Chương 70: Đại tiệc

Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Mực Thích Lặn Nước 25-08-2023 08:44:34

Nhìn tờ giấy viết thư bị thiêu thành tro, Lumen lại một lần nữa nhớ lại cảm giác áp bách mà ngài K mang lại. Hóa ra năng lực trung tâm của 'Người chăn cừu' là 'chăn thả', bằng cách chăn thả linh hồn và đặc tính của người phi phàm hoặc các sinh vật siêu phàm khác, người chăn cừu có thể sử dụng năng lực của bọn họ. Nếu cứ như vậy thì một 'Người chăn cừu' có kinh nghiệm chắc chắn sẽ không có bất kỳ khuyết điểm nào, bọn họ am hiểu hết thảy mọi thứ, cho dù là cận chiến, công kích từ xa, hay là đủ loại phương pháp thần bí học. Thật ra, 'Người chịu khế' có phần hơi giống phiên bản đơn giản hóa của 'Người chăn cừu'. Trong khi đối với 'Người chịu khế' thì mỗi một khế ước chỉ có thể tương ứng với một loại năng lực. Ở danh sách thấp thì số lượng khế ước có thể ký kết còn rất hạn chế. Đến cấp bậc quái vật, đa phần đã có thể ký kết không quá ba khế ước, lý tưởng nhất là ký kết được năm khế ước, một khi không chọn được năng lực tốt thì kẻ đó thậm chí còn không đánh thắng được một người bình thường có súng. Điều này hoàn toàn khác với 'Người chăn cừu' có thể sở hữu rất nhiều năng lực thông qua việc chăn dắt người phi phàm, không có trường hợp nào vô dụng cả. Đương nhiên, tới cấp bậc thần linh thì hoàn toàn có thể ký kết mười mấy khế ước cùng một lúc, và đó lại là trải nghiệm hoàn toàn khác, hơn nữa, đối tượng khế ước thường là sinh vật linh giới, bọn chúng có đủ loại năng lực vô cùng kỳ quái, điều này sẽ khiến cho những người phi phàm nhận khế ước lần đầu kia không kịp thích ứng. Lumen càng nghĩ càng cảm thấy ngài K vô cùng đáng sợ. Lúc này, trong đầu cậu có đủ loại suy nghĩ, cậu đứng dậy, âm thầm cảm thán một câu: "Khó trách tiểu thư 'Ma thuật sư' dám khẳng định rằng ngài K có thể đối đầu được với Susanna Matisse đã biến thành ác linh." Lumen bước ra khỏi phòng, đi đến trước mặt Louis và Sakota, bình thản nói: "Các anh hãy báo phòng bếp chuẩn bị bữa tối đi." "Sếp, ngài muốn ăn món gì?" Louis chiếm trước Sakota hỏi. Lumen cũng không có nhiều ấn tượng đối với thực đơn món ăn ở quán cà phê trên tầng hai của Vũ trường Breeze, suy nghĩ một chút rồi nói: "Gọi mỗi món một phần đi, chúng ta sẽ ăn cùng nhau." "Vâng." Louis ra hiệu cho Sakota đi thông báo cho nhân viên phục vụ của quán cà phê. Lumen ngồi xuống trước chiếc bàn mà Nam tước Briner yêu thích nhất, lại cầm lấy chồng báo số ngày hôm nay lên xem. Tờ báo trên cùng là 'Nhật báo Trier', tiếp theo là 'Báo cải cách', 'Tiếng nói nhân dân', 'Báo hành động', 'Nhật báo Intis', 'Người bạn của nhân dân' và đủ các loại báo chí khác. Lumen nhịn không được nghiêng đầu, buồn cười hỏi Louis: "Bình thường Briner đều xem những loại báo này sao? Hắn là một thủ lĩnh băng đảng xã hội đen thích quan tâm đến chuyện quốc gia đại sự sao?" Louis nhìn Sakota đứng ở bên kia, cười cười đáp: "Ông ấy không xem những thứ này, mà chỉ nói với chúng tôi rằng, không nên đắc tội với cánh phóng viên và tòa soạn báo, nếu có thể thì cứ đặt hàng hết những tờ báo có sức ảnh hưởng và thường xuyên bỏ tiền ra để đăng tin quảng cáo vũ trường Breeze lên trang nhất, để giới