Lại nghe thấy tiếng trẻ con khóc sao? Chẳng lẽ là bị cái thứ gọi là đứa con của thần quấn thân rồi sao? Lumen cầm lá thư hồi âm của tiểu thư 'Ma thuật sư' mà cậu còn chưa đọc xong, buồn cười điều chỉnh tư thế ngồi, nhìn về phía cửa, nói: "Vào đi."
Lugano vặn nắm cửa, dè dặt đẩy cửa phòng vào, chân tay lóng ngóng, xoắn xuýt đi tới trước mặt Lumen.
Động tác và trạng thái như vậy lại phối hợp với mắt to, lông mày dày rậm và khuôn mặt chính trực, khiến hắn trông khá buồn cười.
"Chẳng phải lão Vu sư tà ác, tên, tên, Primpino kia đã chết rồi sao? Tại sao tôi vẫn có thể nghe thấy tiếng trẻ con khóc thế này?" Lugano lắp bắp hỏi với giọng điệu lo lắng.
Hắn đã hỏi Ludwig vừa mới tỉnh dậy rời giường, nhưng nhận được đáp án của đối phương là không nghe thấy tiếng trẻ con khóc.
Lumen khẽ lắc lắc tờ giấy viết thư trong tay, cười một tiếng rồi nói: "Có hai khả năng, thứ nhất là trên thuyền còn có đồng bọn của Primpino, cũng nắm rõ nghi thức đứa con của thần buông xuống, một khả năng khác..."
Lugano sốt ruột hỏi: "Là khả năng gì?"
Lumen nhìn vị 'Bác sĩ' này, cười nói: "Có lẽ, anh bị đứa con của thần chưa được sinh ra kia để mắt tới, muốn chọn anh làm cơ thể mẹ cho hắn, cho nên, cho dù Primpino đã chết, hắn cũng không muốn rời khỏi cơ thể anh, vẫn lảng vảng bên cạnh anh, bình thường không thể nhìn thấy hay cảm ứng được."
Lugano nghe đến đây chỉ cảm thấy da đầu tê dại, hắn bỏ qua vấn đề suy nghĩ xem tại sao lại là làm mẹ mà không phải là cha, run rẩy nói: "Tôi nên, nên làm thế nào bây giờ?"
"Không cần phải gấp." Lumen mỉm cười.
"Cái này, cái này mà vẫn không cần phải gấp sao?" Lugano cảm giác nội tạng của mình có thể bị thứ gọi là đứa con của thần kia ăn bất cứ lúc nào, chỉ để lại một thân xác rỗng.
"Đương nhiên," Lumen nhàn nhã nói,"Chẳng phải anh còn chưa chết sao? Nếu còn chưa chết vậy thì chứng tỏ tình hình chưa tới mức cực kỳ nghiêm trọng, hoàn toàn có thể từ từ thả lỏng, không cần phải gấp gáp làm gì."
Có vẻ đúng là như vậy... Lugano bị dẫn vòng vòng, phản ứng đầu tiên là gật đầu, sau đó chợt nghi hoặc, hỏi: "Tại sao tôi phải chết thì vấn đề mới tính là nghiêm trọng, cấp bách sao?"
Lumen 'ha ha' cười nói: "Không, việc này lại càng không nên gấp gáp."
"Người đã chết, anh còn gấp gáp cái gì nữa, chẳng lẽ còn có thể hồi sinh lại sao?"
Tóm lại là không cần sốt ruột sao? Lugano hơi ngẩn người ra.
Tuy hắn không bị lời nói của chủ thuê thuyết phục nhưng thấy trạng thái của đối phương vẫn còn có thể nói giỡn, trêu đùa, khiến cho hắn cảm thấy yên tâm hơn một chút: Rõ ràng chủ thuê không coi tiếng khóc của trẻ con kia là vấn đề rất nghiêm trọng!
Lúc này Lumen mới nói ra suy đoán thật sự của mình: "Còn một khả năng thứ ba nữa, ô nhiễm do tiếp xúc với Primpino không tiêu tán nhanh như vậy, cũng rất có khả năng không dễ tiêu tán một cách tự nhiên, cho nên, vẫn còn mối liên hệ với đứa con của thần chưa được sinh ra kia."
