Chương 134: Pháp trường

Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Mực Thích Lặn Nước 08-03-2024 06:44:26

Lugano hơi kỳ quái nhìn Lumen một cái: "Cậu cũng từng nghe nói về phương pháp phẫu thuật này sao?" Sau khi trả lời theo bản năng, hắn lại chợt bật cười: "Không hổ là sếp của tôi, học thức uyên thâm, am hiểu rộng khắp, ngay cả phương pháp phẫu thuật chuyên sâu này cũng biết." "Xem ra anh rất hiểu về nó." Lumen bỏ qua thái độ lấy lòng của Lugano. Lugano lập tức gật đầu: "Tôi từng đọc trên một số bản tạp chí, một số bác sĩ cho rằng bản chất của phương pháp giải phẫu này là phá hủy đại não của người bệnh, hơn nữa còn không thể sửa chữa lại được, nói cách khác, trông thì giống như trị bệnh điên cho người điên nhưng lại làm cho đối phương trở nên ngu si, vĩnh viễn bình tĩnh, không còn bất kỳ dao động cảm xúc nào nữa. "Bọn họ cảm thấy, nếu không áp dụng phương pháp giải phẫu này vào điều trị thì bệnh điên còn có hy vọng chuyển biến tốt thông qua rất nhiều phương pháp khác, một khi trở nên ngu si thì cũng có cơ hội được chữa khỏi nữa." Intis vẫn không thiếu bác sĩ có trình độ học thuật cao lại có đạo đức nghề nghiệp, có gan nói lên sự thật... Lumen âm thầm gật đầu. Sau khi xác nhận Lugano có hiểu biết nhất định đối với giới y học, cậu dùng giọng tán gẫu, hỏi: "Gần đây có vụ việc gì kỳ quái trong y học không?" Lugano suy nghĩ một lúc lâu, sau đó chậm rãi lắc đầu: "Cũng không có gì kỳ quái cả." Lumen đang định chuyển sang một vấn đề khác thì Lugano lại bổ sung thêm một câu: "Nếu thật sự nói là kỳ quái thì gần đây có một phong tục rất kỳ quái lưu hành trong một phạm vi nhỏ." "Phong tục liên quan đến y học sao?" Lumen đọc ra ý tứ ẩn trong lời nói của Lugano. Lugano có mái tóc màu nâu và đôi mắt nâu, mỉm cười đáp lại: "Xem như là vậy đi." "Đại khái là có một nhóm người Trier cảm thấy máu của phạm nhân bị tử hình chứa đựng sức mạnh kiên cường ở giây phút cuối của sinh mệnh, nếu ăn bánh mì có dính chút máu đó, có thể trị khỏi được rất nhiều loại bệnh, điều này khiến cho không ít bác sĩ chuyên ngành phải tức giận, coi việc này không khác gì quay lại thời cổ đại, cho rằng đây là một hành vi máu tanh vô cùng ngu xuẩn, để mà so sánh thì đi đến giáo đường khẩn cẩu sự che chở còn có thể có hiệu quả hơn một chút." "Sao tôi chưa từng nghe thấy có phong tục như thế nhỉ?" Lumen cảm thấy hành vi của đám dân Trier này không chỉ ngu xuẩn mà còn ẩn chứa ý tứ khó có thể diễn tả bằng lời. Lugano mỉm cười: "Sếp à, chuyện này cũng rất bình thường, lúc trước tôi cũng chưa từng nghe thấy, nhưng hai ba tháng trở lại đây mới xuất hiện phong tục này, có thể là do người bên ngoài đưa vào, nhưng người tin càng lúc càng nhiều." Lumen hàn huyên với vị thợ săn tiền thưởng đã dùng toàn bộ tiền tiết kiệm để mua nguyên liệu chính của 'Bác sĩ' này một hồi lâu, bước đầu có ấn tượng đối với giới y học ở Trier. Đến gần giữa trưa, cậu rời đi với cái bụng no nê, rẽ vào phố White Coat, rẽ vào tòa nhà số 3 