Nữ thần phù hộ... Đây là tín ngưỡng đêm tối hay là một vị Tà thần nào khác... nhìn từ thực tế thì đây có lẽ là Tà thần... Lumen nghe Annie trả lời xong, trong lòng cũng đưa ra phán đoán sơ bộ.
Cùng lúc đó, cậu thầm cảm thán một câu:
"Khó trách những kẻ tín ngưỡng Tà thần rất thích kéo cha mẹ, bạn đời và con cái thành đồng tín, nếu không, cho dù cẩn thận thế nào, rất nhiều chi tiết cũng không thể qua được mắt những người thân thuộc ngày đêm sống chung trong một căn nhà được..."
Anthony Reid cầm điếu thuốc đang lẳng lẽ cháy trong tay, suy nghĩ vài giây rồi nói: "Rốt cuộc Phillip chết như thế nào?"
Từ những thông tin mà hắn thu thập được, tướng quân Phillip chết do đột ngột phát bệnh nhưng đây chỉ là thông cáo ra bên ngoài, còn tình hình thực tế như nào thì không ai rõ.
Giọng điệu của Annie trở nên mơ hồ: "Nửa đêm hắn đột nhiên lên cơn đau tim, không kịp đưa đến bệnh viện, đã qua đời."
Anthony Reid trầm giọng hỏi: "Thi thể của hắn đâu?"
"Đã được hỏa thiêu, tro cốt đưa vầ nghĩa trang của gia tộc ở khu Erato." Những gì Annie nói đều là những thông tin được công khai qua giới báo chí.
Lumen nghiêng đầu nhìn Anthony Reid: "Hỏi cô ta về đặc tính phi phàm được phân tách ra."
Cậu cảm thấy Phillip chắc chắn là người phi phàm, dù sao đối phương có thể ở trong quân đội, từng bước đi lên vị trí tướng quân, ngoài xuất thân từ gia đình quý tộc thì xác suất hắn không phải người phi phàm cực kỳ nhỏ.
Đợi 'Bác sĩ tâm lý' hỏi xong vấn đề này, Annie ngơ ngác nói: "Đặc tính phi phàm là cái gì?"
Anthony Reid phân tích theo kiến thức và trạng thái tâm lý của người này, thay đổi cách hỏi: "Thứ phân tách ra khỏi cơ thể Phillip đâu rồi? Hoặc là, trên người hắn hoặc quang quanh hắn có vật phẩm gì đặc biệt hay không, nó đi đâu rồi?"
Annie nhớ lại: "Khi người hầu đỡ hắn xuống lầu, đưa hắn vào xe ngựa, hắn khó khăn lắm mới nói cho tôi biết rằng, nếu hắn chết, tôi đừng kinh ngạc khi thấy trên người hắn có thay đổi hoặc cái gì đó kỳ quái xuất hiện, bảo tôi giữ lấy nó, để lại cho bọn trẻ."
"Về sau, về sau, lúc tổ chức tang lễ rất loạn, lúc đó tôi lại đang rất đau khổ, thứ đồ kia bị biến mất, cuối cùng không tìm thấy nữa..."
Không tìm thấy... Trước đó Lumen chỉ nghi ngờ tướng quân Phillip giả chết, hiện tại càng nghiêng về giả thuyết này hơn.
Cậu thậm chí cho rằng đặc tính phi phàm của đối phương cũng không thật sự phân tách, hiện tượng mà Annie nhìn thấy và vật phẩm mà cô ta thu được là đồ giả được tạo ra từ năng lực tương ứng hoặc nghi thức nào đó, sau đó lại tự nhiên biến mất không thấy."
Anthony Reid từng thảo luận vài lần về vấn đề này với mấy người Lumen, tự nhiên cũng có suy nghĩ như vậy, hắn thản nhiên, không tạo ra bất kỳ kích thích nào, hỏi: "Thứ đó trông như thế nào?"
