Louis Lund lắc đầu:
"Tôi không biết, nhưng lúc phu nhân trở về, trạng thái của bà ấy rất không tốt."
"Sau đó, bà ấy thấy tòa thành bị hư hại nghiêm trọng, những thứ quan trọng đều bị phá hủy hết, bà ấy đã tập hợp chúng tôi, những người còn sống lại để chuẩn bị rời khỏi làng Courdouan."
"Dựa vào những gì tôi nhìn thấy thì phu nhân Pouaris thực sự đã chiến đấu với một người nào đó."
Lumen tò mò dò hỏi: "Phu nhân Pouaris đã từng thử hồi sinh người chết, đúng không?"
Louis Lund lại một lần nữa dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn Lumen: "Tôi chưa từng tiết lộ cho cậu biết chuyện này mà." Ý ngoài lời nói của hắn là làm sao mà cậu biết được chuyện này.
Lumen cười cười, cũng không trả lời.
Louis Lund lại không thể kiềm chế nổi dục vọng muốn được nói hết tâm sự của mình ra:
"Phu nhân có thể hồi sinh được người chết, cũng có thể khôi phục lại thân thể của bọn họ trở lại như bình thường nhưng chưa thực sự hoàn hảo, người được hồi sinh rất khó được coi là người, chỉ có thể coi là một nửa thi thể, một nửa quái vật, bọn họ cũng chỉ lưu giữ được một phần ký ức của cơ thể, hơn nữa cũng chỉ có thể tồn tại được bảy ngày."
Lumen nghe vậy thì không khỏi thất vọng. Ở cấp bậc hiện tại, năng lực 'Hồi sinh' của phu nhân Pouaris vẫn còn rất nhiều khiếm khuyết.
Cậu chuyển hướng đề tài câu chuyện: "Chính xác thì phu nhân Pouaris muốn làm gì ở làng Courdouan?"
Louis Lund nghi hoặc nhìn cậu: "Chẳng phải tôi đã nói chuyện này với cậu rồi sao?"
Lumen đã có chuẩn bị từ trước, cậu cười nói: "Sau khi trải qua những chuyện này, tôi nghĩ anh chắc hẳn cũng đã có một cái nhìn mới."
Louis Lund vốn muốn được 'tâm sự', nghe vậy cũng thuận thế thở dài nói:
"Quả thật lúc ấy tôi cũng không thể hiểu nổi, thậm chí còn cảm thấy hoảng sợ, nếu không tôi đã không cần phải cố gắng ám chỉ với mục sư rằng tôi cần được giúp đỡ ngay trong Thánh lễ."
"Ừ, về sau tôi mới thực sự hiểu rõ, phu nhân là muốn thiết lập một thế giới hoàn toàn mới ở làng Courdouan, mà trong thế giới đó, sau khi con người chết đi, linh hồn ở lại dương gian, quanh quẩn nơi hoang dã, vào mỗi dịp đặc biệt, bọn họ còn có thể trở về nhà để hưởng thụ niềm vui được đoàn tụ, đợi đến khi bọn họ chuộc tội xong, bọn họ còn có thể hồi sinh theo hình thức thai nhi chui ra từ bụng mẹ, và trở lại làm người."
"Thế giới bỉ ngạn sao?" Lumen chợt nhớ tới một thuật ngữ mà cậu biết được từ trong giấc mộng.
"Đúng vậy!" Ánh mắt của Louis Lund nhìn về phía Lumen đột nhiên trở nên hơi sợ hãi. Hắn nghi ngờ Lumen thực sự biết chính xác đáp án của vấn đề vừa rồi nhưng lại quan sát biểu hiện của mình để phán đoán xem mình có nói dối hay không và nói dối được bao nhiêu!
"Vì sao phải thiết lập thế giới bỉ ngạn?" Lumen tiếp tục hỏi một câu.
Chuyện này chỉ có thể dò hỏi Louis Lund, không thể hỏi trực tiếp phu nhân Pouaris.