"Làm thế nào để loại bỏ ô nhiễm này?" Lugano chấp nhận lời giải thích này, cũng tin tưởng rằng có biện pháp giải quyết.
Lumen không lập tức trả lời vấn đề của hắn, để kệ cho hắn đứng trước mặt mình, tiếp tục đọc lá thư của cô 'Ma thuật sư' mà cậu chưa đọc xong: "Từ sự liên quan giữa cậu và đứa con của thần, từ việc Thiên sứ Tà thần bị phong ấn trên người cậu thì việc cậu gặp phải thành viên của 'Học phái Thần hàng' cũng không thể coi là trùng hợp được."
"Nhưng người phiên dịch kiêm dẫn đường của cậu cũng là người phi phàm trên con đường 'Người trồng trọt', lại có một vài vấn đề khác nên gặp phải chuyện liên quan đến 'Mẫu Thân Vĩ Đại' cũng rất bình thường."
"Về việc là vấn đề gì, cậu tự suy nghĩ và hỏi đi, tôi sẽ không cho cậu đáp án, 'Chuyên gia âm mưu' phải sử dụng đầu óc của mình..."
Xem đến đây, Lumen chợt ngẩng đầu lên, lẳng lặng nhìn Lugano, nhìn đến mức thân thể của vị 'Bác sĩ' này cứng ngắc, mồ hôi lưng tứa ra.
"Còn, còn chuyện gì sao?" Lugano lắp bắp hỏi.
Lumen hơi nghiêng người về phía sau, tựa lưng ghế, trầm tư suy nghĩ rồi nói:
"Loại trừ ô nhiễm có thể trở thành một chương trình riêng trong thần bí học, tôi cần phải biết rõ tình huống cụ thể mới có thể cho anh đáp án được."
Sau khi nhấn mạnh tầm quan trọng, cậu mới hỏi:
"Trước kia anh từng gặp chuyện tương tự như thế này chưa? Ví dụ như, nghe thấy tiếng trẻ con khóc kỳ quái hay gặp phải sự kiện thần bí học đề cập đến thai nghén và tà thuật liên quan đến mẫu thân, vân vân và vân vân..."
Lugano không dám trì hoãn, sợ chậm một giây ô nhiễm không thể được loại trừ kịp thời, sẽ khiến mình biến thành người không nội tạng.
Hắn cẩn thận sàng lọc những chuyện mà mình thực sự đã trải qua trong mấy năm này, không lâu sau, hắn do dự nói: "Có một chuyện tôi không biết có được tính hay không..."
Có thể thấy đó là chuyện mà hắn không muốn nói ra.
"Anh không nói ra thì làm sao tôi biết được có tính hay không?" Lumen mặc kệ đó có phải là chuyện riêng tư hay không. Vài giây sau, Lugano mới hắng giọng, nói: "Chẳng phải tôi từng nói với ngài rằng, việc tôi trở thành người phi phàm là vì chiếm được di vật của một người bạn sao?"
"Đúng vậy, anh giết người bạn kia sao?" Lumen cố ý hỏi một câu như vậy.
Lugano vội vàng lắc đầu:
"Không, hắn tự sát."
"Tự sát?" Lumen nhướng mày, cảm thấy chuyện này khá thú vị.
Cuối cùng Lugano hạ quyết tâm, nói một tràng: "Thời điểm tôi còn là thợ săn tiền thưởng, tôi thường xuyên lợi dụng một số đường mòn bí ẩn trên dãy núi Darliege để buôn lậu kiếm tiền, thậm chí tôi còn giúp mấy tên tội phạm truy nã chạy trốn sang nước khác, Tanko là một trông số đó, nhưng hắn không phải trốn từ Intis sang Feineibote, mà là từ Feineibote trốn sang Intis.
