Lumen bĩu môi nhìn Jenna, nói:
"Đó là bởi vì cô còn không tự ý thức được mình là sát thủ, cũng không tự ý thức được mình đã bước chân vào thế giới thần bí học, nếu không, trong hai tháng này, cô hoàn toàn có thể thông qua Flanka mà tiếp xúc với một vài cuộc tụ hội thần bí học và sưu tầm được không ít vật phẩm hữu dụng, tuy khẳng định không thể tốt bằng bình thuốc trị liệu vừa rồi của tôi, nhưng ít ra cô có thể làm được chút gì đó chứ không phải trơ mắt nhìn tình trạng của mẹ cô dần trở nên tồi tệ hơn."
Jenna không thẹn quá hóa giận và đáp trả bằng những lời chửi mắng thô tục như thường ngày mà yên lặng vài giây, sau đó chỉ 'ừm' một tiếng.
Điều này làm cho Lumen không biết phải đối đáp lại như thế nào, chỉ đành 'chậc chậc' nói:
"Tất nhiên, cô cũng không có tiền, còn phải gánh nợ nần và áp lực học phí trên lưng, cho dù có tham gia các cuộc tụ hội thần bí cũng không mua được thứ gì, nhưng nó lại cho cô cơ hội kiếm tiền hoặc vật phẩm thông qua việc tiếp nhận các giao dịch ủy thác."
Lúc này, anh trai của Jenna là Julien dẫn theo một bác sĩ và hai y tá chạy lại đây.
Bác sĩ kia liếc nhìn Elodie một cái, nghi hoặc nói:
"Tôi nhớ rõ là bà ấy gần như không thể cứu được nữa..."
"Bác sĩ nhớ lầm rồi." Lumen bình tĩnh cắt ngang lời bác sĩ.
Bác sĩ này đang cứu trị cho rất nhiều người bị thương, hắn bận rộn đến mức trí nhớ cũng đã bị xáo trộn, nghe thấy đối phương nói như vậy thì hắn cũng cảm giác có lẽ mình đã nhận nhầm người rồi, vì thế hắn bắt đầu xử lý vết thương ngoài da cho Elodie, rồi yêu cầu nhân viên khuân vác đưa bà ấy lên xe ngựa, đợi đưa đến bệnh viện.
Cây cầu nối liền giữa hai khu Knoll và khu chợ có tên là cầu Passy, là một trong năm cây cầu thuộc nội thành Trier bắc qua sông Serenzo.
Đi qua cầu Passy là tới bệnh viện Holy Palace do Giáo hội 'Mặt trời vĩnh hằng' thành lập, Elodie là tín đồ 'Mặt trời vĩnh hằng' nên được đưa đến nơi này và được sắp xếp cùng với năm người khác nằm ở một gian phòng bệnh ở tầng cao nhất của tòa nhà sáu tầng màu trắng này.
Jenna đứng tựa lưng vào tường, nhìn các bác sĩ, y tá tất bật hoặc lấy máu, hoặc kiểm tra tình trạng bệnh nhân, hoặc treo bình truyền dịch, cô nhỏ giọng cảm thán một câu:
"Mới có mấy năm mà bệnh viên đã thay đổi nhiều quá..."
"Hả?" Lumen tỏ vẻ khó hiểu.
Vẻ mặt của Jenna hơi ảm đảm nói:
"Mấy năm trước, thời điểm bọn họ đưa cha tôi và những người bị thương khác đến bệnh viện, người nào bị thương nặng đều đưa thẳng vào phòng mổ, còn người nào bị thương nhẹ thì cũng chỉ băng bó, cấp thuốc và để bệnh nhân nằm chờ thôi, không lấy máu, cũng chỉ kiểm tra qua loa, hoàn toàn khác với hiện tại, quy trình dường như đã thay đổi."
"Đây cũng là chuyện tốt." Lumen gật đầu.
Có vẻ càng chuyên nghiệp hơn.
Trong lúc hai người nhỏ giọng trao đổi thì anh trai của Jenna là Julien vẫn đang bận rộn phối hợp, giúp đỡ với các bác sĩ và y tá, khi thì hắn trả lời những câu hỏi về tình trạng thể chất thường ngày của người bị thương, lúc lại di chuyển cây truyền dịch, lúc lại bị chỉ đạo đi đến hiệu thuốc.
