Chương 117: Tiếng chuông

Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Mực Thích Lặn Nước 14-02-2024 17:42:31

Cuối của trận tai nạn thôn Cordouan, Lumen không chỉ bị phong ấn trong cơ thể cùng lực lượng túc mệnh lan tràn xung quanh ảnh hưởng, lâm vào tuần hoàn vô tận, mà còn lâm vào cảnh trong mơ chân thật, liên quan tới đám người điều tra viên chính phủ Ryan, Leah sau khi tiến vào khu vực nào đó, cũng không thể ngăn cản mà ngủ say, biến thành một bộ phận cảnh trong mơ của cậu. Lumen lúc ấy vẫn dốt nát thần bí học không cảm thấy có vấn đề gì, sau tìm ngài "Thi nhân" suy luận ý nghĩa tượng trưng của các nguyên tố trong mộng mới biết được, cảnh trong mơ bản thân cũng không xuất phát từ lực lượng của Termiporus, cũng không phải phong ấn của ngài "Kẻ Khờ" gây nên, ngọn nguồn của nó từ nơi khác, đại biểu một loại bảo hộ cùng trấn an. Bắt đầu từ khi đó, cậu luôn suy nghĩ nơi phát ra của cảnh trong mơ chân thật này, nhưng thủy chung không tìm được đáp án, dù sao có quá nhiều khả năng, hiện tại, mượn Franka tiến một bước miêu tả đối với con đường "Đêm tối" cùng thể nghiệm khi tụ hội, cậu bỗng nhiên có linh cảm: Con đường "Đêm tối" không chỉ làm cho người ta gặp ác mộng, là hóa thân của ác mộng, mà còn có thể chế tạo cảnh trong mơ chân thật! Không lẽ là cô "Hella" phát hiện Aurore xảy ra ngoài ý muốn, vội vàng đuổi tới thôn Cordouan nhưng lại đến chậm một bước, chỉ có thể lợi dụng lực lượng vật phong ấn, để cho mình tiến vào cảnh trong mơ chân thật, mượn cái này trấn an tâm linh cùng tinh thần của mình? Không, cô ta không cần thiết làm bộ như không biết gì, giấu diếm mình ở trên chuyện này, cái này có gì để giấu diếm chứ? Hơn nữa, nếu là cô ta làm, lực lượng ngủ say tiết ra ngoài hoặc lưu lại sẽ không rõ ràng như vậy... Chẳng lẽ trường kỳ sử dụng đoạn chú văn liên quan đến lực lượng bí ẩn tham gia tụ hội kia, làm cho Aurore hoặc nhiều hoặc ít bị vật phong ấn nọ ô nhiễm hoặc là đánh dấu, đợi khi thân thể chị băng giải, vật phong ấn nọ cảm ứng được biến hóa, bản năng có phản hồi nhất định, cái này tuy không thể cứu Aurore, nhưng mang đến cho mình một cảnh trong mơ chân thật? Ừm, đám người Leah cùng Valentine là ở ngọn núi màu máu, cũng chính là khu vực xung quanh nơi hiến tế, bị cưỡng chế đi vào giấc ngủ, vậy là ở ngay tại phụ cận người khổng lồ ba đầu sáu tay, cái này phù hợp phỏng đoán của mình vừa rồi, ngọn nguồn lực lượng cảnh trong mơ có liên quan chặt chẽ với Aurore... Franka thấy Lumen hồi lâu không có nói gì, giống như đang tập trung suy nghĩ, cũng không cắt ngang cậu, mà đợi cho ánh mắt cậu có biến hóa, thoát ly khỏi thế giới của bản thân, mới mở miệng hỏi: "Cậu nghĩ tới cái gì?" "Cô còn nhớ tai nạn thôn Cordouan mà tôi đã nói qua không? Ở xung quanh nơi hiến tế biến thành ngọn núi màu máu, có một khu vực như bị đêm tối thống trị, nó làm cho mỗi một người tiến vào ngủ đi không thể kháng cự, làm thành một hồi cảnh trong mơ chân