Chương 132: Bất khuất

Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Mực Thích Lặn Nước 06-09-2023 07:24:16

Nghe Lumen nói xong, Flanka bật thốt ra một câu: "Mẹ kiếp! Lại liên quan gì đến mấy người đó sao?" "Rốt cuộc Hugues Artois muốn làm gì?" "Tôi cũng không hiểu việc tạo ra một vụ nổ mạnh ở nhà máy hóa chất là nhằm mục đích gì. Có lẽ chỉ là một sự trùng hợp, Bono Goodwell và Hugues Artois có mối quan hệ khá tốt đẹp, nên việc bọn họ tới thăm lẫn nhau là chuyện bình thường, nhưng vừa vặn hôm nay nhà máy hóa chất nổ." Lumen vừa trầm ngâm suy nghĩ vừa nói. Trong cuộc sống, ta không thể xem nhẹ bất kỳ sự trùng hợp nào nhưng cũng không thể coi mỗi sự trùng hợp đều trở thành một vấn đề được. Flanka khẽ gật đầu nói: "Đúng như vậy. "Nhưng tôi cũng phải nhắc nhở cậu một điều là, vụ nổ ở nhà máy hóa chất không phải là không có ý nghĩa gì, nó có thể gây ra rất nhiều cái chết, mà đây chính là một trong những điểm vô cùng quan trọng đối với rất nhiều nghi thức tà ác, người sống vĩnh viễn là vật tế tốt thứ ba." "Nó cũng có thể là một nghi thức sao?" Lumen hơi ngạc nhiên hỏi lại. Flanka sửa lại cho đúng, nói: "Là một phần của nghi thức thôi, đối với vị thần mà người chủ trì nghi thức muốn khẩn cầu mà nói thì việc dùng dao để giết chết vật tế hay dùng một vụ nổ ở nhà máy hóa chất để giết chết vật tế, vế bản chất là không có gì khác nhau. Hiểu biết của cậu đối với nghi thức ma pháp vẫn rất phiến diện, tất nhiên, cũng có một số nghi thức có lẽ sẽ cần chế tạo một vụ nổ mạnh như vậy mới đạt được hiệu quả mong muốn." Cái này giống với 'Thuật thay thế', chẳng phải là giống ở chỗ để cho 'kẻ thế thân' sống cuộc sống của người bị thay thế một thời gian trước khi nghi thức được tiến hành hay sao? Lumen đại khái hiểu ra. Ngay sau đó, Flanka thở dài một hơi: "Đây là một phỏng đoán của tôi, chưa chắc đã là sự thật, có lẽ giống như cậu nói đây chỉ là một sự trùng hợp. Nhưng bất kể thế nào, chúng ta cũng cần phải nhắc nhở người phi phàm phía chính phủ để ý dấu vết của nghi thức, và để mắt tới vai trò của văn phòng nghị viên trong vụ tai nạn này. "Mẹ kiếp, nếu tên kia không phải là nghị viên quốc hội, đêm nay tôi nhất định phải tóm hắn, treo hắn lên trần nhà, dùng roi quất hắn và ép hỏi hắn đến tột cùng là muốn làm cái gì và có liên quan gì tới tín đồ Tà thần hay không." "Ôi, trong vụ nổ vừa rồi, có không biết bao nhiêu người bị mất cha mẹ, vợ chồng, anh chị em hoặc mất những đứa con, cũng không biết có bao nhiêu người phải lo lắng, đau khổ cầu nguyện cho người thân mình đang bị thương đâu. "Ví dụ như Jenna." Lumen thuận thế nói. Flanka ngẩn ra một giây: "Cậu nói cái gì?" "Mẹ của Jenna làm việc ở nhà máy hóa chất Goodwell, cô không biết sao?" Lumen hỏi ngược lại. Phản ứng đầu tiên của Flanka là hơi sững sờ một giây, sau đó chợt lo lắng hỏi: "Hiện tại tình hình của mẹ cô ấy thế nào rồi?" Lumen chỉ thuật lại ngắn gọn chuyện mình và Jenna chạy như điên đến phố Saint Gers để