Chú ba gật đầu một cái, không đợi Diệp Thiếu Dương hỏi liền chủ động kể đến quá trình mình tiến vào Quỷ Tiên Thôn, cùng khoảng thời sống hơn mười mấy năm ra sao.
Diệp Thiếu Dương chú ý lắng nghe, thỉnh thoảng còn đặt ra mấy câu hỏi, đến khi chú ba nói xong thì hắn đã hiểu rõ hơn về Quỷ Tiên Thôn: Qua lời kể của y, cùng phân tích lúc trước của hắn đều hoàn toàn giống nhau. Quỷ Tiên Thôn này là do "Tiên Nương" sáng tạo ra rồi thu nạp những quỷ hồn chết trong nạn lụt năm đó, trước hết để bọn họ ổn định lại, tiếp đến bỏ ra rất nhiều chỗ tốt với quỷ bài giả để khiến bọn họ tưởng mình đã trở thành Quỷ Tiên.
Sau đó thì giựt dây bọn họ giết bạn đời của mình, mang đến ở trong thôn, cùng nhau trao đổi quỷ khí để không ngừng hạ sinh quỷ tử, cung cấp cho chính mình tu luyện. Bà ta cũng đưa ra nước Vong Xuyên, Cỏ Oan Hồn, cùng với Quỷ Hà Xa để trả công cho những quỷ hồn này, lòng vòng rắc rối đến thế thật giống như thành lập một chế độ bộ lạc mới vậy.
Động phủ của quỷ hồn đều được xây trên các vách đá, ban ngày thì ẩn núp tu luyện, buổi tối mới được ra ngoài hoạt động giải trí giống hệt như lúc sống ở nhân gian. Cuộc sống thoải mái như vậy, cộng thêm nguồn tài nguyên dồi dào để không ngừng tăng tiến tu vi, đủ để đông đảo quỷ hồn sau khi nếm được ngon ngọt liền nghĩ rằng mình chính là Quỷ Tiên, cho nên lúc Diệp Thiếu Dương cùng Diệp Tiểu Manh vào thôn, chú ba mới nhờ thân nhân can thiệp, dùng hết sức để giữ bọn họ lại cùng nhau hưởng phúc.
"Những quỷ đèn lồng kia là gì?" Diệp Thiếu Dương nghe chú ba giải thích xong, hỏi.
Chú ba trả lời: "Đó là dùng da của quỷ tử để làm, sau đó thì phong ấn âm linh quỷ tử vào, bởi vì Tiên Nương đã ăn thân thể của bọn chúng, nên mới điều khiển bọn âm linh từ xa được."
"Lão quỷ này có nhiều sáng kiến quả thật rất đặc biệt..." Diệp Thiếu Dương hít sâu một hơi, hỏi tiếp: "Tại sao Diệp Tiểu Thước với Tuyết Kỳ lại vào thôn, bọn họ có thân phận gì trong đó?"
"Tại sao bọn họ vào thôn thì những quỷ hồn bình thường như chúng ta không biết được, ta chỉ biết bọn họ là thủ hạ thân cận nhất của Tiên Nương, chức vị là cao nhất, tu vi cũng cực mạnh, còn được gọi là Kim đồng Ngọc nữ, nhưng không thường xuất hiện lắm. Phía dưới bọn họ còn có một đám quỷ tốt, cầm đầu là 'Bốn người' Nhật Dạ Tuần Du và Quỷ Vương Phán Quan, mà Dạ Tuần Thần chính là quỷ hồn bị con giết ngày hôm đó.
Bọn quỷ tốt thì phụ trách trông chừng Quỷ Tiên Thôn, không để chúng ta ra ngoài, cũng không cho người khác tiến vào. Ngày đó, các con tiến vào là từ Tiên Sơn xuống, dọc theo Tiên Tuyền (suối tiên) mà đến, đó chính là địa phương mà không có ai canh giữ cả."