Louis Lund chậm rãi lắc đầu: "Phu nhân từng nhắc qua hai ba câu gì đó nhưng đều rất mơ hồ. Bà ấy nói thế giới mà bà ấy muốn thiết lập chỉ là thế giới bỉ ngạn thu nhỏ, là một phần tạo thành thế giới bỉ ngạn hoàn chỉnh, bà ấy còn nói chỉ khi nào bà ấy thiết lập được thế giới bỉ ngạn của riêng mình thì mới có thể khiến mẫu thân hài lòng, và có thể nhận được nhiều hơn."
Một phần tạo thành sao? Nếu vị phu nhân này thật sự tổ hợp được thế giới bỉ ngạn hoàn chỉnh thì chuyện gì sẽ xảy ra? Lumen nghi ngờ việc thiết lập thế giới bỉ ngạn thu nhỏ kia là điều kiện tiên quyết để được nhận những ban ân thần tính trên con đường bất thường.
Cậu nhìn Louis Lund, thử dò hỏi: "Hiện tại, cấp bậc của phu nhân Pouaris tương đương với danh sách mấy?"
"Trạng thái của phu nhân khá kỳ quái, điều này có thể liên quan tới việc thế giới bỉ ngạn của bà ấy bị phá hủy, cũng có thể bắt nguồn từ món vật phẩm nào đó trên người bà ấy." Louis Lund vừa nói vừa giơ tay bóp miệng mình lại, không được, tại sao mình lại không thể khống chế được cái miệng này mà nói tất cả những điều không nên nói ra thế này!
Louis Lund nhớ lại biểu hiện vừa rồi của mình và cho rằng mình nhất định đã bị tác động bởi một năng lực phi phàm nào đó của Lumen. Sau khi tìm được nguyên nhân, hắn không còn cảm thấy bất an và cũng không tự trách bản thân nữa, cả người cũng thả lỏng hơn rất nhiều:
"Phu nhân chắc hẳn ở danh sách 5 đến danh sách 4, đôi khi bà ấy thể hiện cấp bậc cao đến mức khiến người ta không dám nhìn thẳng, đôi khi lại khiến người ta cảm thấy rõ ràng cấp bậc không cao đến như vậy."
Trạng thái của phu nhân Pouaris không khác quan sát của cậu trong giấc mộng là mấy.
Lumen suy nghĩ một chút, nói:
"Danh sách 9 'Ác ôn', danh sách 8 'Người làm vườn', danh sách 7 'Tà thuật sư', danh sách 6 'Người gieo hạt' vậy danh sách 5, danh sách 4 gọi là gì, còn những danh sách cao hơn thì sao?"
Quả nhiên đối phương biết nhiều hơn so với mình dự đoán, Louis Lund thấy Lumen có thể nói ra một loạt tên của nhiều danh sách của con đường này như vậy thì cũng không ôm thêm chút hy vọng may mắn nào mà cứ nói hết theo dục vọng muốn được tâm sự ra:
"Danh sách 5 là 'Nữ yêu', danh sách 4 là 'Ác chủ' cũng gọi là chủ nhân hoặc là phu nhân, các danh sách cao hơn thì tôi cũng không biết, tôi chỉ là một 'Người làm vườn', còn chưa có tư cách nhận nhiều ban ân hơn để trở thành 'Tà thuật sư'."
'Nữ yêu', nghe cái tên cũng biết nó có thể thay đổi giới tính, và nó đã biến Pulitzer thành Pouaris.
Quả nhiên danh xưng 'Nguyệt phu nhân' và 'Dạ phu nhân' đều đại biểu cho thần tính, đại biểu cho bán thần, nhưng phu nhân Pouaris chưa thể bằng 'Dạ phu nhân'. Lumen phân tích đơn giản như vậy, sau đó cậu lại kéo chủ đề trở lại làng Courdouan:
"Những tín đồ đầu tiên của bà ta đều phát triển từ tình nhân của bà ta và những người lớn tuổi trong làng sao?"