thật." Lumen giải thích đơn giản. Franka càng nghe càng kinh ngạc cùng sợ hãi: "Chẳng lẽ, chẳng lẽ cô 'Hella' cũng có vấn đề?" "Tôi cảm thấy không phải." Lumen lắc lắc đầu, nói ra trọng điểm phỏng đoán của bản thân. Franka không che dấu thở ra một hơi thật dài: "Cái này quả thật càng phù hợp với tình huống hiện trường. "Ừm, cậu không chú ý sao? Bộ phận trước của chú văn chính là tôn danh tam đoạn thức tiêu chuẩn, cái này thuyết minh vật phong ấn nọ hoặc là có đặc tính còn sống, hoặc từng là sinh vật còn sống, đối với vật như vậy, bản năng ảnh hưởng tới người khẩn cầu nó, làm ra phản ứng nhất định là thực bình thường." Lumen cẩn thận ngẫm nghĩ, phát hiện quả thật như thế. Hai người trao đổi một hồi, ước định từ Lumen bỏ ra thời gian đi quán bar "Alone" xem xét đơn giản. Trở lại khách sạn Kim Kê, Lumen kéo màn, ngồi vào trước bàn, dưới sánh sáng của ngọn đèn đất, bắt đầu viết thư cho cô "Ma thuật sư". Trọng điểm của thư là biểu hiện cùng trả lời của "Khôi giáp u ảnh", nhân tiện hỏi tình huống "Thần Viễn Cổ Thái Dương", cùng với quan hệ của vị thần linh xa xưa này với "Hội Cực Quang". Suy xét đến đêm đã khuya, Lumen đợi cho tỉnh ngủ một cách "tự nhiên", dùng xong bữa sáng, mới gởi phong thư này đi. Vào giữa trưa, cô "Ma thuật sư" rốt cuộc hồi âm, khiến Lumen cố ý quay về phòng 207khách sạn Kim Kê không có đi một chuyến tay không. "Khôi giáp u ảnh trả lời cùng trạng thái của nó khiến cho chúng ta càng tiến một bước hiểu biết đối với tình huống của..." Chỉ mới xem câu đầu tiên, Lumen đã ngẩn ra ở nơi đó. Tầm mắt cậu dừng ở chỗ trống của câu viết, không rõ đây là cô "Ma thuật sư" cố ý đùa, hay là bản thân lá thư gặp lực lượng nào đó mà vặn vẹo. Kết hợp hiểu biết của bản thân đối với "Ma thuật sư", Lumen bước đầu phỏng đoán cô gái này sau khi thực thông thuận viết xong cả câu thì phát hiện có tin tức tạm thời không thể để cho mình biết, mà cô ta lại lười bôi đi rồi phản bói toán, hoặc đổi giấy viết lại lá khác, vì thế trực tiếp dùng lực lượng nào đó quét đi từ kia. Cái này có gì không thể để cho mình biết chứ, không phải là một thế giới sao? Lumen lẩm bẩm đọc những câu mặt sau: "Đây là thu hoạch không tệ, nhưng tạm thời còn chưa thể sử dụng được, nhưng làm cho Người Treo Ngược cao hứng là được rồi. "Qua một đoạn thời gian, chờ anh ta chuẩn bị xong, có lẽ sẽ để cậu lại triệu hồi 'Khôi giáp u ảnh' một lần, anh ta phụ trách cung cấp hoàng kim, lấy cái này đổi lấy cơ hội đặt câu hỏi. "Câu hỏi để anh ta suy nghĩ, tác dụng của cậu là câu thông, tác dụng của Hai chén thánh là phiên dịch, ừm, không cần quên đòi ngài 'Người Treo Ngược' một phần thù lao." Ngài "Người Treo Ngược"... Lumen lặp lại danh hiệu này, ánh mắt dời về phía dưới của lá thư: Vấn đề "Thần Viễn Cổ Thái Dương" thực phức tạp, tôi hiểu biết cũng không tính là nhiều, trước mắt chỉ có thể nói cho cậu, vị này là Chúa tể của đoạn lịch sử kỷ đệ tam kia, ông ấy kết thúc nhóm cổ thần tàn