dùng để cho thuê trọ. Trong quá trình này, Lumen cũng che dấu ánh mắt tò mò của mình, cố ý đánh giá vẻ bên ngoài của số 6 phố White Coat, nhưng không phát hiện ra dấu vết nào. Cậu gõ cửa căn hộ số 601, đưa trang sức đeo tai 'Nói dối' cho Franka có mái tóc màu nâu vàng nhạt được buộc đơn giản. Buổi chiều ngày hôm nay người bạn đồng hành này sẽ tiếp xúc với người của giáo phái Ma nữ nên cần phải biến thành dáng vẻ lần trước, "Sao giờ cậu mới đến?" Franka tiếp được trang sức đeo tai màu trắng bạc một cách chuẩn xác,"Cậu nhận được tư liệu của cô 'Hella' chứ? Tôi đang chờ cậu tới để trao đổi đấy." Lumen bật cười thành tiếng: "Sao cô còn gấp hơn cả tôi thế? Cậu đóng cửa lại, ngồi vào vị trí sô pha, nói lại toàn bộ thông tin quan trọng mà cậu rút ra được từ tư liệu và suy đoán tương ứng của mình, Franka thỉnh thoảng cắt ngang, đưa ra ý kiến của bản thân. Cuối cùng, Lumen thuật lại lời miêu tả của thợ săn tiền thưởng Lugano Toscana về phong tục liên quan tới giới y học ở Trier. Vẻ mặt của Franka trở nên hơi cổ quái. "Có vấn đề gì sao?" Lumen không những không kinh sợ mà còn tỏ ra vui mừng. Franka 'ừm' một tiếng: "Lời đồn ăn bánh mì có dính máu của tội phạm bị tử hình là có thể chữa được bách bệnh kia rất giống với phong tục cổ xưa ở cố hương của tôi, nhưng đó là chuyện của rất nhiều năm về trước, từ khi giáo dục được phổ cập, loại phong tục này gần như đã biến mất." "Bản gốc của phong tục này phải là dùng bánh mì được nhúng trong máu tươi của tội phạm bị tử hình có thể điều trị được bệnh nghiêm trọng về phổi, điều kiện tiên quyết là phải ăn lúc máu tươi còn nóng ấm." Lumen nghe đến đây thì hơi nhướng lông mày bên phải. Cậu đã nói phong tục kỳ quái này cho cậu một loại cảm giác khó có thể miêu tả bằng lời mà: Cảm giác của một trò chơi khăm! Đây là phong cách của 'Ngày cá tháng tư'! "Là 'I have a friend' làm sao?" Lumen đột nhiên có chút hưng phấn. Với năng lực thôi miên, 'Bác sĩ tâm lý' hoàn toàn có thể thôi miên những người thiếu hiểu biết, khiến cho loại phong tục như vậy lan truyền. Franka nghiêm túc gật đầu: "I have a friend' cũng đến từ cố hương của tôi và chị gái cậu, nếu không, chị gái cậu sẽ không tin tưởng hắn, tìm hắn để điều trị vấn đề tâm lý đâu. "Từ biệt hiệu của hắn, ngôn ngữ mà hắn thông thạo đều chứng minh điểm này, mà ngoại trừ hắn và 'Heishi', những thành viên khác của 'Ngày cá tháng tư' chưa chắc đã biết đến phong tục cổ xưa kia." "Loky' cũng không biết sao?" Lumen ngạc nhiên hỏi lại. "Tôi không thể xác định được." Franka nhíu mày,"Tôi không thân thiết với hắn, hắn cũng chưa từng để lộ thông tin liên quan đến cố hương của hắn. Nếu hắn không dùng ngôn ngữ của cố hương của tôi và chị gái cậu để niệm bốn đoạn tôn danh kia, thì tôi vẫn cho rằng hắn không biết đâu, tôi vẫn luôn nghĩ 'I have a friend' và 'Đất Đen' phiên dịch nhật ký của đại đế Russell cho người trong nhóm bọn họ chứ." Lumen mỉm cười nói: "Chỉ cần xác nhận được trò đùa phong tục kia thật sự do 'I have