Chương 777: Thần công đại thành

Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Thanh Tử 11-11-2023 13:36:17

Tứ Bảo bên cạnh ghen ghét mà kêu lên,"Thật không công bằng, thật sự là không có công bằng mà, ta khổ tu nhiều năm như vậy mới thành Thiền sư, cái tên mập chết tiệt này cũng không có làm gì, đi Quỷ Vực hô hấp một lát, trong cơ thể có thể chứa nhiều âm khí như vậy, lại là âm dương nhị khí điều hoà, mạnh hơn cả cương khí tinh thuần, có còn để cho người khác sống không!" Tiểu Mã làm dáng mà hất chút tóc,"Trách ta làm gì?" Diệp Thiếu Dương nói với Tiểu Mã: "Ta dạy cho ngươi một bộ pháp môn vận khí đơn giản, trước nhớ kỹ khẩu quyết..." Rồi đem bốn câu khẩu quyết truyền thụ cho hắn, Tiểu Mã đần đến thương tâm, tốn gần nửa giờ mới học xong. "Tốt rồi, hiện tại ngươi niệm khẩu quyết, đem cương khí hội tụ vào bàn tay, đánh hắn một quyền." Diệp Thiếu Dương kéo Qua Qua đến trước mặt, nói với Tiểu Mã. Qua Qua nhìn Tiểu Mã giơ nắm tay mập mạp lên, đột nhiên có loại cảm giác không ổn, xua xua tay, kéo Lâm Tam Sinh qua đây, nói: "Ngươi vẫn là nên đánh hắn đi." Lâm Tam Sinh nghe nói Tiểu Mã là người thường, tuy là Linh Môi Giới Chất, có chút kỳ ngộ, cũng không để trong lòng, lập tức hai tay chống nạnh, đứng trước mặt Tiểu Mã. "Ngươi nên vận dụng ba thành tu vi mà chống đỡ." Diệp Thiếu Dương dặn dò Lâm Tam Sinh. Lâm Tam Sinh khinh thường cười,"Diệp huynh quá coi thường tiểu sinh, một thành là đủ." "Tuỳ ngươi." Diệp Thiếu Dương dùng mắt ra hiệu cho Tiểu Mã, bảo hắn động thủ. Tiểu Mã niệm một lần khẩu quyết vận khí, đem cương khí hội tụ vào nắm tay, hét lớn một tiếng, đấm thẳng một quyền vào bụng Lâm Tam Sinh. "Phốc..." Lâm Tam Sinh khom lưng phun ra một ngụm quỷ huyết, cả người bay ngược về phía sau, ôm bụng kêu rên nếu quỷ cũng có thể hôn mê mà nói, chỉ sợ hắn đã sớm ngất xỉu. Diệp Thiếu Dương cùng Tứ Bảo đi qua đỡ Lâm Tam Sinh dậy, Lâm Tam Sinh ngồi dưới đất, khuôn mặt đau khổ, bắt đầu dùng quỷ thuật điều tức... Qua Qua thấy bộ dáng này của hắn, thè lưỡi, nói: "Vẫn là Qua Qua thông minh..." Lâm Tam Sinh dù sao tu vi cũng cao thâm, điều tức một hồi liền hồi phục lại, vẻ mặt xấu hổ đứng dậy. Diệp Thiếu Dương vỗ vỗ vai của hắn, nói: "Đây chính là do ngươi tự tìm đó, ta đã bảo ngươi dùng ba thành tu vi để chống đỡ, ngươi không nghe." Lâm Tam Sinh ngượng ngùng cười,"Hổ thẹn, hổ thẹn." Tiểu Mã vuốt cái nắm tay của mình, ánh mắt tỏa ra ánh sáng rực rỡ. "Bổn Thiên sư thần công đại thành, đây là biểu hiện sẽ thống nhất giang hồ, haha..." Diệp Thiếu Dương bất đắc dĩ cười cười, nói: "Được rồi, chả biết nói gì với ngươi nữa, để sau ta dạy ngươi tâm pháp thổ nạp Chu Thiên, ngươi luyện tập mỗi ngày, tranh thủ sớm ngày mà mở ra mấy kinh mạch khác." Tiểu Mã vui vẻ nói: "Ngươi dạy ta thêm chút pháp thuật đii." "Pháp thuật thì không cần, quái nhân như ngươi căn bản không cần dùng pháp thuật, ngươi cứ dùng nắm đấm đi. Sau này ta sẽ kiếm cho ngươi một pháp khí thích hợp." Diệp Thiếu Dương vô ngữ lắc lắc đầu, thật không biết cái đồ tham ăn này sao lại có vận khí tốt đến vậy, vẫn là vận khí tốt..."Ta là Thiên sư, ta có thể bắt quỷ hàng yêu, ta là Đông Phương Bất Bại..." Trên đường từ tiệm cơm trở về, Tiểu Mã cứ lặp đi lặp lại mấy câu nói đó, Diệp Thiếu Dương nghe được cũng thấy phiền lòng, đành phải dạy một phần tâm pháp Tiểu Chu Thiên cho hắn, bảo hắn tự về phòng mà thổ nạp xem. Còn về tâm pháp Đại Chu Thiên mà mình đã suy diễn từ Lạc Thư ra, không phải Diệp Thiếu Dương luyến tiếc, mà vì chính mình còn chưa có suy diễn ra hoàn chỉnh, sợ người thường như Tiểu Mã không thể khống chế, vạn nhất có tác dụng ngược lại, tẩu hỏa nhập ma gì đó thì rất phiền toái. Ba người Diệp Thiếu Dương tiếp tục thương lượng cụ thể quá trình bày trận. "Để thu thập càng nhiều dương khí, ở bốn mươi tám người này, ngoại trừ dẫn trận, còn lại đều phải là nam nhân, đồng nam trẻ tuổi là tốt