bạo thống trị kỷ đệ nhị, mang đến ánh rạng đông cho nhân loại chúng ta. "Hội Cực Quang tín ngưỡng vị đó cũng như có quan hệ phức tạp với vị thần này, hiểu biết bản thân cũng phiêu lưu tồn tại, con người coi như là kế thừa một nửa di sản của ông ấy, mà một nửa khác bị bảy thần chia cắt, cái này trực tiếp mang đến thời đại "Chúng thần", cũng là kỷ đệ tứ mà chúng ta thường nói tới." Nếu nói kỷ đệ tứ còn có chút ít lịch sử, truyền thuyết, văn hiến cùng vật phẩm lưu lại, vậy kỷ đệ tam cùng kỷ đệ nhị trước đó cũng chỉ tồn tại ở trong thánh điển các giáo hội lớn, gần như thần thoại, Lumen chỉ biết kỷ đệ tam gọi là "Kỷ nguyên tai biến", kỷ đệ nhị gọi là "Kỷ nguyên bóng tối" . Lúc này, từ trong đôi câu vài lời của cô "Ma thuật sư", cậu lại cảm nhận được sự hoành tráng cùng sức quyến rũ của lịch sử xa xưa: Nhóm cổ thần tàn bạo, thần Viễn Cổ Thái Dương chấm dứt thời đại bóng tối của nhân loại, Chúa tể không biết vì sao ngã xuống ở kỷ đệ tam cùng "Thời đại chúng thần" sinh ra ở trên thi thể của ông ấy... Một vị thần linh xa xưa như vậy vì sao lại sinh ra đứa con như Amon này? Mẹ của Amon là ai? Amon có liên hệ với vị mà "Hội Cực Quang" tín ngưỡng kia không? Lumen càng nghĩ càng cảm thấy nhà "Thần Viễn Cổ Thái Dương" có vấn đề rất lớn về mặt dạy dỗ. Cậu có hảo cảm nhất định đối với vị thần linh này, cái này không chỉ là vì ông ấy đã kết thúc nhóm cổ thần thống trị, mang đến ánh rạng đông cho nhân loại, mà là ở chỗ ông ấy nghi ngờ là người xuyên qua từ rất sớm, đến từ cùng một thế giới với Aurore cùng Đại đế Russell. Tương tự, Lumen bắt đầu lý giải ngài K cùng "Hội Cực Quang" vì sao căm ghét tín đồ Tà Thần như vậy, vị mà bọn họ tín ngưỡng là kế thừa di sản của "Thần Viễn Cổ Thái Dương". Bùng một phát có ngọn lửa nhảy ra, điểm hỏa lá thư trong tay Lumen. Cậu hơi thu dọn, đeo trang sức tai do "Nói dối" biến thành, điều chỉnh dung mạo bản thân, làm cho người ta hoàn toàn sẽ không liên tưởng đến Lumen Lee. Làm xong chuyện này, cậu trực tiếp lấy "Nói dối" xuống, để nó vào trong túi quần ngầm. - căn cứ tâm đắc sử dụng mà cậu rút ra trong khoảng thời gian này, bộ dáng dùng "Nói dối" biến ra sau khi lấy "Nói dối" ra thì cũng không biến mất, đây là một loại điều chỉnh máu thịt trên mặt, muốn biến trở về nguyên dạng, lại dùng "Nói dối" điều chỉnh. Mang theo túi đeo vai, Lumen đi ra khách sạn Kim Kê. Trên đường tới đường lớn khu chợ, cậu nghe thấy được tiếng chuông đang vang lên đương đương đương, cái này đại biểu một giờ chiều đã đến. Lumen lấy ra đồng hồ bỏ túi vỏ vàng từ vũ trường Breeze mượn, hướng về gác chuông xa xa hiệu chỉnh khởi thời gian. Cái đồng hồ bỏ túi này cách vài ngày lại chậm đi một phút. Qua chừng nửa giờ, Lumen đến mục tiêu. Cậu như đi tản bộ hướng về quán bar 'Alone', ánh mắt tự nhiên đảo qua sân khấu "Diffrent". Nơi đó còn chưa có khách, ba bảo vệ cửa mắt phải mang mắt kính đơn lười nhác tựa vào những chỗ khác nhau, khi thì nói chuyện