Chương 108: Tượng sáp

Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Mực Thích Lặn Nước 26-01-2024 21:36:46

Một bóng người chậm chạp bò ra từ bên trong con sống nhuốm màu đỏ như máu. Không biết vì sao, Lumen tựa như gặp một thứ gì đó vô cùng đáng sợ, suy nghĩ cũng trở nên chậm chạp, nhưng lại không thể lập tức tấn công, chỉ có thể trơ mắt nhìn bóng người kia leo lên bờ. Đó là một người đàn ông xa lạ với khuôn mặt cứng ngắc mà tối tăm, quần áo trên người thấm đẫm nước có dấu hiệu bị mềm ra, làm cho Lumen lập tức phát hiện ra quần áo dung hợp với da thịt trên người đối phương. Đây là một bức tượng sáp, một bức tượng sáp sống lại! Máu đỏ tươi trên người tượng sáp kia tràn ra, hòa với nước sông, không ngừng nhỏ giọt xuống bãi cỏ dại bên bờ sông. Trong tiếng tí tách tí tách, đồng tử mắt màu xanh nhạt trên nền lòng trắng chuyển động rất nhỏ, mơ hồ phản chiếu ra bóng dánh của Lumen. Ngay khi bị nó nhìn thoáng qua một cái, đầu óc Lumen lập tức trở nên trống rỗng, giống như không muốn đối diện với nó, lại gặp phải sự áp chế mạnh mẽ, cả thể xác lẫn tinh thần đều không dám phản kháng. Trong giây lát đó, trực giác nguy hiểm bắt nguồn từ bản năng sinh tồn trong người Lumen trào ra, càng ngày càng rõ ràng. Cuối cùng, chúng nó hoàn toàn bùng nổ, lấn át trạng thái và cảm xúc khác. Tầm mắt của Lumen khôi phục lại được một chút. Giờ khắc này, trong mắt cậu, khuôn mặt tượng sắc cứng ngắc tối tăm kia chỉ còn cách mình không đến một thước, bàn tay năm ngón tái nhợt không ngừng nhỏ máu kia mở ra, từng ngón tay giống như lưỡi dao sắc bén, đâm mạnh về phía cậu. Lumen đã không kịp phản ứng lại, chỉ có thể theo bản năng nâng tay phải lên che trước mặt. Cộp một tiếng thật mạnh, những ngón tay tái nhợt sắc bén hơn cả đao kiếm kia đã bị găng tay 'Tra tấn' màu sắt đen bọc đầy gai nhọn chặn lại. Mà những chỗ không được găng tay che chở, ngón tay của tượng sáp xuyên thủng mép bàn tay Lumen, để lại một vết thương rõ ràng trên mặt cậu. Nếu cậu không kịp thời giãy thoát khỏi nỗi kinh sợ này thì một cú đấm kia có thể đấm nát xương sọ cậu, bóp nát não cậu. Cảm giác đau đớn quen thuộc giúp cho Lumen thêm tỉnh táo hơn, tay trái nắm chặt, một ngọn lửa đỏ thẫm chợt bùng lên, cậu dùng toàn lực đấm một quyền về phía sườn mặt của bức tượng sáp kia. Cùng lúc đó, cậu nhếch miệng cười, bàn tay phải nắm ngước vào bên trong, dựa vào máu thịt của mình để ngăn không cho tượng sáp rút tay phải về, giam cầm trong thời gian ngắn ngủi không để cho nó né tránh. Ầm! Nắm đấm được bao bọc trong găng tay 'Tra tấn' đánh cho đầu tượng sáp vẹo sang một bên, gai ngắn cứng rắn màu đen phủ trên bề mặt găng tay vẽ thành vô số vết xước phóng đại từ nông đến sâu. Mà tượng sáp này cũng đổ máu đỏ tươi giống như người thật, chỗ miệng vết thương không có cảm giác kết cấu giống như da thịt con người, chỉ có sáp xếp chồng chất thành tầng tầng lớp lớp và đang bị lửa làm tan chảy. Ngay sau đó, tròng mắt màu xanh lam nhạt của tượng sáp đột nhiên nổi lên từng mạch máu