Nhìn linh hồn yên lặng quằn quại, giãy giụa, kêu rên trong ngọn lửa, nụ cười của Lumen dần trở nên thoải mái hơn.
Đây là một trong những kiểu chết mà cậu đã tính dành cho mục sư.
Đương nhiên, ngay từ ban đầu khi cậu đốt 'Ma hoa vực sâu' để biến 'Cái bình hư cấu' nằm trong mỏ quặng bỏ hoang này thành biển lửa, cậu cũng không nghĩ đến chuyện có thể trực tiếp giết chết Guillaume Besne.
Một khắc kia, cậu chỉ dựa vào trực giác và kinh nghiệm chiến đấu, muốn chế tạo ra một môi trường có thể phát huy sở trường và né tránh sở đoản của bản thân ở mức độ lớn nhất, mà mục sư lại triệu hồi 'Ma hoa vực sâu', đúng lúc cho cậu cơ hội.
Đốt cháy 'Ma hoa vực sâu' sinh ra khí gây mê không phải là thứ mà cậu muốn, cậu chỉ muốn được chiến đầu trong địa ngục rực lửa.
Lúc ấy, tính linh của cậu đã không còn nhiều, nhưng năng lực chống lửa của 'Kẻ phóng hỏa' rõ ràng mạnh hơn 'Liệp mệnh sư', nó thuộc về tính chất đặc biệt của thân thể, nên sẽ không tiêu tốn quá nhiều tính linh.
Một khi 'Cái bình hư cấu' biến thành địa ngục rực lửa thì ngay cả không khí cũng có thể khiến cho phế quản và phổi phải nóng bỏng, Lumen tin rằng mình có thể cười đến cuối cùng, và có thể kiên trì lâu hơn so với Guillaume Besne, kéo dài đến khi ngọn lửa không còn gì để đốt nữa và tự dập tắt.
Với hiểu biết của cậu về con đường 'Túc mệnh', chỉ cần danh sách 6 không phát sinh bất kỳ dị biến nào vượt quá mức tưởng tượng thì thân thể của Guillaume Besne cũng chỉ mạnh hơn người bình thường mà thôi, điểm mạnh là ở năng lực nhẫn nại và tính mềm dẻo chứ không phải năng lực phòng ngự những thương tổn từ lửa.
Điểm này có thể được xác minh từ trí nhớ của cậu về các trận chiến ở làng Cordouan, cả Guillaume Besne và Pierre Berry rõ ràng đã vượt qua danh sách 7, cũng thể hiện năng lực chiến đấu rất mạnh, nhưng đều không có đặc tính phòng ngự tương ứng.
Điều khiến Lumen không ngờ là, mục sư lại còn có năng lực khế ước 'Thân thể hóa thép', năng lực này có điểm lợi cũng có điểm hại, một mặt nó phá hỏng kế hoạch ban đầu của Lumen là địa ngục rực lửa, mặt khác, bản thân nó cũng tự có hạn chế, khiến cho Lumen phải tiến thêm một bước, mở lối ra vào 'Cái bình hư cấu' để cho đồng bạn của mình có cơ hội tiến vào hỗ trợ, lúc sau lại lợi dụng việc Guillaume Besne muốn giải quyết Franka trước, diệt trừ kẻ quấy nhiễu không cần thiết, dựa vào hiện trường để ứng biến, chế tạo một cái bẫy chí mạng cho đối phương.
Trong tiếng cháy lách tách trong không khí, linh hồn Guillaume Besne đang kêu rên kia nhanh chóng tan rã, dần dần tiêu tán.
Làm xong chuyện này, Lumen xoay người sang chỗ khác, gật đầu với Franka va Jenna, tỏ vẻ mọi chuyện đã chấm dứt.
Giây tiếp theo, cậu loạng choạng đi tới bên cạnh tế đàn, nhặt mấy tấm da dê, da bò, da chó lên.
Chúng nó đều còn nguyên vẹn, nhìn kỹ lại lộ vẻ tà dị không nói nên lời.
