"Đương nhiên là vì tiện, tựa như hôm nay, chung quy không thể là em tự mình chạy đi mua quần áo cho anh nhỉ, phiền toái bao nhiêu chứ."
"Được rồi, thế giới kẻ có tiền anh không hiểu. Nhưng, anh nhớ rõ chưa từng gặp hắn nhỉ, hắn sao lại nhận ra anh?"
"Nhà em không có ai không biết anh."
Trương Tiểu Nhị cười nói: "Ngay cả ông nội của em cũng biết anh, bọn họ cũng đều biết, chỉ có anh hàng phục được em, yên tâm để em đi chung với anh."
Diệp Thiếu Dương lúng ta lúng túng nhìn cô nói: "Anh thực sự không nhìn ra, anh nơi nào hàng phục được em. Đúng rồi, hắn vì sao gọi em là nữ hiệp?"
"Em trước kia đem bản thân coi là hiệp khách, nhà em đều gọi em nữ hiệp, ngay cả trang hoàng trong phòng cũng là phong cách môn phái giang hồ, nhưng em lần này trở về phải sửa lại, ừm... đổi thành am ni cô."
Diệp Thiếu Dương phì một tiếng, phun ra một ngụm máu.
Bởi vì Lưu Minh cần hai mươi phút mới có thể đến, hai người quyết định vẫn là đi phòng hồ sơ trước, vừa tìm tư liệu vừa chờ hắn.
Trong phòng tư liệu, khắp nơi đều là văn kiện, sách vở, có rất nhiều thứ đã được không ít năm, hai người cũng không biết bắt đầu tìm từ nơi nào, về sau Diệp Thiếu Dương phát hiện ở trên một cái ngăn tủ có các loại ảnh tốt nghiệp cùng danh sách học sinh mỗi một khóa, chợt nảy ý, mời quản lý viên hỗ trợ, đi lấy năm 82.
Quản lý viên ở trong tủ hồ sơ tìm kiếm hồi lâu, hướng hai người buông tay nói: "Xin lỗi, không có tư liệu năm 82."
Diệp Thiếu Dương sửng sốt hỏi: "Vì sao không có?"
"Những tư liệu này, sớm nhất là bắt đầu từ năm 85, hướng về trước là hoàn toàn không có."
Trương Tiểu Nhị nói: "Không có khả năng, trước kia cũng không phải không có học sinh, khi đó cũng chưa có máy tính ghi lại, tư liệu cái gì không phải đều là viết tay sao, sao có thể không có?"
Quản lý viên tỏ vẻ, mình tuy lớn tuổi, nhưng làm việc ở nơi này còn chưa đến mười năm, sự tình trước kia, cô căn bản không biết.
Diệp Thiếu Dương cũng hiểu một điểm này, không hỏi nữa, thỉnh cầu xem một chút bản đồ vệ tinh của trường học.
Cái này đương nhiên là có.
Quản lý viên trực tiếp dẫn bọn họ đến văn phòng, ngồi ở trước bàn máy tính.
Bản đồ đương nhiên là lưu trong máy tính.
Diệp Thiếu Dương xem bản đồ bây giờ, không có gì khác với vườn trường chân thật, liền hỏi: "Có bản đồ trước kia hay không, ví dụ như hai ba mươi năm trước?"
Quản lý viên nhíu nhíu mày, rất tò mò đối với mục đích của bọn họ, nhưng bởi vì có hiệu trưởng Lưu đánh tiếng, vẫn dốc sức phối hợp nói: "Bản đồ không có. Nhưng bản vẽ kết cấu kiến trúc là có, chẳng qua đều chưa quét vào trong máy tính, hai người cần mà nói, tôi có thể tìm cho hai người."
"Đa tạ dì."
Ở trên một giá tủ chỗ góc, quản lý viên tìm kiếm hồi lâu, bưng một đống văn kiện đi ra, tỏ vẻ những thứ này đều là bản vẽ kết cấu kiến trúc trường học trước kia, bởi vì mỗi lần thay đổi bố cục kiến trúc, đều cần vẽ bản đồ trình báo, bản phụ cũng lưu lại ở trong phòng hồ sơ, nhưng bình thường không dùng làm gì, cho nên không scan vào máy tính.
Hai người bọn Diệp Thiếu Dương cảm ơn, bảo quản lý viên đi làm việc của mình, ngồi xổm xuống bắt đầu tìm kiếm.
Bản vẽ kiến trúc, có rất nhiều bản cũ, tấm này cũ hơn tấm kia, hai người cẩn thận đối chiếu, phát hiện mỗi một tờ bản đồ giấy kiến trúc đều có khác biệt, hơn nữa dùng đường màu đỏ đánh dấu ra, phía dưới còn có ghi chú, kiến trúc nào đó, là thời điểm nào xây.
Một phần sớm nhất, là năm 79, trường học đóng dấu chồng ba tòa tứ hợp viện, Diệp Thiếu Dương nhìn một chút vị trí trên bản đồ, lại nhớ tình huống ở trong "ảo cảnh", xác định mấy toà tứ hợp viện này mình ở trong ảo cảnh là từng thấy.
Vội vàng tìm được một bản vẽ tiếp theo, phía trên cùng bản đồ biểu hiện thời gian là năm 1983. trường học đóng dấu chồng căn tin... Vài năm sau đó, mỗi một năm đều có bản vẽ, nói cách khác, trong mấy năm đó, trường học kiến thiết lớn, xây rất nhiều thứ.