nhỏ, dục vọng khát máu điên cuồng chạy từ trong ra ngoài. Thứ này khiến cho nó càng thêm sống động, càng giống với người sống hơn lúc trước. Lúc trước Lumen lựa chọn găng tay 'Tra tấn' là bởi vì nó là vật phẩm thần kỳ mạnh nhất mà cậu đang có, mà theo như Termiporus nói thì kẻ địch là sinh vật nguy hiểm, vì vậy cậu càng không thể bất cẩn được, nhưng điều mà cậu không nghĩ tới là, kẻ theo dõi lại không phải người sống, mà là một pho tượng bằng sáp. Như vậy, năng lực khiêu gợi dục vọng hoặc cảm xúc của găng tay 'Tra tấn' gần như không thể sinh ra tác dụng được, chỉ có thể sử dụng như một vũ khí phòng ngự. Nếu không gặp phải loại kinh sợ quỷ dị vừa rồi, có lẽ Lumen đã tháo găng tay, ném nó sang một bên, đổi sang dùng ghim cài ngực 'Thể diện' rồi, mà hiện tại, kẻ địch gần ngay trước mắt, cậu chỉ có thể chấp nhận sử dụng 'Tra tấn', nhưng trọng điểm biến thành 'Chú hỏa', ngay cả 'Thuật hừ hà' cũng không dám dùng, sợ không có tác dụng tương ứng đối với kẻ địch. Điều khiến cho Lumen cảm thấy ngoài ý muốn chính là một đấm vừa rồi thế mà lại kích phát được dục vọng khát máu của bức tượng sáp kia. Dường như đối phương vẫn được xem là còn sống ở một mức độ nào đó, vẫn có cảm xúc và dục vọng yếu ớt! "Còn sống là tốt rồi!" Nụ cười trên mặt Lumen càng thêm rõ ràng. Cậu rút tay phải lại, chịu đựng cơn đau, lại đấm một quyền bọc trong ngọn lửa màu đỏ sậm, đẩy đầu tượng sáp đang bị nghiêng lệch kia trở về vị trí cũ. Dục vọng khát máu tăng mạnh khiến cho tượng sáp không có ý định rút lui về phía sau kéo dài khoảng cách ra, lại dùng loại kinh sợ vừa rồi, theo bản năng điên cuồng cận chiến với Lumen. Đây chính là điều mà Lumen muốn, nắm đấm được bao bọc trong găng tay màu sắt đen mang theo vô số gai ngắn nhọn lại phủ thêm một ngọn lửa màu đỏ sậm, không ngừng lao nhanh về phía cánh tay, khuỷu tay, nắm đấm, bả vai, thân thể và đầu của tượng sáp. Mỗi một đấm cũng không hẳn là quá mạnh, nhưng luôn được tung ra ở 'tốc độ cao'! Bộp bộp bộp, rầm rầm rầm, hai nắm đấm được đeo 'Tra tấn' của Lumen kéo theo ngọn lửa màu đỏ sậm, dốc toàn bộ kỹ năng cận chiến xuất sắc, tuyệt đối không hề khô khan, thậm chí còn vô cùng linh hoạt áp chế tượng sáp không cho nó sử dụng được năng lực khác. Hai chân của cậu lúc thì bước lên trước, khi thì nâng gối, để chặn công kích tương ứng đến từ bên dưới. Cũng chỉ trong hơn mười đến hai mươi giây này, bức tượng sáp kia bỗng nhiên ngừng lại, trong cơ thể hắn phát ra tiếng nổ mạnh hư ảo. Vô số mạch máu siêu nhỏ bên trong tròng mắt của nó hoàn toàn nổ tung, biến đôi mắt màu xanh lam nhạt thành màu đỏ tươi, ngay sau đó trên đầu nó xuất hiện vô số khe nứt từ bên trong chạy ra bên ngoài, nhanh chóng hòa cùng vết thương do 'Tra tấn' tạo thành. "Dục vọng phát nổ!" Dưới đòn tấn công ở tốc độ cao của Lumen, năng lực 'Dục vọng phát nổ' của găng tay 'Tra tấn' đã được kích phát! Chứng kiến cảnh như vậy, Lumen thu hồi hai nắm đấm, lẳng lặng nhìn bên trong tròng mắt nhuốm máu kia của bức tượng sáp đột nhiên xuất