"Sau đó, hắn tìm được một cái thung lũng ở sâu trong dãy núi này, tự dựng nhà, làm vườn, trồng một ít lương thực, rau dưa, nuôi gia súc, rất ít qua lại với những người khác, tôi sẽ định kỳ đến đó gặp hắn, mang cho hắn một vài món hàng như muối, đường, vải dệt... mà thù lao của hắn là sẽ dạy cho tôi một ít kiến thức thần bí học.
"Ngay khi tôi mạo hiểm dấn thân vào con đường thợ săn tiền thưởng thì cuộc đời tôi chắc chắn không thể bình thường được nữa, đối với tôi mà nói, thần bí học vẫn có một thứ cực kỳ hấp dẫn mà những kiến thức Tank dạy cho tôi, đôi khi cũng thật sự phát huy tác dụng.
"Có đôi khi Tankko rất im lặng, tính tình vừa khó chịu lại vừa ngang ngạnh, giống như tảng đá lại giống như đang sám hối cái gì đó, có đôi khi lại rất vui vẻ hay nói, cảm thấy hứng thú với mỗi chuyện.
"Thỉnh thoảng hắn sẽ nói rằng hắn rời xa lời dạy của mẫu thân, rời vào vực sâu của tà ác, càng ngày càng không giống chính mình, càng ngày càng đau đớn, thỉnh thoảng, hắn lại cảm thấy giáo hội đang lừa gạt người, mẫu thân thật sự đã rời xa thế giới hiện tại..."
Nói tới đây, Lugano mới phát hiện những lời điên khùng của Tanko tương đối giống với tư tưởng của Học phái Thần hàng mà linh mục Monserrate đã miêu tả.
Chẳng lẽ cuộc gặp gỡ này ngay từ đầu đã được báo trước sao? Hắn âm thầm hít sâu một hơi, chỉ cảm thấy toàn thân lạnh toát.
Hắn nói với tốc độ nhanh hơn: "Cuối mùa thu năm trước, tôi lại đến thăm Tanko, uống rượu hắn tự ủ, trò chuyện đủ loại chuyện bên ngoài núi."
"Đột nhiên, hắn nói với tôi rằng, hắn không thể chịu đựng được thân xác đọa lạc và tội lỗi của mình, cũng sắp không chống lại được con quỷ ẩn sâu trong nội tâm hắn, hắn muốn tự chấm dứt sinh mệnh của mình trước khi con quỷ kia hoàn toàn khống chế thân thể hắn, và hy vọng tôi có thể đưa di vật của hắn đến Toler, thủ phủ của tỉnh Gaia, giao cho nhân viên thần chức của giáo hội 'Đại Địa Mẫu Thần', tốt nhất là giao cho người thân cận với thần linh.
"Tôi cũng giả vờ đồng ý với hắn, khuyên can hắn một hồi lâu, dường như hắn cũng từ bỏ ý định này, nhưng đợi đến sáng ngày hôm sau, tôi lại phát hiên hắn chết trên ruộng ngũ cốc vừa mới thu hoạch, trên người hắn mọc ra một bông lúa mạch vàng óng ánh, hắn, trên người hắn còn phát triển cơ quan sinh dục của phụ nữ.
"Thời khắc đó, tôi đã rất sợ hãi, cảm thấy đây là một con quái vật."
"Nhưng, ngài cũng biết đấy, đối với thợ săn tiền thưởng mà nói, quái vật đã chết chính là quái vật tốt, có thể dùng làm nguyên liệu đổi thành tiền."
"Tôi lấy hết can đảm, lục lọi, cướp hết vật phẩm trên người Tanko, thì phát hiện bên cạnh hắn có một thứ trông giống hạt mầm ngũ cốc màu vàng kim, ước chừng bằng nửa nắm tay.
"Dựa vào kiến thức thần bí học mà Tanko nói cho tôi biết, tôi nghi ngờ đây chính là nơi bắt nguồn sức mạnh phi phàm của hắn.
"Tôi đã nghĩ ngợi rất lâu, phân vân không biết có nên làm theo giao hẹn tối hôm qua là đem di vật này về giáo hội 'Đại Địa Mẫu Thần' hay không, nhưng cuối cùng, tôi vẫn không thắng nổi lòng tham của mình mà ăn luôn hạt mầm kia.
