"Kìa, đừng nóng vội, chưa thể điểm mắt được đâu ." Hồ uy nói xong, lấy trong tay áo ra một cái tháp hình tam giác, đặt lên bàn, Diệp Thiếu Dương và Mã Thừa hai người nhìn chăm chú nhìn lại, cái tháp này đại khái được làm bằng thủy tinh một nửa trong suốt, nhìn hơi mờ, bên trong giam giữ một tiểu hài nữ to tầm bằng nắm tay, tóc buộc kiểu thắt bím 2 bên, mặc một cái yếm màu đỏ, con mắt là màu xanh da trời, hình dáng rất là đáng yêu, không có một tia tà khí, điềm đạm đáng yêu nhìn Mã Thừa.
"Đây là . . . Tiểu quỷ?" Mã Thừa giật mình trừng to mắt, căn bản là không cần phải đóng kịch, hắn thật sự cảm thấy giật mình.
Hồ Uy gật gật đầu,"Ta sẽ trực tiếp bắt nó cho vào Cổ Mạn Đồng cho Mã Công Tử xem ." Nói xong, lấy ra trong túi xách một cái hộp nhỏ bằng đồng, vừa vừa mở ra, liền có một mùi gây gây, mùi máu tươi, Diệp Thiếu Dương hít hít cái mũi, nói ra: "Máu chó mực ?"
"Trộn Pháp Dược với máu chó đen, cái này gọi là Cao Khu Hồn, có thể làm cho tiểu quỷ né tránh không kịp."
Hồ uy để Cổ Mạn Đồng xuống dưới, bên dươi kê một lượng lớn giấy màu vàng lại để một cái nghiên mực bên cạnh bàn, sau đó thò tay vào trong bình kia, lấy một ít thuốc mỡ ra, vẽ lên giấy vàng một đạo đường cong màu đỏ Ngón tay của hắn di chuyển rất linh hoạt, rất tập trung vẽ . . . , Diệp Thiếu Dương cũng là lần đầu tiên thấy có người thi triển thuật Dưỡng Quỷ, cảm thấy rất là mới lạ, cùng Mã Thừa nhìn rất nghiêm túc . Sau vài phút đồng hồ, Hồ uy hít một hơi, ngẩng đầu lên, nói ra: "Xong rồi ." Trên tập giấy vàng là một loạt các đường ngoằn ngèo nhìn như mê cung, Diệp Thiếu Dương chưa từng nhìn qua, nhưng nếu chăm chú nghiên cứu sẽ phát hiện, đây là một loại Quỷ Khu trận pháp nhỏ . Hồ uy dùng chu sa vẽ lên lòng bàn tay Thái Cực Ấn, sau đó mở tháp thủy tinh ra, đem tiểu nữ quỷ thả ra . Tiểu quỷ này là có tu vị đấy, sau khi ra khỏi tháp, lập tức muốn chạy trốn, vừa bay lên, đã bị Hồ uy một chưởng đánh xuống, rơi vào Quỷ Khu trận ở bên trong, thân ảnh lập tức thu nhỏ theo trận pháp, thu nhỏ lại tầm bằng một nắm đấm lớn, Hồ Uy dùng máu chó đen vẽ một đường cong lập tức trở thành một dải dài nhìn như một dòng sông máu . Họa Huyết Thành Hà ( dùng máu vẽ thành sông) ! Diệp Thiếu Dương thiếu chút nữa kêu ra tiếng ra, đây chính là pháp thuật nội môn mao Sơn chuyên dùng cho Quỷ Khu, không nghĩ tới Mao Sơn Bắc tông cũng sẽ dùng . Mấu chốt nhất là, cái này tại nam tông là một pháp thuật cao cấp, không nghĩ tới bị Hồ uy dùng pháp thuật đó để làm việc hạ lưu này, nhất thời cảm thấy lòng đầy căm phẫn. Bất quá. . . lại cảm giác được Hồ uy dùng ánh mắt liếc mình Diệp Thiếu Dương nghĩ đến mình bây giờ chỉ là một đệ tử ngoại môn Mao Sơn, cố ý tỏ ra kinh ngạc cùng thần sắc hoảng sợ, thể hiện là mình không hiểu chút gì về pháp thuật kia, tiếp tục nhìn tiểu quỷ. Tiểu quỷ tựa hồ vô cùng sợ hãi nhìn hai bên tường máu di chuyển, do dự đi lên phía trước, đến chỗ giao nhau của 2 tờ giấy, Hồ uy lập tức hai tay kết ấn, ấn một cái vào giấy vàng, Sông máu bắt đầu nổi sóng lớn đánh vào người Tiểu Quỷ ."A. . Tiểu Quỷ bị đau khóc rống lên trên người nó xuất hiện một tia hơi thởi màu xám, sau đó dần tan biến, . Tiểu quỷ vừa khóc vi đau, nhưng vẫn tiếp tục hướng đi về trước, đến chỗ giao nhau thứ 2, lại giống đợt trước Tiểu Quỷ bị đánh tiếng gào thét thê lương hơn, hiển nhiên lần này dòng sông máu ảnh hưởng không ít tới nó."
Đây là đang làm gì đó?" Mã Thừa cau mày, có chút không đành lòng nói.