Tiên Sơn? Tiên Tuyền? Diệp Thiếu Dương suy nghĩ một hồi mới biết đó chính là chỗ ngọn núi cùng dòng suối chảy ra nước Vong Xuyên, trong lòng im lặng, Quỷ Mẫu này ngay cả những cái tên như thế cũng đặt được, còn Nhật Dạ Tuần Du, Quỷ Vương Phán Quan cũng đều có hết, không trách những quỷ hồn kia thật sự tưởng nơi này chính là quỷ vực tiên cảnh.
Trầm ngâm hồi lâu Diệp Thiếu Dương mới hỏi một vấn đề quan trọng nhất: "Hình dáng Tiên Nương của các người như thế nào?"
Chú ba lắc đầu đáp: "Cho tới giờ chúng ta chưa từng thấy qua diện mạo của Tiên Nương, chỉ thỉnh thoảng nghe được tiếng của bà ta truyền xuống từ Tiên Sơn vào các dịp lễ lớn hoặc hôn lễ, còn những lúc khác thì mệnh lệnh đều được thông qua từ một người khác, cho nên bọn ta đều gọi cô ta là Tiên Linh..."
Diệp Tiểu Manh không nhịn được chen vào một câu: "Quỷ Tiên Thôn này tồn tại lâu như vậy, mặc dù nơi đó rất ít người qua lại, nhưng cũng không đến nổi hơn mười mấy năm mà chẳng một ai đi ngang, tại sao người trên trấn lại không biết sự tồn tại của nơi này chứ?"
Chú ba đáp: "Không phải ta đã nói rồi sao, Quỷ Tiên Thôn có rất nhiều quỷ tốt canh giữ, nếu có người đến gần thì họ sẽ bố trí quỷ chướng dẫn người đó đến nơi khác, hoặc là ẩn giấu Lưỡng Giới Sơn đi, tóm lại là tuyệt đối không để người ngoài đến gần nhưng cũng không đả thương những người đó, hơn nữa họ không cho phép chúng ta ra ngoài, ngay cả báo mộng cũng có nội dung quy định, tuyệt đối không được câu bất kỳ quỷ hồn nào vào thôn, chỉ có quỷ hồn chết tự nhiên ở những nơi kế cận thì mới được câu vào."
Diệp Thiếu Dương nghe xong liền trầm ngâm nói: "Quỷ Mẫu làm vậy là muốn sự tồn tại của Quỷ Tiên Thôn càng ít người biết càng tốt, bà ta cũng không dám tùy tiện hại người, nếu không sẽ khiến nơi này hoàn toàn ngăn cách với thế giới bên ngoài."
Diệp Tiểu Manh cau mày hỏi: "Tại sao lại như thế?"
"Vì không muốn bị tiêu diệt." Diệp Thiếu Dương đáp: "Quỷ yêu tu vi càng thâm hậu thì càng thông minh, biết được âm ti rất đáng sợ, cho nên Quỷ Mẫu này mới không có địch ý gì với âm ti, hoặc là ít nhất còn chưa nghĩ tới, chẳng qua bà ta chỉ muốn khống chế một ít quỷ hồn để họ không ngừng cung cấp quỷ tử cho mình tu luyện mà thôi.
Ngược lại, nếu như bà ta điên cuồng khuếch trương lãnh địa, tùy ý giết hại người vô tội thì sẽ dẫn đến sự chú ý của âm ti, rồi âm binh sẽ tới dẹp loạn, trước không nói thắng hay bại, bà ta chắc chắn sẽ không dám mạo hiểm như vậy."
Diệp Tiểu Manh lắc đầu: "Em vẫn không hiểu, hết thọ hạn là nguyên nhân chết của con người, trong Sinh Tử Bộ không phải đã ghi chép rõ ràng rồi sao? Sau khi người thường chết hồn phách bị Quỷ Mẫu bắt đi, không thể đến âm ti báo cáo được, chẳng lẽ âm ti không truy cứu chuyện này sao?"
