Sau khi giải thích đơn giản lý do tại sao mình lại lựa chọn ngồi ở vị trí này, Buller ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn Lumen một cái, cười tự giễu, nói:
"Tôi không nghĩ cậu lại nổ súng đấy."
Lumen sờ sờ súng ngắn để bên cạnh tay phải, cười khẽ nói:
"Có vẻ những người lúc trước anh gặp đều là công dân tuân thủ pháp luật của thành phố nhỉ."
Trước kia Buller từng bị tấn công vài lần nên đã hình thành thói quen như hiện tại, hắn theo bản năng muốn phản bác lại, nhưng sau khi so sánh biểu hiện của vị trước mặt mà những người mà hắn từng gặp trước kia, hắn lại cảm thấy lời đối phương nói rất có lý.
Cảm ơn vì có pháp luật bảo vệ cho nên hắn, phóng viên chuyên mục của tạp chí 'Mặt quỷ' mới có thể sống đến tận bây giờ!
"Cậu không sợ cảnh sát sao?" Buller nghiêng đầu liếc mắt nhìn phục vụ cầm thực đơn món ăn và thực đơn rượu nước không dám bước tới,"Công khai nổ súng ở nơi dân cư sinh sống như thế này không phải là chuyện nhỏ, chắc hẳn đã có người báo cảnh sát."
Lumen cười: "Cho nên, chúng ta phải làm nhanh lên."
Cậu vừa nói vừa cầm khẩu súng ngắn lên, đẩy ổ đạn xoay ra, nhét thêm một viên đạn vàng óng vào vị trí trống ngay trước mặt Buller.
"Tôi cần biết hai tháng trở lại đây có những gái điếm cao cấp nào rời khỏi phố Wall, rời khỏi nơi phồn hoa này." Lumen không nhanh không chậm hỏi.
Buller theo bản năng lắc đầu:
"Bọn họ không thể được xem là gái điếm cao cấp thực thụ được, những người phụ nữ kia đều có chỗ ở xa hoa và tình nhân có địa vị ổn định, thường xuyên ra vào giới thượng lưu, có thể làm ảnh hưởng tới một ngành sản xuất nào đó hoặc một chính sách nào đó chỉ dựa vào lời nói, gái điếm ở nơi này chỉ có thể tính là gái điếm cao cấp dự bị."
"Tôi chỉ cần biết có người nào phù hợp với miêu tả của tôi hay không thôi." Lumen hoàn toàn không thèm để ý đến định nghĩa cụ thể của 'Gái điếm cao cấp."
Buller liếc mắt nhìn súng ngắn trong tay đối phương một cái, nghĩ ngợi một chút rồi nói:
"Có bốn người, cô bé Ruorna được gả cho một thương nhân người Ruen và đã chuyển đến Backlund; 'Bình hoa trắng' Sophie trở thành tình nhân của nghị viên Baptiste, bắt đầu tham gia một số bữa tiệc và đến một số salon của giới thượng lưu với hy vọng trở thành gái điếm cao cấp thực thụ;
'Đóa hồng mong manh' Marie bị tâm thần, một buổi sáng cô ta đột nhiên dùng kéo rạch nát mặt mình và đã được đưa đến bệnh viện tâm thần, 'Người đẹp mỹ vị' Paulina đột nhiên biến mất khỏi phố Wall, hình như là được người của một vị có thân phận mang đi."
Trong lúc Buller nói, hắn nhìn thấy tên côn đồ đẹp trai một lời không hợp lập tức nổ súng đang ngồi trước mặt mình kia lấy một tờ giấy và bút máy mực nước ra, nghiêm túc ghi lại.
Hắn nuốt một ngụm nước bọt, tiếp tục nói:
"Cách đây một đoạn thời gian, tôi có nhìn thấy Paulina ở phố Vincent, có vẻ cuộc sống của cô ta cũng không tệ, có xe ngựa bốn bánh, có nam hầu, nữ giúp việc, có quản gia.
"Đáng tiếc là lúc ấy tôi còn có việc gấp nên không tìm hiểu rõ được rốt cuộc cô ta đang ở chỗ nào."
