Chương 211: Gặp nhau

Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Mực Thích Lặn Nước 02-06-2024 08:36:31

'Chính nghĩa' mặc quần áo lịch sự, nghiêng đầu liếc mắt nhìn 'Ma thuật sư' một cái, hiểu rõ trong lòng đối phương đang nghĩ đến cái gì. Vị tiểu thư này khẽ gật đầu nói: "Nếu hắn không nhúng tay vào chuyện lần này, ngược lại mới là không bình thường, cô cũng biết, hắn thèm khát cái gì mà." 'Ma thuật sư' không do dự nữa, cô thở dài một tiếng, mỉm cười, bước chân lung lay sắp đổ đi vào trong vùng bóng tối kia. 'Chính nghĩa' đi theo sát phía sau. Bóng dáng của hai người vừa biến mất thì từ bên trong giáo đường thánh Vieve nằm ở khu hòn đảo Trier, từng tia nắng mặt trời rực rỡ chói mắt từ bên dưới chiếu thẳng lên bầu trời, ngưng tụ thành mặt trời thu nhỏ. 'Mặt trời' này chiếu rọi ánh sáng vào trong vùng bóng tối tương ứng với vũ trường Breeze, phác họa ra bóng dáng của một người phụ nữ trong trạng thái nửa trong suốt, trên người mặc áo choàng màu trắng thêu chỉ vàng, dung mạo xinh đẹp, khí chất thánh khiết, tựa như vĩnh viễn không lây dính bụi trần. Vị Thiên sứ bảo hộ Trier này cũng không liếc mắt nhìn Thánh tâm Tu Đạo Viện một cái, mà tiến thẳng qua khe hở hư ảo của cánh cửa lớn đang mở rộng ra. Gần như cùng lúc, tiếng còi từ tòa tổng giám mục của giáo hội 'Thần Hơi nước và máy móc' ở phía bắc Trier cũng vang lên. Nó giống như một phần của nghi thức, kéo theo hơi nước trắng xóa phun ra từ những ống sắt ở đỉnh nhọn màu đen của tòa tổng giám mục Một lượng lớn hơi nước cứ như vậy phun vào không trung, nhanh chóng vặn vẹo tạo thành một bóng người. Bóng người này có thân hình cao lớn, khuôn mặt đẹp trai, mái tóc dài màu nâu để xõa hai bên vai, trên người mặc áo choàng dài màu xám của tăng lữ và tạp dề màu trắng. Hắn là thánh Bonova của giáo hội 'Thần Hơi nước và máy móc' gần đây túc trực ở Trier. Vị Thiên sứ này không tiến vào bên trong phong ấn giống như thánh Vieve mà lơ lửng giữa không trung, đề phòng những trường hợp ngoài ý muốn, ví dụ như nghiệt thần của 'Học phái Hoa Hồng' kia đột kích. Lúc này, một trận lốc xoáy thật lớn chợt nổi lên, bao bọc mây đen, tia chớp và mưa to, cuốn cả mặt trời vàng rực rỡ ở phía trên Thánh tâm Tu Đạo Viện vào bên trong. Khi hiện tượng thiên nhiên giống như ngày tận thế này xuất hiện, hiệu quả của nghi thức vốn đã bị đủ loại quấy nhiễu mà trở nên cực kỳ không ổn định kia, rốt cuộc cũng không thể duy trì được nữa, người trong tranh quanh quẩn trên măt đất, tính cả những kiến trúc xung quanh cũng trở nên hư ảo, liếc mắt một cái có thể phân biệt được thật giả. Cảnh tượng hư ảo mà như thật này lại một lần nữa chồng lên khu chợ chân chính. Mà ngay khi trên dưới đảo lộn, mặt đất và trong lòng đất luân chuyển đảo lại vị trí cũ, phía trước vùng bóng tối tương ứng với Vũ trường Breeze đã xuất hiện tình trạng mặt kính bị vỡ tan kia, chợt xuất hiện thêm một bóng người. Bóng dáng nọ có cặp chân mày thẳng tắp, đôi mắt xanh thẳm, mái tóc dài màu nâu thả xõa tới bên hông, trên người mặc một