Olsen không để ý tới trạng thái đột nhiên căng thẳng của Lumen, hắn mở miệng nói bằng giọng hơi trầm trầm khàn khàn: "Theo lệ thường, tôi là giám sát, phải trò chuyện riêng với cậu một lần."
Lumen lặng lẽ thở ra nói: "Trò chuyện về việc gì?"
Olsen đặt chiếc rương nhỏ bằng da màu hơi nâu sang bên trái chân nói: "Nếu cậu phát hiện Trưởng quan của cậu, cũng chính là Gardner Martin có vấn đề hoặc xuất hiện dị thường, cậu phải lập tức báo lại với tôi."
"Đây là việc tôi phải làm, lão đại có vấn đề thì vị trí của hắn mới có thể được bỏ trống." Lumen thầm trào phúng một câu, sau đó nói:
"Tôi liên lạc với anh bằng cách nào?"
Olsen nhìn vào mắt Lumen, nói: "Hãy để lại thông tin đến tầng hầm ngầm của số 13 đường lớn khu chợ."
Số 13 đường lớn khu chợ, quả nhiên Hội Thánh giá máu và sắt có liên quan đến tòa nhà bị cháy kia.
Olsen có thể đã tiến vào Kỷ đệ tứ Trier, chắc hẳn thuộc loại ô nhiễm sâu, hắn có biện pháp lợi dụng sự dị thường ở số 13 đường lớn khu chợ.
Lumen nhớ lại những gì mình đã trải qua trong đêm qua, cảm giác giám sát Olsen lại càng thần bí hơn Trưởng quan Gardner Martin.
Cậu nghi ngờ chính Olsen âm thầm theo dõi nhất cử nhất động của mình ở số 13 đường lớn khu chợ, nơi mà Gardner Martin rõ ràng không muốn tiến vào trừ khi thật cần thiết.
Kết hợp với lời ngài K nói số 13 đường lớn khu chợ bị thiêu mười mấy năm trước và năm gần đây Hội Thánh giá máu và sắt mới bất hòa với các tổ chức khác mà tín ngưỡng vị kia.
Và tiểu thư 'Ma thuật sư' có đề cập đến thông tin nghi thức canh giữ một đêm không phải là khảo nghiệm mà Hội Thánh giá máu và sắt thường dùng trước kia.
Trong đầu Lumen mơ hồ xâu chuỗi thành một mạch sự kiện chưa đầy đủ.
Cậu cho rằng Hội Thánh giá máu và sắt không phải thủ phạm thiêu cháy số 13 đường lớn khu chợ nhưng sau đó, bọn họ lại nắm giữ được bí mật của nơi đó, đồng thời cũng gặp phải ô nhiễm tương ứng.
Do đó dị biến đã xảy ra, đương nhiên, điều này cũng có thể ngược lại, hoặc là một thành viên nào đó của Hội Thánh giá máu và sắt gặp phải ô nhiễm tương ứng ở một nơi khác, sau đó mới nắm giữ được dị thường ở số 13 đường lớn khu chợ.
"Được." Lumen gật đầu đáp ứng.
Suy nghĩ trong đầu chạy cực nhanh, cậu nhìn giám sát Olsen, cũng không che dấu vẻ ngờ vực hỏi: "Người giao dịch mà tôi gặp ở mỏ quặng có thật sự là anh hay không? Đầu của anh có thể tách rời khỏi thân thể, tự tồn tại được sao? Hoặc là, đó là ảo giác do anh tạo ra?"
Olsen cười, nói bằng giọng khàn khàn: "Đúng vậy, là giám sát, tôi có ba câu muốn nói với cậu, một là những gì chính mắt thấy chưa chắc đã là sự thật; hai là cuối cùng chúng ta đều sẽ tiến vào Kỷ đệ tứ Trier, đây là số mệnh của chúng ta; ba là đừng dễ dàng tin lời nói của kẻ khác."
