Chương 94: Tập Kích

Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Mực Thích Lặn Nước 25-08-2023 06:35:16

Lumen nheo mắt lại, cảm giác lỗ chân cả người lông mở ra, đột nhiên có một loại dự cảm nguy hiểm cực kỳ mãnh liệt. Trong phế tích của giấc mơ, cậu không thiếu trải nghiệm tương tự, chợt phanh xe, ngã sang một bên, giống như một cục thịt không xương không thể đứng thẳng. Tiếng gió rít ù ù bên tai, một chiếc rìu sắc bén sượt qua cơ thể Lumen và bổ vào không khí. Lumen ngã phịch xuống đất, định lăn lộn thuận thế đứng dậy, nhưng vào lúc này, trong bóng tối xung quanh vươn ra những cánh tay hoặc tái nhợt hoặc đen kịt hoặc cổ quái hoặc tà dị, túm lấy quần áo của cậu, siết chặt cơ thể cậu. Cảm giác lạnh lẽo cùng thể nghiệm cứng ngắc nhanh chóng ngấm vào cơ thể Lumen, cậu vừa điên cuồng vặn vẹo, muốn dựa vào tính dẻo dai mạnh mẽ thoát khỏi giam cầm, vừa căng giọng hét lớn: "Cứu mạng..." Miệng cậu bị hai bàn tay tà dị nhỏ bé đầy mụn nhọt bụm chặt, tiếng hét đột ngột dừng lại, chỉ còn lại động tác ư ư. Trong cùng lúc đó, Lumen nhìn thấy một bóng hình người kéo dài phản chiếu trên tường, đang giơ chiếc rìu trong tay về phía mình. Keng! Một thanh kiếm khổng lồ hai tay làm hoàn toàn bằng ánh sáng đã chặn được cú chém xuống của chiếc rìu. Ryan chạy tới trước, anh thậm chí không để tâm đến "khôi giáp bình minh" trên người, chỉ ngưng tụ ra "kiếm Thần hi". Còn chiếc rìu tồn tại ở trạng thái bóng mờ đã hiện rõ dáng ngoài nặng nề, sắc cạnh, hơi đen ngay khi thoát khỏi bức tường. Người thứ hai đến cửa nhà vệ sinh là Leah ở ngay phòng sách đối diện, chuông bạc nhỏ trên mạng che mặt và giày ống của cô kêu leng keng không tính là quá gấp gáp. Leah giơ bàn tay phải lên, nhắm khẩu súng lục màu bạc chuẩn xác vào những cánh tay quỷ dị đang bắt giữ Lumen. Chúng đang điên cuồng ra sức, như muốn kéo Lumen vào trong bóng tối. Trên cổ, trên trán và trên mu bàn tay của Lumen nổi lên những mạch máu xanh. Cậu đã dùng hết sức bình sinh. Nhưng dù vậy, cậu vẫn không cách nào chống lại những cánh tay hoặc tái nhợt hoặc đen kịt đó, cả người dần dần hòa vào trong bóng tối. Pằng! Leah nổ súng, một viên đạn vàng bọc trong ánh lửa rực rỡ bắn trúng một cánh tay đen kịt gần như sắp nhỏ xuống giọt mực. Cánh tay đó lập tức bốc cháy, vội vàng buông cổ Lumen ra, rút vào bóng tối góc tường. Aurore đi đến cửa nhà vệ sinh, đúng lúc nhìn thấy cảnh tượng như vậy. Mắt thấy một phần ba cơ thể của em trai mình biến mỏng biến tối thành bóng mờ, nét mặt ngày càng cứng đờ, tựa như sắp bị đóng băng, Aurore không quan tâm đến việc phân tích tình huống trước mặt, trực tiếp móc một nắm vật liệu màu đen của sắt từ trong túi bí mật ra. Cô rắc bột trong tay về phía Lumen, đôi mắt xanh nhạt trở nên tối hơn theo đó. Lumen ngay lập tức cảm thấy có một bàn tay khổng lồ vô hình nắm lấy cơ thể mình, kéo mạnh cậu về phía Aurore. Cậu nhớ rằng trước đây chị gái từng sử dụng pháp thuật tương tự, nhưng hiệu quả là đẩy mình ra xa, và lần này kéo cậu lại. Sức mạnh của bàn tay khổng lồ đó lớn đến mức ngang ngửa với những cánh tay tà dị và kinh khủng kia, xu hướng lẩn vào bóng tối của Lumen dừng lại ngay lập tức. Keng keng keng! Ryan chém ra liên tục, chém bóng người đang cầm chiếc rìu sắc bén trở lại trên tường. Giây tiếp theo, Valentine xuất hiện phía sau Leah và Aurore. Sau khi nhìn thấy tình trạng của Lumen, anh lập tức dang rộng hai tay. Từng ngọn lửa màu vàng hư ảo nở rộ một cách vô căn cứ xung quanh Lumen, ngay lập