Tuy có rất nhiều phương pháp có thể giúp thương thế của Wilson được chữa khỏi trong một khoảng thời gian ngắn như vậy, ví dụ như Danh sách 8 'Bác sĩ' con đường 'Người trồng trọt' mà Lumen mới suy đoán ra, hoặc Danh sách 9 'Dược sư' trên con đường 'Dược sư', nhưng Lumen sẽ không bỏ qua bất kỳ hy vọng nào có thể tìm được phu nhân Pouaris và thuộc hạ của bà ta.
Nếu thời điểm cậu liên tưởng việc này với phu nhân Pouaris không quá muộn, cộng với việc đám người Wilson đã đi khá xa thì Lumen nhất định sẽ mở cửa chiếc xe ngựa công cộng đang chạy trên đường này mà nhảy xuống đuổi theo, sau đó nghĩ cách tóm sống Wilson đến một mỏ đá bỏ hoang nào đó dưới lòng đất, tra khảo hắn vì sao lại có thể khỏi nhanh như vậy.
Nếu chuyện này thật sự không liên quan đến vị Tà thần mà phu nhân Pouaris tín ngưỡng kia thì cùng lắm Lumen nói một câu xin lỗi với Wilson, mà Wilson còn phải cảm vì cậu đã không ra tay tàn nhẫn, trực tiếp diệt khẩu.
Tất nhiên, diệt khẩu cũng là một phương án xử lý, chọn cách nào còn tùy thuộc vào tâm trạng của Lumen.
Đợi xe ngựa công cộng dừng ở dưới biển đón trả khách, Lumen là người đầu tiên bước ra khỏi cửa xe ngựa, cậu quay trở lại con hẻm nơi đám người Wilson biến mất.
Nơi này không có đống chướng ngại vật trên đường, bình thường người qua lại đông đúc, đám người Wilson cũng không giẫm lên bất kỳ dấu hiệu rõ ràng nào đó, Lumen quan sát tỉ mỉ khoảng 25 phút, cuối cùng vẫn phải tuyên bố thất bại.
Cậu không nản lòng, lần này không tóm được Wilson thì còn có Will, còn có Williamson, tóm lại, còn có không ít thủ lĩnh trong băng Gai độc có cấp bậc cao hơn Wilson, mỗi người đều phụ trách kinh doanh ở một địa bàn riêng, mục sư chạy không thoát khỏi giáo đường, Lumen chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi, kiểu gì cũng có thể tóm được một hai người, và tất nhiên bọn họ càng gần thế lực bí ẩn phía sau lưng băng Gai độc hơn Wilson lại càng biết được nhiều hơn!
Phù... Lumen kiềm chế tâm nóng vội của mình lại, cậu dự định sẽ quan sát thêm một thời gian nữa rồi lên phương án săn bắt.
Giả sử băng Gai độc thật sự có quan hệ với vị Tà thần mà phu nhân Pouaris tín ngưỡng kia thì nhóm thủ lĩnh cùng cấp bậc với Margot, nếu không phải là có đặc tính phi phàm của Danh sách 8 thì là nhận được ban ân của Tà thần tương đương với người phi phàm ở Danh sách 8, thậm chí có thể mạnh hơn một chút. Nếu Lumen không thu thập đủ thông tin, chưa thiết lập được cạm bẫy thích hợp mà cứ xông lên như thế thì kết cục đại khái sẽ không được tốt cho lắm.
"Không thể bởi vì bản thân đã là 'Kẻ khiêu khích' mà không tự coi mình là 'Thợ săn' nữa." Lumen âm thầm nhắc nhở bản thân một câu rồi đi dọc theo đường lớn khu chợ, bước vào vũ trường Breeze.
Lúc này mới là ba giờ chiều, bên trong có rất ít khách, cũng không có ai ca hát hay khiêu vũ, Lumen liếc mắt một cái, lập tức nhìn thấy tên côn đồ băng đảng xã hội đen Louis đang ngồi ở quầy bar uống nước ép lựu có ga.
"Nước có ga sao?" Lumen cười cười đi qua: "Anh có thể uống loại nước nào đó dành cho người trưởng thành không?"
Louis nghiêng đầu, nhìn Charles đang nở nụ cười thân thiết, tựa người vào quầy bar.
