Jenna với mái tóc màu nâu nhạt được búi kiểu đơn giản, xung quanh mắt cô ta đeo mặt nạ màu đen, giữa sống mũi có một nốt ruồi màu đen, bước ra từ trong góc tối của ban công.
Cô ta tò mò hỏi: "Làm sao cậu phát hiện ra tôi, sao cậu lại biết đó là tôi?"
Là một 'Thích khách', cô có thể ẩn thân trong bóng tối, trước kia cô đã sử dụng thủ pháp này nhiều lần mà không bị người phát hiện ra, đây là lần đầu tiên cô bị người phát hiện dễ dàng đến như vậy.
Lumen cười nhạo một tiếng: "Lần sau nếu cô muốn ám sát một ai đó, nhớ kỹ nhất định không được xịt nước hoa."
Sau khi nhắc nhở Jenna một câu xong, vì để che dấu khứu giác vượt xa người thường của mình, cậu ngược lại chỉ chỉ về phía cửa phòng 207, nửa đùa nửa thật nói: "Tôi còn tưởng rằng cô tự mở cửa đi vào chứ, kết quả cô lại đứng chờ ở ban công với dáng vẻ quyến rũ như vậy, thật sự không giống cô nha."
"Tôi vẫn luôn lịch sự như vậy." Jenna cảm thấy như mình bị xúc phạm nên hơi tức giận một chút, sau đó cô lại lẩm bẩm nói: "Cậu thâm hiểm lạnh lùng như vậy, vừa giảo hoạt lại gian trá, nói không chừng trong phòng có thiết kế cạm bẫy gì đó chờ người khác bước vào thì sao."
Nói xong, Jenna liếc mắt nhìn Lumen một cái, tức giận nói: "Tôi muốn biết tại sao cậu có thể đoán được tôi là Thích khách. Đầu tiên cậu liên tưởng từ thông tin của con đường xâm nhập quá hoàn hảo mà tôi cung cấp cho cậu, sau đó lại cố ý lừa gạt tôi, mẹ kiếp, lúc ấy nếu tôi bình tĩnh hơn một chút, cậu khẳng định sẽ nói, ha ha ha, tôi nói đùa thôi."
"Tiểu thư Jenna, cung phản xạ của cô hơi dài đấy." Lumen mỉm cười nói.
"Tiểu thư cái gì chứ, cậu cũng không phải là loại người tao nhã lịch sự gì, cứ gọi tôi là Jenna là được rồi."
Jenna kìm nén xúc động muốn chửi bậy của mình, tò mò hỏi: "Cung phản xạ là gì?"
Cô cảm giác lời này không có ý tốt nhưng không biết không tốt ở chỗ nào.
Tiểu thư à, cô đã hoàn thành chương trình giáo dục bắt buộc chưa vậy? Lumen oán thầm một câu, sau đó mở cửa phòng, thuận miệng giải thích: "Ví dụ như cô, Flanke, Nam tước Briner và 'Búa sắt' Aite đồng thời cùng nghe tôi kể một câu chuyện cười, lúc ấy Flanka và Nam tước Briner cười ha ha, một ngày sau cô mới tìm tôi và cười ha ha, nói thật buồn cười!"
"Tên khốn khiếp này!" Rốt cuộc Jenna cũng hiểu ra vừa rồi mình lại bị đối phương cười nhạo.
Cô đi theo Lumen vào gian phòng 207, nghi hoặc hỏi: "Thế 'Búa sắt' Aite thì sao? Tại sao hắn không cười?"
Lumen nghiêng đầu, vẻ mặt nghiêm túc nhìn cô một cái: "Người chết sẽ không thể cười."
Jenna đầu tiên là hơi sửng sốt, sau đó bật cười, cô cười đến mức đầu hơi ngửa ra đằng sau.
"Cậu, ha ha, cậu đúng là, cậu thật là hài hước." Cô vừa cười vừa nói một câu liên tục đứt quãng.
Lumen châm ngọn đèn được thắp sáng bằng đất đèn lên, ngồi ở mép giường ngủ, mở miệng hỏi: "Cô đến 'Khách sạn Kim Kê' làm gì thế?"