tìm Elodie và sử dụng thuốc trị liệu để cứu Elodie đang ở trên bờ vực của cái chết trở về. Flanka thở phào một hơi nhẹ nhõm, sau đó lại đau thấu tâm can, rên rỉ: "Sao tôi lại không có mặt có đó chứ, sao tôi lại không có mặt ở đó chứ." Khóe miệng của Lumen hơi giật giật một chút, cậu bình tĩnh nói: "Bây giờ cô vẫn còn cơ hội đấy, hiện tại điều mà Jenna phiền não nhất chính là tiền viện phí." "Tôi sẽ đến bệnh viện Holy Palace ngay bây giờ." Hai mắt Flanka sáng lên, định lao ra khỏi căn hộ. Lumen vội gọi với theo: "Cô đừng quên mang chai thuốc trị liệu của băng Gai độc đi, tôi lo lắng tình huống này sẽ lặp lại." Giống như ông Ruhr vậy. Không đợi Flanka đáp lại, cậu lại bổ sung một câu: "Còn nữa, cô hãy đem bộ váy mà Jenna mặc lúc sáng qua cho cô ấy." "Ừ... Tôi còn muốn mượn cô 4.000 đồng Fil và dùng một nửa giá trị của 'Lễ tế mùa thu hoạch' để đặt cọc, tôi đã có nguyên liệu phụ trợ ma dược 'Kẻ phóng hỏa'." "Nhanh như vậy sao?" Flanka giật mình khiếp sợ: "Tôi còn chưa bắt đầu tìm giúp cậu nữa đấy." Lumen cười nói: "Tối qua tôi gặp lão đại ở cửa ra của văn phòng nghị viên, tôi đã nói thẳng với hắn chuyện tôi chuẩn bị thăng cấp và đã tạm ứng trước một khoản tiền. Cũng nhờ hắn để ý giúp tôi nguyên liệu phụ trợ của ma dược 'Kẻ phóng hỏa'." Flanka càng nghe thì vẻ mặt lại càng thêm phức tạp: "Tên nhóc nhà cậu đúng là tâm cơ hơn so với tôi tưởng tượng rất nhiều đấy. Trong chuyện này, việc thẳng thắn với Gardner quả thật là biện pháp giải quyết tốt nhất." "Chẳng qua, cậu không lo lắng bên phía tôi hay sao? Cậu có biết tôi cũng định tìm kiếm nguyên liệu phụ trợ của ma dược 'Kẻ phóng hỏa' thông qua Gardner hay không, hắn có thể là danh sách 6 'Chuyên gia âm mưu' hoặc là đã tới danh sách 5 trên con đường 'Thợ săn', bên người lại còn có một đám 'Thợ săn' thì mấy thứ kia cũng không thể thiếu được. May mắn, hai ngày nay tôi chưa đi tìm hắn, nếu không hắn nhất định sẽ nghi ngờ tôi và cậu có tư tình đấy." Lumen vẫn cho rằng Flanka sẽ thu thập nguyên liệu thông qua Hội nghiên cứu khỉ đầu chó lông mao, không ngờ cô ấy lại tính toán nhờ Gardner Martin hỗ trợ dựa trên nguyên tắc gần gũi và thuận tiện, thiếu chút nữa thì để lộ mối quan hệ của hai người bọn họ. Flanka quay trở lại phòng, không biết từ nơi nào lấy ra một xấp tiền mặt trị giá 4.000 đồng Fil, đưa cho Lumen, cũng nghiêm túc dặn dò cậu: "Sau khi gom đủ nguyên liệu chính, cậu cũng đừng vội vàng điều chế ma dược mà phải đảm bảo trạng thái của mình có thể chịu đựng đước tác tộng của quá trình thăng cấp mang lại, nếu không thì hãy hoãn lại một thời gian là tốt nhất, nguyên liệu chính có thể bảo quản bằng ma dược được." "Tôi hiểu rõ mà." Lumen bình tĩnh trả lời. Cậu suy nghĩ một chút rồi lại nói: "Tốt nhất cô vẫn nên liên lạc với phía chính quyền trước rồi hãy đi tìm Jenna, vụ nổ này mới xảy ra không bao lâu, nói không chừng vẫn còn để lại một ít manh mối." "Được." Flanka tỏ vẻ đồng ý. Trước khi rời đi, Lumen tò mò hỏi một câu: "Cô nói người sống là vật tế tốt thứ ba, vậy thì cái gì là tốt thứ hai và thứ nhất?" "Tốt thứ hai là sinh vật có đủ đặc tính phi phàm, tốt thứ nhất chính là ..." Nói tới đây, Flanka cười nói: "Đám bán thần."