Tất cả đều đã trải qua nửa đầu của nghi thức 'Thuật tạo súc', lợi dụng năng lực của 'Khổ tu sĩ' để tích trữ quá trình đặc thù lên bộ da lông, chỉ cần nắm được chú văn tương ứng, khoác nó lên người mình hoặc lên người khác là có thể trực tiếp hoàn thành 'Thuật tạo súc'.
Tuy Lumen còn chưa nắm được chú văn tạo súc và chú văn giải trừ mà lúc trước Guillaume Besne đã đặt ra là gì, nhưng đây là vấn đề có thể giải quyết trong tương lai, ví dụ như, tóm Paulina và đám người quản gia của mục sư, xem bọn họ có biết hay không, ví dụ như, mời 'Học giả giải mật' trên con đường 'Kẻ trộm' để phá giải chú văn, ví dụ như, dựa vào hiểu biết của mình về kiến thức trong lĩnh vực túc mệnh và về Guillaume Besne, thử từng bước một, ví dụ như, bói toán xem có thể thu hoạch được gì hay không.
Cho nên hai tấm da dê, một tấm da bò, hai tấm da chó này đều là vật phẩm tương đối có giá trị, nếu biết sử dụng một cách thích hợp thì có thể phát huy được tác dụng vượt sức tưởng tượng.
Lúc trước, Guillaume Besne biến thành con chó khổng lồ màu nâu qua được mắt Lumen, thiếu chút nữa chạy thoát khỏi phố Vincent, hoàn toàn chặt đứt đoạn vận mệnh này nhưng hắn lại bị ảnh hưởng bởi sự cuồng nhiệt của ban ân túc mệnh và khế ước khiến cho bản thân hắn trở nên tham lam hơn, hắn đã lựa chọn ngược lại, thiết kế bẫy, từ con mồi biến thành thợ săn.
Thấy Lumen ôm mấy tấm da dê, da bò, da chó mà thân thể lắc lư, loạng choạng, giống như cố gắng lắm vẫn không thể đứng vững được, Franka và Jenna mỗi người giúp một tay ôm hộ cậu một ít.
Lúc này, bên trong 'Cái bình hư cấu' truyền ra tiếng nứt vỡ.
Sau khi bị tôi luyện trong địa ngục rực lửa một hồi lâu lại không có Guillaume Besne duy trì, nó rốt cuộc không thể chống đỡ được nữa, giống như một lớp băng bị nứt ra, rơi từng mảng xuống hư không.
Mấy người Lumen đã hoàn toàn có thể nhìn xuyên qua cánh cửa ngầm thấy hang động bỏ hoang bị nó bao trùm, tất cả 'Ma hoa vực sâu' đều đã bị đốt thành tro bụi, rơi rụng khắp nơi, ngọn lửa không còn vật để thiêu đốt nữa, lại không được Lumen cung cấp tính linh cũng đã dập tắt hơn phân nửa, chỉ còn một vài chỗ vẫn còn ánh sáng đỏ thẫm và cũng đang dần lụi tàn.
Lumen liếc mắt nhìn nơi đó, nói với Franka:
"Tôi sẽ quay trở về phố White Coat từ dưới lòng đất ngầm Trier, còn cô mang theo khoáng thạch đất máu trở lại mặt đất.
Một khi chiếc ghim cài ngực áo 'Thể diện' được gỡ xuống, Lumen sẽ lập tức bị người xung quanh thù hận và ghê tởm, nếu quay trở lại theo đường cũ chắc chắn sẽ gặp không ít chuyện ngoài ý muốn, mà nếu không gỡ nó ra, thì chỉ hai ba phút nữa thôi, nó sẽ phát ra 'Cảnh báo', thu hút người phi phàm phía chính phủ hoặc thế lực bí ẩn khác ở xung quanh.
Cân nhắc đến việc mang theo khối khoáng thạch đất máu này xuống dưới nền đất rất có thể sẽ gặp vấn đề lớn, mà nếu giao cho Jenna thì cô ấy chưa chắc có thể ứng phó được với những phiền toái có thể xảy ra sau đó, Franka đành phải gật đầu, nghiêng người nói với Jenna:
"Em đi theo Charles, bây giờ cậu ấy đã sắp tới điểm cực hạn rồi, chỉ sợ gặp một con chó thôi, cậu ấy cũng không đánh lại được đâu."
