Chương 646: Áo xanh giữ tháp. Độc Cô Ngạo Tuyết.

La Phù

Vô Tội 25-07-2021 13:20:32

- Sư tôn. Lạc Bắc không giữ được bình tĩnh khi nhìn thấy đám người Yến kinh Tà và Vũ Nhược Trần. Hắn lập tức nói: - Cái kiếm trận này có thể giữ được bao lâu? Trên thực tế không cần cảm nhận uy lực của cái kiếm trận đang giảm xuống thì hắn cũng biết nó không thể nào chịu lâu hơn. Kiếm khí, thuật phi kiếm theo đuổi lực sát thương và lực bùng nổ tạo ra kiếm khí và kiếm ý không gì không phá được. Nếu trong thời gian dài mà không giết được đối thủ thì cho dù chân nguyên không mất nhiều lắm nhưng uy lực của phi kiếm cũng giảm xuống. Bởi vì một người tu kiếm không thể nào giữ được sự sắc bén của nó khi để cho thứ thần binh như vậy rời khỏi vỏ trong thời gian quá dài. Nhưng căn cứ vào tình hình trước mắt, chỉ cần kiếm trận có thể chịu được trong thời gian một nén hương là bọn họ họ có thể giết được rất nhiều người tu đạo Thiên Lan hư không, hắn cũng có thể dựa vào Nguyên anh bị vỡ nát mà luyện hóa thành U Minh ma huyết để cất vào trong cơ thể, hồi phục tới một mức có thể chống lại Nhã Dịch thần quân. Đến lúc này, toàn bộ tình hình sẽ hoàn toàn đảo ngược. Bọn họ có thể giữ được Nam Thiên môn, thậm chí đợi cho tới khi người núi Chiêu Diêu và Trạm Châu Trạch Địa tới đồng thời phản kích tấn công tới Côn Luân tiêu diệt toàn bộ người tu đạo Thiên Lan hư không cũng không chừng. - Trong thời gian nửa nén hương. Trong hoàn cảnh đối phương không có pháp khí quá lợi hại thì chỉ có thể chịu được nửa nén hương mà thôi. Tuy nhiên Yến Kinh Tà cũng liếc mắt nhìn Lạc Bắc: - Đồng thời sau đó muốn đi cũng không còn lực lượng để phá không. - Chủ nhân! Không thể được. Chúng ta phải đi ngay. Mạc Thiên Hình xuất hiện vội vàng lắc đầu: - Theo tốc độ trận pháp truyền tống của Thiên Lan hư không thì trong thời gian nửa nén hương, viện quân sẽ tới. Huyền Vô Thượng, Thiên Khung thần quân, Nô Thú thần quân và còn có những tên sơn chủ khác chắc chắn nắm những pháp bảo lợi hại. Hơn nữa trên người họ còn có Phạm Thiên tinh. Nếu không vừa rồi bọn họ cũng không tự hủy. - Phạm Thiên Tinh là cái gì? - Lạc Bắc chớp mắt. - Theo truyền thuyết thì nó là một thứ tinh thạch nghịch thiên cho dù bị đánh thành tro bụi cũng không bị tan biến mà thân thể, thần hồn và nguyên anh của người tu đạo sẽ được hấp thụ lại. Cho dù bị đánh cả thân thể và thần hồn tan biến cũng sống được. Chỉ cần là người tu đạo tu vi Nguyên Anh kỳ có thể sử dụng, luyện hóa trong người như phi kiếm mà người khác không phát hiện. Nhưng người tu đạo dưới một lần thiên kiếp sử dụng nó thì uy năng từ từ giảm dần rồi mất hiệu lực. Chỉ có điều một khi sử dụng Phạm Thiên Tinh thì tu vi cũng giảm xuống Độ kiếp kỳ. - Mạc Thiên Hình nói nhanh: - Lúc trước ta không biết vì sao mà Vương Dĩnh không bị