... Tại tầng sáu bệnh viện Holy Palace, khu Knoll. Lúc Jenna đi từ trong phòng vệ sinh trở lại phòng bệnh thì thấy anh trai của mình là Julien đang nhét lại góc chăn đắp cho mẹ cô, Elodie. Elodie vẫn hôn mê nhưng sắc mặt đã tốt hơn không ít. Julien đứng dậy, kéo em gái mình qua một bên, nhỏ giọng nói: "Cheria, về sau em không cần lo tiền viện phí nữa đâu, anh sẽ nghĩ cách, em tiếp tục học diễn xuất ở rạp hát Old Pigeon Cage đi." Jenna nghe xong chỉ cảm thấy đáy lòng ấm áp, cô hỏi ngược lại: "Bác sĩ đã nói với anh chưa?" "Ừ, vừa mới nói xong." Julien nặng nề gật đầu. Jenna mím môi, nói: "Anh không cần lo lắng đâu, bạn bè của em đã đồng ý cho em vay tiền, có thể trả dần trong ba năm với mức lãi suất rất thấp. Số tiền tiết kiệm được từ công việc ca sĩ ngầm của em và thợ lành nghề của anh, có lẽ sẽ đủ thôi, hơn nữa việc này cũng không ảnh hưởng đến con đường học nghề của cả hai người chúng ta." Julien im lặng vài giây, sau đó nói: "Em nói là người tên Charles kia sao?" "Đúng vậy, cậu ấy là một người trong số đó, còn một người bạn nữa. Ừm, là 'Giày đỏ' Flanka mà em nhắc đến với anh tôi hôm qua đấy." Jenna cảm thấy mình nên giải thích rõ chuyện này, nếu không cô sợ anh trai cô sẽ tìm đến một biện pháp cực đoan nào đó. Cô còn nhớ rõ năm đó, Julien giấu mẹ bọn họ, định bán mình cho công ty xuất nhập khẩu Balam Pas để làm nghề lính đánh thuê một đi không trả lại kia, và muốn dùng số tiền đó để trả hết nợ, đồng thời giúp em gái mình có thể học diễn xuất ở rạp hát. May là sau đó hắn đã bị ngăn cản lại. Julien đang định nói thêm điều gì đó thì thấy một cô gái có dáng người cao gầy xuất hiện ở trước cửa phòng bệnh. Cô ấy mặc một chiếc áo sơ mi kiểu dáng tiểu thư, quần bò màu nhạt, áo khoác kẻ ca rô đen trắng và đi giầy màu đỏ, mái tóc màu nâu vàng nhạt được buộc gọn ra sau đầu thành kiểu đuôi ngựa, tóc mai hai bên thái dương bay nhẹ, đôi mắt có thần mà sáng ngời, trên người tản ra một loại mị lực khiến cho người ta không tài nào dời tầm mắt được. Jenna vui sướng đi tới: "Flanka."... Bên trong căn phòng an toàn ở phố White Coat. Lumen vừa chưng cất hoa huệ tây màu trắng mua ở cửa hàng, để thu được những giọt tinh chất tinh khiết vừa đợi thư hồi âm của tiểu thư 'Ma thuật sư'. Máu của kỳ giông lửa, bột phấn pyroxene có trong nham thạch nóng chảy, bột cỏ phương tiên cánh đỏ được xếp một hàng trên mặt bàn ở trước mặt. Đợi đến khi quá trình chưng cất tinh chất hoa huệ tây sắp hoàn thành thì 'con rối' trong bộ váy màu vàng nhạt, có cánh tay dài quỷ dị và đường nét tinh xảo kia xuất hiện bên cửa sổ. Nó đặt một hộp bánh bích quy bằng kim loại xuống, khụt khịt nói: "Lần sau dùng loại nước tinh khiết này để triệu hồi tôi nhé." "Được." Lumen nhất thời không phản