Tuy không hoàn toàn tin tưởng Termiporus, nhưng Lumen vẫn có chút tò mò đối với cái gọi là vận mệnh gặp gỡ.
Termiporus lần trước dùng "gặp gỡ", chỉ khối khoáng thạch địa huyết kia, mà lần này cũng không thể là cậu nhóc Ludwig kia chứ?
Người này là có vấn đề, không đủ bình thường, nhưng Lumen sau khi trao đổi với cậu ta một lúc, trừ xác nhận lai lịch, chỉ số thông minh cùng tín ngưỡng mặt ngoài của cậu ta là "Thần Tri Thức cùng Trí Tuệ" ra, thì không có thu hoạch trên ý nghĩa chân chính, cũng nhìn không ra khả năng phát triển trong tương lai, không giống như khoáng thạch địa huyết, cậu hiểu biết rõ ràng, chỉ cần mang nó vào lòng đất, tìm được khu vực chính xác, thì sẽ có cơ hội gặp được chuyện nào đó.
Giọng nói hùng tráng trùng điệp của Termiporus lại quanh quẩn trong cơ thể Lumen: "Đến lúc đó cậu tự nhiên sẽ biết."
"Mấy người không thể nói rõ ràng ra được hay sao?" Lumen cảm giác máu của mình phốc phốc phốc ùa lên trên đầu.
"Tôi không phải là người." Termiporus dùng lời nói mộc mạc nhất trả lời câu hỏi của Lumen,"Tôi là sinh vật thần thoại."
"..." Lumen thiếu chút nữa nghẹn lời, mạnh mẽ cười nhạo,"Tôi hoài nghi ông bị phong ấn có thể chân chính nhìn thấy vận mệnh, biết trước tương lai hay không, mỗi đưa đề xuất đều cực kỳ hàm hồ, có rất nhiều kiểu giải thích khác nhau, có gì khác với tuyển thủ nghiệp dư trong câu lạc bộ bói toán chứ? Có bản lãnh ông nói rõ cho tôi biết, cơ hội sắm vai lần sau của tôi là ở chỗ nào!"
Giọng nói hùng hậu của Termiporus hồi đáp: "11 giờ đêm nay, bến tàu Rieste, kho hàng số 3."
A? Lumen không nhờ Termiporus thực đưa ra đề xuất.
Điều này làm cho cậu rất ngạc nhiên, phản xạ có điều kiện nổi lên lượng lớn nghi hoặc: "Thiên sứ Túc mệnh có lòng tốt như vậy sao?
"Làm 'Tăng lữ khất thực' cấp cao, hắn không nên dễ dàng bị khiêu khích như vậy, bị khích mà suy luận vận mệnh . .
"Có mục đích che dấu?
"Mặc kệ thế nào, trưng cầu ý kiến cô 'Ma thuật sư' rồi nói sau."
Lumen rất nhanh có quyết đoán, đứng dậy, rời khỏi vũ trường Breeze, đi về phía phố White Coat.
Cậu lại có một lần "phóng hỏa" về mặt vật chất tương đối đơn giản, có thể bước đầu tiêu hóa ma dược, suy xét thu hoạch "Người chịu khế" ban ân, khó tránh khỏi có chút vội vàng, nhưng có vội vàng cũng không thể thả lỏng phòng bị đối với Termiporus.
Phố White Coat, trong căn phòng an toàn.
Lumen mang chuyện cậu nhóc Ludwig cùng Termiporus nhắc nhở viết lên trên giấy, sau đó bố trí nghi thức, triệu hồi ra vị tín sứ như con rối kia.
Trong quá trình chờ đợi cô "Ma thuật sư" hồi âm, cậu lật xem tư liệu sinh vật linh giới, phát hiện miêu tả liên quan đến tri thức nào đó chỉ cầng đọc thầm một lần, đã khiến cho bản thân tiêu hao lượng lớn linh tính, thậm chí còn mang đến các cảm thụ mê muội, muốn ói, bực bội, đau đầu, nóng nực vân vân cùng ảo giác nhất định.