tức đốt cháy vô số cánh tay tà dị. Những cánh tay hoặc đen kịt hoặc tái nhợt đó hoặc rớt xuống thành từng giọt chất lỏng như nến nóng chảy, hoặc bốc hơi xèo xèo và hóa thành những làn khói đen, tan biến trong không khí. Chỉ trong một hai giây, bốn phần năm cánh tay quái dị giữ chặt Lumen đã biến mất. Phần còn lại khó mà chống cự lại bàn tay khổng lồ vô hình và sự vùng vẫy của Lumen, lần lượt rời khỏi mục tiêu. Lumen lập tức cảm thấy nhẹ nhõm, thuận theo sức kéo của bàn tay khổng lồ vô hình, nửa bay nửa nhào tới trước mặt Aurore. Lúc này, theo những cánh tay hoặc đen kịt hoặc tái nhợt đó thu lại, bóng người cầm rìu đứng sững ở trên tường, nhanh chóng hòa làm một thể với bóng mờ xung quanh, không còn gì dị thường. Lumen đứng dậy, đảo mắt nhìn quanh, cười giễu cợt nói: "Mới có thế đã kết thúc rồi? "Chỉ phái một tên tới, quá coi thường chúng ta rồi đấy?" Aurore vội trừng mắt với cậu: "Đừng nói!" Lúc này sao có thể nói những lời xui xẻo như vậy? Khi lời nói của Aurore vẫn còn vang vọng trong hành lang, phía sau Leah, trên bức tường cạnh cánh cửa gỗ của phòng sách, một dây leo dài gai góc, dày bất thường, dường như đến từ vực sâu từ trần nhà rơi xuống. Trên đỉnh của nó nở một bông hoa khổng lồ màu đỏ như máu và có mùi hôi thối. Bông hoa đột ngột căng phồng lên, giống như một cái miệng há ra đến cực hạn. Nó thô bạo nuốt chửng đầu Leah, và bắt đầu vặn vẹo điên cuồng. Cắn một lúc, vật trong miệng nó biến thành một tờ giấy mỏng, bị nó xé nát. Ngay sau đó, thanh kiếm ánh sáng tinh khiết khổng lồ từ nhà vệ sinh bay ra, đóng đinh bông hoa tà dị khổng lồ này vào tường. Từng dòng máu đỏ tươi lập tức chảy xuống thân kiếm, bị bốc hơi thành sương mù. Gần như cùng lúc, những dây leo đen kịt y hệt từ trần nhà Lumen rủ xuống, giăng khắp vách tường, bịt kín cửa sổ, từng bông hoa khổng lồ màu đỏ tươi lần lượt mọc ra. Aurore đã sớm móc ra một vật liệu trông giống như ngọc trai mài thành, ném chúng lên không trung, kết hợp với một số lực lượng tự nhiên đã được khơi ra. Theo cơn gió ấm áp vô hình thổi qua, những dây leo đen kịt đó lần lượt mất đi sức sống, trở nên khô héo, không thể chống cự nổi những bông hoa đỏ tươi giữa không trung nữa. Chúng treo lủng lẳng xuống sàn tầng hai. Hiệu quả rất được đấy. Thấy vậy, Aurore cảm khái một câu. Pháp thuật này của cô đến từ một thành viên của Hội nghiên cứu khỉ đầu chó lông xoăn, là "Thuật nhổ cỏ" không biết anh ta học được từ đâu dùng để cắt tỉa sân cỏ và vườn hoa, vào thời điểm đó, Aurore đến trao đổi với tâm lý mua với giá cả phải chăng có thế nào cũng sẽ không bị thiệt, bình thường chỉ dùng để dọn sạch cỏ dại mọc trên tường nhà, hôm nay vậy mà lại có ích. Tuy nhiên, sinh mệnh lực của những dây leo đen kịt dường như đến từ vực sâu đó ngoan cường đến lạ thường, chỉ xuất hiện tình huống khô héo, mà không chết ngay tại chỗ. Điều này tạo ra thời gian cho Valentine, anh một lần nữa triệu hồi "ngọn lửa ánh sáng" hư ảo, màu vàng kim, để chúng đốt cháy những sinh vật bẩn thỉu trong hành lang và trong các phòng. Sau đó Ryan khiến khu vực này tràn ngập ánh sáng ban mai trong trẻo, xua đuổi mọi tà ác và phá hủy toàn bộ ảo ảnh. Đối mặt với những tình huống không thể ra sức như vậy, "Thợ săn" Lumen kìm nén thôi thúc nhảy vũ điệu thần bí, nhìn cách thức chị gái và ba người xứ khác phối hợp thanh lý gọn dị thường xâm nhập tầng hai. Không lâu sau, những dây leo đen kịt và những bông hoa đỏ tươi đó đều hóa thành khói xanh. Tuy nhiên, những chiếc chuông