nhất, dương khí tràn đầy, uy lực trận pháp cũng sẽ lớn hơn nữa, có thể bài trừ âm trận trong thời gian ngắn nhất." Diệp Thiếu Dương nghe Tứ Bảo nói xong, chần chờ nói: "Ở đâu mà tìm ra nhiều nam nhân như vậy chứ, hơn nữa lại là nam còn trinh (hehe), hiện giờ người trẻ tuổi nào còn ai giống như ta vậy, băng thanh ngọc khiết, thủ thân như ngọc." Nói rồi còn cố ý liếc mắt nhìn Nhuế Lãnh Ngọc một cái, Nhuế Lãnh Ngọc không hề có phản ứng gì. Tứ Bảo nói: "Ta cũng không có biện pháp nào, những người này yêu cầu phải luôn chấp hành lệnh, nếu đến lúc đó lâm trận bỏ chạy thí sẽ rất phiền toái, bằng không đi tìm Vũ Tình hỗ trợ, nhờ cô ấy điều mấy cảnh sát tới đây." Diệp Thiếu Dương cũng cảm thấy chủ ý này rất được, lập tức gọi điện thoại cho Tạ Vũ Tình, nói qua tình huống đang bàn, Tạ Vũ Tình tỏ vẻ khó xử, thủ hạ là đàn ông của nàng vốn không có nhiều, lại còn muốn xử nam, thì lại càng khó tìm, người của phòng khác thì cô không tiện điều động. Bất quá cô vẫn có thể thử một lần, xem có thể an bài được bao nhiêu người, sau đó mới nói, dù sao vẫn còn thời gian. Tắt điện thoại, Diệp Thiếu Dương cùng Tứ Bảo lại thương lượng chi tiết một chút, cũng không có gì nhiều để nói nữa, Diệp Thiếu Dương nhớ tới Tiên Hạc Linh Đăng, muốn quan sát kỹ hơn, liền hỏi Tứ Bảo: "Pháp khí tốt như vậy, làm sao ngươi lấy được tới tay, Phương trượng các người dựa vào cái gì mà đem pháp khí trân quý như vậy giao cho ngươi?" Tứ Bảo cười đắc ý,"Ta đương nhiên có biện pháp của ta." "Biện pháp gì?" Diệp Thiếu Dương đột nhiên cười đánh khinh,"Hay là... ngươi là con tư sinh của phương trượng đó?" Tứ Bảo hung hăng liếc hắn một cái,"Không được nói bậy, ta không phải tiểu hòa thượng Hư Trúc." Vào ban đêm, khi Diệp Thiếu Dương đang ở trong phòng suy diễn Lạc Thư, bên ngoài đột nhiên có người gõ cửa, Diệp Thiếu Dương đứng dậy đi về phía sau cửa, nhìn qua lỗ nhỏ mắt mèo, ánh đèn hành lang khá tối, chỉ có thể nhìn thấy là một mỹ nữ tóc vàng, không nhìn rõ dung mạo. Diệp Thiếu Dương tim đập thình thịch mà nhảy lên, đã quá nửa đêm lại có cô gái xa lạ tới gõ cửa, hay là... là tới để phục vụ cái gì đó? Do dự một chút, Diệp Thiếu Dương đem cửa mở ra một chút, vừa muốn mở miệng, đối phương đột nhiên chui vào, Diệp Thiếu Dương đến mặt mũi cô ta cũng chưa nhìn rõ, đã bị đẩy ra, sau đó cô gái lao thẳng vào phòng tắm, đóng cửa lại, bên trong lập tức vang lên thanh âm vòi nước chảy xuống. Vừa đến đã tắm rửa? Diệp Thiếu Dương cả người choáng váng, cái cách thức làm dịch vụ này hắn chưa từng thấy qua, đến lúc cô ta tắm rửa xong, không mặc đồ ra đây, mình có muốn cự tuyệt cũng đã chậm à, này chẳng phải là buộc người ta phạm tội sao? Nhưng người đã đi vào trong đó rồi, mình cũng không thể phá cửa mà vào, bằng không càng không thể nói rõ được, đành phải không ngừng gõ cửa, yêu cầu cô ta mau ra ngoài. Cửa đột nhiên kéo ra, cô gái trên người quấn khăn tắm bổ nhào vào trong ngực Diệp Thiếu Dương. Diệp Thiếu Dương sợ tới mức hai chân nhũn ra, miệng kêu lên: "Đừng nha cô gái, chuyện này không thể, bằng không ta cho ngươi tiền, uy uy, ngươi muốn bao nhiêu cũng được... Ngươi hãy nhanh buông ta ra, nếu không ta sẽ kêu cứu mạng!" Cô gái đột nhiên buông ra hắn, nghiêng đầu nhìn hắn nói: "Cho ta tiền để làm gì, Lão đại?" Diệp Thiếu Dương ngẩn người ra, nhìn lại, lúc này mới thấy rõ người này là Quả Cam, chỉ có điều tóc đã được nhuộm thành màu vàng ánh kim, lại còn uốn lên, hơn nữa sự việc đột ngột, bản thân mình căn bản không thấy rõ bộ dáng của cô nàng, nên mới thành ra hiểu lầm, lập tức thở dài một hơi. "Ngươi thật đúng là làm ta sợ muốn chết, ta còn tưởng ngươi là... thôi, ta nói, ngươi vội vàng là hoảng lên làm gì thế?" "Người ta muốn sớm đến đây giúp ngươi, không đi đường thủy, hai ngày cũng chưa chạm vào nước, thân thể chịu không nổi, muốn nhanh chóng tắm rửa, ngươi còn mắng người ta." Quả Cam chu lên cái miệng.