"Uh, buổi trưa hôm nay lên xe, khi xem xong Vũ Vũ thi đấu xong là tôi khởi hành " Tiểu Mã ngây người,"Tối hôm qua ăn cơm không phải cậu nói là mai mới đi sao, sao giờ lại thay đổi ?" Diệp Thiếu Dương cười cười,"Không muốn mấy người họ phải đi tiễn, là tôi nói dối bọn họ, mà cũng chẳng phải sinh ly tử biệt gì, xong viêc tôi lại về đây ." Tiểu Mã vẫn đang kinh ngạc đứng đấy, trên mặt hiện chút do dự ra. Diệp Thiếu Dương đá hắn một cái rồi nói: "Cậu đang suy nghĩ cái gì đấy." "Tôi muốn cùng đi với cậu vốn định hôm nay tìm Bình Bình, thương lượng một chút . . ." Ngựa con ngập ngừng nói. Diệp Thiếu Dương trong nội tâm khẽ động, cố ý trợn mắt,"Tôi muốn được tự do tự tại, bạn tốt tôi rất vui vì cậu có bạn gái, mà lại có được người như Vương Bình, nên biết quý trọng, thành ý của cậu tôi ghi nhận ." Tiểu Mã thấy Diệp thiếu Dương như vậy, không nói được lời nào đành cúi đầu ."Vậy được rồi, cậu giúp tôi thu dọn đồ đạc trên giường giúp tôi, tôi đi tiễn Quả Cam. Xong việc ở quê tôi sẽ tìm cậu " Nói xong, Diệp Thiếu Dương vào vai Tiểu Mã, cùng Quả Cam rời đi, Tiểu Mã vẫn chưa cùng đi ra, trong nội tâm rất là khó chịu, tiểu tử này rõ ràng không muốn tiễn mình ! Gọi một xe taxi lái đến vùng ven sông . —— ngày hôm qua hắn cùng Quả Cam thương lượng, đưa nàng đến bờ Trường Giang, nàng có tự mình bơi về Nam Hải, vừa vặn ven đường có thể ngắm cảnh ven bờ sông . Nàng là là yêu có tu vi, cho nên Diệp Thiếu Dương cũng không lo lắng an toàn của nàng . Xe taxi dừng lại trên cầu sau khi xuống xe, sau khi xe taxi rời khỏi, Diệp Thiếu Dương đưa nàng đến bờ sông, nơi này là đi Hồng khu, một người đều không có. Diệp Thiếu Dương dặn dò nàng một lúc, cho nàng yên tâm tu luyện, tuyệt đối không nên vướng vào mấy cuộc ẩu đả . . bla bla, Quả Cam từng cái nhớ kỹ, trong ánh mắt luyến tiếc không rời ."Được rồi, cô đi ta đứng nhìn cô ." Diệp Thiếu Dương nói. Quả cam không suy nghĩ gì quay lưng lại, cởi nút áo "Này, cô định làm gì!" Diệp Thiếu Dương kêu to. Quả Cam kinh ngạc nhìn hắn,"Cởi quần áo, tôi bỏ quần áo truocs khi xuống nước, nuốt vào trong miệng, thì mới tránh bị ướt, không khi nên bờ tôi biết mặc cái gì !" Diệp Thiếu Dương ngơ ngẩn, chính mình rõ ràng đã quên mất cái vụ này, lập tức khoát khoát tay nói,"Được được, vậy khi ta rời đi thì cô hãy cởi nhé "Ah, Lão đại, hẹn gặp lại, Qua Qua hẹn gặp lại nhé ." "Tiểu sư muội hẹn gặp lại gặp lại, đừng quên những gì ta dặn đó !" Diệp Thiếu Dương đối với quả cam khoát khoát tay, quay người rời đi, hướng về phía cầu đi lên, Qua Qua nhảy đến trên bả vai hắn ngồi, hắn là quỷ thân, không có gì sức nặng, hơn nữa có thể huyễn hình thu nhỏ lại, ngồi xổm người trên bờ vai sẽ không có chút gì ảnh hưởng. Diệp Thiếu Dương ngay từ đầu rất phản đối nó làm như vậy, cảm giác mình đang làm xiếc khỉ, tại Qua Qua không thuận theo không buông tha, không chịu xuống, cũng đành chấp nhận, vỗ một cái vào mông Qua Qua "Ngươi dặn dò nàng cái gì ?" "Hắc hắc, bí mật." Diệp Thiếu Dương im lặng, đi lên phía cầu, theo bản năng quay đầu lại nhìn thoáng qua Quả Cam, kết quả nàng đứng tại bên cạnh bờ cởi quần áo, trắng bóng một mảnh, làm cho hai con mắt của hắn sắp rơi xuống đất, vội vàng quay đầu đi Quả Cam khóe mắt liếc qua Diệp Thiếu Dương bên này, thấy hắn rời đi khỏi tầm mắt, cười hắc hắc, đem quần áo lại mặc, theo bờ sông, bước chân nhẹ nhàng rời đi . Nàng không muốn về nhà sớm, bị nhốt hai năm giờ mới được tự do, cả thành phố rộng lớn thế này còn chưa được ngắm, định bụng sẽ đi thăm thú khắp nơi trong thành phố rồi mới về nhà . . . Diệp Thiếu Dương cho rằng Quả Cam đi rồi, gọi xe taxi tới đón, lại lấy điện thoại ra xem tin nhắn của Trang Vũ Ninh nhắn tối qua đưa cho lái xe xem ."Đài Truyền Hình số 1, diễn tại sảnh lớn." Lái xe khởi động ô tô, quay lại nhìn Diệp Thiếu Dương cười cười,"Cậu là đi xem chung kết ca sỹ quyết đấu đấy hả?" Diệp Thiếu Dương gật đầu.
