Phòng số 12... Ánh mắt Lumen nhìn Safari chợt cứng lại.
Cậu đã thử đoán rất nhiều khả năng nhưng chưa từng đoán được 'phòng số 12' có ý nghĩa như thế này.
Mà sống trong phòng số 12 là 'Dạ phu nhân' Pouaris. De Roquefort và chồng, quản gia, nữ hầu và những đứa con của bà ta.
Gần như cùng một lúc, Lumen nghĩ tới bức tranh sơn dầu mà cậu nhìn thấy ở trung tâm nghệ thuật Trier, vô số khuôn mặt được miêu tả trên thân thể trần trụi của người phụ nữ lấy nguyên mẫu là Safari.
Những khuôn mặt này tượng trưng mỗi một vị khách ở trong các căn phòng hay là hiển thị vẻ bề ngoài của 'Nhà nghỉ'? Đồng tử của Lumen phóng đại, nhìn chằm chằm Safari ở trước mặt, cả người trong trạng thái chuẩn bị kích phát ấn ký màu đen trên người bất cứ lúc nào, để dùng 'Thuật hừ hà' ngăn cản nhóm khách ở phòng số 12 bước ra ngoài.
Cậu vẫn còn bóng ma tâm lý không nhỏ đối với phu nhân Pouaris.
Safari kéo váy dài màu xanh lam như mặt hồ nước, trên khuôn mặt đầy đặn chợt vặn vẹo hai cái rất rõ ràng, lộ vẻ đau đớn:
"Tôi không thể ngăn khách bên trong cảm ứng được bên ngoài quá lâu...
Nói cách khác, hiện tại phu nhân Pouaris tạm thời còn chưa phát hiện ra mình sao... Lumen lặng lẽ thở phào một hơi, nhưng cũng không dám sơ suất, ngộ nhỡ sự quấy nhiễu của Safari bị mất tác dụng sớm hơn dự kiến thì sao?
Lúc này, Safari mới kéo thấp cổ váy dài xuống, để lộ một phần da thịt.
Lumen nhìn thấy rõ rất nhiều khuôn mặt được vẽ bằng sơn dầu lên chất liệu là da thịt của đối phương, chúng nó nửa ẩn nửa hiện, trông hết sức đáng sợ.
Điều này đã chứng thực suy đoán của Lumen, cũng khiến cho cậu nảy sinh ra nghi vấn mới.
Vì sao lại dùng cơ thể của người mẫu hình thể đã bị ô nhiễm này làm 'Nhà nghỉ', để cho phu nhân Pouaris, Voisin. Sanson và những người ban ân Tà thần cường đại khác vào ở, tại sao bọn họ không ở luôn tại khách sạn Kim Kê đã được sao chép lại này?
Điều này là vì muốn quấy nhiễu các thủ đoạn tìm kiếm thần bí học như bói toán và lời tiên đoán sao?
Tại sao mình lại ngửi thấy mùi của nghi thức, giống như cách bố trí và yêu cầu khác biệt... Bản thân Lumen là 'Tăng lữ khất thực', cũng nắm được khá nhiều kiến thức về nghi thức ma pháp, cậu cảm thấy chuyện này rất tà dị.
Cậu thấy Safari còn chưa xoay người rời khỏi phòng thì nắm lấy cơ hội, hỏi: "'Nhà nghỉ' có tổng cộng bao nhiêu phòng?"
"Từ phòng số 2 đến phòng số 13." Safari trả lời bằng giọng nói mơ hồ hư ảo.
"Không có phòng số 1 sao?" Lumen tiếp tục truy hỏi.
Gabriel trả lời thay người yêu của mình: "Nghe nói là có nhưng chúng tôi chưa bao giờ nhìn thấy, phòng số 1 vẫn chưa vào 'Nhà nghỉ'."
Phòng số 1 rất thần bí... Trước mắt đã xác định được nơi này có 12 căn phòng, nhưng bên trong mỗi căn phòng chắc chắn không chỉ có một người ban ân Tà thần... Lumen biết thời gian không còn nhiều, cậu lập tức thay đổi chủ đề: "Tôi phải làm thế nào mới rời khỏi đây được?"
