Chương 1054.2: Kén rể.

Say Mộng Giang Sơn

Nguyệt Quan 19-02-2024 14:31:10

Vương phủ của Tương Vương ngũ tử vẫn chưa xây xong. Năm vị Quận vương vẫn ở trong phủ của phụ thân họ. Hôm nay không phải đại hội triều, Tương Vương và ba người con trai không cần lên điện gặp vua, nhưng tin tức Thổ Phiên hòa thân vẫn nhanh chóng thông qua tay chân của họ mà truyền đến Tương Vương phủ. Lý Đán nghe tin xong lập tức gọi ba người con trai đến. Lão tứ và lão ngũ vì tuổi còn nhỏ, không tham gia nghị sự. Thực tế lão tam Lý Long Cơ tuổi không phải là lớn, nhưng cậu già trước tuổi, đa mưu túc trí hơn cả hai vị huynh trưởng, luôn luôn được Tương Vương coi trọng, khi có việc cũng thường gọi cậu đến, cha con cùng nghiên cứu tường tận. Lý Đán nói qua một lượt việc Thổ Phiên hòa thân, rồi nói: - Thái tử không có con gái để gả đi, một khi hòa thân, mười thì có đến tám chín phần sẽ rơi vào các chị em của các ngươi. Các ngươi thấy việc này thế nào? Lý Thành Khí chau mày nói: - Phụ thân nói không sai. Thổ Phiên nếu muốn hòa thân, trong tông thất chỉ có nhà chúng ta có nữ tử có thể gả đi. Thổ Phiên lại là nơi hoang dã, mà đường xa núi cao, nếu đi thì về sau sẽ vĩnh biệt thân nhân. Các chị em nhà chúng ta cũng không có ai đồng ý đi kết thân đâu. Lý Thành Khí lớn tiếng nói: - Đúng thế. Cha, việc này người không thể đồng ý. Cái tên Tây vương lỗ mãng đó, đều là nhân chủ chưa khai hoá, toàn thân là mùi dê, nghe nói cả đời không bao giờ tắm, những nữ tử trung nguyên chúng ta ai muốn gả cho hắn, huống chi là nhà chúng ta. Lý Long Cơ trầm ngâm nói: - Tây Vương là vua một nước, đại quyền trong tay, được coi như một vĩ trượng phu. Nhưng phong tục của Thổ Phiên và Trung Nguyên không giống nhau, tính khí cũng khác xa người Trung Nguyên. Các chị em nhà chúng ta nếu gả đi, chỉ e giữa vợ chồng khó mà hoà hợp. Ngày trước Văn Thành công chưa mười sáu tuổi liền vượt non lội suối gả đến Tây Vực. Từ đó vĩnh biệt quê nhà. Nhưng nàng và Tùng Tán Can Bố có mười năm vợ chồng, thời gian sống với nhau tính ra cũng không đủ ba năm. Ba mươi năm sau đó là những tháng ngày sống trong cô quạnh, sao có thể để chị em chúng ta chịu cái khổ này. Phụ thân, không thể tìm một nữ nhi khác trong tông thất gả đi sao? Lý Đán thở dài: - Nữ nhi trong tông thất có một số, cha anh của họ đều vì tội mưu phản mà bị tru sát. Hiện giờ họ đều là những thân phận tội nữ mà bị giam cầm. Nếu có thể gả đi xa, sẽ được tự do, nói không chừng bọn họ sẽ chịu. Nhưng Thổ Phiên hòa thân lúc này là rắp tâm bất lương, những âm mưu này không từ một nữ nhi, nếu đổi thành một nữ nhi tông thất tầm thường, họ sẽ không đồng ý đâu. Trong một lúc, bốn cha con tất cả đều im lặng. Lý Đán trầm mặc hồi lâu, chậm rãi nhìn ba con trai, nhẹ vuốt chòm râu, trên mặt bỗng lộ ra ý cười. Lý Long Cơ nhìn nụ cười trên mặt phụ thân, không khỏi hỏi: - Phụ thân đang cười, phải chăng đã có chủ ý? Lý Đán lắc đầu nói: - Vi phụ không hề có chủ ý, mà là nhìn dáng vẻ các con hiện nay cảm thấy ấm áp vô cùng. Mấy huynh đệ Lý Thành Khí kinh ngạc nhìn nhau, không rõ ý của Lý Đán. Lý Đán nói: - Vi phụ tìm ba huynh đệ các con bàn bạc việc này, ý tứ của các con đều lo lắng từ hạnh phúc của các chị em các con , không có ai nghĩ đến việc gả một người chị em nào đi, đối với gia đình ta có giúp đỡ gì. Giữa các anh chị em các con có thể tương thân tương ái, thủ túc tình thâm, vi phụ cảm thấy rất vui mừng. Lý Thành Khí nói: - Phụ thân, anh chị em chúng con huyết mạch tương liên, lẽ tất nhiên phải tương thân tương ái rồi. Lý Đán gật gật đầu, trầm giọng nói: - Không sai. Đây cũng là điểm mà cha cảm thấy tự hào nhất. Các con nhất định phải nhớ rõ, cho dù là lúc nào thì cũng không được quên thủ túc tìnhn thâm, quyền thế địa vị, phú quý tiền đồ mãi