Ban đêm ở con hẻm nhỏ phía sau vũ trường vô cùng yên lặng và không có một bóng người.
Lumen tránh mấy đống rác rưởi mà đám chuột, gián thường chui vào, lúc thì đi nhanh, khi thì đi chậm, lúc lại thay đổi phương hướng, khi thì đi quanh một vòng lớn, giống như đang cố gắng tránh thoát một kẻ theo dõi vô hình.
Cuối cùng, cậu đến phố White Coat, đi vào căn phòng an toàn mà mình đã 'vứt bỏ' nhưng chưa đến hạn hợp đồng thuê mướn kia.
Sau đó cậu làm theo đúng quy trình, kéo tấm rèm thật dày lại, kiểm tra kỹ từng ngóc ngách bên trong phòng.
So với trước kia, cậu không chỉ thiêu đám rệp, đuổi chuột mà ngay cả đám côn trùng có cánh nhỏ bằng hạt gạo cũng không buông tha, yêu cầu nơi này phải cực kỳ 'Sạch sẽ'.
Làm xong những chuyện này, Lumen mới ngồi xuống bên cạnh bàn, trải phẳng một tờ giấy, bắt đầu viết thư:
"Cô 'Hella' tôn kính:
"Khi tôi dùng thân phận của chị gái tôi 'Muggle' để tham dự, trao đổi với nhóm nhỏ 'Ngày cá tháng tư', tôi phát hiện ra 'Hisoka', 'Mad Woman', 'Gleeman' và 'Ultraman' có phản ứng bất thường rất rõ ràng khi thấy 'Muggle' xuất hiện sau một thời gian dài biến mất, mà một người bạn của tôi nghi ngờ khoảng thời gian cuối cùng kia, 'Muggle' có tìm đến bác sĩ tâm lý."
"Đồng thời, bọn họ đều phối hợp diễn trò với 'Loky', với ý định mê hoặc thành viên của các tổ nhóm khá đi xuống lòng đất tìm di tích liên quan đến 'thần Viễn Cổ Thái Dương'.
"Tôi cho rằng thực chất 'Loky' chính là thủ lĩnh của 'Ngày cá tháng tư', nếu người khác có vấn đề thì hắn chắc chắn cũng tồn tại dị thường, cho nên đã mua một bản sao tư liệu liên quan đến 'thần Viễn Cổ Thái Dương', mời người sử dụng cỗ máy đánh chữ cơ học ở trong quán bar 'Alone' nằm ở phố cổ thuộc khu Đài thiên văn của Trier để bói toán.
"Sau quá trình thăm dò thực địa, tôi phát hiện nơi đó là cứ điểm của cục 8, nhưng tôi giống như bị 'Loky' theo dõi, đến choạng vạng tối thì bị tấn công, suýt chút nữa biến thành con rối của hắn, tôi phải dựa vào năng lực của mình và vật phẩm trên người, khó khăn lắm mới trốn thoát được, nhưng việc này cũng khiến tôi bị lộ thân phận hiện tại của mình trước mắt hắn."
"Thời điểm viết lá thư này, tôi đang trốn trong căn phòng an toàn mà tôi đã chuẩn bị lúc trước, nhưng tôi không thể xác định được mình có thực sự bị Loky theo dõi hay không.
"Tôi cảm giác có khả năng vấn đề của hắn đã trở nên vô cùng lớn, nếu không làm rõ chuyện này, một ngày nào đó trong tương lai, hắn có lẽ sẽ mang lại tai họa rất lớn cho Hội nghiên cứu.
"Tôi hy vọng có thể nhận được sự giúp đỡ của ngài."
Lumen không ngại nói rõ ý đồ của mình.
Cậu đây là đang muốn dùng chính mình để làm con mồi để câu 'Loky', cũng mượn dùng sức mạnh 'bí ẩn' của Hella ẩn nấp trong chỗ tối để cho tên thủ lĩnh của 'Ngày cá tháng tư' kia một kích trí mạng!
Đối với loại kẻ địch quỷ dị khó tiêu diệt như thế này, có lẽ chỉ có 'Hella', người ở danh sách cao hơn cậu và Franka mới có biện pháp 'Bí ẩn' để không bị đối phương phát hiện trước khi tìm ra bản thể của mục tiêu.
Lumen gấp gọn tờ giấy viết thư, rồi nhanh chóng bố trí tế đàn, triệu hồi ra đầu lâu xương trắng bằng bạc tinh khiết có ngọn lửa trắng xanh bùng cháy trong hốc mắt. ...