"Phải được sự cho phép của các yêu tinh, hoặc là thông qua hang bóng tối ở đường lớn khu chợ, nhưng nơi đó rất nguy hiểm, nó có thể khiến cậu xuất hiện ở nơi mà cậu không nên xuất hiện." Ánh mắt của Safari càng trở nên trống rỗng, thỉnh thoảng lại tràn ra một tia đau đớn.
Hang bóng tối ở đường lớn khu chợ... Lumen hỏi dồn: "Có tổng cộng bao nhiêu yêu tinh, bọn chúng ở đâu?"
"Ba." Người trả lời là Gabriel,"Bọn họ không sống ở thế giới này, chỉ thỉnh thoảng mới tới đây, bình thường đều để cho đám người hầu, cũng chính là những bóng người tản ra ánh sáng mơ hồ đang bay lơ lửng trên không trung kia, giữ trật tự nơi này."
Ba yêu tinh... Dựa vào tin tình báo mà 'Người tịnh hóa' cung cấp, danh sách ban ân của 'Yêu tinh' này có lẽ còn chưa đạt được thần tính, phỏng đoán ban đầu có thể là danh sách 5, nhưng thể chất của chúng nó rất đặc biệt, chỉ cần không chủ động xuất hiện ở hiện thực, thì ngay cả thánh nhân cũng chưa chắn tấn công được chúng.
Nếu mình gặp được yêu tinh, cũng không phải là không có năng lực chiến đấu với chúng nó...
Nếu có thể bắt được một yêu tinh, có lẽ có thể rời khỏi nơi này... Suy nghĩ trong đầu Lumen không ngừng xoay chuyển, cậu tiếp tục hỏi.
"Các yêu tinh có ra vào theo quy luật không?"
"Không..." Safari chậm rãi lắc đầu.
Lumen từ bỏ hướng này, hỏi một câu khác: "Vậy cô có biết Jenna đang trốn ở đâu không?"
"Không biết." Gabriel trả lời với tốc độ nói cực nhanh,"Nhưng những người hầu của yêu tinh chưa tìm thấy cô ấy, chúng nó vẫn chưa xác định được có thật sự có người vào được nơi này hay không, có lẽ các yêu tinh dựa vào dao động ở bên ngoài mà thận trọng ra lênh điều tra."
Lumen còn chưa đưa ra vấn đề mới thì khuôn mặt của Safari lại vặn vẹo thêm mấy cái.
Cô lập tức xoay người, rời khỏi cửa phòng 207, chạy lên trên lầu.
Có thể nhìn ra được, cô sắp không có cách nào ngăn cản những vị khách sống 'trong cơ thể mình' cảm ứng đối với thế giới bên ngoài.
Trạng thái của Gabriel cũng càng ngày càng kém hắn, hắn chậm chạp đi về phía cửa ra.
"Nơi này có biên giới không?" Lumen hỏi câu cuối cùng.
Gabriel gật đầu, ánh mắt càng trở nên trống rỗng hơn: "Chỉ có đường lớn khu chợ và khu vực xung quanh nó là thật."
"Bốn phía xung quanh là hư không u tối sâu thẳm, có một lớp lá chắn vô hình."
Lá chắn... Lumen thầm nhẩm lại từ này, sắc mặt không thay đổi nhìn Gabriel đóng cửa phòng mình lại, nghe tiếng bước chân của hắn đi hướng lên lầu ba.
Cụm từ 'Lá chắn' khiến cho Lumen nhớ tới một chuyện mà cô 'Ma thuật sư' từng đề cập qua: Bên ngoài thế giới mà bon họ đang sinh sống có một lớp lá chắn, ngăn cản không cho những Tà thần ngoại vực xâm nhập.
Tuy cụm từ 'Lá chắn' mà Gabriel nói kia có rất nhiều cách để hình dùng, cũng chưa chắc cùng cấp với 'Lá chắn' trong lời nói của cô 'Ma thuật sư', nhưng nếu hiện tại bọn họ chưa rõ đám tín đồ Tà thần đang mưu đồ chuyện gì đó, cho nên Lumen không thể bỏ qua mối liên hệ có khả năng tồn tại giữa lá chắn kia.
Lumen thu hồi tầm mắt khỏi cánh cửa, trong lòng cũng tự biết rõ có lẽ mình không còn nhiều thời gian.