Điều này làm cho hắn mơ hồ cảm thấy hơi hoảng hốt, giống như không thể hiểu rõ người trẻ tuổi trước mặt này.
Người này vẫn là Charles luôn luôn mỉm cười, nhưng lại cực kỳ điên cuồng cực kỳ tàn nhẫn, một lời không hợp đã muốn giết người sao?
Đây rõ ràng chỉ là một thanh niên mới gia nhập vào băng đảng Savoy, vẫn còn nét ngây ngô, chất phác của một tên nhóc lưu lạc từ nông thôn tới đây.
Louis lắc lắc chai nước ép lựu có ga trong tay, cười khổ nói: "Sau này tôi còn phải đi theo bên cạnh Nam tước, không thể uống rượu được."
Lumen ngắm nhìn vết bầm tím còn chưa hoàn toàn tan hết trên trán hắn một cái, cười cười, chỉ vào trán mình nói: "Chưa khỏi hẳn sao, mấy ngày rồi nhỉ?"
"Vừa rồi tôi nhìn thấy Wilson, hắn bị tôi bẻ gãy tay và ném từ tầng 4 xuống, hiện tại hắn đã bình an vô sự rồi đấy."
Louis hơi sửng sốt một chút: "Ý của cậu là Wilson đã khỏi hẳn rồi sao?"
"Nhìn bên ngoài thì có vẻ là như vậy, vốn dĩ tôi cũng muốn chào hỏi hắn một tiếng, nhưng hắn đi nhanh quá." Lumen ra vẻ tiếc nuối.
Chào hỏi sao? Có phải cậu lại muốn đánh cho tên Wilson một trận, thậm chí còn không để cho hắn có cơ hội trị liệu nữa không? Louis không dám nói những lời nghĩ trong lòng ra miệng.
Hắn bắt đầu nói với vẻ mặt nghiêm túc: "Lúc trước chúng tôi cũng từng nhiều lần xảy ra xung đột với băng Gai độc, những người bên đó bị thương đều lành lặn sau vài ngày, Nam tước nghi ngờ bên phía bọn họ có người phi phàm có khả năng trị liệu.
"Nhưng giống như Wilson, bị trọng thương đến mức đấy mà vẫn có thể phục hồi nhanh đến vậy thì đúng là chưa từng thấy."
"Là bởi vì các anh chưa từng đánh bất kỳ thành viên nào của băng Gai độc trọng thương đến mức như vậy, phải không?" Lumen dùng giọng điệu giễu cợt để trêu đùa đối phương.
Louis nhớ lại: "Có, nhưng rất ít, hơn nữa, rất lâu sau đó chúng tôi mới nhìn thấy bọn họ, thì tính thời gian bọn họ chắc chắn đều đã khôi phục hết rồi."
Như vậy xem ra, có thể trị liệu cho Wilson thì năng lực phi phàm còn mạnh hơn cả 'Bác sĩ' và 'Dược sĩ'? Lumen chắt lọc được một thông tin quan trọng từ lời kể của Louis.
Mặc dù có lẽ kẻ đó đạt được danh sách cao hơn ở con đường tương ứng, nhưng điều này ít ra có thể giúp cậu loại trừ được một số khả năng.
Lumen đang muốn hỏi việc thu thập nguyên liệu làm nước thuốc tới đâu rồi thì thấy một bóng người trang điểm diễm lệ đi từ ngoài cửa vào.
Đó là một cô gái trong bộ quần áo vô cùng hút mắt người nhìn, mái tóc dài màu nâu nhạt của cô ta được búi cao để cho những lọn tóc tơ rủ xuống hai bên mang tai và má và sau gáy.
Khuôn mặt cô ta được trang điểm tỉ mỉ bằng son phấn, đường kẻ viền đen quanh đôi mắt màu xanh thăm thẳm khiến cho ánh mắt có cảm giác sâu hơn, quyến rũ và trụy lạc hơn.
Lúc này, cô gái này mặc một chiếc váy dài màu đỏ hở ngực, thân váy được đính sequin lấp lánh.
Đây chẳng phải là nữ ca sĩ hát những câu hát dung tục ở vũ trường Mill của băng Gai độc sao? Lumen hơi sửng sốt một chút.
Nơi này là vũ trường Breeze của băng Savoy đấy!