Thể tâm trí của Annie dùng giọng nói của chính cô ta để đáp lại:
"Đó là bàn tay của hắn, da tay bị tiêu biến, các khớp xương tựa như kim loại màu đen, rất sắc bén, có thể chặt đứt phần tựa lưng của ghế dựa một cách dễ dàng..."
Đặc tính phi phàm kết hợp với một bộ phận của cơ thể, biến thành nguyên liệu chính của ma dược... Lumen có rất nhiều kinh nghiệm phong phú đối với vấn đề này.
Anthony Reid lại hỏi một lúc, cuối cùng cũng xác nhận Annie không biết nhiều, thậm chí còn không rõ tướng quân Phillip ở danh sách mấy trên con đường nào.
Lumen thấy thế thì đi dạo một vòng quanh phòng ngủ chính, ánh mắt dừng ở khung ảnh đặt ở trên mặt bàn.
Đó là ảnh chụp cả nhà tướng quân Phillip, chưa được sử dụng kỹ thuật chụp ảnh có màu sắc rực rỡ mới xuất hiện mấy năm gần đây.
Trong bức ảnh gia đình, tướng quân Phillip mặc lễ phục sĩ quan cấp cao, đeo huân chương, vóc người không quá cao, tham chiếu từ khung cảnh xung quanh thì hắn cao chừng khoảng một thước bảy.
Hắn có mái tóc dày, hơi xoăn, đôi mắt không lớn nhưng có ánh nhìn sắc bén giống như diều hầu đang quan sát con mồi, chòm râu quanh miệng được cắt tỉa gọn gàng, còn được vuốt một lớp sáp, phần mũi giống như bị người đánh gãy nhưng chưa kịp lành lại, để hở một đoạn.
Lumen quan sát, ghi nhớ thật kỹ hình dáng cụ thể và đặc điểm ngoại hình của Phillip.
Nếu người này thật sự dùng việc giả chết để thoát khỏi vận mệnh ban đầu, thì dựa theo cách nói của cô 'Chính nghĩa', quá trình này chỉ liên quan đến việc vận mệnh cũ biến mất, và thu được vận mệnh mới, ngoại hình có thể sẽ không thay đổi.
Nói cách khác, hiện tại người này đã trở thành một người hoàn toàn xa lạ có dáng vẻ giống hệt tướng quân Phillip, lần sau nếu gặp phải hắn, Lumen hy vọng liếc mắt một cái là có thể nhận ra.
'Đi thôi. ' Anthony Reid đã hoàn thành xong 'Thuật đọc tâm', hơi thất vọng nói với Lumen.
Lumen lại không hề chán nản, cậu khẽ gật đầu, nói: "Đi đến tổ chức từ thiện kia."
Tổ chức từ thiện có tên là 'Người tìm mộng' kia lấy tôn chỉ là giúp đỡ những người trẻ tuổi ưu tú đến Trier truy tìm giấc mộng nhưng tạm thời rơi vào cảnh khốn cùng, vì thế ngay cả nhân viên công tác của bọn họ đều là những người trẻ tuổi còn đang phải ở thuê, và cung cấp nhà trọ miễn phí cho những người đó.
Những phòng trọ này nằm trong tòa nhà do tổ chức từ thiện 'Người tìm mộng' thuê, hai tầng dưới là nơi làm việc, hai tầng trên là ký túc xá cho nhân viên công tác ở.
Osa, người điều hành tổ chức từ thiện này cũng ở trụ sở đó, để chứng tỏ mình đang giúp những người đi tìm giấc mộng chứ không phải lợi dụng tổ chức để vơ vét của cải.
Sau khi rời khỏi phố Lever, đám người Lumen di chuyển thẳng tới khu 2, khu nghệ thuật hay cũng là khu tài chinh.
Khu 2 thật sự rất gần khu 3 mà hiện tại bọn họ đang đứng, không lâu sau, bọn họ đi tới phố Thánh Valo cách đó không xa.
Tổ chức từ thiện 'Người tìm mộng' nằm ở tòa nhà số 11 trên con phố này.
Vừa xuống xe ngựa, còn chưa đi tới gần mục tiêu, Lumen và Anthony Reid đã nhìn thấy ảnh lửa đỏ đậm bùng cháy trong đêm tối.