Đến lúc các nhân viên y tế mặc áo blouse trắng sơ cứu xong hết, vẫn chưa thấy hắn quay trở lại.
Bác sĩ phụ trách điều trị cho Elodie cầm bản ghi chép, đi tới trước mặt Jenna, hắn đánh giá bộ lễ phục màu hồng dáng ngắn của cô, sắc mặt hắn cũng dịu đi một ít.
"Elodie là mẹ của cô?" Hắn mở miệng hỏi.
"Đúng vậy." Jenna gật đầu.
Bác sĩ kia suy nghĩ một chút rồi nói:
"Tình trạng của mẹ cô tốt hơn rất nhiều so với dự đoán của tôi, xem ra trước mắt không cần phải phẫu thuật. Đương nhiên, đây chỉ là đánh giá sơ bộ, tình hình cụ thể vẫn phải đợi các kết quả kiểm tra khác.
"Kết quả này có tốt cũng có không tốt, thân thể của mẹ cô đã bị tổn thương khá nghiêm trọng, có thể phải nằm viện mấy tháng, thậm chí nửa năm đến một năm, mà cho dù được chữa khỏi hẳn cũng không thể hồi phục như trước kia được, thân thể luôn trong trạng thái suy yếu."
Chi phí điều trị trong hai ngày đầu sẽ được Quỹ từ thiện của Giáo hội ứng ra trước, sau đó sẽ khấu trừ vào tiền bồi thường sự cố của nhà máy, sau đó cô sẽ phải tự chi trả chi phí điều trị tiếp theo. Đây không phải là một khoản tiền nhỏ đâu, mà các cô cũng đừng hy vọng vào tiền bồi thường sự cố, dựa theo kinh nghiệm của tôi, phải đến ba đến năm năm nữa, cô mới có thể lấy được tiền bồi thường. Cô phải hiểu rằng, Intis chúng ta có chính sách bảo hộ thương mại nên pháp luật đều nghiêng về phía chủ nhà máy và chủ ngân hàng."
Jenna không do dự nói: "Tôi sẽ để mẹ tôi điều trị đến khi khỏi hẳn."
Cô đã tính tới việc này rồi, nếu cần phải đóng một khoản tiền lớn trong một lần thì cô sẽ mượn tạm tiền từ Flanka và Lumen, sau đó sẽ trả lại bọn họ theo đợt, còn nếu tiền viện phí có thể đóng theo tháng hoặc theo tuần, vậy thì cô hoàn toàn có thể tiết kiệm tiền tiêu dùng, giảm bớt tiền trả nợ cố định hàng tháng và trang trải bằng thu nhập từ công việc ca sĩ ngầm bán thời gian.
Cho dù là phương án nào, cô cũng không thể làm công việc ca sĩ ngầm chỉ trong một năm giống như dự kiến được, mà có thể phải kéo dài tới hai năm, thậm chí là ba năm.
Vị bác sĩ kia nhìn dáng vẻ và bộ lễ phục ngắn của cô, cũng không nhiều lời, nói:
"Vậy cô cầm lấy tờ khai này, đi xuống ô cửa sổ của phòng tài vụ ở tầng một để nộp 200 đồng Fil."
200... Jenna thoáng thở phào một hơi nhẹ nhõm, cô dùng tên thật là 'Cheria Bello' để ký nhận tờ khai, rồi cầm đi xuống cầu thang.
Trên đường đi, cô liếc mắt nhìn Lumen đang đi theo bên cạnh, do dự một chút rồi nói:
"Nếu, nếu về sau còn cần phải thanh toán một khoản viện phí lớn thì tôi nghĩ, tôi sẽ mượn cậu một ít tiền."
Jenna vẫn luôn là một người sống có nguyên tắc và rất bướng bỉnh, không chịu khuất phục, lúc trước cô lăn lộn làm việc trong các vũ trường ở khu chợ để kiếm tiền, nhưng cô chưa từng nghĩ tới việc mượn tiền của Flanka, hoặc là nhờ đối phương sắp xếp cho mình một công việc bán thời gian thoải mái hơn và kiếm được nhiều tiền hơn, nhưng hiện tại, vì mẹ cô, Elodie, cô sẽ bỏ qua nguyên tắc này của mình.