Đừng dễ dàng tin lời nói của kẻ khác, nói hay lắm, đây là muốn tôi không tin lời nói nào của hắn đây? Nghĩa là những gì tôi nhìn thấy ở mỏ Albert đều là thật sao, ha ha, hắn nói chuyện số mệnh trước mặt tôi, tôi thì không có vấn đề gì, nhưng Termiporus, anh có thể chịu được không?
Lumen cố gắng khống chế bản thân không được nâng bàn tay phải đặt lên ngực trái.
Thấy Olsen lại nhấc chiếc rương nhỏ bằng da màu nâu rám nắng, chuẩn bị rời đi.
Lumen mới tò mò hỏi: "Rốt cuộc trong đó có chứa gì vậy? Tại sao anh cứ luôn mang theo người thế?"
Olsen mỉm cười: "Nếu tôi là cậu, tôi ước mình tốt nhất vĩnh vĩnh cũng không phải biết đáp án."
Nói xong, vị giám sát này mở cửa chiếc xe ngựa đang không ngừng chạy trên đường ra, nhảy vào trong bóng đêm ở bên ngoài, nháy mắt biến mắt không thấy.
Không giống như lúc đến, hắn không cố ý sử dụng năng lực để che giấu linh cảm và tính linh của Lumen. Lumen nhỏ giọng nói một câu.
Sau khi ngồi xe ngựa trở về khu chợ, cậu không vội vã đến khách sạn Kim Kê hay căn phòng an toàn trên phố White Coat để triệu hồi tín sứ của cô 'Ma thuật sư', báo cáo về việc mình chính thức gia nhập vào Hội Thánh giá máu và sắt, mà đến thẳng vũ trường Breeze.
Cậu lo lắng đám người âm hiểu của Hội Thánh giá máu và sắt kia vẫn đang lợi dụng khoảng thời gian mình dễ buông lỏng đề phòng nhất để tiếp tục âm thầm theo dõi.
Tuy đến cuối cùng bọn họ cũng không phát hiện ra tin sứ của cô 'Ma thuật sư', nhưng thời điểm này mà quay về phòng 207 hoặc căn phòng an toàn là không phù hợp với tác phong của Lumen, dễ khiến đối phương hoài nghi.
Lumen ngồi trước quầy bar, gọi một ly rượu vang đỏ cát, vừa hưởng thụ vừa thưởng thức ca khúc đang được biểu diễn trên sân khấu.
Đêm nay Jenna không làm việc, người đang biểu diễn một ca khúc cực kỳ sôi động là hai 'Ca sĩ khoa trương' và một nam ca sĩ nổi tiếng trong giới nghệ sĩ ngầm. ...
Tại khu đồi núi, bên ngoài tu đạo viện Deep Valley, Jenna đeo mặt nạ màu trắng bạc che nửa mặt, lo lắng nhìn Franka mặc bộ đồ sát thủ ở bên cạnh nói: "Đêm nay chúng ta sẽ làm gì vậy? Không lẽ chị định lẻn vào tu viện để điều tra sao?"
"Đương nhiên không phải." Franka buột miệng phủ nhận.
"Tu đạo viện Deep Valley là một tu viện khá nổi tiếng của giáo hội 'Thần hơi nước và máy móc', ở đó không chỉ có người phi phàm cường đại mà còn cất giấu nhiều đồ vật thần bí do nhóm tu sĩ, thợ thủ công kia chế tạo ra, với thực lực của hai người chúng ta, đi vào đó chẳng khác gì dâng đồ ăn, không, dâng hàng tới tận cửa cả."
Nói đến đây, trong đầu Franka không khỏi nghĩ đến một đống phế liệu.
Cô nghe nói mặc dù các tu sĩ ở nơi này không kết hôn, không sinh con, chỉ chuyên tâm nghiên cứu máy móc và hơi nước nhưng không nhắc tới việc bọn họ không gần nữ sắc hay nam sắc.
Giáo hội 'Thần hơi nước và máy móc' lại không cấm điều này.