Franka ẩn thân quay trở về căn hộ 601 ở số 3 phố White Coat, thuyết phục Jenna tạm thời về nhà tránh nạn trong hai ba ngày.
Sau vài lần xác nhận đi xác nhận lại rằng mình thật sự không thể giúp đỡ được gì, Jenna mới hùng hùng hổ hổ mở của đi ra, lý trí nói với cô không được cậy mạnh mà nên từ bỏ việc tìm cách giúp đỡ.
Franka nhanh chóng thay một bộ quần áo mới, dùng đạo cụ cải trang lấy được từ chỗ Leinster, thành viên của 'Hội Phúc lành' để thay đổi ngoại hình của mình.
Cô vừa hóa trang vừa bắt đầu mắng chửi mẹ kiếp, vận mệnh:
"Đáng nhẽ không nên để cho Jenna rời đi trước! Cô ấy giỏi sử dụng mấy thứ này hơn mình, trình độ hóa trang cũng rất cao."
Đây là kiến thức cơ bản của người học nghề diễn viên.
Sau khi hoàn thành công việc cải trang đơn giản, Franka lúc thì ẩn thân, khi thì ẩn nấp trong bóng tối, đi lòng vòng hơn nửa khu chợ.
Trong quá trình này, cô không chỉ cố gắng thực hiện phản bói toán thật tốt mà còn sử dụng kỹ xảo chống theo dõi mà cô học được từ Lumen.
Cuối cùng, cô cũng về tới phố White Coat, đứng trước một tòa nhà có biển số nhà là '6'.
Đây là căn phòng mà cô tự chuẩn bị cho mình, đứng ở nơi này, cô có thể nhìn thấy căn hộ của mình ở chếch phía đối diện.
Phù... Sau khi hoàn thành tất cả các bước này, Franka mới thở phào một hơi nhẽ nhõm rồi thả người nằm xuống chiếc ghế bành kiểu dáng Ruen.
Cùng lúc đó, cô cũng thầm lẩm bẩm:
"Mình quen biết Charles chưa đến ba tháng mà sao lại có cảm giác giống như mọi chuyện đã trải qua lúc trước dài tựa một năm vậy.
"Mẹ kiếp, tên này là sao chổi chuyển thế sao?"...
Bên trong căn phòng an toàn trên phố White Coat, Lumen chỉ phải chờ đợi khoảng mười lăm phút, là thấy đầu lâu xương trắng được đúc từ bạc tinh khiết kia đột nhiên xuất hiện trong bóng đêm, trong miệng cắn một tờ giấy viết thư được gấp gọn gàng.
"Cảm ơn." Lumen theo thói quen nói một tiếng cảm ơn và nhận lấy bức thư này.
Nếu 'Hella' không có ý định đối phó với kẻ tình nghi là thành viên của 'Hội Nghiên cứu khỉ đầu chó lông xoăn', vậy cậu chỉ có thể từ bỏ kế hoạch này, nhanh chóng đi tìm Franka, dùng 'Du hành xuyên qua linh giới' dẫn cô ấy dời đến khu đồi núi, hoặc khu Erato, chờ vài ngày ở vùng ngoại ô, sau đó lại quay trở lại.
Cậu cảm thấy chỉ có như vậy mới có thể thật sự thoát khỏi sự theo dõi hoặc là nói là xiềng xích của 'Loky', mà về sau cũng không thể tiếp tục hoạt động bên ngoài, trừ khi đổi khu vực khác.
Lumen mở tờ giấy ra, phát hiện 'Hella' chỉ trả lời một câu cực kỳ ngắn gọn:
"Được."
Khóe miệng của Lumen hơi nhếch lên một chút, lòng bàn tay chợt bùng lên một ngọn lửa đỏ đậm, thiêu rụi lá thư hồi âm kia.
Ngay sau đó, cậu thu dọn mặt bàn, khôi phục lại trạng thái bình thường, đồng thời sử dụng kẹp tai 'Nói dối' biến trở về bộ dạng ban đầu.
Lumen lập tức dập tắt đèn đất đèn, nằm xuống giường, nhắm chặt hai mắt, giả bộ như đang chìm vào giấc ngủ.
Thời gian từng giây trôi qua, bóng đêm càng ngày càng đen, không gian xung quanh phố White Coat dần trở nên tĩnh mịch hơn.
