Chương 344: Đường Âm Dương

Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Thanh Tử 11-11-2023 12:44:36

Diệp Thiếu Dương vứt bỏ lá bùa đang hóa màu bạc trên tay, hắn mở to hai mắt nhìn về phía chiếc quan tài, nửa phía dưới quan tài là trong suốt, ba cái bình miệng rộng được xếp thanh ngắn chỉnh tề, đều không bị bịt kín, hầu hết những chiếc bình, đều cuộn một thân thể nhỏ bé bên trong, rõ ràng chỉ có thể là trẻ nhỏ, nhưng hình dáng trông lại có vẻ như là đứa trẻ lên ba, còn có nét giống trẻ bốn đến năm tuổi, nam nữ đều có. Có mấy "Tiểu hài tử", ghé vào vách bình làm bằng thủy tinh, mở to đôi mắt, cõi lòng đầy mong chờ nhìn Diệp Thiếu Dương, nhưng đại đa số là khóc. Những hài tử này, bộ dáng trông thực đáng yêu, không hề có một chút vẻ dữ tợn. "Trời ạ, tất cả, đều là tiểu quỷ?" Tạ Vũ Tình thất thần nói. Diệp Thiếu Dương hít sâu một hơi, gật gật đầu,"Đều là tiểu quỷ, nhưng cơ thể lại không hề có lệ khí và oán khí, cho nên tướng mạo rất đẹp." "Tại sao chúng lại bị nhốt tại nơi này?" "Đương nhiên là để cấy vào Cổ Mạn Đồng," Diệp Thiếu Dương nhíu mày nhìn lũ tiểu quỷ, lẩm bẩm nói: "Trước nay tôi vẫn bực tức, Hồ Uy làm ra mấy chuyện như vậy, lấy đâu ra nhiều tiểu quỷ, để bỏ vào Cổ Mạn Đồng, thì ra đầu tiên là hắn dự trữ, một khi có người mua, hắn tới nơi này một lần, sau khi trừ bỏ oán khí, đưa tiểu quỷ vào trong Cổ Mạn Đồng. Thân là pháp sư, lại đi câu hồn trục lợi, phạm phải thiên đạo!" Tạ Vũ Tình nhíu mày nói: "Ta cũng không rõ a, nơi này trước kia không phải bị phong bế rồi sao, mặt trên lại còn bị một cái quan tài nặng đè lên như thế, cũng không có địa đạo nào, nếu Hồ Uy tới đây lấy tiểu quỷ, thì phải lấy ra như thế nào?" "Quỷ ở nhân gian vốn dĩ đã là vô hình, khẳng định hắn đã dùng Thuật Nhiếp Hồn, có thể trực tiếp xuyên thấu mặt đất, bắt tiểu quỷ đi." Diệp Thiếu Dương giải thích nói. "Vậy phải làm sao bây giờ?" Tạ Vũ Tình nhìn mấy bình thủy tinh, nói: "Ta thấy bộ dáng bọn chúng rất muốn thoát ra, muốn thả chúng ra không?" "Không phải thả ra, là đưa bọn chúng đi âm ty." Lúc này, Vô Nguyệt đạo trưởng chen vào một câu: "Diệp thiên sư, không thể làm thế được, mấy tiểu quỷ này đã sớm bỏ lỡ thời gian, khẳng định với cậu chúng không có ý định đi xuống, chúng sẽ ở nhân gian, nếu cậu thả chúng ra ngay lập tức, chúng ta hai người chỉ có bốn tay, e rằng một trong số chúng sẽ chạy thoát." Biết thân phận của Diệp Thiếu Dương là thiên sư, cách ứng xử của Vô Nguyệt đạo trưởng tức khắc trở nên cung kính rất nhiều, không dám thể hiện nữa. Diệp Thiếu Dương gật gật đầu,"Lời nói của ngươi rất có lí. Không thẻ trực tiếp thả chúng ra, chỉ có đặt Đường Âm Dương, siêu độ ở đây." Vô Nguyệt đạo trưởng sửng sốt, nếu như siêu độ cho nhiều quỷ hồn như vậy, yêu cầu mười phần đại công lực, nhưng nghĩ đến hắn là thiên sư, lại không định nói nhiều nữa. Diệp Thiếu Dương mở ba lô ra, lấy ra một hộp đinh đồng bảy tấc, sau đó tay cầm Âm Dương La Bàn, vòng quanh bình thủy tinh, hắn chậm rãi đi lên, tìm kiếm Cửu Cung Chi vị sao cho thật chuẩn xác, một khi tìm được, hắn sẽ hạ đinh đồng tại đó. Vô Nguyệt đạo trưởng đi lên, thấy Âm Dương Bàn trong tay hắn, thấy cũng giống la bàn của mình, so lại thì thấy của Diệp Thiếu Dương nhiều hơn hai vòng, lập tức kích động nói: "Đây là Mao Sơn Âm Sinh La Bàn?" "Đúng." Diệp Thiếu Dương thuận miệng lên tiếng, tiếp tục dò phương vị. Vô Nguyệt đạo trưởng tiếp tục đi theo bên người hắn, ngượng ngùng nói: "Theo như truyền thuyết, Âm Sinh La Bàn sử dụng Âm Sinh Bát Quái, dựa theo thượng định càn khôn, cùng hạ phân âm dương, là một pháp bảo chí tôn." "Đúng." Diệp Thiếu Dương lại lên tiếng. " Âm Sinh Bát Quái này, chính là một vòng ở ngoài cùng của la bàn. . ." Diệp Thiếu Dương