Chương 130: Dập lửa

Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Mực Thích Lặn Nước 04-09-2023 00:55:43

Lời còn chưa dứt, Jenna đột nhiên hoàn hồn. Nâng cái váy dài màu hoa hồng có khung chống đỡ kia, xông về phía thang lầu, thịch thịch đi xuống. Lumen thấy thế, ý bảo Louis cùng Sakota duy trì trật tự vũ trường Breeze, bản thân đuổi theo. Jenna trên mặt tràn ngập vội vàng cùng sợ hãi, vẻ mặt gần như sụp đổ, cô hoàn toàn không có che dấu mình là người phi phàm, dùng ra toàn bộ khí lực, giống như muốn bay lên xuyên qua đường lớn khu chợ, tiến vào con đường đi thông phía nam khu chợ. Cũng do hiện tại sắc trời đã tối, đèn đường khí gas còn chưa thắp sáng, người đi đường trên đường đều bởi vụ nổ lớn vừa rồi mà thất kinh, trường hợp có chút hỗn loạn, nếu không đã sớm có người phát hiện có phụ nữ lại có thể chạy nhanh như vậy. Lumen nhanh hơn so với cô, không bao lâu đã đuổi kịp, vỗ vỗ bả vai cô, giọng điệu gấp rút nói: "Đi trong bóng tối." Jenna trong đầu đều là nhanh chóng đuổi tới nhà máy hóa chất Goodwill, lại chạy một đoạn mới phản ứng lại ý của Lumen là gì, hơi cải biến phương hướng, chui vào vành đai bên đường nhân đèn đường còn chưa thắp sáng mà còn tối tăm, dung nhập trong đó. "Thích khách" có năng lực "tiềm tàng trong bóng đen". Jenna tâm tình kích động, khó có thể điều khiển, lại ở trong trạng thái chạy toàn tốc, đối với duy trì hiệu quả năng lực cũng không tốt, cô khi thì đột nhiên hiện ra bóng dáng, khi thì lại tan rã ở đó. Nhưng so với vừa rồi, cơ bản đã có thể không dẫn tới người qua đường chú ý. Lumen ngửi hương vị nước hoa cô ta lưu lại mà chạy như điên ở rìa bóng đen, không nhìn người đi đường trên đường thỉnh thoảng đưa đến ánh mắt nghi hoặc. Cậu phát huy tốc độ của "Thợ săn" đến cực hạn, nhanh đến làm cho người ta líu lưỡi. Cái này đương nhiên sẽ đưa tới một ít hoài nghi, nhưng cậu không quan tâm. Hai người phi phàm tăng cường thể chất toàn lực chạy, không đến mười phút đã tới gần phố Saint Gers gần tường bao của Trier. Nơi này tất cả đều là nhà xưởng, bầu trời đã bị bụi sương mù đen ngã vàng bao phủ, chặn đi ánh nắng chiều vốn đã không nhiều lắm. Jenna đi ra từ trong bóng đen liếc mắt một cái đã thấy đang hộp kim loại thật lớn đang thiêu đốt, thấy nhà máy hóa chất Goodwill đang bốc lên ánh lửa, thấy đội viên phòng cháy đang liều mạng dập lửa cùng cứu viện. Những người này một số đội mặt nạ kỳ dị bao trùm toàn đầu có cái mỏ dài nhọn như mỏ chim, một số trên mặt có thứ gì đó giống như bạch tuộc máy, một số mang mũ giáp màu đen tựa như có rất nhiều tầng, điểm giống nhau của bọn họ là phía sau lưng đều mang ba lô hơi nước nhưng lại có sự vật khác nhau rõ rệt, một ống cao su mềm lớn từ nơi đó kéo dài ra, kết nối với "mặt nạ bảo hộ". Jenna không hề nghĩ ngợi, muốn nhảy vào trong nhà máy hóa chất Goodwill