"Đúng vậy." Louis Lund gật đầu: "Những người lớn tuổi giống như Naroca luôn sống trong hoài niệm khó có thể dứt bỏ được về những người thân đã mất, và luôn hy vọng có thể gặp lại người thân của mình, bọn họ cũng rất quan tâm đến việc mình sau khi chết sẽ như thế nào, có sợ hãi lại vừa hy vọng, mà năng lực của phu nhân có thể giúp họ tìm được đáp án, đáng tiếc là, Naroca còn chưa thực sự được dẫn đến thế giới bỉ ngạn lại chết đột ngột, phu nhân nghi ngờ bà ấy phát hiện ra âm mưu của mục sư, nên đã bị đứa con trai nhỏ đi theo mục sư giết chết."
Là như vậy sao.
Lumen coi như đã có cái nhìn mới về cái chết của Naroca trong giấc mộng.
Thực tế bà ấy bị giết để diệt khẩu.
Ava và Raymond có lẽ cũng là như vậy.
Lumen thở dài, đổi chủ đề:
"Anh phát hiện ra mục sư có vấn đề từ lúc nào?"
Louis Lund suy nghĩ một chút rồi nói:
"Khoảng đầu tháng giêng, khi tôi nhìn thấy những đứa trẻ trong cái tháp của tòa thành, cậu căn bản không thể tưởng tượng nổi cảnh tượng đó như thế nào đâu, nói tóm lại, nó khiến tôi kinh hãi, khiến tôi thiếu chút nữa phát điên mà khẩn thiết tìm cách rời khỏi phu nhân."
"Vốn dĩ tôi chỉ cho rằng bà ấy giống như những người đam mê cuồng nhiệt thần bí học, thích tìm mua những cuốn tạp chí như 'Thông linh', 'Liên hoa' và thử nghiệm một số việc có hiệu quả không được thực tế cho lắm.
Tôi nghĩ vấn đề này cũng không quá lớn, cho đến khi tôi phát hiện ra những người khác trong tòa thành cũng càng ngày càng trở nên cổ quái hơn, viên quản lý hành chính nhốt mình và phu nhân ở trong phòng hai lần liên tiếp, mỗi lần đều sinh ra một đứa trẻ, và những nữ hầu và nam hầu dưới quyền quản lý của tôi cũng thường xuyên làm như vậy, và phu nhân lại vô cùng khoan dung đối với bọn họ.
"Thỉnh thoảng tôi còn có thể nghe thấy tiếng trẻ con khóc từ trong phòng truyền ra, điều này làm cho sự nghi ngờ của tôi càng lúc càng sâu, tôi thừa dịp phu nhân ra ngoài, những người khác không cảnh giác mà lẻn vào cái tháp bên trong tòa thành, mẹ ơi, cảnh tượng lúc đó khiến tôi phải kinh hãi!"
Louis Lund vốn chỉ định nói về sự bất thường của mục sư Guillaume Besne, nhưng ấn tượng bên trong cái tháp của tòa thành đã khắc sâu trong lòng hắn, khiến hắn không nhịn được mà lải nhải nói hết ra.
Lumen hoàn toàn có thể tưởng tượng được cảnh tượng bên trong cái tháp của tòa thành, bởi vì cậu đã nhìn thấy tình huống đó ở trong mộng:
Bên trong cái tháp đó, khắp nơi đều là những đứa trẻ có hình hài như con người nhưng có bàn tay bàn chân như móng vuốt của chim, bò đầy trên vách tường.
Louis Lund nuốt nước bọt, tiếp tục nói:
"Phản ứng đầu tiên của tôi là ám chỉ với mục sư trong Thánh lễ, sau lại thừa dịp xưng tội, mà nói cho hắn biết sự nghi ngờ của tôi về sự bất thường của phu nhân và bà ấy có thể là tín đồ của Tà thần, hắn dặn dò tôi phải giấu kín chuyện này, không được để lộ ra ngoài, hắn sẽ có cách xử lý."
"Có lẽ hắn đã có vấn đề từ khoảng giữa tháng giêng, nhưng sau đó hắn vẫn tiếp tục cuộc sống bình thường giống như không biết chuyện gì, có mấy lần tôi cũng đi thúc giục hắn, cuối cùng lại bị cậu phát hiện và uy hiếp."