chết, chắc chắn là do Huyền Vô Thượng đã đưa Phạm Thiên tinh cho y. Vừa rồi khi Hắc Thạch thần quân tự nổ ta cũng không chú ý nhưng sau đó ta cảm thấy y để cho lực lượng chân nguyên của Nguyên Anh chui vào trong thân thể khiến cho thân thể không chịu nổi cùng với Nguyên Anh nổ tung. Có điều sau khi để cho Nguyên Anh tự nổ chắc chắn sẽ phải giảm xuống tới Độ Kiếp kỳ. - Phạm Thiên tinh! Thiên Lan hư không còn có thứ tinh thạch như vậy? Lạc Bắc và Nạp Lan Nhược Tuyết cùng với đám người Yến Kinh Tà đều kinh hãi. - Thứ này ở Thiên Lan hư không trong mấy ngàn năm mới gặp một, hai lần gì đó. Trong truyền thuyết thì chỉ trăm năm trước, Huyền Vô Thượng và đám người Nhã Dịch thần quân cùng nhau đi tìm bảo vật vô tình phát hiện được một chút đồng thời còn cướp đoạt. Sau đó Huyền Vô Thượng cùng với hơn mười người Nhã Dịch thần quân chém giết thắng lợi. Ngoại trừ Huyền Vô Thượng được hai viên Phạm Thiên tinh ra mỗi người kia chỉ được một. Mà bọn họ trong lần đó cũng gặp được rất nhiều thứ sau đó đều trở thành Thần Quân xưng bá một phương... Lúc đầu ta cũng chỉ nghĩ đó là truyền thuyết của Thiên Lan hư không, không ngờ đó là sự thật. - Mạc Thiên Hình nhìn đám người Lạc Bắc: - Chỉ có điều theo truyền thuyết thì sau khi sử dụng một lần, uy lực của Phạm Thiên tính sẽ biến mất hết. Khi ngưng tụ lại chỉ còn là một thứ tinh thạch bình thường. - Ngay cả Thần hồn, Nguyên anh, chân nguyên và nguyên khí cũng có thể ngưng tụ. Hắc Thạch thần quân và Tùng Hạc thần quân đều đã sống lại. Nghe Mạc Thiên Hình nói tới đây, Lạc Bắc cũng đã hiểu được trận chiến này không thể ngăn được Thiên Lan hư không đoạt Nam Thiên môn. Bởi vì lúc đó không chỉ có Hắc Thạch thần quân, Tùng hạc thần quân đều sống lại mà đám người Nhã Dịch thần quân, Nô Thú thần quân cũng có Phạm Thiên tinh tương đương với một cơ hội tự hủy. Với một nhân vật vượt qua hai lần thiên kiếp mà tự nổ đủ làm cho Lạc Bắc bị thương nặng mà sau đó bọn họ vẫn sống lại được. Cái việc tự nổ đó tương đương với trong tay họ có thêm một cái pháp bảo với sức công kích cực mạnh mà thôi. - Có thứ gì khắc chế được Phạm Thiên tinh hay không? Lạc Bắc cảm thấy khiếp sợ nhưng vẫn nhanh chóng hỏi Mạc Thiên Hình. Vạn vật trong trời đất đều có sự tương sinh, tương khắc. Lạc Bắc không tin không có gì khắc chế thứ tinh thạch đó. - Có! Đó là một loại tinh thạch tên là Thiên Kiệt nhưng thứ tinh thạch đó cũng là một loại đặc biệt ở Thiên Lan hư không và vô cùng hiếm có. - Mạc Thiên Hình cười khổ. Là một loại đặc biệt ở Thiên Lan hư không, và cũng hiếm như Phạm Thiên tinh thì đúng là gần như chẳng có gì khắc chế. - Hiểu Thiện chân nhân. Các ngươi nghĩ cách tới gần chúng ta để cho những người bị thương và tu vi thấp vào trong kiếm trận trước. Âm thanh của Lạc Bắc nhanh chóng vọng vào tai những