Theo thời gian, mức độ ô nhiêm của cả Safari và Gabriel sẽ dần tăng lên, khiến cho bọn họ càng ngày càng không thể khống chế được bản thân, đợi đến khi bọn họ hoàn toàn bị biến đổi, chắc chắn không thể che giấu giúp Lumen và Jenna được nữa, tất nhiên sẽ báo cáo chuyện này với các yêu tinh.
"Hiện tại có hai vấn đề quan trọng nhất, thứ nhất là làm thế nào để thiết lập được liên lạc với bên ngoài, hoặc là làm thế nào để rời khỏi nơi này, thứ hai là tìm Jenna." Lumen tập trung tinh thần, dồn toàn bộ tâm trí vào năng lực phân tích của 'Chuyện gia âm mưu'.
Đối với vấn đề thứ nhất, làm thế nào để thiết lập liên lạc với thế giới bên ngoài thì cậu rất nhanh có tám, chín phương án.
Thứ nhất là dồn toàn lực kích phát hơi thở 'Hoàng đế máu' ở lòng bàn tay phải, xem nó có thể xuyên qua lớp lá chắn của thế giới không bình thường này, lại một lần nữa 'chấn động' cả Trier chân chính, để cho toàn bộ Bán thần ở thành phố lớn này đều hướng ánh mắt tới đây.
Thứ hai là bố trí nghi thức khẩn cầu ban ân, xem phong ấn tự nhiên kích phát có thể vượt qua sự quấy nhiễu của 'Phúc sinh huyền hoàng thiên tôn', truyền tin tức tới ngài 'Kẻ Khờ' được hay không.
Thứ ba là xem ngón tay của ngài K có tồn tại mối liên hệ linh nhục với bản thể của hắn hay không.
Thứ tư là thử triệu hồi tín sứ của cô 'Ma thuật sư'.
Thứ năm là thử triệu hồi tín sứ của cô 'Hella'.
Thứ sau là tụng niệm câu chú văn tiến vào nơi tụ hội của 'Hội Nghiên cứu khỉ đầu chó lông xoăn', cũng chính là cung điện 'Vương quốc bóng tối', xem trong trường hợp chưa xin phép trước, liệu có phát huy tác dụng hay không.
Thứ bảy là tìm đến Franka giả của thế giới này, xem trên người cô có mặt gương bạc cổ xưa lấy được từ trong lòng đất kia hay không, sau đó lợi dụng tính đặc thù của mặt gương cổ xưa kia để rời khỏi đây.
Thứ tám là tạo ra một vụ thật chấn động, thu hút một hai yêu tinh tới đây, rồi bắt lấy chúng nó.
Thứ chín là...
Trước khi thử những phương án này, Lumen cần phải tìm được Jenna, bởi vì mỗi một cái phương án đều có khả năng khiến cho đám yêu tinh phát hiện ra, thu hút ánh nhìn chăm chú của chúng nó.
Nhưng phải tìm Jenna như thế nào đây ? Lumen thử sắm vai là Jenna, giả thiết mình là một 'Vu nữ' không có nhiều kinh nghiệm, đột nhiên đi lạc vào một thế giới kỳ quái nghi ngờ là 'Nhà nghỉ'.
"Có lẽ Jenna cũng đã nhìn thấy Gabriel, trong khoảng thời gian này tạm thời sẽ không thể mạo hiểm tiến vào khách sạn Kim Kê giả này..."
"Cô ấy có thể 'Ân thân', có thể ẩn náu trong bóng tối, bình thường cũng có thể kiên nhẫn quan sát, tự nhiên sẽ phát hiện ra điểm cổ quái của đám người đi đường và người bán hàng rong.
"Trong trường hợp này, nếu mình là cô ấy, mình sẽ làm gì?"
"Chà... thử tìm kiếm biên giới của nơi này... Xem xem những tòa giáo đường được thần linh phù hộ có bị sao chép hay không, nếu có, thì bên trong có dáng vẻ như thế nào, tín ngưỡng ai... Sau khi quan sát được điểm khác nhau giữa nơi này và khu chợ ngoài hiện thực, lại xem có tìm được manh mối rời khỏi nơi này hay không... Mà việc này cần bắt đầu từ việc xác định có bản thân giả hay không."