"Tôi thật tội lỗi, tôi đã phản bội lại lời hứa của mình, hy vọng ánh mặt trời có thể cứu rỗi tôi."
Lumen yên lặng nghe xong, mỉm cười rồi nói: "Cứ ăn như vậy sao?"
Lugano xấu hổ cười nói: "Đúng vậy, tôi cũng trở thành người phi phàm, sau khi bước chân vào giới thần bí học thì tôi mới biết có công thức điều chế ma dược, lúc ấy, đúng là tôi quá may mắn mới có thể kiên trì, không bị sụp đổ, cho nên, về sau, tôi chấp nhất với việc mua công thức điều chế, không muốn lại phải trả qua chuyện như vậy nữa.
"Đúng là rất may mắn, nếu sớm hơn vài năm nữa, anh sẽ rất khó kiên trì được như vậy, đến lúc đó, có lẽ chúng ta sẽ gặp nhau trong dãy núi Darliege với tư cách thợ săn quái vật với quái vật." Lumen nhớ lại kết quả nghiên cứu của hội trưởng 'Gandalf' mà chế nhạo Lugano một câu.
Đồng thời, cậu cũng thầm lẩm bẩm: "Đúng như lời Đại đế Russell nói, kẻ không biết không sợ hãi... Tên Tanko kia rõ ràng có vấn đề, rất có khả năng từng tiếp xúc với tín ngưỡng Tà thần, đặc tính phi phàm mà hắn để lại vẫn tồn tại một lượng ô nhiễm nhất định, như vậy mà cũng dám ăn trực tiếp..."
"Khó trách khi gặp người của Học phái Thần hàng, hắn lại nghe thấy tiếng trẻ con khóc, dễ dàng bị ảnh hưởng sau khi tiếp xúc với bệnh nhân bị ô nhiễm như Ennio..."
Lugano thấp thỏm bất an hỏi: "Ngọn nguồn của vấn đề là do lúc trước tôi ăn nguyên liệu 'Người trồng trọt' sao?"
Nhưng hắn đã ăn cách đây một năm, cũng đã thăng cấp, chẳng lẽ vẫn không có cách nào giải quyết vấn đề này sao?
Lumen không nhìn ánh mắt khẩn cầu của Lugano, làm bộ như đang nghiêm túc suy nghĩ để đọc phần cuối cùng trong lá thư hồi âm của tiểu thư 'Ma thuật sư':
"Tôi có nghĩ đến lời nhắc nhở lần trước của cậu, cũng có suy đoán nhất định nhưng tạm thời không có cách nào thảo luận với cậu được, chỉ có thể nói với cậu rằng, có lẽ Amon và vị sau lưng hắn đã làm cái gì đó mới khiến cho vị thiên tôn kia coi nhẹ vấn đề liên quan."
"Nói tóm lại, xem như việc này đều có lợi đối với cả cậu và chúng tôi, trước mắt có thể giả vờ như khôn phát hiện ra, không nghĩ tới, không đi tìm tòi nghiên cứu."
"Vấn đề luôn nghe thấy tiếng trẻ con khóc có thể đi tìm nhân viên thần chức của giáo hội 'Đại Địa Mẫu Thần' để họ giải quyết."
"Chẳng lẽ cô 'Ma thuật sư' đã dự liệu trước được di chứng của Lugano sao? Cũng đúng, chắc chắn cô ấy đã nhìn thấy căn nguyên của vấn đề của Lugano..."
Lumen ngẩng đầu lên, cười nói với Lugano: "Biện pháp loại trừ ô nhiễm đi tìm linh mục Monserrate để nhờ giúp đỡ."
Ôi, tôi nói nhiều như vậy mà cậu chỉ cho tôi một lời gợi ý sao? Nếu cậu nói không có cách nào thì tôi cũng sẽ đi tìm vị linh mục đó để thử vận may... Khóe miệng của Lugano khẽ giật giật, hắn cười gượng gạo, nói: "Được, cảm ơn ngài."