chiếc áo sơ mi trắng thêu hoa, khoác áo khoác thuyền trưởng màu nâu rám nắng có hoa văn, phối với quần dài màu trắng và một đôi giày da màu nâu sẫm. Tay trái của cô đang nâng một vật phẩm bằng vàng trông giống như ấm nước thu nhỏ, bề mặt khắc đầy họa tiết thầm bí. Sợi bấc đèn ở 'Miệng ấm' của vật phẩm kia lặng lẽ tự bùng cháy lên, phun một luồng ánh sáng màu vàng đậm đặc như nước hướng lên trên. Trong ánh sáng vặn vẹo ấy, một bóng dáng màu vàng nhạt mơ hồ hiện ra, dùng giọng điệu uy nghiêm hùng hậu nói: "Nếu cô muốn giải quyết vấn đề của cha cô thì chỉ có thể khiến hắn lại nhận thêm ô nhiễm phù hợp với cấp bậc của hắn, hình thành một cán cân nào đó..." Người phụ nữ cầm chiếc đèn có kiểu dáng kỳ lạ liếc mắt nhìn bóng dáng màu vàng nhạt kia một cái thật sâu, thân thể đột nhiên tan rã, phân giải thành vô số văn tự và ký hiệu, giống như nước lũ xuyên qua cánh cửa sắt màu đen đang ầm ầm đóng lại cùng với vùng bóng tối đã hoàn toàn sụp đổ Sauk khi ánh sáng u ám kia nuốt chửng, Franka và Anthony Reid khôi phục lại thị giác, phát hiện ra bọn họ đã đi tới một mỏ quặng tối tăm. Phía xa xa đầu bên kia của mỏ quặng có một chút ánh sáng thẩm thấm vào bên trong, mạng lại tầm nhìn yếu ớt. Mẹ kiếp, chẳng lẽ bọn họ lại rơi vào thế giới trong gương đặc thù kia sao? Dị biến ở khu chợ khiến cho cả tượng thần 'Ma Nữ Nguyên Sơ' và mặt gương cổ xưa đều có hiện tượng cộng hưởng, sinh ra phản ứng dây chuyền sao? Franka nhịn không được thầm mắng một tiếng. Cái này gọi là gì? Cái này gọi là nóc nhà bị phá còn gặp mưa đêm! Là người phi phàm trên con đường 'Người quan sát', lựa chọn thứ nhất của Anthony Reid ngay sau khi xác nhận trạng thái của bản thân xong, là quan sát bốn phía. Hắn phát hiện nơi này là một mỏ quặng không lớn, nhưng không nhìn thấy đường hầm nối thông, phía trước chỉ có một con đường, đi tới gần nguồn ánh sáng kia. Lúc này, Franka cũng phát hiện nơi này cũng không quá giống với lần trước tiến vào thế giới trong gương, giống như đi tới đường cụt, đương nhiên, trước đó cô và Lumen thực sự cũng không hề có ý nghĩ đi thăm dò thế giới trong gương đặc thù này nên rất nhiều nơi chưa từng thấy qua cũng rất bình thường. 'Đây là nơi nào?' Anthony Reid cảm thấy Franka rõ ràng biết điểm gì đó, mới vừa lên tiếng hỏi, liền thấy từ trong khe hở bên cạnh vách đá chợt xuất hiện một bóng người. Bóng người đó cuộn mình, run rẩy ngồi trên mặt đất. Trên người hắn mặt một bộ quần áo quân đội màu xanh lục, mái tóc màu vàng nhạt cắt ngắn, người đó giống y hệt Anthony Reid! Tựa như cảm nhận được ánh nhìn chăm chú của Anthony, bóng người kia nghiêng đầu, nhìn lại, bên trong đôi mắt màu nâu sẫm kia tràn ngập thâm hận và ngoạn độc. "Tính công kích của anh ở trong gương cũng không quá mạnh nhỉ." Franka không bị hoảng sợ mà quen miệng cảm thán một câu. Anthony Reid kia run rẩy mất cái, lập tức biến mất. Franka thu hồi tầm mắt, giải thích đơn giản cho đối phương biết về tình huống nơi này, có thể dùng biện pháp nào để rời khỏi. Vừa rồi cô đã kiểm tra vật