Phố Vincent sao... Lumen nhớ rõ đây là một trong năm con phố nằm trong kết quả bói toán của Franka, cách phố Wall xa nhất, là một con phố cao cấp tương đối yên tĩnh.
Tổng hợp lại lời miêu tả của Buller, cậu bước đầu nghi ngờ Paulina chính là tình nhân của Guillaume Besne.
Đối với một tên tội phạm truy nã mà nói thì việc nuôi dưỡng một gái điếm chuẩn cao cấp khẳng định sẽ an toàn hơn việc thường xuyên đến phố Wall tiêu tiền, mà Guillaume Besne lại là loại người có đầu óc có năng lực, hiện tại nhu cầu quan hệ tình dục của hắn tăng cao và hắn dễ đói khát chứ hắn không hề biến thành kẻ ngu, hoàn toàn không khống chế được bản thân, tất nhiên hắn sẽ lựa chọn phương án ít nguy hiểm nhất.
Lúc này có tiếng bước chân dồn dập từ bên ngoài quán cà phê truyền vào, ba gã cảnh sát đang bước nhanh đi về phía cửa chính.
Lumen ung dung đội mũ lưỡi trai màu xanh lam thẫm lên đầu, cất tờ giấy ghi chép và bút máy mực nước, đếm số tiền mặt trị giá 50 đồng Fil, đặt trước mặt Buller.
Làm xong những việc này, cậu mới cầm súng ngắn lên, đứng dậy đi về phía cửa sau quán cà phê ở ngay bên cạnh, mở cửa rời đi.
Rầm!
Mấy gã cảnh sát mở cửa chính của 'Quán cà phê Hope' ra. ...
Phố Vincent với những căn nhà thiết kế kiểu biệt thự sừng sững nằm dọc hai bên đường, mặt đường rộng rãi mà sạch sẽ, người đi lại trên đường rất thưa thớt, thỉnh thoảng mới có cỗ xe ngựa chạy qua.
Sau khi rẽ vào con phố này, Lumen liếc mắt nhìn một cái, lập tức có cảm giác không biết bắt đầu từ chỗ nào.
Nói chung không thể lẻn vào từng nhà, kiểm tra từng cái phòng được, đúng không?
Mà cho dù cậu thật sự muốn làm như vậy thì cậu cũng không phải là người thích hợp nhất, giao việc này cho Franka rõ ràng càng thích hợp hơn, nhưng chuyện này vô cùng nguy hiểm.
Sau khi suy nghĩ vài chục giây, Lumen chợt mỉm cười, tùy tiện đi về phía một căn nhà, kéo chuông cửa.
Người ra mở cánh cửa màu nâu rám nắng là một gã nam người hầu trẻ tuổi, nhìn hình dáng bên ngoài thì không phải huyết thống Nam đại lục, hắn nghi hoặc nhìn Lumen và dùng giọng thuần Trier hỏi: "Thưa ngài, ngài có chuyện gì sao?"
Lumen cười nói: "Tôi muốn hỏi thăm xem vị phu nhân nào xinh đẹp nhất trên con phố này."
"..." Nam người hầu kia nghe xong thì sững người lại, đây là lần đầu tiên hắn gặp người hỏi thăm loại tin tức như vậy đấy.
Không, cũng không phải lần đầu tiên gặp, thỉnh thoảng cũng sẽ có người tò mò hỏi loại chuyện này lúc mọi người lén lút thảo luận hoặc lúc khoác lác trong quán bar, nhưng nào có ai đến gõ cửa nhà một người xa lạ, hỏi ngay lúc mặt trời còn đang treo trên đỉnh đầu thế này chứ?
Rốt cuộc người này muốn làm gì?
Trước khi nam người hầu này phản ứng lại, Lumen đã rút ra một tờ tiền mặt trị giá 10 đồng Fil, cười cười đưa cho hắn.
Nam người hầu nheo mắt lại, chần chừ vài giây, cuối cùng vẫn lựa chọn cầm tiền.
Hắn nghi ngờ cậu thanh niên trẻ tuổi đang đứng trước mặt này là loại người giả mạo 'chủ nghĩa Dandyism' chuyên môn lừa tiền của và thân thể của các tiểu thư, phu nhân nhà giàu, ngoại hình và hành vi của đối phương đều rất giống với những miêu tả trên báo chí.