Lửa hung mãnh lại điên cuồng biến cả một ngôi nhà thành một ngọn đuốc lớn hừng hực cháy trong đêm tối.
Ánh mắt của Lumen nhất thời đông cứng lại, trong đầu nảy lên suy nghĩ không ổn.
Cậu và Anthony Reis liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó chạy như điên về hướng phố Thánh Valo.
Thình thịch thình thịch, hai người chạy xuyên qua một con hẻm nhỏ có chướng ngại vật trên đường, thấy tòa nhà bị biến thành biển lửa kia đúng là số 11, địa điểm mà tổ chức 'Người tìm mộng' dùng làm trụ sở và ký túc xá cho nhân viên.
Lưỡi lửa không ngừng bốc lên không trung, phát ra tiếng nổ lách tách lách tách, bao trùm cả tòa nhà bốn tầng, thiêu đến cháy đen, mà ở các ô cửa sổ không hề có tiếng kêu cứu, cũng không có ai thử nhảy xuống, bên trong yên tĩnh giống như tất cả người trong đó đều đã chết.
Dân cư sống tại con đường này đều bị tỉnh giấc, hoặc vội vàng chạy ra ngoài, hoặc là muốn giúp nhân viên chữa cháy, hoặc là đứng từ xa bàn tán xôn xao.
'Chúng ta đã tới chậm... ' Anthony Reid nhìn tòa nhà đang bùng cháy, thở dài nói.
Lumen chăm chú nhìn một lát, chạm rãi lắc đầu, nói: "Không."
"Có lẽ chỉ là do vận mệnh không muốn chúng ta thu được kết quả, cho dù tới sớm hơn, cũng sẽ phải nhìn thấy chuyện này thôi."
Nhiều người ban ân của Tà thần tụ tập một chỗ để mưu đồ chuyện gì đó, tất nhiên sẽ khiến cho quá trình điều tra gặp phải đủ loại quấy nhiễu, có trực tiếp, có gián tiếp, có nhìn như bình thường, có cái trong rất quỷ dị, cũng có cái tựa như không được vận mệnh chiếu cố.
Lumen dừng lại một chút rồi nói: "Việc này ít nhất đã chứng minh chúng ta đang đi đúng đường."
Anthony Reid im lặng vài giây rồi nói
"Điều này cũng gián tiếp chứng minh tướng quân Phillip có liên quan đến tín ngưỡng Tà thần, trận chiến mà tôi và chiến hữu của tôi gặp phải rất có thể cũng bắt nguồn từ đây...
Càng nói về sau, giọng của hắn càng trầm xuống.
Lumen đứng cách tòa nhà đang bị cháy kia khoảng mấy chục thước, ánh lửa hắt lên khuôn mặt cậu, mắt nhìn chằm chằm phía trước, bình tĩnh nói: "Anh còn muốn tiếp tục điều tra không?"
"Chuyện này càng ngày càng nguy hiểm, nguy hiểm hơn trận tập kích đẫm máu, tiếng súng vang khắp bốn phía mà anh gặp phải kia không biết bao nhiêu lần."
"Cho đến tận bây giờ, anh vẫn còn sợ hãi mỗi khi nhắc lại đêm đó, sợ hãi khi đột nhiên nghe thấy tiếng súng nổ, liệu anh có thật sự quyết tâm và can đảm tiếp tục điều tra không?"
Anthony Reid im lặng, một hồi lâu sau không thấy người đàn ông trung niên đã phải trải qua bao gió táp mưa sa nơi chiến trường này lên tiếng.
Trước mắt hắn là ngôi nhà đang bị ngọn lửa đỏ đậm cắn nuốt, là nhân viên phòng cháy chữa cháy mặc đồng phục màu cam sọc xanh và đeo mặt nạ phòng độc đặc chế, là tiếng ồn ào hỗn loạn của dân chúng.