vẫn còn đang cháy nổ. Lumen đã bị hương vị gay mũi trong không khí làm cho sắp mất đi khứu giác, cậu giữ bả vai Jenna lại, trầm giọng nói: "Cô có biết mẹ của cô ở nhà xưởng nào không?" Jenna ngẩn ra một chút: "Không biết." "Cô có trang bị phòng hộ ô nhiễm hóa học không?" Lumen đổi câu hỏi. "Không có." Jenna mờ mịt lắc đầu. "Vậy cô đi vào tự sát sao?" Lumen mắng, "Có lẽ mẹ của cô đã được cứu ra, chúng ta trước tới chỗ tập trung những người bị thương tìm xem, cô muốn vào để nhân viên cứu viện thêm phiền à?" Jenna tâm loạn như ma. Muốn đi trong nhà máy hóa chất tìm mẹ, lại không thể không thừa nhận, Lumen nói rất có đạo lý. Sau khi bị Lumen kéo một cái, cô không có chủ kiến đi theo vài bước. Sau đó sực tỉnh lại, chạy về phía giáo đường Hơi Nước cách phố Saint Gers không xa. Đó là tòa đường Giám mục giáo hội "Thần Hơi nước cùng Máy móc" tại khu chợ Candide. Jenna vừa rồi thấy người bị thương được cứu ra đều nâng đi về phía đó, cũng chỉ chừng mấy chục giây, cô cùng Lumen chạy tới quảng trường bên ngoài giáo đường. Nơi này đã nằm đầy công nhân nhà máy hóa chất Goodwill, tiếng đau đớn rên rỉ nổi lên liên tiếp, nhưng một bộ phận rất lớn đã tiến vào trạng thái hôn mê, cũng có đã không còn hô hấp. Nhóm bác sĩ, hộ sĩ mặc áo dài màu trắng đi qua lại giữa những người này, bận rộn làm cứu trị đơn giản. Đưa những người mà bản thân cảm thấy còn hi vọng ra xe ngựa hai tầng mặt ngoài có huy hiệu hoặc thánh huy khác nhau đậu ở phía rìa quảng trường, từ chúng đưa đi mấy bệnh viện lớn ở khu Knoll. Thân thể Jenna không tự chủ được run run lên, ánh mắt đảo qua những thi thể cùng những người bị thương, sợ hãi thấy cảnh tượng mình không muốn đối mặt. Lumen kéo cánh tay của cô, dẫn cô qua lại ở trên quảng trường, tìm kiếm Elodie có lẽ ở trong này. Bốn phía quảng trường đèn đường khí gas đã được thắp sáng, cung cấp chiếu sáng cơ bản nhất cho họ. Vài phút sau, dựa vào thị lực sâu sắc của "Thợ săn", Lumen phát hiện ra người bị thương nghi ngờ là Elodie. Được cậu nhắc nhở, Jenna chạy như điên qua, ngồi xuống nhìn gương mặt của người bị hôn mê kia. Người bị thương tóc giả vàng óng trên đầu đã bị thiêu hủy hơn nửa, lộ ra bộ phận tóc thật màu lanh cũng đã cháy đen. Đôi mắt bà ta đang nhắm chặt, trên mặt có dấu vết hun khói, trên người có mảng lớn vết bỏng, môi hiện ra màu xanh lam kỳ quái, đúng là Elodie - mẹ của Jenna, nhân viên vệ sinh khách sạn Kim Kê. "Mẹ, mẹ." Jenna nháy mắt mất đi khí lực, xụi lơ ở bên cạnh Elodie. Chờ cô phát hiện mẹ mình là hôn mê, thân thể thỉnh thoảng vẫn run rẩy, cô lại đứng bật lên, lẩm bẩm tự nói: "Tôi đi tìm bác sĩ, nhanh đưa đi bệnh viện." Lumen sau khi xác nhận thân phận người bị thương, đã tập trung tinh thần, quan sát vận thế của Elodie, phát hiện tình huống của bà ta rất kém, cho dù hiện tại đưa đến bệnh viện, khả năng