"Nếu là dạng chó như vừa rồi thì đúng là không đánh lại được." Lumen lẩm bẩm một câu.
Nhìn thấy một lối ra khác của mỏ quặng bỏ hoang này không bị chặn, gió lạnh từ dưới lòng đất hút về hướng sảnh hiến tế, khiến cho khí gây mê bên trong 'Cái bình hư cấu' tiêu tán bớt đi rất nhiều, Lumen mới tập tễnh đi vào, đến trước thi thể cháy đen của Guillaume Besne.
Cậu dùng chân đá đá thi thể, lật cái xác lại để xác nhận trên người nó có cất giấu bất kỳ vật phẩm gì hay không.
Sau đó, Lumen nhặt bầu rượu quân dụng màu gỉ sét bị vứt trước đó rồi đi đến lối ra của mỏ quặng bỏ hoang, thấy ở chỗ đó có một bộ da chó màu nâu không có dấu hiệu tà dị.
Vị trí này không bị lửa đốt tới, cho nên bộ da chó coi như vẫn còn nguyên vẹn, nhưng phải tiến hành nghi thức 'Thuật tạo súc' một lần nữa, lại sử dụng năng lực của 'Khổ tu sĩ' mới có thể biến nó trở thành vật phẩm siêu phàm.
Bên ngoài lối ra của mỏ quặng, có hai món đồ được đặt kề sát vách đá.
Một thứ là chiếc đèn bão dùng dầu hỏa để thắp sáng, thứ còn lại là ba lô bằng vải bạt màu xanh lục chuyên dụng mà nhà thám hiểm và lính đánh thuê rất thích sử dụng.
Lumen thử nhấc cái ba lô lên, chỉ cảm thấy nó nặng một cách khác thường, đến mức thiếu chút nữa cậu không thể nhấc lên nổi.
Franka tò mò ngồi xổm xuống, mở ba lô ra, phát hiện bên trong là thứ làm cho người ta sung sướng, đó là vàng thỏi, từng xấp tiền mặt và rất nhiều đồng tiền vàng.
"Ôi!" Franka cảm thán một tiếng.
Nhiều tiền như vậy sao? Phản ứng đầu tiên của Lumen đó là: "Thật may, may là tên lợn đực già mục sư này vẫn chưa xài hết tiền nhuận bút tiết kiệm được của Aurore', phản ứng thứ hai là 'Mẹ kiếp, con quỷ âm hiểm này!"
Rất hiển nhiên, Guillaume Besne đã cân nhắc đến khả năng đám người Paulina không thể trốn thoát được, trong trường hợp đó, Lumen và đồng đội của mình sẽ phán đoán các tín đồ của túc mệnh này bỏ trốn mà không cần mang theo tiền tài.
Mục sư cố tình lựa chọn một tuyến đường chạy trốn khác, sau đó bọn họ đuổi tới tầng hầm ngầm, giẫm phải cái bẫy.
"Không tệ, không tệ." Franka mỉm cười: "Đám tín đồ Tà giáo này tuy không để mất đặc tính nhưng lại đánh mất cái khác."
Sau đó, cô chỉ chỉ lên đỉnh đầu:
"Tôi đi lên trên lầu, đưa bộ da chó này cho tôi."
Cô đưa ba bộ da đã được trải qua nghi thức cho Jenna, còn mình lại ôm bộ da chó mà lúc trước Guillaume Besne từng sử dụng, quay trở lại số nhà 50 phố Vincent.
Jenna vác chiếc ba lô vải bạt màu xanh lục ở trên lưng, tay ôm năm bộ da lông tà dị, nhìn Lumen cầm lấy chiếc đèn bão kia và châm lửa cho nó.
Sau khi đi xuyên qua lối ra của mỏ quặng bỏ hoang, tiến vài bước vào đường hầm tối đen, Lumen đã kịp thời gỡ ghim cài ngực áo 'Thể diện' ra, thả nó vào trong bầu rượu quân dụng giắt bên hông, để nó ngâm trong rượu mạnh.
Lại đi thêm vài bước nữa, Lumen đột nhiên rùng mình một cái, xoay người nhìn về phía Jenna đi ở phía sau.