Tuy Lumen đã 'tiêu xài' phung phí đến mức chỉ còn hơn 700 đồng Fil trên người, thậm chí còn tạm ứng trước một phần không nhỏ tiền lợi nhuận của Vũ trường Breeze và chuẩn bị giao thêm 4.000 đồng Fil nữa để đổi lấy đặc tính phi phàm của 'Kẻ phóng hỏa', nhưng lúc này cậu lại không chút do dự, thản nhiên nói: "Được."
Jenna hoài nghi nhìn cậu một cái:
"Tôi tưởng cậu sẽ phải do dự một lúc chứ, tôi nghe Flanka nói, gần đây cậu đang cần một khoản tiền lớn để giải quyết việc quan trọng mà."
Lumen mỉm cười nói: "Tiền đó là để mua nguyên liệu chính của 'Kẻ phóng hỏa' trợ giúp cho quá trình thăng cấp của tôi, nhưng điều này không ảnh hưởng tới việc tôi cho cô vay tiền, với tư cách là người phi phàm, là thủ lĩnh của băng Savoy, cho dù trên người tôi không có một đồng Cope nào thì tôi vẫn có thể gom đủ tiền cho cô."
"Biện pháp đơn giản nhất chính là đề nghị Réne sẽ ký một hợp đồng dài hạn với cô và cho cô tạm ứng trước 10.000 đồng Fil, sau đó mỗi ngày sẽ trừ 50% thu nhập của cô để trả dần cho vũ trường, cho đến khi trả xong thì hợp đồng tự nhiên sẽ chấm dứt."
Jenna im lặng một lúc, cô phát hiện việc khiến cô vô cùng khó xử, phiền não đến mức đau cả đầu kia, không ngờ lúc đến miệng của Charles lại dễ dàng, đơn giản đến như vậy.
Lumen nghiêng đầu nhìn cô một cái, bật cười nói:
"Là một sát thủ, đáng lẽ ra cô không nên phiền não vì một chút tiền viện phí này chứ, sau này nếu cô muốn thăng cấp, cô cần phải tích trữ được số tiền lên tới đơn vị vạn đồng Fil đấy."
"Hiện tại cô phải thay đổi suy nghĩ của mình, đừng quá để tâm tới pháp luật, vừa rồi cô cũng đã nghe rồi đấy, pháp luật của Intis không bảo vệ người nghèo, chúng ta chỉ có thể tự bảo vệ chính mình."
"Đợi cô suy nghĩ kỹ, chúng ta sẽ đi bắt cóc tên chủ nhà máy cũ kia, cướp đủ số tiền mặt cần dùng, đợi phán quyết của tòa án được đưa ra và hắn phải trả đủ tiền bồi thường tai nạn cho cha cô, cô lại dùng số tiền đó quyên góp cho những người cần giúp đỡ."
"Chúng ta chỉ cần làm sạch sẽ một chút, cộng thêm năng lực phản bói toán của Flanka, thì xác suất thành công vô cùng cao, về sau bọn họ cũng không thể tra được gì đâu, mà dạng chủ nhà máy như này rất khó có khả năng thuê được vệ sĩ là người phi phàm lắm."
Jenna nghe đối phương nói như vậy thì tim đập thình thịch, do dự một lát, nói:
"Rốt cuộc tôi cảm thấy chỗ nào đó không đúng chứ..."
"Mẹ kiếp, rốt cuộc cậu là 'Kẻ xúi giục' hay tôi là 'Kẻ xúi giục' đây, sao cậu có thể mê hoặc người khác như vậy chứ?"
"Làm trái pháp luật, sớm muộn gì cũng phải trả giá đúng không?"
Lumen cười nói:
"Vừa rồi tôi còn chưa nói xong, chúng ta chỉ làm chuyện cần phải làm, chứ không thể tùy ý làm bậy được, nếu không điều đó sẽ không chỉ mang lại nguy hiểm mà còn có thể khiến chúng ta không kiểm soát được hành động mang tính mạo hiểm càng ngày càng tăng cao, mà việc bắt cóc chủ nhà máy kia chính là để lấy số tiền bồi thường mà đáng lẽ ra gia đình cô phải được nhận từ lâu rồi."