"Cái này gọi là Tẩy linh, dùng sông máu tẩy đi một lần linh khí của nó, để cho quỷ sai tìm không thấy, đồng thời nó không thể chủ động chạy đến âm ti có thể yên tâm ở trong Cổ Mạn Đồng như vậy cần 7 lần tẩy linh mới thành công "
Mã Thừa nói:"Chẳng lẽ tất cả Tiểu Quỷ đều làm như vậy ?" "Chỉ có con Tiểu Quỷ nào có tu vi mới cần tẩy rửa linh hồn, bằng không thì tương lai có lẽ sẽ có phiền toái."
Hồ uy ngẩng đầu, xong nhìn Diệp Thiếu Dương cười cười, có chút đắc ý nói: "Dương sư đệ, chiêu thức ấy gọi là tẩy rửa linh hồn, là một pháp thuật nội môn Mao Sơn chắc đệ chưa từng nhìn thấy?" Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, nhưng trong lòng mắng một câu: Tà ma ngoại đạo.
Mã Thừa cố ý phối hợp nói: "Sau này nếu có cơ hội cùng hãy theo học hỏi Hồ tiên sinh lấy thêm chút kiến thức ." "Vâng, đúng là phải học hỏi nhiều ." Diệp Thiếu Dương cảm giác mình luôn luôn là người nhẫn nhịn, nhưng lập tức tiểu quỷ này đã bị làm cho thống khổ, cơ hồ có chút nhịn không được, hai bàn tay ở dưới bàn trà khẽ nắm lại thành nắm đấm. Ngay tại lúc này hắn không muốn khống chế cảm xúc nữa, Mã Thừa đột nhiên vỗ vào cánh tay của hắn, nói :"Phiền ngươi xuống dưới lấy cho ta cặp da ta để quên trong xe rồi ." Diệp Thiếu Dương lập tức thông suốt, Mã Thừa nhất định là đoán được trong lòng mình sẽ không đành lòng, mặc dù mình biểu hiện vô cùng bình thường, vì vậy càm chìa khóa xe bước nhanh xuống lầu . Đi ra Tiệm Thuốc Đông Y, lập tức, hắn sâu hít sâu một hơi, trong lòng âm thầm thề, nhất định phải đem Hồ uy cái thằng gia hỏa táng tận lương tâm này giết chết
Sau khi đã khống chế được cảm xúc, đang muốn quay người đi vào, nhìn thấy Tứ Bảo Pháp Sư từ phía đối diện đi lại ."Ha ha, Dương huynh đệ, đã lâu không gặp!" Tứ bảo pháp sư rất khách khí đi tới, vốn định cùng Diệp Thiếu Dương ôm một cái nhưng nhìn hắn lạnh lùng, vì vậy đổi thành bắt tay . Hàn huyên vài câu, Tứ Bảo pháp sư mời hắn cùng lên lầu. Trở lại lầu hai trong gian phòng ké bên, nhìn trên bàn trà, tiểu quỷ đã leo ra khỏi giấy vàng, thân thể đã gắn vào bên trên Cổ Mạn Đồng. Hồ uy trong bọc lấy ra một tấm vải đỏ, che Cổ Mạn Đồng, đem tiểu quỷ bọc hết vào, bó chặt phía dưới, sau đó hai tay dọc theo vải đỏ không ngừng niết mà bắt đầu. . . , nhắm mắt lại, không ngừng niệm chú ngữ, đột nhiên hai mắt mở ra, dùng sức rút sạch vải đỏ, thở ra một hơi, nói : "Thành công rồi !"
Mã Thừa hơi cười rộ lên, gật đầu nói: "Hồ tiên sinh khổ cực rồi ."
"Mã công tử đừng khách khí, đến, có thể vẽ rồng điểm mắt rồi."
Hồ uy cầm lấy bút chu sa, đưa vào tay Mã Thừa . Mã Thừa có chút do dự . Hồ uy còn tưởng rằng hắn là không biết như thế nào để điểm, giảng giải nói: "Đây chỉ là một loại nghi thức nhận chủ, điểm thành con mắt như thế nào, bản thân không có vấn đề gì, Mã công tử tùy tiện điểm xuống dưới là được." Mã Thừa nhìn Diệp Thiếu Dương không có chút hành động phản đối nào, đành phải cầm chặt bút chu sa điểm mội bên một cái vào mắt Cổ Mạn Đồng . Hai tròng mắt của Cổ Mạn Đồng bỗng xuất hiện một Đạo Linh quang, một lúc sau mới biến mất. Hồ uy cười nói: "Mã Công Tử người có thể cầm nó về được rồi, cứ mỗi sớm tối chăm sóc nó, hai nén hương ba chén nước, hai cái hương nến, nhất định phải là do người tự làm, tâm có thành mới ắt linh, còn có thêm lư huong trước khi về ta đưa trước cho ngài một ít khi nào hết gọi điện thoại cho ta . Tiểu quỷ này hiện tại bị thương, đại khái bảy ngày có thể khôi phục." Mã Thừa gật gật đầu, nói cảm ơn . Hồ uy còn nói thêm: "Hương nến các loại, chỉ là phụ trợ tu luyện, mỗi ngày nên thêm một thứ gì đó cho nó, chỉ cần lấy một ít nó hấp thu chính là trong đồ ăn tinh khí, không thật sự ăn tươi. Cho nên mỗi buổi sáng người lấy một phần đến gian phòng của nó, buổi tối thay đổi một lần nữa mang vào cho nó