Cái này có chút cùng loại với "tri thức giảng thuật chi tiết thần linh cùng sinh vật địa vị cao nào đó, bản thân đã chứa đựng tính ô nhiễm mãnh liệt, ẩn chứa tính nguy hiểm cực cao" được nói trên bút ký vu thuật của Aurore.
Nếu tri thức truy đuổi nhân loại đều là loại này, vậy thật sự quá khủng bố, sau khi nghe xong thực có khả năng đã không phải bản thân, hoặc tử vong tại chỗ.
Lumen không thể không xem một chút, nghỉ ngơi một chút, tránh cho trạng thái tinh thần rơi xuống bờ vực nguy hiểm.
Sau khi xem ba bốn chục loại sinh vật linh giới, cậu phát hiện một gương mặt quen thuộc: "Thỏ tri thức".
"Sinh vật Linh giới nhỏ yếu, thân thiện đối với nhân loại, có khát vọng thiên nhiên đối với tri thức, rất ít cự tuyệt triệu hồi.
"Thỏ tri thức khác nhau bởi vì tiếp xúc tri thức khác nhau sẽ có khác nhau nhất định, điểm giống nhau là tinh thông nhiều loại ngôn ngữ, có thể nói cùng viết, có được năng lực đọc tốt, sẽ lấy ra điểm chính từ trong lượng lớn tri thức, tốc độ sao chép cực nhanh, còn hơn máy đánh chữ.
"Vấn đề: khuyết thiếu năng lực câu thông, tư duy khô khan, mà bộ phận 'Thỏ tri thức' bởi vì tiếp xúc đến tri thức dị thường, gặp ô nhiễm, trở nên tương đương nguy hiểm, nếu muốn triệu hồi chúng, phải hạn định thân thiện cùng nhỏ yếu."
Thì ra tên đầy đủ là "Thỏ tri thức", tương lai lại triệu hồi loại sinh vật này, tính chỉ hướng sẽ càng rõ ràng. Nhưng năng lực cùng tính chất đặc biệt của nó cũng không có tác dụng gì. Nếu mình theo sắp xếp của Aurore, thi vào đại học,"Tinh thông nhiều loại ngôn ngữ" cùng "Năng lực đọc tốt" thật ra không tệ.
Không miêu tả tốc độ xuyên qua Linh giới của nó thuyết minh không có giá trị phương diện này, vừa chậm, tiêu hao linh tính lại lớn.
Lumen buông tư liệu, day day hai sườn huyệt thái dương, bắt đầu nghỉ ngơi lần thứ ba.
Lúc này, tín sứ "Con rối" rốt cuộc đã đưa hồi âm của cô "Ma thuật sư" tới:
"Tôi cũng rất tò mò cậu bé gọi là Ludwig kia có thể mang đến gặp gỡ gì, tôi không xác định nó đến Trier đến cùng vì cái gì, cái này còn chờ quan sát, có lẽ rất quan trọng.
"Cậu cần làm là đề phòng nó, bản thân sự tồn tại của nó cũng có chút ý tứ.
"Đi đi, tôi cũng thấy cơ hội sắm vai kia."
Các người không thể nói rõ ràng một chút sao, Lumen đọc xong hồi âm ngắn gọn, khóe miệng co rút một cái.
Bất quá, cậu có thể cảm giác được, đoạn thứ nhất cô "Ma thuật sư" nói không giống như là đang đáp lại cậu, càng tiếp cận thể hiện quá trình suy nghĩ của bản thân.
Nói cách khác, cô "Ma thuật sư" có được năng lực chiêm tinh cũng xem không rõ vận mệnh của Ludwig, chỉ có thể có hoài nghi nhất định.