Jenna nghe đối phương nói xong, lại yên lặng. Lúc sắp đi xuống tầng một, cô mới vội vã nói: "Tôi phải vào phòng vệ sinh."
Lúc cô đi từ trong phòng vệ sinh ra, trong tay đã cầm một xấp tiền mặt trị giá 200 đồng Fil.
Lumen nhìn Jenna làm xong thủ tục đóng viện phí đợt đầu, lại nhìn bộ lễ phục dáng ngắn màu hồng của cô một chút, rồi nói:
"Cô cũng không thể ăn mặc như vậy để chăm sóc người bệnh được, tôi sẽ quay về vũ trường để mang quần áo của cô đến đây, tiện thể sẽ xin nghỉ giúp cô."
"Nếu tình hình của mẹ cô chuyển biến xấu, cô phải lập tức tìm tôi hoặc Flanka."
Vừa rồi cậu đã quan sát vận thế của Elodie và xác nhận tình trạng của bà ấy không còn nguy hiểm nữa nhưng sau đó thì không thấy chuyển biến theo chiều hướng tốt, thậm chí còn hỗn loạn, có thể còn phụ thuộc vào phác đồ điều trị của bệnh viện.
"Được." Jenna hé miệng, gật đầu.
Tại tầng hai của vũ trường Breeze.
Lumen đang chuẩn bị đi tìm quản lý Réne để bàn giao lại chuyện của Jenna và dặn dò hắn sắp xếp lại lịch biểu diễn đêm nay thì thấy Louis đi tới nghênh đón.
Louis nhìn trái nhìn phải rồi nhỏ giọng nói:
"Sếp, nửa giờ trước, lão đại phái người đưa một túi đồ tới đây và cất trong két bảo hiểm của phòng tài vụ, nói là đưa tới cho cậu."
Lão đại gửi đồ sao... chẳng lẽ là nguyên liệu phụ trợ cho ma dược 'Kẻ phóng hỏa' sao? Không hổ là người thuộc danh sách khoảng giữa trên con đường 'Thợ săn'... Lumen khẽ gật đầu, vui sướng đi qua quán cà phê, đi thẳng vào hành lang của tầng hai.
Cậu vừa mở két bảo hiểm của phòng tài vụ ra, lập tức cảm giác được hơi nóng rực tràn ra.
Bên trong cái túi màu trắng xám có ba bình thủy tinh: Một cái chứa đầy chất lỏng màu đỏ thẫm, bề mặt chất lỏng không ngừng sủi bọt khí, mỗi bọt khí vỡ tan đều phát ra tia lửa; một cái chứa một ít bột phấn màu đỏ như máu ở dưới đáy; một cái chứa một viên đá phát ra ánh huỳnh quang màu đỏ to cỡ đầu ngón tay.
Máu của kỳ giông lửa, bột phấn cỏ phượng tiên cánh đỏ, pyroxene có trong nham thạch nóng chảy...Quả nhiên là nguyên liệu phụ trợ cho 'Kẻ phóng hỏa'... Lumen hài lòng cầm những vật phầm này lên.
Trước cửa căn hộ số 601, số 3 phố White Coat
Lumen rời khỏi vũ trường Breeze và đi thẳng đến nơi này tìm Flanka, cậu định đến mượn 4.000 đồng Fil và dùng 'Lễ tế mùa thu hoạch' để thế chấp khoản mượn nợ này.
Flanka mở cửa, nhìn thấy Lumen thì 'chậc' một tiếng, nói:
"Cậu biết không? Một nhà máy ở phía nam khu chợ đã bị nổ. Thời gian gần đây khu chợ xảy ra không ít chuyện, làm cho tôi có cảm giác giống như bão lớn sắp đổ tới."
Nghe câu này xong, Lumen lập tức nhớ lại một việc.
Cậu trầm giọng nói:
"Là nhà máy hóa chất Goodwell xảy ra sự cố, mà sáng nay, ông chủ của nhà máy hóa chất Goodwell có đến văn phòng nghị viên quốc hội."