"Về sau, tôi và người đánh xa ngựa Sevier đều được cảm hóa, sám hối với phu nhân, và chân chính thuộc về đức mẹ.
"Đến khoảng đầu tháng ba, mục sư đột nhiên dẫn theo một đám người tấn công tòa thành."
Louis Lund vốn cũng không biết nhiều về tình hình bên phía mục sư.
Lumen lại hỏi một vài chuyện xoay quanh làng Courdouan, nhưng biểu hiện của Louis Lund rõ ràng cho thấy hắn không quá hiểu rõ đối với tình hình trong làng, điều này trùng khớp với công việc quản gia tòa thành của hắn là thường xuyên phải ra ngoài chủ yếu là đến những thành phố khác ở vùng Darliege.
Hắn nói cho Lumen biết đa số dân làng Courdouan bắt đầu thường xuyên thảo luận về các chòm sao từ tháng giêng, bọn họ cho rằng điều này sẽ thay đổi vận mệnh và mang lại sự vinh quang, giàu có đến cho bọn họ, mà trước đó, bọn họ cũng chỉ biết làm theo một vài phong tục tập quán, để tránh khiến cho các chòm sao thay đổi và rất ít khi nói chi tiết về những chuyện như thế này.
Cậu biết thêm được rằng Beost, cựu quản lý hành chính và Cathy, nữ hầu luôn đi theo bên cạnh phu nhân Pouaris hiện tại đều là 'Tà thuật sư', biết được phu nhân Pouaris đã rời khỏi làng Courdouan trước Lễ Mùa chay.
Ngay khi Lumen cảm giác mình không thể lấy thêm được thông tin từ Louis Lund nữa, cậu mới hỏi thẳng một câu: "Hiện tại phu nhân Pouaris đang ở chỗ nào?"
"Ở khu Knoll," Louis Lund theo bản năng muốn bịt cái miệng của mình lại những miệng vẫn không kìm được mà nói thêm một địa danh nữa, "Phố Gorse".
Khu Knoll, phố Gorse... Trong đầu Lumen lập tức hiện ra bản đồ Trier mà cậu từng xem ở một cuốn tạp chí nào đó: Khu Knoll ở phía đông bắc khu chợ Candide, ở bên kia sông Serenzo, nơi đó có bệnh viện dành cho quân nhân cấp cao, bệnh viện thương binh và khá nhiều bệnh viện nổi tiếng khác, khu vực này gần ngoại thành hơn nên chắc chắn có đồng ruộng.
Lumen không ép buộc Louis Lund nữa, cũng không cường hoá dục vọng nói hết của hắn, chỉ cười nói:
"Tôi không có ác ý đối với phu nhân, tôi chỉ muốn trò chuyện với bà ấy về những chuyện đã xảy ra ở làng Courdouan.
"Tôi sẽ để cho anh rời đi, anh hãy trở về nói với phu nhân Pouaris, nếu bà ấy đồng ý gặp tôi, bà ấy hãy lựa chọn địa điểm và thời gian gặp mặt, ừm, xin hãy gửi thư hồi đáp cho tôi tới hòm thư ở phòng 302, số 9 phố Stone, khu Vườn bách thảo muộn nhất trước tối mai."
Đó là căn phòng an toàn ở khu Vườn bách thảo mà Lumen đã chuẩn bị từ trước, cuối cùng cũng có lúc phải dùng tới.
Louis Lund khẽ thở phào một hơi nhưng vẫn cảnh giác đáp lại: "Được."
Hắn lo sợ Lumen cố ý thả mình đi, sau đó sẽ theo dõi mình.
Nhưng cân nhắc tới việc đối phương đã có năng lực moi được chỗ ở của phu nhân từ miệng của mình, sau đó cũng không hỏi thêm nữa thì Louis Lund lại cảm thấy mình nên tin tưởng vào thành ý của Lumen.
Hắn lập tức chỉ xuống cái quần đùi mặc bên dưới: "Tôi cứ mặc như vậy thì không thể ra ngoài được."