Mà chuyện cô "Thấy không rõ vận mệnh" này bản thân có thể thuyết minh rất nhiều vấn đề. ...
Đêm khuya 10 giờ 50, bến tàu Rieste, bên ngoài kho hàng số 3.
Lumen tránh ở trong bóng tôi, chờ đợi cái gọi là cơ hội sắm vai đến.
Không bao lâu, hai bóng người đến gần kho hàng, đi tới chỗ cách Lumen cũng chỉ năm sáu thước.
Một người trong đó đè thấp giọng, rất là lo âu nói: "Hector, kế toán viên cao cấp sở sự vụ ngày mai sẽ đến kiểm toán, chúng ta làm sao bây giờ?
"Muốn tìm một tên trộm, trộm sổ sách đi hay không?"
"Vậy có ích lợi gì? Bọn họ đến kho hàng xem là sẽ biết chúng ta có vấn đề, còn lại không đến một phần mười." Hector giọng điệu dần dần trở nên hung ác,"Nếu đã làm, vậy vì sao không làm triệt để một chút, thiêu hủy toàn bộ kho hàng đi? Như vậy ai còn biết được trong đó có vấn đề hay không?"
Như vậy à. Lumen nghiêng tai lắng nghe đại khái rõ ràng cơ hội sắm vai ở chỗ nào.
Thấy đồng bạn do dự, Hector lại nói:
"Trier thường xuyên phát sinh hoả hoạn, mọi người đều đã quen, hơn nữa, chúng ta cũng không cần tự mình phóng hỏa, khu chợ có rất nhiều du ôn xã hội đen, đến lúc đó, cho bọn chúng một số tiền, để bọn chúng rời khỏi Trier.
"Honore, không thể trì hoãn nữa, hiện tại cậu phải đưa ra quyết định."
Honore lặng lẽ một hồi, hung tợn nói: "Tốt! Chúng ta lập tức đi tìm Lusignan để cùng nhau đi!"
Hai người nhanh chóng đi quanh kho hàng một vòng, kiểm tra tình huống cụ thể, sau đó đi về phía bến tàu, tìm kiếm vị đồng nghiệp tên là Lusignan kia.
Mới đi mấy chục thước, bọn họ đột nhiên cảm giác bầu trời trở nên sáng lên đỏ lên, bên tai cũng nghe được tiếng thiêu đốt đùng đùng.
Honore cùng Hector theo bản năng xoay người, nhìn về phía sau, chỉ thấy khu vực vừa rồi dấy lên lửa lớn hừng hực, ánh lửa đỏ đậm giương nanh múa vuốt, không ngừng nhảy lên lên phía trên, cắn nuốt kiến trúc.
"Cháy, cháy" Hector đầu tiên là thì thào tự nói, tiếp theo mặt lộ vẻ vui mừng,"Hoả hoạn, thật sự phát sinh hoả hoạn! Ca ngợi Mặt trời, thật sự phát sinh hoả hoạn!"
Honore cũng có phản ứng cùng loại, hắn nâng tay phải lên, vẽ thánh huy tam giác ở trên ngực, miệng lẩm bẩm.
Sau mừng như điên ngắn ngủi, Honore đã nhận ra một điểm không đúng.
Anh ta thanh âm run run nói: "Cháy không phải... không phải kho hàng, là văn phòng của chúng ta!"
Văn phòng bọn họ ở cách kho hàng mấy thước, là một căn nhà hai tầng màu xám giản dị.
Mà giữa tòa kiến trúc nọ với kho hàng là vành đai trống, không có vật nào có thể cháy.
"..." Hector lộ ra vẻ mặt sợ hãi, cắn chặt răng nói,"Chúng ta giờ phải đi điểm hỏa kho hàng!"
Anh ta vừa dứt lời, nơi lửa đỏ đậm thiêu đốt đã xảy ra vụ nổ.