"Tôi đến lấy lại súng của tôi!" Jenna trở tay đóng cửa phòng, lại kéo chiếc ghế dựa cũ nát kia qua, lật ngược nó lại rồi để ở trước người mình, ngồi lên, hai tay thuận thế đặt ở trên lưng ghế dựa.
Hai mắt cô tỏa sáng, khó nén nổi tò mò hỏi: "Cậu thật sự giết chết 'Búa sắt' Aite sao, cậu lợi hại hơn so với tôi nghĩ đấy. Cậu đừng vội nói cho tôi biết cậu làm thế nào, để cho tôi đoán trước."
Cậu có hỏi tôi là phòng tắm kia có lớn không, điều này chứng tỏ cậu muốn lợi dùng hoàn cảnh nơi đó.
Mẹ kiếp, tôi nghĩ ra rồi, tôi nghĩ ra rồi, trên người cậu có thuốc mê của tên biến thái kia, nó rất thích hợp dùng ở loại không gian bé như cái chuồng chim giống như phòng tắm kia!
Mẹ kiếp! Tôi có thể tượng tượng ra được vẻ mặt tuyệt vọng của 'Búa sắt' Aite lúc hắn đang hăng máu lại phát hiện ra mình không còn bao nhiêu sức lực, đám côn đồ bên ngoài lại còn không vào được, cũng không dám nổ súng loạn."
Jenna càng nói càng hưng phấn giống như người ám sát 'Búa sắt' Aite chính là bản thân cô.
"Coi như cô cũng có chút đầu óc." Lumen cố ý nói một câu khách sáo.
"A!" Jenna chợt vung tay xuống, nhìn Lumen nói: "Tôi vẫn không nghĩ ra được làm thế nào cậu lại tránh được ảnh hưởng của thuốc mê chứ? Cứ cho là cậu ngửi chai có mùi phân kia trước, nhưng hiệu quả có thể duy trì được lâu đến vậy sao?"
Lumen bật cười: "Tôi chợt nhớ tới một câu mà trước đó cô có nói, cái gì không nên nhìn thì đừng nhìn, cái gì không nên nghe thì đừng nghe, chuyện không nên hỏi thì đừng hỏi."
Jenna tức giận trừng mắt nhìn Lumen một cái, cũng không tiếp tục hỏi nữa.
Lumen lấy khẩu súng nhỏ tinh xảo mà lần trước đối phương đưa cho mình ra, cách không ném cho cô, Jenna bắt được một cách chuẩn xác, nhỏ giọng cười nói: "Cậu cũng không dám đi tới trước mặt tôi, tự tay trả lại cho tôi sao?"
Cô bĩu môi, phun ra một câu: "Trên người tôi có cái gì khiến cho cậu cảm thấy sợ hãi sao?"
Giờ khắc này, cô mới thật sự lấy lại được trạng thái bỡn cợt, dâm đãng như lúc mới gặp Lumen ở vũ trường.
Lumen liếc mắt đánh giá cô ta hai cái: "Lá gan của cô cũng rất lớn đấy, giữa đêm khuya còn dám ăn mặc như thế này bước chân vào phòng của người xa lạ."
Trên người Jenna vẫn mặc bộ trang phục biểu diễn lúc tối với áo vest màu trắng để lộ một mảng da ngực trắng nõn và váy ngắn màu trắng bồng bềnh lại bởi vì dáng ngồi banh hai chân sang hai bên sườn ghế mà không thể che chắn được hết cho cần che.
Jenna cố ý che miệng, cười khẽ hai tiếng: "Lúc ở dưới lòng đất, tôi còn không có sức để phản kháng mà cậu cũng không làm gì cả, huống chi là hiện tại. Cậu thật sự vẫn còn trinh tiết đấy chứ? Có muốn một chị gái xinh đẹp thành thục như tôi dẫn cậu mở mang đầu óc, thưởng thức thế giới tốt đẹp của người trưởng thành không?"
Cô vừa nói vừa cố ý hơi nghiêng thấp người về phía trước, để cho bộ ngực đẫy đà ẩn hiện trước mắt Lumen.