Có tin đồn một số tu sĩ, cứ cách một đoạn thời gian sẽ đi tìm gái đứng đường để thỏa mãn tinh thần, còn có một số lại tìm đến đồng nghiệp hoặc những người đàn ông bán thân.
Còn lại, đa phần đều là những người đam mê máy móc hoặc là thật sự khổ tu, có thể khống chế được bản thân.
Đương nhiên, với những lời đồn quan hệ bất chính kiểu như vậy, người Trier lại rất thích nói quá lên hoặc thêm thắt suy nghĩ của mình vào nên tính chân thật không cao.
Tuy Franka không tin toàn bộ nhưng lại không thể hoàn toàn không tin.
Cô cảm thấy vấn đề này chỉ tồn tại ở một bộ phận tu sĩ, không phải là tất cả nhưng cho dù không phải là tất cả thì việc người phi phàm bất hợp pháp lẻn vào tu viện cũng là một chuyện rất nguy hiểm.
Hoặc có thể bị máy móc ngộ sát, hoặc có thể bị tóm đem làm vật thí nghiệm, hoặc là trở thành đồ chơi của số ít tu sĩ kia, xác suất thành công chỉ chiếm một phần nhỏ.
Tóm lại, cho dù là nam hay nữ, nhưng chưa lên tới danh sách 4 cũng không nắm chắc được thành công thì đừng nghĩ tới việc lẻn vào tu đạo viện Deep Valley.
Khuôn mặt của Franka ẩn dưới bóng tối của mũ trùm đầu, cô mỉm cười, vui vẻ giải thích: "Hôm nay chúng ta đã đi vòng quanh nơi này mấy lần, không tìm được manh mối nào, nhưng có một nơi, chúng ta vẫn chưa điều tra."
Jenna suy nghĩ một chút, nói: "Là mỏ đá Deep Valley kia sao?"
"Đúng vậy." Franka cười nói: "Đêm nay chúng ta sẽ lẻn vào đó, điều tra một lượt."
Thật ra, cô cũng không biết hai người bọn họ có thu hoạch được gì trong chuyến đi này hay không, dù sao người phi phàm phía chính phủ cũng đã hoàn thành quá trình điều tra rồi, cô là muốn dẫn Jenna theo, cho cô ấy làm quen với những chuyện như thế này để Jenna biết cách giải quyết của chuyện tương tự như thế nào.
"Ừm." Jenna khẽ gật đầu.
Franka nhân cơ hội, bắt đầu dạy: "Trước khi chính thức lẻn vào, chúng ta sẽ nói về một số công tác nghiệp vụ cần phải làm."
"Đối với sát thủ mà nói, bọn họ cần phải làm quen hoàn cảnh, thu thập thông tin, điều tra kỹ địa điểm và tuyến đường trước, mà tới giai đoạn Vu nữ thì sẽ tiến hành bói toán trước."
Franka vừa nói vừa lấy một chiếc gương nhỏ bằng bàn tay mà cô vẫn mang theo người ra.
Jenna lập tức tập trung tinh thần.
Từ lâu cô đã rất tò mò đối với năng lực liên quan đến gương của Vu nữ.
Lần trước, sau khi cô ám sát Hugues Artois và chạy trốn tới khách sạn Kim Kê, Franka nghe nói cô có để lại máu ở hiện trường thì lập tức sử dụng gương thế thân để giúp cô chặt đứt liên hệ thần bí học giữa máu và bản thể.
Franka nương theo bóng đêm, nhìn quanh một vòng rồi nói: "Đợi đến khi em cũng trở thành Vu nữ, em tự nhiên có thể nắm được phương pháp bói toán ma kính và phương pháp bói toán ma trượng, còn các phương pháp bói toán khác thì cần phải học, nhưng đối với Vu nữ mà nói thì việc đó đều rất đơn giản."
"Lúc tiến hành bói toán ma kính, điều quan trọng nhất là phải chọn đối tượng khẩn cầu thật cẩn thận, bởi vì bản chất của bói toán ma kính chính là lợi dùng biểu tượng thần bí học của mặt gương để kết nối với tồn tại không biết, từ đó có thể thu hoạch được đáp án từ chỗ đối phương."