Bên trong ánh mắt của Jenna đang ôm da dê, da bò, da chó, lưng đeo balo vải bạt, tràn đầy chán ghét, cô khó khăn nói:
"Tôi, tôi có thể khống chế được mình."
"Mẹ kiếp, tôi sẽ không đánh cậu đâu!"
Tuy không phải rất tin tưởng nhưng vào thời điểm này, Lumen cũng không có cách nào khác, chỉ có thể tiếp tục đi về phía trước.
Bảy tám phút sau, cậu tìm được một đường hầm bỏ hoang không người, ngồi xuống một góc tối, kiên nhẫn chờ tác dụng tiêu cực của ghim cài ngực áo 'Thể diện' chấm dứt, đồng thời cũng dùng thời gian này để nghỉ ngơi, khôi phục tính linh. ...
Bởi vì còn không có người biết số nhà 50 phố Vincent đã xảy ra chuyện, cho nên Franka thong thả thiêu hủy từng loại dấu vết, dùng phương thức của ma nữ để hoàn thành phản bói toán.
Trong quá trình này, cô đã đi dạo từng phòng một, nhưng cân nhắc mình có thể gặp phải ô nhiễm không cần thiết nên không điều tra sâu, cũng không phát hiện được thêm vật phẩm có giá trị hay manh mối hữu ích nào.
Cuối cùng, cô quay trở lại phòng khách nhỏ ở tầng một, làm cho Guillaume Besne giả đang hôn mê kia tỉnh lại.
Guillaume Besne giả nhìn người phụ nữ mặc áo choàng đen đội mũ trùm đầu, trong tay ôm một bộ da chó màu nâu thì nhất thời cảm thấy mình giống như vẫn đang ở trong giấc mộng, chưa hề tỉnh lại.
Franka khẽ cười nói:
"Anh cũng thấy đấy, ác quỷ kia đã bị chúng tôi xử lý."
Ở trong mắt cô, Guillaume Besne giả này đã không còn giống tên mục sư kia nữa và trở nên vô cùng xa lạ.
Có lẽ đây mới chính là dáng vẻ thật của hắn.
"Tôi, tôi..." Guillaume Besne vừa mừng lại vừa sợ, hỏi: "Các cô là đến giúp tôi sao?"
"Chúng tôi là thợ săn quỷ." Franka thuận miệng bịa ra một cái tên: "Anh còn có chuyện gì muốn nói cho chúng tôi biết về ác quỷ này không?"
Tuy 'Thuật thông linh ma kính' của cô có thể giúp Lumen thu hoạch được nhiều thông tin từ chỗ Guillaume Besne nhưng chung quy tự nó vẫn có giới hạn, không có cách nào hỏi được toàn bộ, cho nên vẫn cần điều tra những người liên quan, tránh để sót manh mối quan trọng.
Guillaume Besne giả chỉ cảm thấy vị tiểu thư không để lộ mặt này vô cùng thân thiết, hắn nghĩ ngợi một lát rồi nói:
"Ác quỷ kia, ngoại trừ việc ngoại tình với vợ của tôi, thích ăn thịt bò tảng và sườn cừu, còn lại không có gì đặc biệt.
"À, ... nó, mỗi tuần nó sẽ biến mất một ngày, sau đó lại lặng lẽ trở về."
Mỗi tuần biến mất một ngày sao? Franka gật đầu, lại hỏi thêm vài việc nữa.
Sau khi xác nhận không thu hoạch được thêm thông tin gì nữa, cô cười cười, bắt đầu 'Xúi giục' Guillaume Besne giả:
"Nếu tôi là anh, tôi sẽ lập tức rời khỏi nơi này, bây giờ phu nhân của anh không khác gì ác quỷ rồi.
"Tôi sẽ mang theo những món đồ đáng giá, đến một nơi mà không ai quen biết tôi, mua một căn nhà mới, cưới phu nhân mới, bắt đầu một cuộc sống mới."
Guillaume Besne giả vừa nghe vừa cảm giác tim đập thình thịch trong lồng ngực mình, hắn từ bỏ ý định ở lại nơi này.
Giây tiếp theo, hắn thấy vị tiểu thư kia tan rã như băng tuyết ngay trước mắt mình.