Chẳng qua, Lumen tạm thời chưa thể xác định hai người là cùng một người, bởi vì nữ ca sĩ ở vũ trường bên kia có nuốt ruồi đen bên môi, mà cô gái này lại có nốt ruồi đen bên khóe mắt trái.
"Thế nào, cậu thích 'ả chó cái' kia sao?" Louis nhìn theo tầm mắt của Lumen.
Lumen cười thành tiếng: "Sao anh có thể gọi cô gái kia bằng từ khó nghe như vậy chứ? Làm người phải có lịch sự."
"Đôi khi, tôi thấy cậu và Nam tước thật sự rất giống nhau." Louis cảm khái một câu: "Biệt hiệu của cô ta là 'ả chó cái', 'ả chó cái' Jenna, là một 'cô ả lòe loẹt'."
"Tại sao lại gọi là 'cô ả lòe loẹt'?" Lumen không dấu vẻ khó hiểu, dù sao cậu cũng thật sự là người gốc nông thôn mới từ làng Cordouan đến Trier này.
Louis nghiêm túc nhớ lại lời của Nam tước, lời nói cũng không được trôi chảy cho lắm: "Chính là nữ ca sĩ có phong cách biểu diễn, trang phục mặc trên người cũng đều rất lòe loẹt."
Cô gái này cũng là ca sĩ sao? Lumen dò hỏi: "Có phải cô ta cũng hát ở vũ trường Mill không?"
"Đúng vậy, chỉ cần trả tiền cho cô ta, cô ta sẽ ca hát ở bất kỳ vũ trường nào ở phố Chaos này." Trong lúc Louis nói chuyện, 'ả chó cái' Jenna đã bước tới.
Đôi mắt xanh thẳm của cô ta liếc nhìn Lumen một cái rồi chuyển qua nhìn Louis nói: "Mười bài hát, 4 đồng Fil, nhưng tôi lấy một phần ba tiền trước khi lên sân khấu."
"Không thành vấn đề." Louis đã sớm được Nam tước căn dặn.
Hát cả đêm mới được 4 đồng Fil sao? Lumen bỗng cảm thấy nghi ngờ nhân sinh: tiền thù lao mình trả cho Aosta Trull có phải quá cao hay không?
Cậu thiếu hẳn cái nhìn trực quan về việc trả giá.
Nhận thấy ánh mắt của cậu, Jenna nghiêng đầu, mỉm cười nói với cậu: "Cậu có thể nhìn xuống thấp hơn một chút đấy."
Vừa nói, cô ta vừa chỉ vào phần ngực khá lớn lộ bên ngoài váy áo.
Đối với một người chủ yếu lấy kinh nghiệm từ tiểu thuyết như Lumen thì đây là lần đầu tiên cậu gặp phải tình huống như này, nhưng ngoài mặt cũng không xuất hiện vẻ khác thường nào, cậu cười nói: "Tôi chỉ tò mò thôi, lần trước tôi thấy cô ở một nơi khác, nốt ruồi ở bên cạnh miệng, còn bây giờ nốt ruồi lại chuyển đến bên khóe mắt rồi."
Jenna nở một nụ cười ngọt ngào quyến rũ, cười đến mức thân thể hơi đong đưa, điều này khiến cho Louis nhịn không được nuốt nước bọt.
"Cậu là người xứ khác sao?" Jenna hỏi ngược lại Lumen.
Lumen thành thật gật đầu.
Jenna mỉm cười, hơi nghiêng người về phía trước, chỉ vào gò má mình, nhẹ nhàng giải thích: "Đây là phong cách mới ở Trier, rất nhiều đàn ông, phụ nữ sẽ dùng nốt ruồi giả dán vào giữa hai má thể hiện sự tao nhã, dán vào giữa mũi thể hiện sự phóng khoáng, dán vào khóe mắt thể hiện sự nhiệt tình, dán ở bên môi thể hiện sự quyến rũ, dán tại bên trong nút áo thể hiện cho sự bí mật."
Cô ta vừa giải thích vừa nháy mắt với Lumen, giống như đang nói: "Hôm nay tôi nhiệt tình như lửa."
"Không hổ là Trier." Lumen chỉ có thể cảm thán một câu như vậy.
Bởi vì đối phương dựa lại quá gần, lúc Jenna nói chuyện, hơi thở thơm tho và mùi hương nước hoa trên người cô ta giống như có thể khơi gợi dục vọng của con người đều chui vào lỗ mũi cậu.