Lumen cũng không trốn tránh, chỉ thản nhiên nhìn đối phương phô diễn, để xem ai sợ ai?
Jenna không nhận được ánh mắt trốn tránh và vẻ mặt đỏ bừng như mong đợi thì dần cảm giác không đước tự nhiên, cô lập tức xoay người ngồi ngay ngắn, lẩm bẩm nói: "Thật mất hứng, đúng là đồ nhát gan."
Giây tiếp theo, Lumen đột nhiên đứng lên, sắc mặt Jenna lập tức thay đổi.
"Cậu muốn làm gì?"
Khóe miệng Lumen cong lên, cậu xoay người đi về phía chiếc bàn gỗ: "Tôi đi rót một cốc bia nhạt để uống thôi, cô có muốn uống một cốc không?"
'Khách sạn Kim Kê' này không cug cấp nước đun sôi để nguội, khách thuê trọ hoặc là lấy nước uống trực tiếp từ hệ thống cung cấp nước hoặc là mua bia nhạt để làm nước uống.
"Không cần." Jenna lặng lẽ thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Lumen uống ừng ực mấy ngụm lớn bia nhạt rồi chợt kéo đề tài câu chuyện trở lại quỹ đạo: "Tại sao cô lại cho rằng tuổi của cô lớn hơn tôi?"
"Tôi nhìn thấy lệnh truy nã của cậu ở chỗ Flanka, xin chào, em trai Lumen chưa đến 18 tuổi, chị đây đã 21 tuổi rồi đấy." Jenna dần lấy lại được chút đắc ý.
"Chứ không phải tuổi tâm lý của cô vẫn ở 12 tuổi đấy chứ?"
Lumen trào phúng một cậu, sau đó hỏi: "Làm sao cô biết được đường thâm nhập vào gian phòng kia?"
"Flanka đã muốn ám sát người của băng Gai độc từ lâu rồi?" Jenna chép miệng nói.
"Tôi đã phải ở thu thập tin tức tình báo ở đó gần một tháng, chỉ chờ cơ hội để ám sát Margot, ai biết được lại bị cậu giành trước, trước kia Vũ trường Mill thuộc sự quản lý của Margot."
"Cô có thù oán gì với Margot sao? Lumen hỏi.
"Hắn cũng không làm gì tôi cả." Jenna thoáng rũ mắt: "Lúc tôi vừa tới khu chợ và đi tìm cơ hội ca hát ở các Vũ trường, tôi có quen một 'nữ ca sĩ khoa trương', cô ấy lớn hơn tôi mấy tuổi, rất quan tâm, chăm sóc tôi, còn giúp tôi rèn luyện sửa giọng hát, tìm kiếm cơ hội biểu diễn cho tôi, hơn một tháng trước cô ấy bị Margot cường bạo, mẹ kiếp, hắn nghĩ hai chân của 'nữ ca sĩ khoa trương' nào cũng mở rộng ra hay sao? Sau đó, cô ấy rời khỏi khu chợ, lại sau đó, tôi nghe nói cô ấy phải vào viện tâm thần. Đó là lần đầu tiên tôi tìm đến Flanka cầu xin để có được sức mạnh siêu phàm, tôi muốn làm điều gì đó giúp cô ấy."
Lumen yên lặng mấy giây, nói: "Cô thấy không, làm người thì không nên do dự, buổi sáng tôi quyết định xử lý Margot thì đêm cùng ngày hôm đó hắn đã bị giết."
Jenna vừa tức vừa buồn cười nói: "Phong cách làm việc của mỗi người cũng không giống nhau."
Lumen chuyển đề tài.
"Sáng mai Nam tước Briner sẽ dẫn tôi đi gặp lão đại, cô có biết hắn là loại người như thế nào không?"
Jenna suy nghĩ một chút nói: "Tôi chưa từng gặp hắn, chỉ nghe Flanke đề cập đến một số chuyện.
Hắn ở khu Đài tưởng niệm, sở thích con mẹ nó cũng bình thường, cũng có rất nhiều phụ nữ nhưng không phải loại người biến thái, sở thích cũng rất bình thường, từng là kiểu người mà Flanka thích.
