn họ đã di chuyển đến vị trí khá gần, chỉ cách nhóm thôn dân không đến ba thước mà lại không thể nghe được bất kỳ âm thành nào từ bên trong truyền ra, mà rõ ràng nhóm thôn dân đang hăng say nói chuyện với nhau! Ánh mắt Ryan căng chặt, nháy mắt anh có một suy đoán mạo hiểm. Ryan bất chấp việc có thể bị những tín đồ tà giáo bên trong giáo đường phát hiện ra, anh đột ngột đứng dậy, đập thật mạnh vào cửa sổ thủy tinh đầy hoa văn sắc màu kia. Loảng xoảng! Tiếng kính vỡ vang vọng khắp không gian xung quanh, cửa kính vốn phải vỡ nát sau cú đập vừa rồi lại còn nguyên vẹn, mà biểu hiện của nhóm thôn dân bên trong giáo đường dường như không phát hiện ra động tĩnh bên ngoài. Trong lúc Ryan ngưng tụ 'Áo giáp Bình Minh' và 'Kiếm Thần Hi' thì Leah thử chạy vòng vòng bên ngoài cửa sổ. Lần này, cô không cố ý khống chế nhưng không chiếc chuông nào phát ra tiếng kêu. Từ góc độ lý giải của Leah, chuông bạc không kêu có nghĩa là không có nguy hiểm, nhưng xét tình hình bên trong giáo đường, sao có thể không có nguy hiểm chứ? Cho nên, đáp án chính xác là: Cực kỳ nguy hiểm! Nguy hiểm đến mức ngay cả vật phẩm phong ấn như chuông bạc cũng bị tác động, hoặc là không dám phản ứng lại! Ầm! 'Kiếm Thần Hi' được ngưng tụ từ ánh sáng bổ thẳng vào cửa kính thủy tinh đầy hoa văn màu sắc nhưng lại không thể tạo ra hiệu quả gì, cả tòa giáo đường giống như được bao phủ bởi một tầng sức mạnh khủng khiếp mà vô hình khiến người từ bên ngoài không thể xâm nhập vào được. Valentine mở rộng hai cánh tay, một cột ánh sáng thuần khiết được bao bọc bởi ngọn lửa hư ảo xuất hiện từ trong hư vô nhưng lại không như anh dự đoán, cột ánh sáng này không thể xuyên thẳng vào bên trong giáo đường mà chỉ dừng lại ở bên ngoài cửa kính thủy tinh đầy hoa văn màu sắc, tạo thành từng gợn sóng. Bên trong và bên ngoài dường như đã hoàn toàn bị ngăn cách. Ryan nhanh chóng đưa ra quyết định, anh nói với Valentine và Leah: "Thử sử dụng vật phong ấn kia, nếu nó cũng không có tác dụng thì chúng ta buộc phải ra khỏi làng để kích hoạt chu kỳ tuần hoàn." Sở dĩ Ryan không đề nghị lập tức rút lui mà còn muốn thử một lần nữa xem có thể xông vào cứu Lumen và Aurore hay không, là vì anh nghi ngờ một khi nghi thực này thực sự bắt đầu, chu kỳ tuần hoàn có khả năng sẽ bị ảnh hưởng, đến lúc đó, có lẽ ngay cả bọn họ cũng không thể thoát khỏi làng Cordouan, lại càng không có cách nào kích hoạt lại tất cả. Valentine không lãng phí thời gian, anh nhanh chóng triệu hồi ra một ngọn lửa màu vàng hư ảo. Tách tách hai tiếng, Ryan mở chốt khóa rương hành lý xách tay, lấy 'Bù nhìn Tanago' với gần một nửa người được bao phủ bởi một lớp da thịt. Anh áp sát mặt bù nhìn vào cửa kính thủy tinh hoa văn nhiều màu sắc, sau đó cởi miếng vải đen thật dày kia ra. Trên mặt '2-217' xuất hiện một đôi mắt không chút cảm xúc giống hệt mắt của con người, giống như nó được khảm sâu vào trong dây leo màu xanh lục được bện chặt. Hai tròng mắt của nó chuyển động và nhìn thấy Pont Besne đứng ở bên cạnh tế đàn. Tên ác nhân này hơi sững người một chút, sau đó hắn quay người chạy về phía cửa sổ. Trong lúc hắn chạy, thân thể của hắn đột ngột biến mất, quần áo tung lên rồi rơi xuống mặt đất, phủ lên đôi giày da bên dưới. Ngay sau đó, trên cổ 'Bù nhìn Tanago' xuất hiện một miếng da thịt nho nhỏ nhanh chóng dung hợp với đoạn dây leo màu xanh trên cổ nó. "Có tác dụng!" Đám người Ryan mừng rỡ. Điều này có nghĩ là giáo đường không phải là không thể xâm phạm, cũng có nghĩa là lớp bảo vệ tế đàn không phải là không thể phá vỡ! "Chòm sao sắp thay đổi!" "Cuối cùng cũng tới rồi!" "..." Nhóm thôn dân sôi nổi nói chuyện. Giữa không gian tràn ngập bụi màu hổ phách và mùi của hoa tử đinh hương, mùi xạ hương và hoa tulip, Lumen có một cảm giác vô cùng quái dị, cậu dựa vào tính mềm dẻo của 'Vũ đạo gia' cố gắng chòi nửa thân trên bị trói chặt lên. Giây tiếp theo, cậu thấy mục sư mở miệng, dùng ngôn ngữ cổ Hermes để hô: "'Vòng tròn túc mệnh' vĩ đại!" Cái tên này vừa được thốt ra khỏi miệng hắn, cả giáo đường chợt chìm trong bóng tối, nhóm thôn dân nháy mắt yên tĩnh lại. Ba ngọn lửa màu da cam bị đè nén đến mức chỉ còn nhỏ bằng hạt tiêu, toàn bộ không gian bị nhiễm màu trắng bạc xen lẫn màu đen. Ngay lúc này, đầu óc Lumen ong ong lên, lồng ngực lại xuất hiện cảm giác nóng rực quen thuộc. Tầm mắt của cậu chợt lóe lên một cách kỳ dị, mái vòm màu vàng kim huy hoàng, Aurore đứng bên cạnh cậu với đôi mắt trống rỗng vô thần, vẻ mặt nghiêm nghị của mục sư, và người mặc áo thụng đen đội mũ trùm đầu kín mít kia đồng thời xuất hiện theo tầng tầng lớp lớp trong mắt cậu. Đầu óc truyền đến cảm giác đau đớn, cậu chỉ cảm thấy ở sâu trong ký ức giống như có cái gì đó như muốn phá kén mà ra, một thứ dị thường nào đó rất giống cảnh tượng trước mắt này. Cảm giác kỳ lạ quen thuộc kia lại xuất hiện, thậm chí còn mãnh liệt hơn gấp hàng chục, hàng trăm lần. Bịch, bịch! Cậu nghe thấy tiếng trái tim trong lồng ngực mình đang đập.