phiếm khi thì đứng yên ở đó. Một người phát thư mặc đồng phục màu lam hoa văn dập nổi dựng xe đạp ở bên đường, cầm một xấp thư tín, đi về phía hộp thư báo của sân khấu "Different". Mắt phải anh ta cũng đeo một cái mắt kính đơn. Lumen nhìn thấy có chút da đầu phát tê, thu hồi tầm mắt, đi vào quán bar "Alone". Quán bar này vẫn chiếu sáng không tốt, chẳng sợ giữa trưa, cũng có vẻ khá tối tăm, tạm thời không khách. Vị trí quầy bar người pha chế không phải người lần trước, đúng là Leah điều tra viên cục 8 mà Lumen biết! Cô gái này mặc áo sơmi màu trắng, thắt nơ, phối một cái váy màu đen quá gối, tóc vấn lên đơn giản, thắt một cái chuông nhỏ màu bạc, ăn mặc vô cùng giống với trước đó, có một khí chất rất khác. "Rượu gin thêm đá." Lumen ngồi vào ghế nhỏ cao trước quầy bar, gõ gõ mặt bàn. Cậu lập tức cười nói: "Sao lại thay đổi người pha chế?" Leah nhìn cậu một cái, như trêu chọc cười nói: "Ngài, không có ai quy định quán bar chỉ có thể mời một người pha chế, hắn sẽ mệt đến đột tử đó." "Được rồi." Lumen thanh toán 8 Rick tiền xu, chờ rượu gin thêm đá đưa đến trước mặt. Cậu uống gần mười phần chung, mới lơ đãng hỏi: "Chỗ này có máy chữ không? Tôi bỗng nhiên nhớ ra còn một phần văn kiện phải làm." Leah chà lau ly rượu nói: "Phòng bên cạnh kịch trường dưới hầm, có máy chữ để gõ kịch bản, phí sử dụng 2 Rick, mỗi tờ giấy 1 Cope." "Cũng khá đắt." Lumen lẩm bẩm đứng dậy, cầm ly rượu đi vào hầm. Cậu có chút bóng đen tâm lý đối với kịch trường múa rối kia, không có tới gần, trực tiếp vòng vào căn phòng bên cạnh. Nơi này quả thật mày một cái máy đánh chữ màu đồng thau, bên cạnh ngồi một người nam đang lặng lẽ xem báo. Lumen dựa theo chuẩn bị trước đó, đánh ra một phần văn kiện ngắn gọn. Chữ cái ở trên đó độ mài mòn biểu hiện hoàn toàn nhất trí đối với phần tư liệu của "Loki". Lumen hơi gật gật đầu không thể nhận ra, trả phí sử dụng cùng phí giấy cho người nam không ra một chút thanh âm nào kia, sau đó bước nhanh rời khỏi tầng hầm hơi có vẻ âm trầm này. Cậu vừa trở lại đại sảnh quán bar, bỗng nhiên hoảng hốt một chút, bên tai mơ hồ nghe thấy tiếng chuông đương đương đương gõ vang. Lumen nhanh chóng khôi phục, nhìn về phía Leah, phát hiện cô ta không phản ứng dị thường nào. "Cô nghe thấy tiếng chuông không?" Lumen đặt ly rượu lên trên quầy bar. Leah nhíu nhíu mày: "Còn chưa tới đúng giờ, sao lại có tiếng chuông?" Lumen ngăn chặn nghi hoặc trong lòng, uống cạn số rượu còn lại, rời khỏi quán bar "Alone". Khi đi ngang qua sân khấu "Different", cậu phát hiện thủ vệ mang mắt kính đơn ở cửa chỉ còn hai người, người phát thư kia cũng không biết tung tích. Lumen không có nhìn nhiều, nhanh chóng thoát ly con đường này. Trên xe ngựa công cộng quay về khu chợ, tiếng chuông hai giờ đã đúng giờ vang lên, Lumen bản năng lấy ra đồng hồ bỏ túi, mở nhìn thoáng qua. Cậu ngạc nhiên phát hiện, đồng hồ bỏ túi vừa hiệu chỉnh một giờ trước thế mà lại chậm. Chậm một phút đồng hồ.