người bên huyền môn chính đạo. Trong kiếm trận xuất hiện mấy đạo kiếm quang đánh chết người tu đạo của Thiên Lan hư không đồng thời di chuyển về phía huyền môn chính đạo. Cùng lúc đó có mấy đạo kiếm quang như con rồng từ trên kiếm trận vươn về phía huyền môn chính đạo. Mấy đạo kiếm quang như con rồng đó đều rỗng bên trong như một con đường đi vào tận bên trong kiếm trận. Ở giữa kiếm trận, trận pháp truyền tống trong Yêu vương liên thai đã được mở sẵn tạo thành một đóa hoa sen khổng lồ. - Bọn chúng định chạy trốn. Không cần phải để ý cứ tập trung tấn công kiếm trận. Nhã Dịch thần quân, Cửu Cung thần quân cùng với phần lớn người tu đạo Thiên Lan hư không đã cách một khoảng rất xa với kiếm trận của Thục Sơn. Tuy nhiên chỉ liếc mắt, Nhã Dịch thần quân cũng nhận ra ý đồ của Lạc Bắc. Tuy nhiên y cũng không chặn đám người Huyền môn chính đạo mà lại ra lệnh như thế. Bởi vì vào lúc này đối với người Thiên Lan hư không thì Huyền môn chính đạo có cũng được không có cũng chẳng sao. Chỉ cần chiếm được Nam Thiên môn những người đó có chạy được hay không cũng chẳng quan trọng. Đối với bọn họ bây giờ thì chỉ có Lạc Bắc và kiếm trận Thục Sơn là uy hiếp. Nếu có thể phá được cái kiếm trận này giết chết vài người Thục Sơn khiến cho cái liên minh Huyền môn chính đạo có thể sẽ tan rã. Mà lúc này, Nhã Dịch thần quân cũng nhận ra được mặc dù đối mặt với sự công kích từ kiếm trận của Thục Sơn cũng chỉ có cách trốn nhưng nó không thể kéo dài, liên tục tấn công cũng làm giảm uy lực của kiếm trận. - Không ổn. Đám người Thiên Lan hư không thật sự quá âm hiểm. Yến Kinh Tà và Vũ Nhược Trần biến sắc. Chỉ trong một lát Lạc Bắc có thể cảm nhận được cả cái kiếm trận nhanh chóng rung chuyển dưới làn mưa những quầng sáng ập tới, nhanh chóng không chịu nổi nữa. Vốn cái kiếm trận đó chỉ cần phát ra lực công kích cực mạnh nhưng hiện tại để bảo vệ cho người huyền môn chính đạo đi vào nó còn phải biến thành một cái thuẫn. Sự tiêu hao quả thực là quá nhanh. - Hàn Huyết Y! Yến Kinh Tà sư tôn giúp ta ngăn cản pháp thuật của họ. Nhìn thấy tình hình như vậy Lạc Bắc lập tức hét lên: - Hiểu Thiện chân nhân. Các ngươi không được chống lại pháp thuật của ta. Cùng lúc đó âm thanh của Lạc Bắc cũng như tiếng sấm vang lên trong thức hải của đám người Huyền môn chính đạo. Bẩy quầng sáng khổng lồ đột nhiên xuất hiện phía trên đội hình của huyền môn chính đạo rồi ập xuống. Cùng lúc đó một cái kiếm quang khổng lồ và vô số những ngọn núi bằng xương trắng cũng từ trong kiếm trận lao ra bảo vệ bẩy cái quầng sáng đó. "Rắc! Rắc! Rắc!" Có một vài cái pháp bảo của Huyền môn chính đạo theo phản xạ bay ra định chống lại bẩy quầng sáng ập xuống nhưng lập tức bị pháp bảo và pháp thuật của đám người Nạp Lan Nhược Tuyết trấn áp. - Hắn còn có phương pháp như vậy?