mãi không thể đặt trên tình thân. Đây là lời dặn dò trịnh trọng của người làm cha, ba anh em vội vàng đứng dậy, nghiêm trang xác nhận. Lý Đán khoát tay nói: - Ngồi, các con ngồi đi. Cha con một nhà tuỳ ý nói chuyện, không cần nhiều quy tắc như vậy. Lý Đán vuốt chòm râu nghĩ ngời, rồi lại nói: - Vi phụ vừa rồi quá lo lắng, nghĩ ngợi quá nhiều. Lời nói của ba anh em các con đã nhắc nhở vi phu, con gái của ta tất phải do chính nàng bằng lòng gả, có thể tìm cho chúng một lang quân như ý mới tốt, sao có thể có ý vì lợi chung mà hại con gái ta một đời. Nữ nhi nhà chúng ta không thể gả sang Thổ Phiên, nếu tránh qua được nạn này, phải gả chúng ngay mới được. Lý Thành Nghĩa toét miệng cười nói: - Tốt lắm! Như thế này con có thể cùng lúc có mấy người em rể. Sau này muốn uống rượu cũng có bạn, con đi nói với các em đây. Lý Thành Khí vội ngăn hắn lại: - Nhị Lang hãy khoan! Lý Thành Khí ngăn Lý Thành Nghĩa lại, quay đầu nói với Lý Đán: - Phụ thân, hiện giờ Thổ Phiên hòa thân, tâm ý của Hoàng tổ mẫu còn chưa quyết, phụ thân sao có thể vội vàng kén rể. Hoàng tổ mẫu nếu biết được, há chẳng sẽ trách phụ thân sao? Lý Đán nghe xong nhất thời chau mày. Ông và Lý Hiển hai anh em tính tình nhút nhát, tuy ông dũng cảm hơn Lý Hiển một chút nhưng nếu muốn ông đối kháng Võ Tắc Thiên ông cũng không đủ dũng cảm. Hơn nữa ông cũng hiểu rõ, trừ khi mẫu thân cho phép, nếu không ông có vì nữ nhi chọn rể rồi thì cũng không thể tính. Lý Long Cơ chậm rãi nói: - Điểm này, con thấy cũng không phải là quá khó. Lý Đán hai mắt sáng lên, vội nói: - Tam lang trước nay đa trí, con có cách gì, mau nói cho vi phụ biết. Lý Long Cơ cười đáp: Con nào có cách gì, chỉ là con biết, hoàng tổ mẫu luôn luôn nghe theo những người tộc Võ Thị, mà Võ Thị nhất tộc nhất định kịch liệt phản đối Lý Thị chúng ta gả con gái đi. Do đó triều nghị tuy chưa quyết, nhưng trong lòng Hoàng mẫu sợ là đã có định luận. Hiện nay Hoàng tổ mẫu lo lắng chỉ là Thổ Phiên hòa thân bất thành, sẽ dùng vũ lực bức hôn, gây biên loạn. Hiện giờ đô thành của ta vừa dời về Trường An, Quan Trung biên phòng chưa được củng cố, một khi khởi chiến mà chiến sự bất lợi, sợ lại có khả năng dời đô, như vậy sẽ khiến thiên hạ chê cười thôi. Nếu phụ thân đi cầu xin Hoàng tổ mẫu cho phép, tám chín phần sẽ nhận được sự cho phép của Hoàng tổ mẫu. Thứ Thổ Phiên cần cũng chỉ là thể diện mà thôi. Nếu những nữ tử có thể gả đi trong tông thất triều đình chúng ta đều đã có rể, Thổ Phiên còn có thể ép hoàng gia từ hôn sao? Hiện nay thực lực Tây Tang không lớn bằng lúc trước, nếu bất đắc dĩ, bọn chúng cũng không thể dễ dàng khởi chiến được. Đến lúc đó Thổ Phiên đồng ý cưới, vậy thì chọn một nữ nhi đang chịu tội trong tông thất để gả. Nếu họ không chịu cưới, thì là do tự Thổ Phiên không chọn được người trúng ý. Việc này bắt buộc đạt được sự đồng ý của Hoàng Tổ mẫu. Nếu vậy mới tốt, mời hoàng tổ mẫu hạ chỉ, để tứ phương quán ngăn chặn tin tức liên quan đến tai phái viên Thổ Phiên. Lý Thành Khí và Lý Thành Nghĩa nghe xong liên tục gật đầu, Tương Vương Lý Đán cũng vuốt đầu nói: - Tam lang nói có lý, vi phụ sẽ vào cung ngay, cầu mẫu thân ân chuẩn, kén rể cho muội muội các con. Lý Đán lật ngón tay tính đi tính lại, nói: - Thọ Xương và Kinh Sơn đã mười sáu tuổi, Hoài Dương và Lương Quốc mười lăm, bốn đứa con gái này đều sắp xuất giá. Mấy đứa khác lớn nhất mới mười hai tuổi, có lẽ Thổ Phiên vương cũng không muốn lấy. Được rồi! Ta đi vào cung đây! Dương Phàm mang theo một đám người nhà vội vàng trở về thành Trường An. Hắn vốn cho rằng về Trường An sẽ nghe tin hai nhà Võ Lý vì việc hòa thân mà khẩu chiến không ngừng, nhưng lại không ngờ tin tức chấn động nhất mà hắn nghe thấy được lại là Tương Vương Lý Đán đang kén rể khắp Trường An.