"Nếu tồn tại không biết kia có ác ý hoặc là đang ở trong trang thái điên cuồng thì cho dù gây tác động trực tiếp hay là cho ra kết quả bói toán cất giấu bẫy rập thì đều sẽ đưa em vào tình huống nguy hiểm."
"Đến lúc đó, tôi sẽ cho em một vài đối tượng khẩn cầu an toàn, đều đã thông qua kiểm chứng, trong đó có vị cho kết quả bói toán chuẩn xác nhất sẽ cần em phải trả cái giá tương ứng, trừ khi chuyện này đặc biệt quan trọng, tình thế vô cùng cấp bách, nếu không bình thường tôi sẽ không khẩn cầu hắn."
"Trả giá như thế nào?" Jenna hiếu kỳ nói.
Franka xấu hổ hắng giọng nói: "Có thể khiến cho hình thái xã hội của em coi như sụp đổ, cái giá rất lớn kia không nhất định là nghiêm trọng, nhưng chắc chắn sẽ làm em nhục nhã nhất."
Cô vẫn nhớ rõ lần đầu tiên mình khẩn cầu vị kia, thời điểm bói toán ma kính, cô đã bị hỏi ngay trước mặt cô Thẩm phán rằng: "Lúc cô tự an ủi chính mình, có ảo tưởng tới một người đàn ông ngẫu nhiên nào đó và muốn thử một lần không?"
Câu hỏi đó làm cô thiếu chút nữa đập vỡ mặt gương làm vật dẫn, lúc ấy, cô mới trở thành Vu nữ không được bao lâu, tâm tưởng, suy nghĩ vẫn hoàn toàn là đàn ông, nhưng thân thể đã biến thành phụ nữ, cô lại là một người yêu thích sự mới mẻ, thích thử nghiệm, khó tránh khỏi việc sẽ ảo tưởng đến một ai đó.
Mỗi lần như vậy, cô đều có cảm giác tội lỗi và xấu hổ, kết quả, cô cứ như vậy bị làm trò, bị vạch trần trước mặt một vị bán thần, nhưng phải thành thành thật thật trả lời.
Đến tận bây giờ, mỗi lần nhớ lại cảnh tượng này, Franka vẫn bị kích động muốn vùi đầu vào cát, coi như không nghe thấy cái gì, không nhìn thấy cái gì cả.
Cái gì gọi là hình thái xã hội coi như sụp đổ? Franka cảm thấy sau đó mình lại tìm đến Gardner Martin để thử một lần, lúc đó cô rõ ràng đã bị ảnh hưởng bởi chuyện này, khiến cho lớp phòng tuyến trong lòng cô xuất hiện một khe nứt, cuối cùng là cam chịu.
Hình thái xã hội coi như tử vong, dường như là phải trải nghiệm cảm giác nhục nhã cực kỳ sâu sắc.
Jenna nhạy cảm nhận ra ý tứ trong lời nói của Franka.
Sau khi thầm lẩm bẩm hai câu, cô cũng không hỏi tiếp.
Franka giảng giải đơn giản các bước tiến hành bói toán ma kính, cuối cùng bắt đầu thực hành cho đối phương xem, cô dùng tay phủ lên mặt gương, bắt đầu niệm tôn danh của một vị tồn tại nào đó đã được kiểm chứng là an toàn.
Đợi đến khi mặt gương xuất hiện sóng nước, cô nghiêm túc nói: "Đêm nay đi thăm dò mỏ đá Deep Valley ở Trier, có nguy hiểm hay không?"
Bởi vì là bói toán một câu hỏi cho nên yêu cầu đối với câu nói bói toán cũng không quá nghiêm khắc.
Dưới ánh mắt tò mò lại mong chờ của Jenna, trong mặt gương truyền ra giọng nói già nua như đến từ đáy sông: "Có nguy hiểm nhất định."