Thứ mùi này khiến cho Lumen theo bản năng xoa xoa mũi.
Jenna đột nhiên thốt lên một tiếng 'ôi', sau đó nói: "Không lẽ cậu vẫn còn đồng trinh sao?"
"Tôi không phải gái đứng đường, nhưng nếu là cậu thì tôi nguyện ý."
Cô ta ngắm nhìn khuôn mặt Lumen, vẻ mặt tựa như hài lòng với diện mạo của cậu.
Đồng trinh sao? Đó chẳng phải là thứ mà sáu giờ sáng mỗi ngày đều có thể có lại được hay sao? Lumen oán thầm một câu, rồi cười nhạt nói: "Hiện tại sao? Tôi sợ cô không thể bỏ được buổi biểu diễn đêm nay đấy."
Trong những quán rượu lâu năm ở làng Cordouan, khi mà tất cả mọi người đều nói chuyện thô tục, thì Lumen cũng nói bằng những từ ngữ thô tục nhất, nếu cậu cậu sẽ bị những tên đó chế nhạo.
Jenna không nhịn được cười thành tiếng, cô ta thuận thế phất tay: "Vậy đêm nay hát xong tôi sẽ đi tìm cậu."
Nói xong, cô ta đi về phía sân khấu cao khoảng nửa người bình thường ở phía trước sàn nhảy để làm quen với sân khấu trước.
Thật qua loa có lệ, cô ta cũng không thèm hẹn thời gian, địa điểm sao? Lumen thầm cười nhạo Jenna.
Vừa rồi người phụ nữ này chỉ đơn thuần là trêu đùa cậu mà thôi!
Louis cảm thấy ghen tị nhưng vẫn nhắc nhở Lumen: "Cậu đừng tin lời của cô ta, cô ta rất thích trêu đùa những người đàn ông đẹp trai, chứ không hề thật sự lên giường cùng cậu đâu."
"Tôi nghi ngờ cô ta là tình nhân của Franka."
Franka?
"Có phải là 'Red Boots' (giày đỏ) Franka không?" Lumen ngạc nhiên hỏi.
'Giày đỏ' Franka là đầu mục băng Savoy, chịu trách nhiệm quản lý phố White Coat, cậu nghi ngờ người này cũng là phụ nữ.
"Đúng vậy." Louis gật đầu: "Franka hình như là tình nhân của lão đại, nhưng thái độ, hành vi của cô ta với phụ nữ cũng rất không bình thường, chúng tôi nghi ngờ cô ta có thể chơi cả nam lẫn nữ, mà 'ả chó đẻ' kia lại rất thân thiết với cô ta."
Tình nhân của tình nhân sao? Lumen lại một lần nữa cảm thán lối sống khác biệt ở Trier.
Louis nhìn chăm chằm cơ thể của Jenna đang đong đưa trên sân khấu, hơi si mê, nói: "Lúc cô ta mới đến khu chợ này cũng không mê người như vậy, hai năm qua, cô ta càng ngày càng biết ăn mặc, càng ngày càng có hương vị phụ nữ hơn, thật đáng tiếc."
"Nếu anh có thể trở thành thủ lĩnh cùng cấp với 'Giày đỏ', nói không chừng còn có cơ hội đấy." Lumen thuận miệng khiêu khích dã tâm của Louis, rồi chuyển chủ đề, hỏi: "Đã có manh mối của ba thứ nguyên liệu tôi muốn tìm chưa?"
Louis thu hồi tầm mắt: "Tôi đang định nói với cậu đây, đã tìm đủ rồi."
"Nhanh như vậy sao?" Lumen bị hiệu suất làm việc của băng Savoy làm cho kinh ngạc.
Nếu không các anh đi mở một nhà máy có phải hơn không, còn làm băng đảng xã hội đen làm gì?
Louis giải thích: 'Rat' (chuột) Christo nuôi rất nhiều động vật quý hiếm, chúng tôi có thể tùy tiện lấy, chỉ cần trả giá tiền tương ứng là được, mắt thằn lằn, túi độc của mãng xà là trả tiền mua, còn đá trong tổ đại bàng là được hắn tặng."
Là 'Chuột' Christo phụ trách mảng buôn lậu sao? Lumen đăm chiêu gật đầu.