phẩm trên người mình, phát hiện chỉ có mặt gương cổ xưa kia biến mất, còn tượng thần 'Ma Nữ Nguyên Sơ' vẫn nằm trong tay cô. Cuối cùng Franka nói: "Phiền toái hiện tại là đường đi ra có một con quái vật rất lợi hại trấn giữ, lần trước chúng tôi phải dựa vào đặc thù của Charles mới bắt nó mở lối được, hiện tại không biết phải làm như thế nào." "Trước tiên phải tìm xem còn có cửa ra khác hay không, à, đừng láng phí thời gian, ở quá lâu trong thế giới trong gương này sẽ xảy ra vấn đề đấy." "Được." Anthony Reid cũng không có kinh nghiệm trong vụ này, hắn lựa chọn nghe theo đề nghị của Franka. Hai người không để ý đến từ bóng dáng từng khuôn mặt xuất hiện trong bóng tối hai bên đường, bước nhanh về phía trước, tiến vào đường hầm duy nhất. Càng đi, ánh sáng ở đường hầm phía trước càng nhiều, tầm nhìn càng cao Đi một lúc lâu, Franka và Anthony Reid đứng ở một chỗ nghi ngờ là cửa ra. Nó giống như một cái hang động được bao bọc trong ánh sáng thuần túy. Hai người liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó Franka bắt đầu dùng 'Ma kính bói toán' để xác nhận tính nguy hiểm và chân thật của cửa ra này. Nhưng mà, cô không nhận được lời phản hồi nào. "Phù..." Franka thở hắt ra, nói với Anthony Reid: "Thử xem, nếu không ổn thì lại lui về, không có cách khác." "Ừ." Anthony Reid gật đầu, hắn và Franka đưa tay ấn lên phía trên 'Cánh cổng ánh sáng'. Bóng dáng của bọn họ chợt đi xuyên qua. Lumen và Jenna điên cuồng chạy giữa các cột đá màu xám trắng hoặc đứng sừng sững hoặc là đã sụp đổ, cuối cùng cũng chạy tới vùng ven khu vực lát đá màu đen. Nhưng đập vào mi mắt bọn họ vẫn là thành phố lớn với những tòa nhà màu đen xen lẫn với mái đỏ, và bóng dáng người khổng lồ bị sương mù, khói lửa, mưa to, sấm chớp, cuồng phong bao phủ. Điểm khác biệt duy nhất là bóng dáng người khổng lồ và vùng thời tiết loạn lưu trước đó đối diện với bọn họ thì giờ chuyển sang bên cạnh. "Chúng ta chạy ngược hướng, tại sao vẫn quay trở lại thế này?" Jenna nghi hoặc lẩm bẩm. Lumen quay đầu nhìn lại, nói: "Không có khả năng 'Thợ săn' bị lạc đường được, tình huống hiện tại cho thấy phương hướng của vùng không gian này có vấn đề." "Có lẽ, cho dù chúng ta có chạy hướng nào thì cuối cùng cũng quay trở lại khu vực phụ cận này." Cậu chỉ cảm thấy may mắn là khoảng cách giữa hai người bọn họ với bóng dáng của người khồng lồ cũng được kéo dài ra khoảng chừng hai ba cây số. Nghe Lumen giải thích xong, Jenna hướng tầm mắt nhìn về phía trước. Cô thấy vùng hoang dã bên ngoài khu vực lát đá đen kéo dài tới thành phố lớn kia rải rác rất nhiều mảnh gương vỡ, chúng nó cũng không lớn, nhưng số lượng phải đến hàng ngàn hàng vạn, nhiều không đểm nổi. Lumen nhìn chằm chằm cảnh tượng này nhưng trong đầu lại suy nghĩ đến một việc khác. Vừa rồi cậu đã nghĩ tới một cách để khôi phục linh tính thật nhanh: Ở nơi này có thể làm suy yếu ảnh hưởng của Tà thần, cử hành nghi thức, đánh cắp ban ân, thăng cấp thành danh sách 6 'Tu sĩ khổ hạnh' trên con đường 'Túc mệnh'. Điều này là để cho