Diệp Thiếu Dương cười lên: "Quy củ chỉ là vậy thôi, mỗi ngày ở dương gian đều có rất nhiều người chết, trong số những quỷ hồn không đi âm ti thì một số là lưu luyến dương gian, một số thì lang thang nơi quỷ vực hoặc tiến vào Thái Âm Sơn, ... Với số lượng lớn như vậy, âm ti căn bản không có biện pháp xử lý, nếu là ở quỷ vực thì còn có thể bắt một ít, nhưng ở dương gian thì bọn họ không tiện đi lên, cho nên chỉ có thể trông cậy vào pháp sư.
Nhớ kỹ một điều: Âm ti kiêng kị nhất chính là quỷ hồn giết người, làm nhiễu loạn trật tự ở dương gian, mà Quỷ Mẫu này, sau khi thành lập Quỷ Tiên Thôn cũng không giết một ai, chỉ thu thập những quỷ hồn chết tự nhiên.
Cho nên, những tồn tại như Quỷ Tiên Thôn thì âm ti coi như đã biết, nhiều lắm cũng chỉ phạt tội phi pháp, chứ tuyệt đối không đem binh dẹp loạn mà giao cho pháp sư nhân gian tới xử lý, bởi vậy nghiêm túc mà nói, chuyện xảy ra lần này chính trách nhiệm của pháp sư chúng ta."
Diệp Tiểu Manh chậm rãi gật đầu: "Nhưng em vẫn không rõ, mục đích tu luyện của Quỷ Mẫu này là gì?"
Diệp Thiếu Dương nhún vai đáp: "Quỷ hồn tu luyện để tăng tiến tu vi, đó là bản năng của chúng. Có lẽ Quỷ Mẫu này có mục đích gì đó to lớn hơn, thậm chí còn muốn trở thành chủ nhân Thái Âm Sơn thứ hai ở nhân gian thì sao, chuyện này chúng ta không thể đoán mò được, dù sao nếu đã gặp anh thì cùng lắm là cá chết lưới rách thôi."
Chú ba nghe được ý muốn liều chết của hắn, liền khoát tay lia lịa: "Không thể được đâu, Quỷ Tiên Thôn nhiều quỷ tốt với lệ quỷ như vậy, cộng thêm Kim đồng Ngọc Nữ, Nhật Dạ Tuần Du, Quỷ Vương Phán Quan, hơn nữa còn có Quỷ Mẫu Tiên Nương kia, một mình con có lợi hại thế nào cũng không phải đối thủ của bọn họ đâu."
Diệp Thiếu Dương sờ cằm, ánh mắt thâm thúy nhìn ra cửa sổ, nói: "Lúc nãy con đã tính tới, Oán Lệ Quỷ xảy ra hôm nay chính là Quỷ Mẫu kia thị uy với con, bây giờ coi như con không làm gì bà ta thì sớm muộn gì bà ta cũng tới tìm con."
Suy nghĩ một chút nói: "Bất quá người nói cũng đúng, một mình con đương nhiên không đấu lại nhiều người như thế, con phải tìm thêm vài người trợ giúp nữa mới được."
Diệp Tiểu Manh lập tức tự đề cử mình: "Không phải còn có em sao."
"Em..." Diệp Thiếu Dương nhìn cô một hồi, đem những lời dễ gây tổn thương nuốt trở về, nói: "Đúng vậy, em cũng là một trợ thủ rất lợi hại, nhưng vẫn chưa đủ, anh còn cần thêm mấy người nữa."
Tiểu Mã hỏi: "Tứ Bảo với Lão Quách à?"
Diệp Thiếu Dương gật đầu, hai người này nhất định không thể thiếu được, bất quá vẫn còn một người còn quan trọng hơn so với bọn họ, hơn nữa, mình cũng rất cần nàng...