Ánh trăng đỏ ửng xuyên thấu qua lớp rèm cửa thật dày, rọi chút ánh sáng mỏng manh vào trong phòng.
Không biết qua bao lâu, một cái bóng màu xám đen nho nhỏ chui ra từ một hốc trong góc tường.
Đó là một con chuột trông vô cùng bình thường.
Con chuột chậm rãi, lặng lẽ bò đến bên cạnh bàn, trèo lên trên, đi qua đi lại trên mặt bàn, ngửi đông nhìn tây, giống như đang tuần tra xem lãnh địa của mình có bị kẻ khác xâm phạm hay không.
Một lúc lâu sau, nó mới kết thúc hành động như vậy rồi lại lui đến khu vực tối tăm mà ánh sáng mỏng manh kia không thể chiếu đến được, xoay người nhìn về phía giường ngủ.
Ánh mắt của con chuột nhìn về phía Lumen, sâu thẳm, có cảm giác rất giống với ánh mắt con người.
Cứ như vậy, nó giống như biến thành một pho tượng yên lặng trong bóng đêm, không hề cử động mà nhìn giữ nguyên trạng thái nhìn chằm chằm vào Lumen.
Gần mười phút sau, ở hành lang bên ngoài cánh cửa căn hộ truyền đến một tiếng bước chân nhỏ đến mức khó có thể phát hiện ra.
Loạt xoạt loạt xoạt, tiếng bước chân kia càng ngày càng đến gần.
Đột nhiên, tiếng bước chân kia biến mất, tựa như chưa từng xuất hiện, hoặc là đang dừng ở một vị trí nào đó, không tiếp tục bước về phía trước.
Con chuột kia lập tức rời khỏi khu vực tối tăm mà ánh trăng đỏ ửng không thể chiếu thẳng đến được, trượt dọc theo chân bàn đi xuống dưới, bò trở về cái hộc mà nó vừa chui ra.
Nó nhanh chóng biến mất không thấy bóng dáng, trong phòng lại trở nên vô cùng tĩnh lặng, mơ hồ chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở chậm rãi của con người.
Lumen vẫn không mở mắt ra, thân thể ở trạng thái thả lỏng hoàn toàn, giống như đã thật sự chìm vào giấc ngủ. ...
Trong căn hộ cho thuê ở số 6 phố White Coat.
Franka nằm trên ghế bành, thân thể đung đưa trước sau theo chiều của ghế dựa.
Cô đau đầu nghĩ đến vấn đề tiếp theo nên làm như thế nào, có một kẻ địch đáng sợ, quỷ dị như vậy luôn trốn ở chỗ tối rình rập là một chuyện khiến cho người ta đứng ngồi không yên, cả người khó có thể thả lỏng được.
"Phải nhanh chóng giải quyết việc này, chỉ có chuyện một ngàn ngày làm kẻ trộm chứ nào có đạo lý một ngàn ngày đề phòng kẻ trộm chứ, sơ sảy một cái là xong đời.
"Nếu không, mình sẽ từ bỏ nhiệm vụ này, đổi đến một nơi khác chẳng hạn? Hoặc là, đã làm thì phải làm đến cùng, lấy cớ vì thế mà nhiệm vụ có thể sẽ thất bại để mời tiểu thư 'Chính nghĩa' giúp đỡ tóm tên 'Loky' kia, đây cũng là một phương án rất khả thi đấy nhưng trên lưng mình sẽ đeo một món nợ khó có thể trả được trước khi trở thành bán thần, cho là có Charles gánh một nửa, nhưng vẫn vô cùng nặng nề.
"Cũng có thể mời cô 'Hella' triệu tập tụ hội khẩn cấp, lên án đám người 'Loky' đã hại chết 'Muggle', có thể nhờ thành viên đáng tin cậy thẩm vấn lẫn nhau, để xem bên nào đang nói dối, à, để xem đám người 'Loky' có thật sự có vấn đề hay không, nhưng nếu không thể xác định được toàn bộ thì việc mình cấu kết với người ngoài, dẫn gián điệp vào Hội, đã là chuyện chắc chắn như ván đóng thuyền."
Franka càng nghĩ càng cảm thấy đau đầu đến mức dùng luôn câu tục ngữ của cố hương mình mà không thèm cố ý chuyển ngữ.
Bỗng nhiên, cô có dự cảm nguy hiểm mãnh liệt.