thiệu nơi này có rất nhiều vũ công nóng bỏng. Ông ấy thường đọc ba tờ báo và tạp chí để ở dưới cùng kia." Không nên đắc tội với cánh phóng viên và tòa soạn báo sao. Nói cũng đúng, nếu tờ 'Nhật báo Trier' đưa tin một băng đảng xã hội đen có quy mô lớn xuất hiện ở khu chợ lên trang nhất, vậy thì băng Savoy xong đời ngay ngày hôm sau rồi, cánh quan chức cấp cao vẫn rất cần mặt mũi. Lumen lại học thêm được một kinh nghiệm mới. Cậu lập tức rút ba tờ báo và tạp chí ở dưới cùng. Ba tờ báo và tạp chí này lần lượt là: 'Tiểu thuyết báo tuần', 'Men's Aesthetics' đăng đủ loại lời đồn nhảm ở Trier, và tạp chí 'Mặt quỷ' đăng những chuyện chê cười hợp thời nhất. Những tờ báo này thú vị hơn 'Báo cải cách' và 'Báo hành động' sao? Lumen cầm lấy tờ 'Tiểu thuyết báo tuần', bắt đầu đọc trang đầu tiên. Cậu thuận miệng hỏi: "Tiền đặt báo hàng ngày và tiền đăng quảng cáo trích từ khoản nào ra?" Louis hơi nghiêng đầu suy nghĩ nhưng nghĩ đến mức trán toát mồ hôi lạnh, hắn cũng không nghĩ ra được đáp án. Lúc này, Sakota nói: "Tiền này được trích từ 100.000 đồng Fil dùng cho các mối quan hệ với cảnh sát." Lumen hài lòng gật đầu. Không ảnh hưởng đến thu nhập của cậu với tư cách là thủ lĩnh mới nhậm chức của băng Savoy là được rồi! Không lâu sau, nhân viên phục vụ của quán cà phê bưng từng đĩa thức ăn lên: thịt lợn và hành tây băm nhuyễn, cua hoàng đế hun khói, bánh mì nhân thịt gà gô nóng hổi, não cừu hầm, thịt bê hầm, hàu nướng rau mùi, hai loại salad, phô mai màu đỏ tươi, nước sốt hạnh nhân nướng, kèm một ly rượu ba màu hồng trắng xanh lam, và một chai rượu vang Cabernet. Đủ loại mùi thơm hòa quyện với nhau, chui vào lỗ mũi của Lumen, khiến cho tuyến nước bọt trong miệng cậu không kìm chế được mà tứa ra. "Không hổ là Trier, một quán cà phê bình thường cũng có thể phục vụ được nhiều món ăn như vậy, nếu là ở Ruen thì cùng lắm chỉ có một tảng thịt bò áp chảo, thịt cừu hầm với đậu hà lan, và vài sự lựa chọn khác." Là người gốc Intis, Lumen dựa trên những kiến thức mà cậu đọc được từ đủ loại tạp chí, báo chí và chuyện cười lưu truyền trong dân gian mà chế giễu ẩm thực của Ruen. Cậu nâng ly rượu ba màu lên, khẽ nhấp một ngụm, sau đó chỉ vào hai cái ghế bành ở hai bên cạnh bàn nói: "Các anh ăn cùng đi." "Sếp, chúc ngài ăn ngon miệng, chúng tôi sẽ thay phiên nhau ăn sau." Louis hơi khom người, cười nói. Lumen cũng không thuyết phục thêm câu nào mà thưởng thức bữa tiệc lớn đầu tiên của mình kể từ khi cậu đến Trier, và nó lại hoàn toàn miễn phí. Không thể không nói, trình độ của đầu bếp ở vũ trường Breeze khá tốt, cậu vừa ăn vừa liên tục gật đầu tán thưởng. Nói về phương diện này, cậu hài lòng nhất với món não cừu hầm, người đầu bếp sử dụng một vài loại hương liệu nào đó giúp cho mùi tanh của não cừu được khử một cách tinh tế nhất, chỉ còn lại vị béo ngậy giống như món đậu hũ Russel và mùi hương đậm đà mê người. Cậu uống hết ly rượu ba màu hồng trắng xanh lam và một phần ba chai rượu vang Cabernet, sau đó ra hiệu cho Louis và Sakota thay phiên nhau dùng cơm. Trong lúc đó, cậu cầm tờ 'Tiểu thuyết báo tuần' và tạp chí 'Mặt quỷ' lên xem. Lumen nhìn thấy một cái tên quen thuộc in trên tờ tạp chí 'Mặt quỷ': Duval Đó