a friend' gây ra là được rồi, tôi sẽ tới pháp trường ở khu Nhà giam để quan sát một chút: Khu Nhà giam hay còn gọi là khu Red Hat, phía chính phủ đánh số 4, là một trong số các khu lâu đời nhất của thành phố này, nơi có nhà giam nổi tiếng nhất Intis - nhà giam thánh Mar, cũng bởi vậy nên khu này mới có tên là khu Nhà giam. Gần nhà giam thánh Mar có một pháp trường được coi là bận rộn nhất Trier – pháp trường Roya. "Cận thận nhé, 'Bác sĩ tâm lý' thận trọng hơn 'Đại Sư Bí Ngẫu' đấy." Franka nhắc nhở một câu. Tuy 'I have a friend' không phải người phi phàm trên ba con đường 'Nhà bói toán', 'Kẻ ăn trộm' và 'Học đồ', cho dù hắn cũng tín ngưỡng 'Phúc sinh huyền hoàng Thiên tôn' thì cũng không thể phát hiện ra phong ấn trên người Lumen. Nhưng Lumen vẫn cảm thấy mình không thể sơ suất được, cậu vẫn cần phải sử dụng trang sức đeo tai 'Nói dối' để thay đổi diện mạo - cậu lo lắng 'Loky' đã hồi sinh lại và liên lạc, nói với 'I have a friend' về diện mạo thật của mình và Franka. Sau khi đeo trang sức 'Nói dối' lên tai, Franka tò mò hỏi: "Hơi thở khủng bố ngày đó là chuyện gì vậy?" Lumen mỉm cười: "Chuyện này phải bắt đầu từ thời điểm tôi và cô 'Hella' đi tìm 'Suối phụ nhân Samarian." "..." Phản ứng đầu tiên của Franka là sửng sốt, sau đó tiện đà chửi bậy một câu,"Mẹ kiếp! Rốt cuộc còn bao nhiêu chi tiết nữa mà cậu chưa kể ra hả?" "Chuyện này còn phải phụ thuộc vào việc khi nào dùng tới." Lumen thuật lại ngắn gọn chuyện mình bị hơi thở của 'Hoàng đế máu' ăn mòn, thẩm thấu vào trong máu thịt. Franka quên tức giận, quan sát kỹ bàn tay phải của Lumen, cuối cùng cũng phát hiện ra một dấu vết mờ mờ trông như vết sẹo. "Tuyệt, trên người cậu thật sự có hơi thở của chân thần đấy, tuy chỉ là cái vỏ rỗng nhưng nó vẫn là hơi thở của chân thần, cũng là đi trên con đường của chân thần." Franka hâm mộ cảm khái một câu, cô hận không thể kiếm cho mình một cái. Ngay sau đó, cô lại nhìn về phía bàn tay trái quấn băng kín mít của Lumen: "Vậy tay này thì thế nào?" "Tay này không có gì, chỉ dùng để thu hút lực chú ý của người khác." Lumen mỉm cười đáp lại. Franka sững người hai giây: "Cậu đúng là âm hiểm! Nếu cậu thăng cấp thành 'Chuyên gia âm mưu' thì tốc độ tiêu hóa chắc chắn sẽ rất nhanh!" "Hy vọng kết quả sẽ giống như lời chúc của cô." Lumen không khách khí nói. Buổi chiều, Lumen ngồi xe ngựa công cộng đi xuôi xuống phía bắc sông Serenzo, đến hệ thống pháp trường Roya ở khu Nhà giam. Một trong những sở thích của đa số người dân Trier chính là xem hành quyết phạm nhân, tuy hôm nay không phải cuối tuần nhưng nơi này cũng có không ít người vây xem, thậm chí có rất người bán hàng rong hoặc là dựng quầy hàng hoặc là đi qua đi lại chào mời mua đồ ăn đồ uống. Gái điếm đứng đường mặc đủ loại kiểu cách quần áo rực rỡ cũng tới nơi này kiếm ăn, cũng có một đám tiểu thuyết gia cố ý đến đây dạo chơi. Nếu không phải đầu phố có biển tên "Hệ thống pháp trường Roya', cùng với giá treo cổ và máy chém sừng sững ở phía