ứng kịp đối với yêu cầu quá mức quái dị của đối phương, chỉ có thể trả lời theo bản năng. Rất nhanh, tín sứ dưới hình dạng của 'con rối' biến mất trước mắt cậu. Lumen mở hộp bánh bích quy màu bạc sáng loáng ra, chỉ thấy bên trong có một 'quả tim' nho nhỏ màu đỏ thẫm lặng lẽ cháy. Cậu không do dự, lấy chiếc cốc đã chuẩn bị từ trước ra, đặt đặc tính phi phàm 'Kẻ phóng hỏa' vào trong. Ngay sau đó, Lumen đổ hơn 50 ml máu kỳ giông lửa vào trong cốc. Tiếng xèo xèo xèo chợt vang lên, chất lỏng màu đỏ thẫm nhanh chóng bốc hơi, biến thành một màn sương màu máu, quanh quẩn xung quanh 'quả tim' kia. Đặc tính phi phàm của 'Kẻ phóng hỏa' mềm hóa hơn rất nhiều so với vừa rồi, mặt ngoài giống như hồ nước, nổi lên từng gợn sóng. Sau khi Lumen cho lần lượt bột phấm pyroxene có trong nham thạch nóng chảy, bột cỏ phương tiên cánh đỏ và tinh chất hoa huệ tây tinh khiết vào trong cốc theo yêu cầu của công thức điều chế ma dược, màn sương màu máu xung quanh 'quả tim' dần co lại, làm cho chất lỏng màu vàng có không ít bọt khí màu đỏ dần xuất hiện xung quanh nó. Thứ chất lỏng này phản chiếu trong đôi mắt của Lumen, đây chính là ma dược 'Kẻ phóng hỏa'. Lumen không vội vã uống ma dược mà nhắm hai mắt lại. Trong đầu cậu lần lượt hiện ra thi thể của kẻ điên Flemish treo lơ lửng trên khung cửa sổ cùng với tờ giấy trắng viết thư tuyệt mệnh của hắn; hiện ra thi thể mưng mủ thối rữa của ông Ruhr; hiện ra bà Michel vừa uống rượu vừa hát những bài ca dao, cuối cùng treo cổ chết trước bình mình; hiện ra tiếng gào khóc, kêu la trên quảng trường Siren. Sau đó cậu lại thấy mình bướng bỉnh, quật cường như nào khi sống lang thang, thấy mình không từ bỏ bản thân dù liên tục bị đánh, thấy một kết cục khác của bản thân, thấy bao nhiêu áp lực, đau khổ, không cam lòng, lại bất lực khi cố gắng theo đuổi hy vọng lại bị bóng tối vùi lấp. Bên tai cậu văng vẳng tiếng cười nhạo của số mệnh, cậu cố gắng áp chế ngọn lửa đang bùng cháy dưới đáy lòng, càng lúc càng mãnh liệt: Nếu đây là kết cục tất yếu của mình; Nếu đây là số mệnh của cuộc đời này; Nếu mọi sự cố gắng không được đền đáp, nếu mọi hy vọng vĩnh viễn không thể chạm tới; Vậy mình sẽ dùng sinh mệnh của mình để đấu tranh, để thay đổi tất cả. Cho dù con đường phía trước không có ánh sáng, cho dù hy vọng có xa vời, mình vẫn sẽ chiến đấu cho đến chết. Tên nghị viên chết tiệt. Guillaume Besne chết tiệt. Tín ngưỡng Tà thần chết tiệt. Termiporus chết tiệt. Số mệnh chết tiệt. Lumen chợt mở choàng hai mắt, đưa ra tổng kết cuối cùng của mình về quy tắc sắm vai của 'Kẻ khiêu khích': Khiêu khích chính là biểu tượng của sự bất khuất. Cậu không cần thứ này tiêu hóa giúp mình nữa. Mang theo ngọn lửa đang mãnh liệt cháy trong lồng ngực, Lumen nâng cốc lên, ừng ực ừng ực, nốc hết thứ chất lỏng bên trong cốc. Thứ chất lỏng kia giống như một ngọn lửa có nhiệt độ cực cao, đi qua miệng tới cổ họng rót xuống thực quản, thiêu đốt dạ dày của cậu, thiêu đốt trái tim cậu.