"Vừa rồi đám người hầu của yêu tinh còn đang đi điều tra."
Suy nghĩ của Lumen dần trở nên rõ ràng, cậu quay trở lại trước bàn, khẽ vén rèm cửa lên, nhìn ra bên ngoài.
Cậu đợi cho bóng người tán ra ánh sáng mơ hồ, vẻ mặt khô khốc trống rống kia, cũng chính là đám người hầu của yêu tinh kết thúc quá trình điều tra ở khu vực này, biến mất giữa không trung, Lumen mới lấy trang sức đeo tai bằng bạc 'Nói dối' ra, đeo vào tai bên trái.
Cậu nhanh chóng biến thành bà Fels, dùng dáng vẻ như đang đi kiểm tra từng phòng một để đi xuống lầu một.
Ngay sau đó, cậu biến thành một người bán hàng rong cách đó không xa, đi ngang qua trước mặt bà Fels, rời khỏi khách sạn Kim Kê.
Nơi này dù sao vẫn là sân nhà của cậu, tuy là bản sao hoặc có thể là ảnh ngược nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc cậu đã hiểu rõ từng chi tiết xung quanh, từng con người thường xuyên xuất hiện ở nơi này.
Lumen không vội vã đi tới phố White Coat, mà đi vòng đến phố Nightingale, đi vào căn phòng an toàn kia của mình.
Cửa mở ra, cậu lập tức nhíu mày.
Toàn bộ cạm bẫy mà cậu bố trí ở nơi này cũng chỉ còn duy nhất cái cửa, cũng là lớp trở ngại đơn giản nhất.
Ngay sau đó, Lumen đảo mắt nhìn một vòng quanh phòng, nhưng không thấy những bộ đã trải qua nghi thức và bộ da bò da chó đã được dùng qua để ở nơi này giống như thế giới hiện thực.
"Sao chép không quá giống..." Cậu thầm lẩm bẩm một câu.
Cậu càng ngày càng cảm thấy điểm tương đồng giữa nơi này và khu chợ ngoài hiện thực chủ yếu là ở vẻ bề ngoài, đặc biệt là những khu vực có đặt cạm bẫy.
Tất cả chi tiết trong phòng đều không giống.
"Cái này giống như chỉ quan sát bên ngoài và sao chép lại như cũ, cái này giống... cái này rất giống..." Đồng tử của Lumen chợt phóng đại, cậu có một linh cảm.
Cái này rất giống vẽ tranh!...
Tại căn hộ 601, số 3 phố White Coat giả
Sau khi Jenna cầm đồng tiền vàng may mắn để thử khẩn cầu ngài 'Kẻ Khờ' theo cách đơn giản nhất, trước mắt cô lập tức xuất hiện một màn sương mù màu xám mỏng manh, nhưng lại chợt biến mất.
"Thật, thật sự có tác dụng..." Jenna lắp bắp nói.
Đồng tiền vàng may mắn này đúng là rất may mắn!
Jenna không nhận được lời gợi ý nào, đành phải nhẫn nại, tiếp tục sắm vai thành bản thân giả, lặp đi lặp lại hành động thu dọn phòng, chà lau bàn trà.
Thời gian ở thế giới này giống như không trôi đi, mặt trời trên cao vẫn luôn ở vị trí đó, chưa di động một chút nào.
Đột nhiên, Jenna nghe thấy tiếng mở cửa, cô theo bản năng nhìn lại, mà Franka giả vẫn không có phản ứng gì, tiếp tục chuỗi hành vi được thiết lập trước.
Khi ánh mắt của Jenna chạm vào mái tóc màu vàng xen lẫn đen của Lumen, cô theo bản năng thu hồi ánh mắt, phản xạ có điều kiện tiến vào trạng thái ngụy trang, cố gắng để cho khuôn mặt mình trở nên trống rỗng hơn.
Cô không xác định được Charles này là thật hay giả.
Giây tiếp theo, cô nghe thấy giọng điệu trào phúng quen thuộc :'Quả nhiên cô đang ở chỗ này, cô cũng chỉ có thể nghĩ đến đây thôi sao. '