xa xa thì Lumen còn nghi ngờ liệu mình có đi nhầm vào một khu chợ đông vui náo nhiệt gần đó hay không. Lumen giẫm lên mặt đường đất nện, ẩn mình giữa đám đông, đi một vòng quanh pháp trường trông không khác nào một cái chợ này. Cậu không phát hiện ra bất kỳ kẻ khả nghi nào, nhưng ngược lại lại thấy hơn mười đến hai người cả trai lẫn gái cầm bánh mì chen chúc phía trước, quần áo trên người bọn họ đều rất cũ kia, thậm chí có một số còn ăn mặc rất sơ sài. Một lúc lâu sau, đám người kia bỗng nhiên tràn về phía trước, chen lấn hai bên đường dẫn đến pháp trường, nghênh đón đội ngũ đi từ nhà giam thánh Mar. Lumen không chen lấn vào trong đám đông, cậu nghe thấy bọn họ bắt đầu reo hò, có người huýt sáo, còn có người hét lớn "Tôi sẵn lòng gả cho bạn." Lời sau không phải là cầu hôn, mà đây là một loại chế nhạo theo phong tục xưa kia, trước thời kỳ đại đế Russell, khi một phạm nhân bị áp giải đi từ nhà giam đến pháp trường, nếu trong số người dân vây xem có người cầu hôn đối phương, mà đối phương cũng lựa chọn đồng ý thì đống phương xem như được sửa đổi bản án và tiếp tục sống sốt. Nhưng không phải phạm nhân án tử hình nào cũng sẽ chấp nhận lời cầu hôn này, có người rất coi trong giá trị nhan sắc, có người rất có tôn nghiêm, bọn họ đều lựa chọn cái chết để giữ vững lý tưởng của đời mình. Đây sẽ là một cơn ác mộng nếu đối phương là một cô gái xinh đẹp phải đối mặt với đao phủ, cô ta sẽ coi đó là sự vũ nhục đối với tình yêu và hôn nhân mà từ bỏ việc tự cứu mình. Một trường hợp khá nổi tiếng, đó là một phạm nhân bị đưa đi tử hình có dáng vẻ rất đẹp trai đã từ chối lời cầu hôn của một cô gái đứng vây xem vì cho rằng khuôn mặt của cô ta không đẹp. Lumen chen vào hàng người đứng vây xem, thấy có hai gã phạm nhân bị tử hình đang đứng ở khu vực xử bắn Bọn họ đều khá trẻ tuổi, chưa vượt qua ba mươi tuổi, trên người mặc quần áo tù đặc trưng với áo đỏ, quần vàng, mũ xanh biếc, hai chân kéo lê hai quả cầu sắt nặng trịch, hai tay bị trói ra sau lưng bằng dây xích sắt. Hai người đàn ông này một người có tóc đen mắt màu xanh lam, một người tóc nâu mắt màu nâu, khuôn mặt khá đẹp trai nhưng ánh mắt nhìn nhau lại tràn ngập sự thù hận. Thấy hai tay súng phụ trách hành quyết đã đứng vào vị trí, nâng súng trường trong tay lên nhắm về phía mục tiêu tương ứng, hai phạm nhân bị tử hình đồng thời hét lớn: "Tự do vạn tuế" "Tái hiện vinh quang!" Sau khi hét một câu như vậy, hai người tức giận nhìn nhau, cùng đổ xuống trong tiếng sung pằng pằng, máu tươi ào ào chảy ra. Những người đang cầm bánh mì đứng vây xem thấy vậy thì kích động chen về phía trước nhưng lại bị nhóm binh sĩ chặn lại, không có cách nào nhảy vào khu vực xử bắn. Đợi sau khi xác nhận tình hình của hai gã phạm nhân bị tử hình, đội binh sĩ mới rời đi, đám người cầm bánh mì mới điên cuồng lao về phía nền đất nện ướt sũng máu. Lumen không nhìn bọn họ mà quan sát bốn phía xung quanh, xem có ai đang thưởng thức màn hài kịch hoang đường này không.