cũng không chống đỡ được lâu. Cậu vội vàng kéo Jenna, trầm giọng nói: "Giúp tôi chắn tầm mắt bên kia một chút." Jenna ngạc nhiên nhìn về phía cậu, bị trầm ổn của cậu cảm nhiễm, vội nghiêng người đi, chắn tầm mắt đến từ bên trái Elodie. "Tôi có thuốc trị liệu thần bí học, trước thử xem hiệu quả." Lumen một bên thấp giọng giải thích, một bên vòng đến bên phải Elodie, dùng lưng mình chặn đi tầm mắt khác. Thuốc trị liệu thần bí học... Jenna mắt sáng lên, trên mặt hiện ra vẻ mong chờ. Cô nhìn không chuyển mắt thấy Lumen lấy ra một bình kim loại nhỏ, mở nắp đậy, mang chất lỏng bên trong dốc vào miệng mẹ mình. Qua mấy chục giây, Elodie tựa như có chút tri giác, ừng ực nuốt xuống thuốc trị liệu trong miệng. Nhìn thấy một màn này, Jenna hơi thả lỏng một chút, bởi vì trực giác của cô cho rằng trạng thái của mẹ đã tốt hơn một ít so với vừa rồi. Cô cảm giác thời gian trôi qua cực kỳ thong thả, cả người giống như sắp hô hấp không nổi, một phút đồng hồ đối với cô mà nói dài tựa như một ngày. Rốt cuộc, cô nhìn thấy vết bỏng bên ngoài thân Elodie lấy tốc độ kinh người bắt đầu khép lại, màu xanh lam trên môi dần dần nhạt đi. Jenna vui mừng ngẩng đầu lên, nhìn về phía Lumen đối diện. Rất nhiều lời nói tới bên miệng cô, lại bế tắc ở nơi đó, khó có thể biến thành thanh âm. Lumen nhìn cô một cái, gật gật đầu, thấp giọng nói: "Loại thuốc này chuyên về trị liệu ngoại thương, cũng có thể dịu đi bệnh tật do hít vào các loại chất hóa học mang đến, nó có thể làm cho gần chết biến thành trọng thương, trọng thương biến thành vết thương nhẹ, vết thương nhẹ trực tiếp khỏi hẳn. "Mẹ của cô vừa rồi bị thương rất nặng, hiện tại tạm thời không có nguy hiểm sinh mệnh, chỉ là sau này cần trị liệu một đoạn thời gian rất lâu, nếu không tình huống thực dễ dàng chuyển biến xấu." Khi nghe được những lời "tạm thời không có nguy hiểm sinh mệnh" này, tầm mắt Jenna một chút mơ hồ. Cô vừa rồi gắng gượng không để bản thân chảy nước mắt, miễn cho ảnh hưởng tìm kiếm cùng cứu trị. Từng giọt nước mắt từ khóe mắt của cô chảy xuống, cô nâng hai tay lên, một bên chà lau lung tung, một bên nói không thành tiếng: "Cảm ơn - cảm ơn - " Cùng với những lời này là tiếng khóc tiếng hô nổi lên liên tiếp ở xa xa, số ít người nhà của người chết chạy tới. Lumen đang muốn lấy phương thức trào phúng để cho cảm xúc Jenna khôi phục một chút, giữa không trung đột nhiên vang lên một tiếng sấm rền. Oành đùng đùng! Lumen theo bản năng ngẩng đầu nhìn lại, thấy có ánh lửa bốc lên, trên không phố Saint Gers vẫn đang còn những vụ nổ xuất hiện một mảng mây đen rất nặng. Mây đen nọ không lớn, cũng chỉ bao phủ mấy con phố. Điện quang màu trắng bạc xuyên toa qua lại ở trong tầng mây, không ngừng phát ra tiếng sấm nặng nề. Làm cho tâm linh mỗi người giống như đều bị rung động. Rầm rầm, mưa to rơi xuống, tập