bạc nhỏ trên mạng che mặt và giày ống của Leah vẫn đang không ngừng kêu leng keng, cho thấy nguy hiểm chưa hề được giải trừ. Lumen nhanh chóng nhìn xung quanh, khịt mũi và nói: "Mùi trong không khí hình như không đúng lắm..." Hình như có mùi tanh nhàn nhạt và ngọt ngọt còn sót lại. "Tôi cảm thấy hơi chóng mặt và muốn ngủ." Leah không che giấu sự khó chịu của mình. Khí từ những dây leo và hoa sau khi cháy có tính gây mê? Thật thâm độc mà! Aurore có kiến thức thần bí học phong phú, lập tức phản ứng lại. Cô lại móc ra một nắm bột trong suốt khác và ném chúng về phía trước. Gió lớn rít gào kéo tới không cơ sở, cuốn sạch mọi nơi trên tầng hai. Thấy vậy, Ryan, Lumen, Valentine và Leah chạy vào các phòng khác nhau và đẩy mở các cửa sổ bị dây leo đen kịt đóng lại. Khi gió lớn vô hại với nhân loại ngừng lại, Aurore nhìn về phía Lumen và hỏi: "Bây giờ thì sao?" Lumen ngửi thật kỹ: "Không còn mùi như vậy nữa." "Tôi cũng cảm thấy đỡ hơn rồi." Leah nói theo. Lúc này, mạng che mặt và những chiếc chuông bạc nhỏ trên ủng của cô đều ngừng rung lắc. Điều này có nghĩa là mối nguy đã được giải trừ. "Bọn người mục sư của giáo đường dò xét tập kích?" Aurore bắt đầu suy đoán. Lumen liếc nhìn Valentine sắc mặt không tốt: "Em nghĩ hẳn là vậy, cũng không biết là Guillaume Bene vừa đạt được 'ban ơn', hay là người chăn cừu Pierre Berry vốn dĩ rất lợi hại." Nghe cách gọi của cậu, biểu cảm của Valentine dịu lại. Ryan nhìn xung quanh và trầm giọng nói: "Bất kể là khả năng nào, đều nhắc nhở chúng ta phải nâng cao mức độ cảnh giác. "Từ nay về sau, chúng ta chia làm hai nhóm, thay phiên nghỉ ngơi và trực đêm, không kể ngày đêm." Nếu chỉ có một người trực đêm một mình, rất có thể bị đột kích, mắc bẫy, không ai trợ giúp kịp thời. "Không thành vấn đề." Aurore liếc nhìn Lumen rồi nói: "Tôi và em trai một nhóm." Ryan và những người khác không bày tỏ bất đồng. Sau đó, hai nhóm đảm nhận trách nhiệm cảnh giác theo kiểu 6 giờ thay phiên một lần, mặc dù vẫn luôn không có chuyện gì xảy ra, nhưng khi lễ Mùa Chay đang đến gần, họ đều biết rõ nguy hiểm sắp đến, hơn nữa còn nối tiếp. Trong thời gian này, Lumen tranh thủ thời gian nghỉ ngơi để tiếp tục khám phá giấc mơ. Cậu không lập tức đi săn Quái vật lửa, áp chế cảm xúc háo hức trong lòng, phải tìm hiểu rõ quy luật hoạt động của mục tiêu. Dựa vào năng lực "Ẩn thân", dựa vào những lần theo dõi ở khoảng cách xa, dựa vào sự quan sát hết lần này đến lần khác, dựa vào tính đủ kiên nhẫn, Lumen cuối cùng cũng nắm được thông tin mong muốn: Thời gian vào buổi sáng của giấc mơ, Quái vật lửa sẽ đến bãi đất trống kia để đặt bẫy và luyện tập các kỹ năng liên quan mà bản thân nắm giữ. Quá trình này sẽ kéo dài từ 45 phút đến một tiếng rưỡi. Sau đó, nó sẽ men theo một tuyến đường cố định rời đi và tiến vào khu vực rải rác nhiều máu thịt, để bổ sung năng lượng. Hành động của nó vào buổi chiều không theo quy luật nào, chủ yếu là đi các con đường khác nhau để tuần sát "lãnh thổ" của bản thân, trước mắt Lumen vẫn chưa tìm ra tiêu chí chọn đường tương ứng của nó. Tối đến, nó sẽ lại men theo tuyến đường cố định kia tiến vào khu vực săn. Sau đó nữa, Lumen không biết nữa, mỗi lần cậu đến phế tích của giấc mơ nhiều nhất cũng chỉ 6 tiếng, chưa bao giờ thăm dò vào ban đêm. Đêm trước lễ Mùa Chay đêm đó. Lumen tỉnh lại trong phòng ngủ trong mơ cùng sương mù xám xịt nhàn nhạt, liếc nhìn "Thủy ngân đọa lạc" đặt bên cạnh, lập tức tập trung tinh thần. Tối đến, cậu sẽ săn Quái vật lửa.