Nhưng nếu mục tiêu của đối phương không phải tiểu thư và phu nhân nhà mình thì tội gì hắn phải từ chối khoản thù lao này chứ?
Khi đối phương đạt được điều mình muốn, chẳng phải vị phu nhân nào đó cũng được hưởng thụ sự sung sướng rồi sao!
Nam người hầu nhìn trái nhìn phải rồi nhỏ giọng nói:
"Ở số nhà 50 có một vị phu nhân vô cùng xinh đẹp, là người gốc Trier luôn, nhưng cô ta lại gả cho một người ngoại tỉnh tới từ phía nam, mà khẩu âm của người kia..."
Nam người hầu kia vừa nói vừa tức giận, lắc đầu khinh bỉ giống như chuyện này đã khiến hắn khó chịu từ rất lâu rồi.
Nụ cười trên mặt Lumen càng thêm rõ ràng.
Quả nhiên, sau khi có được một ả gái điếm cao cấp xinh đẹp ở Trier, thật khó để gã mục sư đã bị ảnh hưởng bởi tác động tiêu cực 'Dục vọng muốn khoe khoang' này, không khoe ra với hàng xóm xung quanh.
Có lẽ hắn sẽ không tổ chức vũ hội hay dạ tiệc để tuyên bố, cũng không thể dẫn tình nhân tới chào hỏi từng nhà, nhưng hắn tuyệt đối sẽ dùng một phương thức nào đó để thường xuyên xuất hiện trước mắt đám hàng xóm của mình, để cho bọn họ biết rằng người ngoại tỉnh cũng có thể có tình nhân là một ả gái điếm cao cấp xinh đẹp.
Loại thời điểm này, bản thân Guillaume Besne chắc chắn phải ngụy trang đầy đủ nhưng sẽ không để cho tình nhân của mình che dấu dung mạo xinh đẹp của cô ta, thậm chí sẽ để cho cô ta trang điểm tỉ mỉ hơn, yêu cầu bày ra phong thái khiến kẻ khác phải nhớ mãi không quên.
Đương nhiên, Lumen vẫn chưa thể xác định được vị phu nhân kia có phải là Paulina, tình nhân của mục sư hay không, nhưng việc cậu dùng phương thức giả thiết táo bạo và cẩn thận xác thực từng chút một để đạt được phản hồi như mong muốn khiến cho cậu cảm giác mình cách Guillaume Besne càng ngày càng gần.
Bên ngoài cổng của căn nhà số 50, phố Vincent, Lumen dùng dáng vẻ như người qua đường liếc mắt nhìn vào bên trong.
Đó là một căn nhà ba tầng được sơn màu trắng, mơ hồ có thể nhìn thấy vườn hoa rực rỡ nhiều sắc màu trên nền cỏ xanh mướt, một người làm vườn đang chăm chú cắt tỉa nơi đó và để lộ cái bóng của hắn ở bên cạnh.
Lumen nhanh chóng thu hồi tầm mắt, sắc mặt không thay đổi đi lướt qua tường rào của căn nhà này.
Cậu lo lắng nếu mình nhìn chăm chú hơi lâu sẽ khiến cho người khác hoài nghi.
Còn lại, cậu cũng không hề lo lắng việc mục sư có thể âm thần nhận ra mình hay không, bởi vì trước khi xuất phát, cậu đã sử dụng 'Khuôn mặt của Nisse' để thay đổi một phần ngoại hình của mình, cũng lấy lý do là bản thân dùng 'Thuật hóa trang' nói việc này cho nhóm đồng nghiệp tham gia hành động lần này.
Mái tóc vàng xen lẫn đen, ngoại hình đẹp trai có thể là Lumen, cũng có thể là người khác, chỉ cần Guillaume Besne không có năng lực nhìn xuyên thấu huyễn thuật cũng không chủ động sử dụng chúng thì hắn không có khả năng phát hiện người đang truy lùng mình đã xuất hiện ở khu vực này.
Tính toán hiện tại của Lumen là rời khỏi phố Vincent, đổi lại để Jenna hoặc Franka đến đây, ẩn nấp trong bóng tối của căn nhà đối diện số nhà 50, kiên nhẫn theo dõi cho đến có thể loại trừ mục tiêu tình nghi.