Sau đến niên đại chín mươi, lại bắt đầu dỡ bỏ xây dựng lại, trường học dần dần biến thành bộ dáng bây giờ.
Sau khi xem xong, hai người nhìn nhau một cái, không có bất cứ văn tự nào về tòa nhà số năm.
"Chỉ có hai loại khả năng." Diệp Thiếu Dương trầm giọng nói: "Thứ nhất, ảo cảnh và thế giới hiện thực khác nhau, chưa từng có tòa nhà ký túc xá số năm, thứ hai, ghi chép xây dựng tòa nhà số năm, bị người ta tiêu hủy rồi."
Trương Tiểu Nhị sửng sốt một chút nói: "Em tin tưởng anh!"
"Anh cũng tin tưởng hai mắt của mình, hơn nữa, chúng ta rõ ràng ở lầu hai tòa nhà số bốn tìm được dấu vết cổng tò vò."
Trương Tiểu Nhị gật gật đầu, như vậy, bày ở trước mặt hai người chỉ sót lại một vấn đề: hồ sơ ghi chép có liên quan tòa nhà số năm, là người nào rút đi, vì sao phải rút đi?
"Khẳng định là trường học làm, quá nửa là tòa nhà số năm từng xảy ra sự kiện gì trọng đại, trường học không muốn thừa nhận nó tồn tại, dứt khoát tiêu hủy hồ sơ."
Diệp Thiếu Dương âm thầm hít vào một hơi, thầm nghĩ, rốt cuộc là chuyện gì, làm trường học mẫn cảm như vậy, ngay cả đôi câu vài lời cũng không muốn lưu lại?
Đúng lúc này, di động Trương Tiểu Nhị vang lên, Trương Tiểu Nhị nhìn thoáng qua, nói với Diệp Thiếu Dương: "Lưu Minh."
Sau đó tiếp điện thoại, báo vị trí của mình.
"Đợi chút, chúng ta tạo áp lực cho hắn, nhất định phải hỏi ra chân tướng!" Diệp Thiếu Dương âm thầm dặn.
Đợi không đến mấy phút, một tên mập mặc âu phục từ bên ngoài đi vào, Diệp Thiếu Dương liếc một cái nhận ra đến đây chính là Lưu Minh, mấy tháng không gặp, hắn lại béo thêm rất nhiều, mặt phù như bơm hơi, nhắm chừng gần đây ăn uống không tệ.
"Trương đại tiểu thư, hạnh ngộ hạnh ngộ, Diệp tiên sinh, đã lâu không gặp."
Lưu Minh phi thường khách khí hàn huyên, bảo hai người tới văn phòng quản lý viên, bảo quản lý viên đi rót nước, sau đó mời cô ấy rời khỏi, từ bên ngoài đóng cửa lại, bắt đầu hàn huyên với hai người.
"Tôi nói thẳng vào việc đi." Diệp Thiếu Dương nói: "Lưu hiệu trưởng, tôi lần này đến trường học các ông, là vì điều tra một sự kiện thần quái."
Chuyện tòa nhà số bốn trước kia, chính là mình xử lý, có một trận Lưu Minh cũng có mặt, đều quen thuộc lẫn nhau, Diệp Thiếu Dương cũng không dài dòng với hắn.
Lưu Minh vừa nghe, sắc mặt nhất thời thay đổi,"Lại có sự kiện thần quái... Xin hỏi Diệp tiên sinh, cậu là chịu ai ủy thác đến điều tra?"
"Người bạn cảnh sát kia của tôi, Tạ khoa trưởng, tin tưởng ông cũng biết cô ấy."
Lưu Minh gật gật đầu, sắc mặt càng thêm khó coi, âm tình bất định.
Khôi phục một hồi nói: "Thủ đoạn của Diệp tiên sinh tôi từng thấy, có thể khiến Diệp tiên sinh tự mình đến, tất nhiên không phải việc nhỏ?"
"Đâu chỉ, tôi cũng thiếu chút nữa xong đời."
"Không thể nào!"
"À, Lưu hiệu trưởng, tôi có thể phụ trách nói cho ông, chuyện này có liên quan với trường học ông, nếu xử lý không tốt, tôi cũng không biết sẽ có hậu quả gì, cho nên tôi cần ông phối hợp, tôi có mấy vấn đề, hy vọng ông có thể thành thực trả lời."
Lưu Minh vội vàng gật đầu, tỏ vẻ nhất định hợp tác.
Diệp Thiếu Dương trực tiếp nói ra vấn đề quan trọng nhất:
"Trường học ông, ở thời kỳ đầu của niên đại tám mươi, có phải từng có một tòa tòa nhà số năm, ở đối diện tòa nhà số bốn, một kiến trúc rất nhỏ hay không."
Khi nói chuyện, Diệp Thiếu Dương gắt gao chú ý Lưu Minh, phát hiện bờ vai của hắn nhẹ nhàng run lên một cái, vẻ mặt cũng có biến hóa, nhưng rất nhanh đã khôi phục bình thường, lông mày nhíu lại, thong thả nói: "Thời điểm năm 82, tôi còn nhỏ, chưa phụ trách công việc trường học, tôi không rõ."