hiện cảm xúc thống khổ. Hai giọt nước mắt đỏ hồng chậm rãi chảy ra từ khóe mắt, nhỏ xuống dưới. Tượng sáp há miệng ra, giống như muốn nói cái gì đó, nhưng lại không thể phát ra tiếng. Ầm ầm ầm! Bên trong cơ thể của nó xuất hiện một tiếng nổ nặng nề, toàn thân từ trên xuống dưới nhanh chóng nứt ra. Một ngọn lửa đỏ sậm thoát ra từ những khe nứt, bức tượng sáp bùng cháy hoàn toàn biến thành một ngọn lửa lớn. "Chú hỏa!" Trong ánh lửa thiêu đốt dữ dội, bức tượng sáp nhanh chóng mềm ra, cả người nó chảy đầy chất lòng sền sệt nhuốm màu máu. Ầm! Nó đổ xuống mặt đất. Đây rốt cuộc là quái vật gì? Lumen nhìn chăm chú hơn mười giây, dưới góc độ của 'Thợ săn', dùng trực giác phán đoán con mồi không thể phân tách ra đặc tính phi phàm. Trong lúc đó, cậu nhặt cặp tài liệu lên, tháo găng tay 'Tra tấn' ra thả về chỗ cũ. Lumen không hề dừng lại thêm một giây nào, xoay người, đi ra khỏi mảnh rừng cây này. Sau lưng cậu, từng ngọn lửa đỏ sậm chợt bùng lên, thiêu đốt toàn bộ những vết máu của cậu để lại ở hiện trường. Trong ánh lửa dữ dội, bức tượng sáp kia đã tan chảy đến mức không còn hình người nữa, mà bóng dáng của Lumen dần trở nên mờ dần, rồi chợt biến mất ở vị trí cách đó không xa. "Du hành xuyên qua linh giới!" Vì để tránh ánh mắt nhìn chăm chú của Tà thần và sinh vật nguy hiểm do găng tay 'Tra tấn' mang lại, cậu trực tiếp di dời vị trí, 'Dịch chuyển' đến thị trấn nhỏ ở phía trước. Trước đó cậu đã thăm dò nơi này và nắm rõ tọa độ của nó trong linh giới. Mấy chục giây sau, trên lối đi trong rừng cây chỉ còn lác đác vài đốm lửa vẫn còn đang cháy, một mảnh hoang dã bị tàn phá, suy tàn đột nhiên mở ra. Cỏ dại ở nơi đó dần mọc tươi tốt, một bóng người mặc áo choàng màu chóng bay nhanh ra ngoài. Bóng người kia đeo một chiếc khăn che mặt màu nhạt, cái bụng nhô cao, một vầng ánh sáng mẫu tính không ngừng lưu chuyển trên người cô ta. Bóng người đó chính là 'Nguyệt nữ sĩ' của 'Dạ du hội' 'Nguyệt nữ sĩ' chuyển tầm mắt nhìn về phía tượng sáp nhuốm máu đã hoàn toàn tan chảy, chỉ thấy ngọn lửa đỏ sậm lẳng lặng cháy. Sau hơn mười giây quan sát, vị tiểu thư và mảnh hoang dã bị tàn phá kia nháy mắt biến mất không thấy. Bên trong một căn phòng nào đó thuộc kiến trúc chính của tòa lâu đài Red Swan. Bá tước Puifer mặc áo sơ mi màu đỏ và quần bó chẽn màu đen ngồi ở trước một mặt bàn lộn xộn, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào cái đầu tượng sáp đặt ở trước mặt. Đầu của người nọ được điêu khắc không khác gì người thật với đôi mắt màu xanh lam nhạt và mái tóc màu đen. Trong khoảng thời gian chờ đợi tĩnh lặng, bá tước Puifer dường như rất lo lắng, hắn liên tục kéo cổ tay áo, thay đổi tư thế ngồi, thậm chí còn cởi cúc áo trên cùng của áo sơ mi, giống như không khí trong căn phòng này loãng một cách dị thường làm cho hắn không thể thở một cách dễ dàng được. Thời gian từng giây từng phút trôi qua, cái đầu người bằng sáp kia đột nhiên phát ra tiếng răng rắc. Nó nứt ra thành rất nhiều mảnh, mỗi một mảnh đều nhanh chóng bị