trung ở phố Saint Gers, tập trung ở nhà máy hóa chất Goodwill. Sương mù màu xám đen ngã vàng kia rất nhanh bị xuyên thấu, lắng đọng lại ở trên mặt đất, toàn bộ ánh lửa nơi đó nhanh chóng tắt đi, không còn vụ nổ nào sinh ra nữa. Cơn mưa nọ tới cũng nhanh, dứt cũng nhanh, mây đen nhanh chóng tán đi, ở chân trời ánh chiều tà mang đến ánh sáng như lửa cháy. Trong hào quang màu vàng đỏ này, một quái vật lớn bay đến trên không phố Saint Gers. Đó là một cái khinh khí cầu màu xám sậm, túi khí hình tròn, treo một cái hộp phát ra tiếng ong ong thật lớn. Phần đuôi cái hộp có những cánh quạt đang điên cuồng chuyển động, mặt ngoài mở rất nhiều họng pháo cùng lỗ ném bom, lúc này đang rải xuống nhà máy hóa chất Goodwill chất lỏng trong suốt màu xanh lục. Hương vị gay mũi tràn ngập ở trong không khí bắt đầu biến mất. Đây là quan phương đang giải quyết tai nạn? Mây đen, sấm chớp cùng mưa to vừa rồi không giống như là thiên nhiên, đến từ người phi phàm hoặc vật phong ấn nào đó? Quả thực như là hành vi của thần linh... Lumen thu hồi tầm mắt, có chút rung động. Jenna cũng thấy chuyện xảy ra vừa rồi, nhưng cô không nghĩ nhiều như vậy, lực chú ý chủ yếu ở trên thương thế của mẹ. Vết bỏng bên ngoài thân Elodie đại bộ phận đã chuyển tốt, chỉ có một số ít chỗ vẫn còn vết cháy xém, hô hấp của bà đã vững vàng, môi mất đi màu máu, nhưng không còn làm cho người ta nhìn thấy là cảm giác có vấn đề rất lớn nữa. Thuốc trị liệu đã hoàn toàn phát huy hiệu quả, tình huống của bà bước đầu ổn định. Jenna nhắm mắt lại, lau lung tung lên khuôn mặt. Lúc này, cách đó không xa có người cao giọng hô: "Cheria!" Jenna nghiêng người nhìn lại, phất phất tay: "Julian, bên này!" Một người nam trẻ tuổi thân cao tiếp cận 1m75 nhanh chóng chạy vội tới bên cạnh Elodie. Anh ta mặc đồng phục công nhân màu lam xám, tóc màu lanh, ánh mắt màu lam giống như Jenna, ngũ quan tương đương đoan chính, anh ta nhìn Elodie, gấp giọng hỏi: "Mẹ thế nào rồi?" Jenna mím môi nói: "Bị thương, khá nặng, nhưng không đến mức sẽ chết." Julian thở ra một hơi, nghiêng đầu liếc mắt nhìn Jenna một cái: "Em sao lại ăn mặc như vậy, anh ta là ai?" Jenna lúc này mới phát hiện trên người mình vẫn là bộ đồ màu hoa hồng, vội vàng nói: "Em từ kịch trường trực tiếp tới đây, anh ấy là Charles bạn của em, vừa rồi giúp đỡ em rất nhiều." "Cảm ơn." Julian thành khẩn nói lời cảm tạ hướng với. Lumen gật gật đầu nói: "Đi tìm bác sĩ đến, mau chóng sắp xếp xe ngựa đưa đi bệnh viện, bằng không tình huống khả năng sẽ chuyển biến xấu." "Được." Julian lập tức chạy về phía bác sĩ cùng hộ sĩ gần nhất. Lumen chuyển nói với Jenna: "Nếu trong khoảng thời gian ngắn không sắp xếp được xe ngựa, thì tự mình thuê một chiếc." Jenna "ừm" một tiếng, ánh mắt ôn nhu mà lo lắng nhìn mẹ còn đang hôn mê, thấp giọng nói: "Lần này may mắn có anh."