Không biết qua bao lâu, vị 'Bác sĩ tâm lý' có mép tóc đã lui về phía sau không ít, khuôn mặt cũng hơi mập ra này, mới trầm giọng nói:
"Có lẽ tôi đã chết trong trận tập kích kia rồi, hiện tại chỉ sống để truy tìm chân tướng, và báo thù đám ác linh."
"Tôi cũng có thể bị giết, nhưng tôi không thể từ bỏ, từ lần trước khi cậu nói cho tôi biết còn hi vọng tìm kiếm manh mối, tôi đã nghĩ như vậy."
Lumen bật cười thành tiếng, nghiêng đầu, nhìn về phía Anthony: "Chào mừng anh bước vào địa ngục báo thù."
Sau khi quay trở lại khu chợ, Lumen lập tức thuật lại quá trình hành động và kết quả cuối cùng của đêm nay cho tiểu thư 'Ma thuật sư'.
Cậu cảm thấy, hiện tại chuyện này đã vượt ngoài phạm vi mà mấy người bọn họ có thể ứng phó, mặc kệ thu được manh mối gì, cuối cùng đều phát hiện ra bọn nó đều bị chặt đứt từ bên trong, giống như vận mệnh phải như thế.
Điều này khiến cho Lumen có cảm giác không dám tiếp tục điều tra, sợ hành động của bọn họ ngược lại phát hỏng chút hi vọng ít ỏi.
Không lâu sau, tín sứ 'Con rối' mang đến một tờ giấy viết thư được gấp vuông vắn: "Toàn bộ vận mệnh đan xen vào nhau, giống như một vở kịch."
"Về sau lại tìm được manh mối, nếu quan trọng nhất định phải nói cho tôi biết trước, nếu không quá quan trọng thì cậu hãy tự mình điều tra, trong cơ thể cậu có phong ấn Termiporus, là tảng đá nặng có thể khiến con sông vận mệnh dậy sóng, có thể sẽ không dễ bị ảnh hưởng như vậy, mà những người khác thì không được."
"Ngoài ra, chúng tôi cũng sẽ thử những cái khác."
Thử những cái khác... Lumen cảm giác 'Hội Tarot' đang âm thầm làm không ít chuyện, nhưng cũng giống như nhóm bọn họ, cuối cùng vẫn chưa thể điều tra được.
Với thực lực của 'Hội Tarot', cậu nghi ngờ chuyện này bị thiên sứ, thậm chí là Tà thần trực tiếp quấy nhiễu.
Sau khi thiêu hủy tờ giấy viết thư trong tay, cậu nằm xuống giường, vừa chìm dần vào cơn buồn ngủ vừa suy nghĩ những phương hướng có thể điều tra: "Liên quan tới 'Nhà nghỉ', họa sĩ, tiểu thuyết gia và người yêu thích đọc sách đều dễ xảy ra vấn đề."
Suy nghĩ trong đầu thay đổi thật nhanh, Lumen nghĩ tới một người từng ở khách sạn Kim Kê, nhà biên kịch Gabriel.
Người này đã chuyển đến phố Thánh Michel, ở khu 2, đó là nơi sinh sống của rất nhiều họa sĩ và tác giả, là nơi cực kỳ thích hợp để trao đổi cảm hứng sáng tác nghệ thuật.
"Trước mắt ngài K và tổ chức chính phủ chỉ loại trừ những họa sĩ, tác giả có danh tiếng, còn rất nhiều người chỉ coi hội họa và sáng tác là sở thích tạm thời, không coi là nguồn kiếm sống, trong thời gian ngắn không thể điều tra từng người được... Có không ít người trẻ tuổi ưu tú đến Trier truy tìm giấc mộng cũng là muốn làm nghệ thuật... tất cả giấy tờ của tổ chức từ thiện 'Người tìm mộng' đều bị thiêu hủy..."
Lumen nhanh chóng đưa ra quyết định, dự tính đợi hừng đông phải đi gặp Gabriel, hỏi xem hắn có biết họa sĩ, tác giả chưa thành danh nào có hành vi cổ quái hay không, hoặc là có nghe được lời bàn tán nào kỳ quái từ nhóm người này hay không.