tan chảy giống như thiêu đốt dưới nhiệt độ cực cao. Puifer kinh ngạc đứng bật dậy, đồng tử nháy mắt phóng đại. Bên trong tròng mắt hắn, một mạch máu rất nhỏ đột nhiên nổi lên rồi vỡ ra, nhuộm mắt thành màu đỏ tươi. "Bị tiêu diệt rồi sao?" Puifer vừa sợ hãi vừa nghi hoặc lẩm bẩm. Charles Dubois còn cường đại, thần bí hơn so với dự đoán của hắn! Cho dù không phải bản thân cậu ta thì cũng là thế lực bí ẩn sau lưng cậu ta! Bá tước Puifer bắt đầu đi qua đi lại trong phòng, vẻ mặt càng lúc càng trở nên nghiêm trọng. Sau khi 'Dịch chuyển' đến thị trấn nhỏ ở phía trước, Lumen không lập tức xuất hiện mà chờ ở một nơi bí mật gần đó, nhẩm tính thời gian. Đợi đến khi cậu cảm thấy đến đến thời gian đủ cho một 'Thợ săn' dùng phương thức chạy trốn từ mảnh rừng cây đến nơi này, mới chính thức đi vào thị trấn nhỏ, tìm được người đánh xa ngựa, quay trở về số 11 phố Fountain khu Đường tưởng niệm. Trong căn phòng bày đầy giá sách, Lumen nhìn Gardner Martin đang cầm xì gà, thản nhiên nói: "Tôi bị tấn công." Chuyện này không thể lừa gạt lão đại. "Hử?" Gardner Martin dùng giọng mũi để tỏ vẻ nghi ngờ. Với thái độ thẳng thắn thành khẩn khai bái, Lumen bắt đầu kể từ lúc mình lựa chọn miếng King Cake ngay sau bá tước Puifer, lại cảm nhận được cỗ tinh thần điên cuồng xoay quanh trên đỉnh đầu và có ý đồ xấm lấn cơ thể câu, kể tới chuyện mình dùng thuật 'Chú hỏa' để phá hủy bức tượng bằng sáp kia, cũng cho đối phương nhìn xem vết thương trên tay mình. Cậu không đề cập đến chuyện 'vì sao cậu biết cỗ tinh thần điên cuồng kia không thực sự chiếm cứ thân thể của mình' và chuyện cậu sử dụng găng tay 'Tra tấn', tất cả đều quy kết lại thành một nguyên nhân là không hiểu tại sao. Gardner Martin vừa hút xì gà vừa lẳng lặng lắng nghe, hắn tuyệt nhiên không cảm thấy bất ngờ đối với việc Lumen không bị cỗ tinh thần điên cuồng kia xâm nhập thân thể. Nếu hắn cảm thấy ngoài ý muốn và tỏ ra nghi ngờ, Lumen chắc chắn sẽ lập tức quyết định 'mời' ngài K lại đây, dọn sạch cứ điểm của 'Hội Chữ Thập Máu Và Sắt' này. Gardner Martin cầm điếu xì gà đã hút được một nửa, mỉm cười nói: "Xem ra những thành viên chính thức của 'Hội Chữ Thập Máu Và Sắt' chúng ta đều được cỗ tinh thần của vị tổ tiên kia ưu ái hơn hắn, nhưng lại làm cho nó sợ hãi." Ý chỉ những người phi phàm đã từng gặp phải ô nhiễm quỷ dị trong tòa nhà ở số 13 đường lớn khu chợ sao? Cho dù không có hơi thở của 'Hoàng đế máu' thì cổ tinh thần điên cuồng kia cũng sẽ không xâm nhập vào cơ thể của thành viên chính thức của "Hội Chữ Thập Máu Và Sắt' sao? Cũng không biết là thật hay giả, nếu không, lão đại ông đi thử một lần xem sao? Lumen đột nhiên có suy nghĩ muốn giật dây cho Gardner Martin chơi trò chơi King Cake với bá tước Puifer. "Hiện tại tôi đã xác nhận được một việc." Vẻ mặt của Gardner Martin nhanh chóng trở nên nghiêm túc,"Vị tổ tiên kia của gia tộc Solon, cũng chính là Vermont Solon vẫn chưa hoàn toàn chết, vẫn ở trạng thái còn sống theo cách mà chúng ta tạm thời chưa thể tìm hiểu được."