Vụ nổ không tính lợi hại, nhưng thanh âm oành đùng đùng vẫn truyền đi ra ngoài, đưa tới nhóm thủy thủ cùng phòng cháy viên bến tàu chú ý.
Thanh âm "Cháy! Cháy!" nhất thời vang lên liên tiếp, mọi người bắt đầu chạy về phía này —— làm thành thị bắc đại lục số lần hoả hoạn có một không hai, phòng cháy viên Trier có lưu trình xử lý cực kỳ thành thạo đối với loại chuyện như thế này.
Hector cùng Honore còn chưa kịp tới gần kho hàng số 3 thấy thế, xụi lơ ở ven đường, mất đi sức lực toàn thân. ...
Khu vực cửa vào bến tàu.
Albus tóc giống như nhiễm một chút màu đỏ thu ánh mắt từ ánh lửa đang kịch liệt thiêu đốt trở về, đầu hướng về người nam trung niên đứng ở bên cạnh mình: "Ngài Lusignan, đồng nghiệp của anh càng nóng vội hơn so với anh."
Người nam tên là Lusignan sắc mặt trắng bệch, mờ mịt lắc đầu: "Cháy không phải kho hàng..."
Albus lặng lẽ một chút, rồi phì cười nói: "Tôi vừa rồi nhắc nhở qua, do dự chỉ có mang đến ngoài ý muốn.
"Anh hiện tại có thể suy xét chạy trốn như thế nào, hy vọng không cần do dự nữa."
Lumen đứng ở bên cạnh căn nhà hai tầng giản dị kí, hơi hơi ngửa đầu, nhìn ngọn lửa đã cắn nuốt những vật dễ cháy biến thành một con rồng lớn hư ảo, khuôn mặt chiếu ra màu đỏ sáng ngời, trong mắt toát ra hào quang.
Cậu mang theo ý cười, chạy bộ về phía đám cháy.
Hai người nọ mục đích phóng hỏa là thiêu hủy kho hàng, tiêu diệt chứng cứ phạm tội, mà Lumen mục đích phóng hỏa là chế tạo động tĩnh, dẫn tới chú ý, để cho nhóm người điều tra phát hiện dị thường bên trong kho hàng!
Đây là một thị dân đủ tư cách phải làm.
Bên ngoài thân Lumen lập tức bốc lên một tầng lửa, chúng nó thuần phục dán ở phía trên quần áo, chỉ kém một chút là có thể điểm hỏa.
Mang theo áo choàng lửa như vậy, Lumen tiến vào đám cháy đang đùng đùng thiêu đốt.
Lửa cùng lửa giao dung, sương khói bị bài xích, cậu thoải mái xuyên qua tòa kiến trúc, rời khỏi bến tàu ở hướng ngược lại.
Trải qua lần phóng hỏa này, Lumen bước đầu nắm giữ sức mạnh ma dược, có thể hoàn thành thu phát tốt, không hề còn những biểu hiện dị thường như cảm giác da bị bỏng hoặc cảm xúc trong lòng nóng nảy vân vân.
Tuy cái này cách tiêu hóa ma dược chân chính còn rất xa, nhưng ít ra cậu đã thích ứng trạng thái bản thân, có thể tiến một bước thừa nhận túc mệnh ban ân.
Sau khi liên tục làm vài lần phản theo dõi, Lumen về tới căn phòng an toàn ở phố White Coat.
Có thể ở trước khi truy tung Mục sư bước đầu tiêu hóa ma dược "Kẻ phóng hỏa" làm cho cậu cực kỳ cao hứng, trên mặt vẫn mang theo nụ cười, những nhìn thấy đống tư liệu dày cộm hơn một ngàn trang ở trong tủ sát, vẻ mặt của cậu lại suy sụp xuống từng chút một.
Muốn xem hết chúng, không có một hai tháng là căn bản không có khả năng!
Cái này thì làm sao mà ở trong khoảng thời gian ngắn tìm kiếm được sinh vật khế ước thích hợp chứ?