Gần như cùng lúc đó, cô cảm giác bên trong cơ thể bộc phát ra một loại lạnh lẽo cực kỳ âm trầm.
Thân thể của cô nhanh chóng trở nên cứng ngắc, bên trong đôi mắt màu xanh như hồ nước phản chiếu ra một bóng người mặc vest ngắn màu đen giống như những công nhân viên chức nhỏ thường hay mặc, mái tóc màu nâu được chải vuốt gọn gàng ra sau đầu, khuôn mặt mang theo vài nét đặc thù của huyết thống nam đại lục, con ngươi màu xanh lục đờ đẫn khô khan lóe lên một tia âm trầm.
'Oan hồn!' Trong đầu Franka lập tức xuất hiện một cái tên như vậy, cô cũng biết rõ mình đã gặp phải loại hình tấn công gì.
Suy nghĩ của cô bắt đầu trở nên mơ hồ, tay phải của cô đang nâng lên trên chống lại mọt vật vô hình nào đó.
Franka khiêu động linh tính bên trong linh thể của mình, để cho ngọn lửa màu đen của 'ma nữ' bùng nổ từ trong ra ngoài.
Thứ này nhắm vào linh thể, có thể thiêu cháy 'Oan hồn', mà đối với loại lửa này, năng lực chống chịu của 'Ma nữ' rõ ràng cành mạnh hơn những con đường khác, hoàn toàn có thể dùng cách tự khiến mình bị tổn thương để thoát khỏi vòng vây, thậm chí còn khiến kẻ địch bị thương nặng.
Đúng lúc này, bên tai Franka vang lên một giọng nói khá từ tính:
"Vô dụng thôi, từ bỏ đi."
Giọng nói này giống như một mũi tên sắc bén, đâm thẳng vào tinh thần của Franka, cắt đứt nỗ lực đang ngưng tụ ngọn lửa đen của cô.
Giọng nói này vừa cất lên, trong óc cô lập tức giống như bị một màn sương mù dày đặc phủ kín, trước mắt giống như xuất hiện một khối thủy tinh mờ thật dày.
Giọng nói kia vẫn tiếp tục vang lên:
"Lúc tối, tao vẫn chưa dùng toàn lực mà chỉ đang thử xem kẻ giả trang làm 'Muggle', trên người có phong ấn tồn tại ở cấp bậc cao kia có năng lực đặc thù gì, nếu tao không thu thập đủ thông tin mà đã dồn toàn lực để tấn công thì có lẽ kẻ phải chết đã là tao rồi.
"Sau khi thử xong thì chuyện này càng trở nên thú vị hơn, vừa rồi tao mới đến chỗ của cậu ta, cảm giác chưa đủ an toàn, cho nên tính toán sẽ biến mày thành con rối của tao, để thực hiện một cuộc tấn công bất ngờ đến từ kẻ mà cậu ta không đề phòng.
"Ha ha, mày cho rằng may có thể thoát khỏi xiềng xích của tao sao? Trên người chúng ta đều có điểm đặc biệt, chỉ cần khoảng cách trong vòng một km là tao có thể dùng sức mạnh của tồn tại vĩ đại để cảm ứng được vị trí của mày.
"Từ lâu tao đã muốn biến một 'Ma nữ' thành con rối, hương vị chắc chắn không tệ."
Linh thể của Franka không ngừng bị thanh âm này tác động, nỗ lực kích phát 'Gương thế thân' và ngưng tụ ngọn lửa màu đen đều bởi vậy mà lần lượt bị chặn ngang, suy nghĩ dần trở nên trì trệ, các khớp xương trên cơ thể giống như bị đổ đầy nhựa đường.
Trong đầu cô chỉ có một suy nghĩ:
"Hắn, làm sao 'Loky' có thể cảm ứng được vị trí của mình?
"Điểm đặc biệt gì, vì sao hắn, có thể...
Franka còn chưa nghĩ một đáp án nào, cũng kịp phản kháng lại thì giọng nói pha đủ từ tình kia lại cười cười: "Không thể lãng phí thời gian được nữa, tao phải đẩy nhanh tiến độ lên thôi, để tránh gặp chuyện ngoài ý muốn."
Nói tới đây, giọng nói kia chợt trở nên cung kính và dùng thứ ngôn ngữ mà Franka cực kỳ quen thuộc đển niệm:
"Phúc sinh huyền hoàng tiên tôn
"Phúc sinh huyền hoàng thiên quân..."