chính là chủ nhà hàng phát minh ra món súp thịt Duval, sau đó hắn phát tài, kiếm được rất nhiều tiền và chuyển tới khu nhà hát Opera. Tạp chí 'Mặt quỷ' đăng một chuyện xảy ra gần đây, rằng Duval điên cuồng si mê Perle, một nữ diễn viên nhạc kịch đến từ Ruen kiêm gái điếm ở Trier, hắn đã chi không ít tiền cho cô ta, mà trong một bữa tiệc tại nhà của Perle, Perle đã khỏa thân nằm trên một chiếc mâm bằng bạc thật lớn và được người hầu nâng đến trước mặt hơn mười người khách. Điều này đã làm tan nát trái tim Duval, hắn có ý định tự sát nhưng không thành công. Đọc xong tin tức không biết thật hay giả này, Lumen nhất thời không biết nên cảm thán người Trier thật biết ăn chơi hay là cười nhạo người Ruen, căn bản không hề bảo thủ như trong lời đồn, bọn họ tới Intis và rất nhanh bị nơi đây đồng hóa, hay là châm chọc Duval, sống hơn bốn mươi năm ở Trier mà vẫn còn ngây thơ đến vậy. Thỉnh thoảng nhìn thấy những tin tức khó có thể tin tưởng được này, Lumen lại nhịn không được mà nghi ngờ có người phi phàm giở trò ở phía sau, hoặc đây là biểu hiện của một tín đồ Tà thần không thể kiềm chế được bản thân. Đương nhiên, nếu không phải chính người Trier cũng sống theo khuynh hướng như thế này, thì với quá nhiều chuyện không có tính xác thực như vậy, bọn chúng đã sớm bị tóm cổ rồi. Đợi Louis và Sakota dùng xong bữa tối, Lumen mới dẫn bọn họ xuống tầng một. Vũ trường vào ban đêm vô cùng sôi động, trong tiếng nhạc đệm, Jenna đứng trên bục gỗ cao bằng nửa người trưởng thành nhẹ nhàng cất tiếng hát, các cặp đôi nam nữ ở phía dưới không ngừng nhảy múa xoay vòng theo tiết tấu nhạc. Lumen chỉ liếc mắt một cái rồi lập tức thu hồi tầm mắt, đi về phía cửa. "Sếp, chúng ta đi đâu đây?" Louis hỏi. Lumen cười nói: "Tôi là sếp hay anh là sếp?" Tôi đi đâu còn phải báo cáo với anh sao?" Các bó cơ trên mặt Louis lập tức cứng đờ, hắn nhìn sang Sakota vẫn yên lặng đi bên cạnh, đột nhiên cảm thấy cứ như vậy cũng tốt. "Tôi, tôi chỉ muốn hỏi tiếp theo chúng ta sẽ làm gì thôi." Hắn cố gắng giải thích. Lumen vừa nhìn mấy tên bảo kê chào hỏi lúc mình bước ra khỏi vũ trường, vừa cười nói: "Lúc cần phải cho các anh biết, tôi sẽ nói với các anh." Cậu trở về khách sạn Kim Kê, nhưng không lên phòng 207 để lấy súng ngắn và ngón tay của ngài K, mà chuyển hướng đi vào quán rượu dưới tầng hầm ngầm. Lumen còn chưa kịp quan sát tình hình xung quanh thì cậu chợt nghe thấy giọng nói tràn đấy nhiệt huyết của Charlie: "Các anh biết gì không? Bây giờ Charles có biệt hiệu là Sư tử đấy. Đó là biệt hiệu mà 'Ả chó cái' Jenna đặt cho Charles, các anh đã từng nhìn thấy cô ấy chưa? Tôi dám cá với các anh là, đời này các anh chưa từng gặp được người phụ nữ nào xinh đẹp như vậy đâu, cô ấy có khuôn mặt xinh đẹp, dáng người nóng bỏng, mỗi khi cô ấy cất tiếng hát lên, tất cả người nghe đều muốn vì cô ấy mà thay đổi tín ngưỡng của mình, vậy mà người phụ nữ đó lại coi trọng Charles, chủ động mời cậu ấy khiêu vũ, dính sát bên người cậu ấy, xoay qua xoay lại! Ôi chao, ánh sáng ở vũ trường rất tối nhé, các anh có thể tưởng tượng được giữa bọn họ đã xảy ra chuyện gì rồi đấy." Lumen chợt có một loại cảm giác mình bỗng chốc trở thành nam diễn viên chính