đủ loai trạng thái đồng thời trở nên không đủ ổn định, cố thể giúp Lumen khôi phục và tăng cường linh tính. Nói cách khác là dùng trạng thái ổn định trước mắt để đổi lấy việc bổ sung, đề cao linh tính. Mà trước khi cử hành nghi thức, Lumen cần xác nhận một việc: Đó là liệu nơi này có thể khiến cho ngài 'Kẻ Khờ' cũng không có cách nào nhìn chăm chú hay không. Nếu thật sự như vậy, thì chỉ dựa vào phong ấn không có trí tuệ, rất có khả năng Temiporus sẽ lời dụng nghi thức để bỏ trốn, dù sao bản chất của nghi thức này là làm cho phong ấn xuất hiện một khe nứt, để rút một lượng sức mạnh túc mệnh tương ứng ra ngoài! Lumen đang định bảo Jenna cảnh giác bốn phía giúp mình thì chợt thấy có bóng người chui ra từ một mảnh gương vỡ nằm ở vùng hoang dã. Đồng tử của cậu và Jenna đồng thời phóng đại, bọn họ theo bản năng trốn sau một cột đá màu xám trắng có một phần đã bị sụp đổ. Bóng người nọ rất nhanh trở nên chân thực hơn, trên người đối phương mặc một chiếc áo choàng màu đen, thân cao chừng một thước bảy. Lumen lén liếc mắt nhìn thoáng một cái về hướng đó, rồi lại thu hồi tầm mắt. Cậu cảm thấy bóng người này khá quen mắt. Không lâu sau, cậu lại nghe thấy một âm thanh quen thuộc từ phía xa xa truyền lại: "Anh tới cũng không hề chậm nhỉ." Đây là, là Gardner Martin! Hắn cũng vào được sao? Lumen không dám ngó đầu ra để quan sát. Cậu cố gắng nhớ lại xem người mặc áo choàng kia là ai: Là thành viên của đảng đốt than mà cậu bắt gặp, lại bị Franka theo dõi! Chẳng phải đảng đốt than có nhiệm vụ ở trên mặt đất để gây bạo loạn sao? Lumen nghi hoặc nghĩ. Lúc này, Jenna lấy ra một mặt gương, dùng tay để ra dấu hỏi có cần cô hỗ trợ hay không. Cô có thể thi triển gương ma pháp, lợi dụng vật phẩm tương tự mặt gương ở trong phạm vi nhỏ để hiển thị hình ảnh mà bọn chúng phản chiếu đước lên một mặt gương được chỉ định. Mà vùng hoang dã ở rất gần bọn họ rải rác rất nhiều mảnh gương vỡ. Lumen chậm rãi lắc đầu, dụng khẩu hình và ra dấu để nói với Jenna "Chờ một chút'. Đợi đến thời khắc mấu chốt rồi mới làm, hiện tại không cần thiết phải mạo hiểm nhu vậy. Lúc này, một giọng hơi trầm thấp đáp lại Gardner Martin: "Hội trưởng 'Hội Chữ Thập Máu Và Sắt' của các anh đâu?" "Đương nhiên là đi vào trong rồi." Gardner Martin cười nói,"Đó là võ đài của các nhân vật lớn, mà chúng ta cũng có sứ mệnh của mình." Hắn dừng một chút rồi lại nói: "Sao anh còn đội mũ trùm đầu thế? Hay là bên dưới đã đổi thành một người khác sao?" "Anh vẫn luôn thận trọng như vậy nhỉ." Giọng nói trầm thấp kia cảm thán một câu. Lumen và Jenna lập tức nghe thấy tiếng quần áo ma sát. Lumen lập tức dùng ánh mắt ra hiệu cho Jenna. Jenna ngầm hiểu, tay phủ lên mặt gương, miệng thầm niệm chú văn. Bề mặt gương chợt nổi sóng nước, chiếu ra một bóng người. Bóng người nọ mặc áo choàng dài, nhưng chưa đội mũ trùm đầu, mái tóc xoăn dày, ánh mắt sắc bén như chim ưng, chòm râu được cắt tỉa gọn gàng, đoạn giữa sống mũi hơi gồ lên. Người này... Lumen nhận ra người này. Phillip! Là tướng Phillip đã chết!