Nghề nghiệp của hắn là doanh nhân, bãi hàng ở bên cạnh trạm tàu lửa hơi nước là của hắn, hắn cũng sở hữu cổ phần không nhỏ ở bến tàu Lister, hắn có một công ty vận chuyển hàng hóa và công ty xây dựng có thể cung cấp việc làm cho rất nhiều thành viên của băng Savoy.
Cậu biết không, thời điểm băng Gai độc mới nổi lên, giữa bọn họ và băng Savoy đã từng nổ một trận xung đột lớn, toàn bộ công nhân khuân vác ở bến tàu và bãi hàng đều dồn về một con phố, người đông đến mức không khác gì một cuộc biểu tình vậy, họ được trang bị vũ khí giống như một đội quân."
Lumen ra hiệu cho Jenna tiếp tục nói, Jenna kéo cao cổ áo lên một chút: "Flanka nói hắn đối xử rất tốt đối với rất cả mọi người, mặc kệ kẻ đó là công nhân khuân vác hay gì, nhưng cậu đừng để vẻ bề ngoài của hắn lừa, mục đích chủ yếu của hắn là để cho người khác không có lòng phòng bị hắn.
Hắn rất thông minh cũng rất âm hiểm, thường xuyên chơi đùa người khác trong lòng bàn tay, cậu ngàn vạn lần không nên chọc giận hắn, nếu không Flanke cũng không thể nào cứu được cậu đâu. Hắn rất mạnh, hắn dường như rất giỏi sử dụng lửa, còn có một vật phẩm thần bí."
"Am hiểu sử dụng lửa sao, liệu hắn có phải là danh sách 7 'Kẻ phóng hỏa' trên con đường Thợ săn không?"
"Không, Flanka nói hắn rất mạnh mà Flanka đại khái là danh sách 7 "Nữ vu" trên con đường "Ma nữ", nếu đánh giá như vậy thì lão đại của băng Savoy có thể đã vượt qua danh sách 7."
'Bọ cạp đen' Roger của băng Gai độc cũng nhận được ban ân tương đương với danh sách 7 đã có thể làm lão đại, mà 'Tà thuật sư' chưa chắc đã có thể thắng 'Vu nữ'.
Flanka rõ ràng có khả năng làm lão đại của một băng đảng xã hội đen nhưng lại cam tâm tình nguyện làm tinh nhân của vị kia, không biết là có mưu đồ gì hay là thực lực và bối cảnh của đối phương mạnh hơn Flanka rất nhiều?
Dòng suy nghĩ trong đầu Lumen thay đổi rất nhanh, cậu nhanh chóng đưa ra một bảng phân tích chi tiết.
Jenna đứng dậy: "Ngày mai cậu phải ăn mặc cho đàn ông một chút, đừng học theo Nam tước Briner, lão địa thích kiểu thuộc hạ hung hãn, mạnh mẽ giống chó săn hơn."
"Vậy sao?" Lumen cười nhạo nói: "Tôi còn sợ mình quá hung hãn quá mạnh mẽ đấy."
Jenna liếc mắt một cái xem thường: "Đúng vậy, rõ ràng tôi được cậu cứu, nhưng mẹ kiếp, có đôi khi tôi đều nhịn không được muốn tát cậu một cái! Tóm lại đừng làm gì quá phận."
Cô buộc túi đựng súng vào bắp chân, đi về phía cửa, không thèm kiêng kị ngáp một cái, nói: "Tôi về đây, thời gian tới có thể tôi sẽ không ca hát ở Vũ trường Mill nữa. Tại sao cậu vẫn còn sống ở một nơi tồi tàn như thế này chứ?"
Tuy nơi cô sống cũng không đước tính là tốt nhưng rõ ràng tốt hơn 'Khách sạn Kim Kê' rất nhiều.
Lumen cười nói: "Đây là địa bàn của tôi."
"A" Jenna cũng không nói thêm gì nữa, biến mất ở hành lang tối đen không có chút ánh sáng.
Lumen đi rửa mặt rồi nằm xuống giường, trong đầu vừa suy nghĩ về chuyện ngày mai gặp mặt lão đại của băng Savoy vừa từ từ chìm vào giấc ngủ.