trong một bản tin nào đó của tạp chí 'Mặt quỷ'. Louis và Sakota đứng sau lưng cậu đều cảm thấy xấu hổ và lo lắng cho sếp của mình. Bọn họ xấu hổ là bởi vì gã đàn ông đang đứng trên chiếc bàn nhỏ mà thao thao bất tuyệt kia có thể đang ba hoa, khoác lác về sếp của bọn họ, lo lắng chính là nếu chuyện đó là thật, vậy chẳng phải sếp của bọn họ đội cho 'Giày đỏ' Flanka một cái mũ xanh biếc hay sao? Mà nếu điều đó thật sự xảy ra thì rắc rối lớn rồi, Flanka không chỉ rất mạnh mà còn là tình nhân của lão đại! Charlie cầm cốc bia đang nâng về phía trước thì chợt nhìn thấy Charles, cơ miệng hắn lập tức đông cứng lại. Hắn nhảy khỏi chiếc bàn tròn nhỏ, đi đến trước mặt Lumen, ho khan một tiếng nói: "Hây, Charles, cậu có cảm thấy phiền nếu tôi kể chuyện tình cảm ướt át của cậu ra không?" "Làm sao anh biết được?" Lumen không đáp mà hỏi lại. Charlie cười nói: "Rất nhiều người biết đấy, chuyện này được lưu truyền từ vũ trường Mill." Nói cách khác, băng Gai độc đã biết kẻ khiêu vũ hai lần với Jenna chính là người đã ám sát 'Búa sắt' Aite rồi sao? Cũng đúng, lúc ấy cậu chỉ ngụy trang đơn giản, ngay cả màu tóc cũng không thèm sửa, còn khiêu khích người xung quanh, bọn họ chỉ cần suy nghĩ một chút, kết hợp với cái chết của 'Búa sắt' Aite là có thể nhận ra cậu. Mà Jenna lại là tình nhân của 'Giày đỏ' Flanka, cô ta chắc chắn cũng bị bọn chúng đưa vào diện nghi ngờ, có lẽ về sau sẽ trở thành đối tượng bị bọn chúng trả thù. Nhưng thật ra cũng không cần phải lo lắng cho cô ta, bởi cô ta đã có 'Giày đỏ' bảo vệ, một người phi phàm trên con đường 'Ma nữ' có kinh nghiệm phong phú và thực lực cường đại như Flanka sẽ không thể sơ suất trong chuyện này được. Lumen hiểu rõ gật gật đầu. Cậu cười nói với Charlie: "Anh cứ việc kể." Chuyện này càng lưu truyền rộng rãi càng khiến cho 'Giày đỏ' phải chú tâm hơn, và cô ta sẽ không cho đám người băng Gai độc có cơ hội trả thù. Lumen quay sang hỏi Charlie: "Tại sao anh không đến vũ trường Breeze?" Charlie cười nói: "Người quản lý tên Rene kia bảo tôi ngày mai mới chính thức đến làm việc, hắn sẽ trả cho tôi 80 đồng Fil mỗi tháng." Trong lúc hai người nói chuyện, Lumen liếc mắt thấy vị hàng xóm ở phòng bên cạnh đang ngồi ở quầy bar: Nhà biên kịch nghèo túng Gabriel. Hắn vẫn để mái tóc màu nâu rối bời và bóng dầu mỡ, hắn đeo một chiếc kính gọng đen thật lớn, trên người mặc một chiếc áo sơ mi bằng vải đay bị giặt tẩy đến bạc phếch và một chiếc quần yếm màu đen. "Có chuyện gì sao?" Lumen tạm biệt Charlie, đi đến gần và hỏi. Gabriel đang uống một ly rượu ngải cứu màu xanh lục, thì chợt nghe thấy tiếng người hỏi chuyện, hắn ngẩng đầu, cười cay đắng nói: "Kịch bản của tôi lại bị trả lại, mấy tên quản lý đó căn bản còn không thèm đọc." "Tôi đã tới mấy chục nhà hát, nhưng không ai muốn đọc kịch bản của tôi." Mấy chục nhà hát... Đầu óc Lumen lập tức xoay chuyển, cậu tỏ vẻ thản nhiên hỏi: "Anh đã đem kịch bản đến Nhà hát The Old Pigeonhouse ở khu chợ của chúng ta chưa?" "Rồi." Gabriel thở dài, nói: "Quản lý của bọn họ cũng từ chối tôi, hắn nói rằng kịch bản của bọn họ đều do bọn họ tự viết hoặc có người đặt hàng." Lumen thuận thế ngồi xuống, mở miệng hỏi: "Quản lý của bọn họ là ai?"