bỗng nhiên tỉnh ngộ, lấy tay che đi âm dương bàn, nói: "Ngươi có ý gì, sao lại hiểu rõ Âm Sinh Bát Quái Vô Nguyệt đạo trưởng xoa xoa tay, không dám nói nhiều nữa. Diệp Thiếu Dương nói: "Chắc hắn ngươi biết rõ, trong Âm Sinh Bái Quái có Hàm Cơ Chi Số, không phải ai cũng có thể am hiểu, bài vị của ngươi không đủ, nếu ta truyền thụ cho ngươi, ngươi sẽ không đạt nổi tâm đạo, đi vào tẩu hỏa nhập ma, ngược lại sẽ làm hại ngươi." Vô Nguyệt đạo trưởng chắp tay lại, hổ thẹn nói: "Tôi nhất thời kích động, đã đi quá giới hạn, xin cầu Diệp. . . Sư tổ tha thứ cho." Đem cây đinh đồng cuối cùng đóng xuống mặt đất, Diệp Thiếu Dương thu hồi âm dương bàn, lấy ra ống mực, dựa theo cách hạ đinh của chính mình, lấy ra tơ hồng chu sa, treo ở trên đầu cây đinh, sau khi bố trí hoàn hảo, từ ngoài nhìn vào, toàn bộ là một hình xoắn ốc không cân đối, một đầu nối với quan tài, sau đó càng ngày càng xoắn, dẫn tới vị trí cửa sổ. Diệp Thiếu Dương lây ra ba cây nến đỏ, bật lửa lên đặt xuống một loạt trước quan tài, chính mình khoanh chân ngồi ở vị trí phía sau một chút, quay đầu hướng Vô Nguyệt đạo trưởng nói: "Giờ ta bắt đầu, người đến phía trước khia quan, sau đó hãy ra bên cạnh hộ pháp nhé." "Thật là vinh hạnh!" Vô Nguyệt đạo trưởng nhảy vào hố mộ, di chuyển cái quan tài đi. Diệp Thiếu Dương đột nhiên nhớ tới bí thư chi bộ thôn cùng hai đứa cháu trai hắn còn ở đây, cảm thấy không ổn, vì thế quay đầu nói: "Hôm nay đa tạ các ngươi, đi về trước đi." Bí thư chi bộ thôn mặt tươi cười, xua xua tay nói: "Chúng ta ở lại xem cảnh náo nhiệt." Hai đứa cháu trai hắn cũng ngượng ngùng cười cười, không muốn đi. Trước đó khi Diệp Thiếu Dương tiêu diệt xong thủy thi, bọn họ đều chứng kiến, tuy rằng thực kinh khủng, nhưng lại bị Diệp Thiếu Dương thu phục dễ dàng, hiện tại chỉ là siêu độ tiểu quỷ, càng cho họ cảm giác an toàn, nếu giò không được xem, khả năng đời này cũng không còn cơ hộ, đương nhiên định lưu lại để chứng kiến cảnh náo nhiệt. Diệp Thiếu Dương đang định đuổi bọn họ đi, lúc này chuông điện thoại reo lên, là tiếng chuông tin nhắn. Lúc này, hắn không để ý tới cái đi động, bất quá tiếng chuông như nhắc nhở hắn rằng: Vạn nhất lúc mình đang tập trung siêu độ cho vong linh, di động lại vang lên, dễ dàng phân tâm, vì thế hắn móc điện thoại ra, ném cho Tạ Vũ Tình, nói: "Cầm hộ ta." Tạ Vũ Tình bắt lấy, nói: "Để ta xem mĩ nữ nào nhắn tin cho ngươi." Vì thế click mở tin nhắn, nhìn thoáng qua, cô đương trường ngây người. "Mĩ nữ nào, mà dọa cô thành ra như vậy," Diệp Thiếu Dương thuận miệng hỏi. Tạ Vũ Tình đưa điện thoại đến trước mặt hắn, Diệp Thiếu Dương quét mắt qua, nội dung tin nhắn chỉ gọn gàng trong một dòng: Hồ Uy đã đến ngôi nhà cũ, mau tìm cách đối phó. Không xong! Chính mình đang còn chú ý đến hai cơ quan trong quan tài, đương nhiên không để ý đến điều này "Căn cứ nuôi quỷ" chủ nhân: Hồ Uy! Vội vàng nhìn Vô Nguyệt đạo trưởng nói: "Trước mắt đừng khai quan!" Nhưng đã muộn một bước, quan tài đã bị mở ra, từng đạo quỷ ảnh, phát ra nhiều tiếng gào thét, hướng phía ngoài bay ra, vừa ra quan tài, lập tức tỏa ra bốn phía. "Thiên đạo rất rõ ràng!" Diệp Thiếu Dương miệng phát ra một câu, lệnh cho mấy quỷ ảnh mau đứng lại, đồng thời ném ra một tấm linh phù, phi đến giữa không trung, phát ra một đạo kim quang, đánh mấy quỷ hồn nhốt vào đường âm dương được tạo bởi chỉ chu sa và đinh đồng bảy tấc, đồng thời hắn phát ra cương khí, kích hoạt linh tính của tơ hồng chu sa, bộ dáng của mấy quỷ ảnh trở nên mê man, bắt đầu hướng đường âm dương mà tiến vào, chầm chậm bước đến. "Hồ Uy tới, ta không có cơ hội phân thân, các ngươi đi mau!" Thừa cơ mấy tiểu quỷ chưa ra được, Diệp Thiếu Dương hướng đám người Tạ Vũ Tình phi nhanh tới nói