"Hắc hắc, cậu ủng hộ ai?" "Tôi . . . Trang Vũ Ninh ." Diệp Thiếu Dương thuận miệng trả lời, ngoại trừ nàng, cmình còn không biết những ai tham gia ."Thật sự ah, ta cũng ưa thích Trang Vũ Ninh chậc chậc, cái dáng vẻ của cô gái mới lớn. . . ca hát lại nghe êm tai " đại ca lái xe vẻ mặt say mê thao thao bất tuyệt "Đúng rồi, ngươi nghe nói chuyện này chưa, Vũ Vũ gần đây hẹn hò với một nam nhân, bị người ta phát hiện ra rồi, lại còn bị đám thợ săn ảnh chụp được hai người cùng đi vào nhà nàng ." Diệp Thiếu Dương kinh hãi, nghĩ thầm không phải đang nói mình sao. Dùng vẻ mặt và ngữ điệu có vẻ quan tâm, thăm dò nói: "Chuyện gì xảy ra vậy ?" "Một cái tiểu tạp chí nói, còn có ảnh chụp hai người, theo tôi nghĩ là, cái này là tin đồn thất thiệt, người ta chẳng lẽ người ta không thể cùng nam nhân gặp mặt ? Hơn nữa ta nhìn qua, anh chàng kia chẳng qua chỉ là bảo vệ của Vũ Vũ ." Diệp Thiếu Dương giơ ngón tay cái lên nói: "Đại ca cao kiến." "Hắc hắc," đại ca lái xe càng nói càng giống thám tử đang phân tích "Đây không phải rất rõ sao, trên tấm ảnh cái kia nam nhân ăn mực thì bình thương, nhìn bộ dạng cũng chẳng phải chuẩn soái ca sơ mi trắng, sao Vũ Vũ có thể để mắt đến hắn được ." Đại ca lái xe quay đầu nhìn hắn một cái,"Mà người trên tấm ảnh kia cũng giống cậu đó, cậu xem cậu thì Vũ Vũ có để ý đến không "Đại ca, có thể đi nhanh thếm chút được không ." Diệp Thiếu Dương im lặng. Đến nơi theo như chỉ dẫn trên điện thoại sau khi xuống xe, Diệp Thiếu Dương vốn đang lo lắng cho mình không tìm thấy vị trí của đại sảnh lớn ở đâu, kết quả xem xét, khắp nơi người ta tấp nập, có rất nhiều tay nâng băng rôn cùng khẩu hiệu thiếu nam thiếu nữ dừng lại ở đường cái bên cạnh, ánh mắt sáng quắc quan sát xe cộ lui tới, trong đó có tên Trang Vũ Ninh Diệp Thiếu Dương suy đoán những. . . này tám phần là cái gọi là đám fans hâm mộ, tại đây chắn thần tượng của mình xuống xe đây này. Trong đám người cũng không có thiếu các thể loại người, bọn vé chợ đen, bán hạt dưa, bán mỳ, bán cháo Bát Đảo, trộm đồ . . . Diệp Thiếu Dương đang muốn chen vào giữa đám người để đi vào, đột nhiên trong đám người có người hét lên phấn khích rồi hô to hai chữ "Vũ Vũ" Quay đầu nhìn lại, một cỗ xe sang trọng đứng ở ven đường, hai gã bảo tiêu trước
xuống xe, ngăn đám người, sau đó một một mỹ nữ trang phục lộng lẫy, từ từ xuống xe, Diệp Thiếu Dương nhìn hồi lâu, mới nhận ra là Trang Vũ Ninh. Nàng hôm nay, toàn thân cao thấp đều tỉ mỉ chăm chút trang điểm, nhìn về phía trên xinh đẹp mê lòng người, cùng với bộ mặt tươi cười, ánh mắt ấm áp, vẫy tay về phía fan hâm mộ, . Đám bảo an ùa xuống đường, hướng về phía đại sảnh đi tới thỉnh thoảng bị chặn lại, đám Fans hâm mộ tặng hoa cùng yêu cầu kí tên. Nàng không nhìn thấy Diệp Thiếu Dương. Diệp Thiếu Dương đi theo dòng người, đi vào đại sảnh phía trước, đưa vé cho người soát vé, có người từ phía sau vỗ một cái vào vai Diệp Thiếu Dương, quay đầu nhìn lại thì ra là Trang Thái."Tiểu Diệp ah, ta dẫn cậu đi vào ." Trang Thái thân mật nói, cũng ra hiểu im lặng tráng nhắc tới tên Trang Vũ Ninh, tránh cho bị bọn họ vây lấy. Đi theo Trang Thái vòng qua phía hông của sảnh lớn, đi vào chỗ ngồi đã được sẵn tại hàng thứ ba Trang Thái lại để cho Diệp Thiếu Dương ngồi tại gần vị trí lối nhỏ đi vào ."Cậu ngồi đây, Vũ Vũ chút nữa sẽ dễ dàng nhận ra cậu