Sở dĩ cậu không ngụy trang thành người vô gia cư giống như trước kia để quay lại đây, là bởi vì con phố này gần như không có người vô gia cư, thỉnh thoảng cũng xuất hiện một hai người nhưng cũng rất nhanh bị đám người hầu đuổi đi.
Trước khi rời khỏi phạm vi của căn nhà màu trắng kia, Lumen rất tự nhiên lại nghiêng đầu liếc mắt nhìn một cái, thấy một bóng dáng đàn ông xuất hiện sau cửa sổ phòng khách.
Bóng dáng người kia cũng không cao, chưa tới một thước bảy, mặc áo pajama ở nhà sẫm màu và quần dài màu đen, vóc người tương đối cường tráng, cái mũi hơi khoằm, tóc đen không ngắn cũng không dài.
Trong phút chốc, đồng tử mắt của Lumen cấp tốc phóng đại, lại nhanh chóng khôi phục lại bình thường.
Khóe miệng cậu hơi nhếch lên một chút, trong đáy mắt giống như bùng lên một ngọn lửa vô hình.
Tuy người nọ ngụy trang rất cẩn thận nhưng cho dù hắn có đốt thành tro, Lumen vẫn nhận ra được!
Hắn chính là Guillaume Besne, Mục sư của làng Cordouan!
Lumen khó khăn thu hồi tầm mắt, tiếp tục đi về phía trước.
Cùng lúc đó, suy nghĩ trong óc cậu thay đổi thật nhanh, cậu bắt đầu tính toán xem bước tiếp theo nên lựa chọn hành động nào.
Không lâu sau, cậu đi tới cuối phố Vincent.
Phía trên có tiếng nói líu ríu nho nhỏ: "Chúng tôi đã phát hiện mục tiêu!"
Phát hiện mục tiêu? Vậy người mình vừa nhìn thấy là ai? Lại thêm một mục sư nữa sao? Lumen lập tức sững người lại, vừa sợ hãi vừa nghi ngờ.
Rốt cuộc đâu mới là Guillaume Besne thật? Chẳng lẽ mình đoán sai rồi sao, hay là đám người của 'Hội Chữ Thập Máu Và Sắt' và 'Chuột' Christo bị lừa gạt?
Mười lăm phút trước, tại nhà thổ Dill, trên phố Wall.
Alpus ngồi ở quán bar thuộc lầu một, vừa uống rượu mạnh Ranzi vừa quan sát nhóm bồi bàn, tạp vụ, trưởng ca đang phụ trách những công việc gì ở nhà thổ này.
Trong quá trình này, hắn cũng tùy ý đánh giá khách vãng lai nhưng không thu hoạch được gì, bởi vì những người muốn che giấu thân phận tất nhiên đều sẽ đeo đủ loại mặt nạ, mà người không che giấu thân phận rất ít khả năng là mục tiêu của hắn.
Sau khi nắm được đại khái các hoạt động của nhà thổ Dill, Alpus giả vờ tìm phòng vệ sinh rồi rẽ vào lối dẫn đến phòng bếp đợi một gã bồi bàn cầm mấy tờ giấy ghi chép đi vào.
Gã bồi bàn này chịu trách nhiệm ghi chép nhu cầu của từng phòng và mang menu xuống phòng bếp.
Alpus tóc đỏ sẫm chủ động bước tới nghênh đón, đồng thời lấy một xấp tiền giấy thật dày và một nắm tiền xu màu vàng rực rỡ từ trong túi áo ra.
Gã bồi bàn kia lập tức lộ vẻ vừa nghi hoặc lại tò mò.
Alpus mỉm cười nói:
"Tôi tới nơi này tìm một tên khốn kiếp, tôi không rõ hắn ngụy trang thành dáng vẻ như nào, chỉ biết vóc người của hắn tương đương với anh, có sở thích tìm gái điếm nổi danh nhất, sau khi vận động xong phải kiếm thức ăn để lấp đầy bụng.
"Nếu anh có thể cung cấp thông tin giống với những miêu tả của tôi thì chỗ này đều là của anh.